Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2631: Chỉ Sợ Thiên Hạ Không Loạn

Phương Bình cũng đỏ mặt lên, thật mệt mỏi!
Giả vờ... thật phiền phức!
Ngay lập tức, khí cơ trên người hắn lập tức lớn mạnh nhanh chóng, bắt đầu biến chất với tốc độ cực nhanh.
Dưới ánh mắt chấn động của mấy người Viêm Hoàng, Phương Bình quát lớn một tiếng, đấm ra một quyền, hư không vỡ vụn.
Ngay khi phong tỏa đường lui, Viêm Hoàng đã đứng mũi chịu sào, nhìn thấy quyền ảnh khổng lồ phá không mà đến, kinh hãi tột độ.
"Không!"
Nhưng Phương Bình đã sớm khóa chặt hắn, làm sao cho hắn cơ hội thoát đi, Phương Bình muốn giết hắn, chọc giận Địa Mãn.
"Chết!"
Ầm ầm!
Một quyền này, mạnh quá sức tưởng tượng, Viêm Hoàng muốn chạy, nhưng lại phát hiện, hư không đã bị khóa chặt, không ngờ lực lượng tinh thần của Vân Sinh đã lên cấp rồi!
Hắn không thể tin nổi, sao lại nhanh như vậy?
Biến chất, cần thời gian!
Tại sao chỉ trong chốc lát mà Vân Sinh đã lột xác linh thức thành thần thức rồi?
Hắn không hiểu! Cũng không có cơ hội tìm hiểu nữa, ầm ầm!
Răng rắc!
Giống như pha lê, kim thân Viêm Hoàng lập tức vỡ nát, cùng với đó lực lượng tinh thần cũng bị ánh quyền xoắn đến sạch trơn.
"Không!"
Tiếng rống tuyệt vọng truyền đến, ở thời khắc cuối cùng, Viêm Hoàng có chút hối hận, cũng có chút oán hận, oán hận cha, oán hận Địa Mãn, tại sao tới chậm như vậy?
Ầm!
Tiếng nổ kim thân vừa vang lên, Phương Bình phá không mà ra, lực lượng tinh thần lại âm thầm bộc phát, hắn không giam cầm những người khác, mà phong tỏa hư không xung quanh Lam Hạo và Bạch Dung.
Trên không, bàn tay lớn của Địa Mãn chụp xuống!
Những người khác đang chạy trốn, mấy người Lam Hạo cũng muốn chạy trốn, nhưng nhanh chóng phát hiện...
trốn không thoát Ánh mắt mấy người thay đổi, sao lại như vậy?
Không còn kịp rồi!
Hư không vỡ vụn, gần như cùng lúc với Phương Bình giết Viêm Hoàng, bàn tay lớn chụp xuống.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn truyền đến, Phương Bình thoát đi, bàn tay lớn trực tiếp về xuống, nơi xa Địa Mãn không kìm được cơn giận, vừa định về chết Phương Bình, lại cảm giác không đúng Phương Bình vừa mới rời khỏi vị trí... hình như có người chủ động dâng tới cửa!
Bàn tay lớn của hắn đã chụp xuống, sao mà kịp thu lại!
Một vị đỉnh cấp 9, thực lực không quá kém. Nhưng lúc này, sắc mặt Lam Hạo lại hoàn toàn thay đổi, hắn bị người giam cầm, đối mặt với một đòn của tuyệt đỉnh, dù có thể chạy, hắn cũng gặp nguy hiểm, huống chi là bị giam cam!
Ầm! Gần như dưới tình thế cả hai bên không kịp phản ứng, Lam Hạo đã bị bàn tay lớn về chết.
Bên cạnh, Bạch Dung cũng không khỏi sợ hãi, muốn chạy, nhưng lúc này, một lực lượng tinh thần mạnh mẽ lặng lẽ cuốn tới, trực tiếp xé nát lực lượng tinh thần của cô ta.
Người không chết, nhưng lực lượng tinh thần gần như hoàn toàn vỡ vụn.
Phương Bình không ra đòn sát thủ, bởi vì không cần.
Quả nhiên, bàn tay lớn của Địa Mãn bóp nát Lam Hạo, dư âm lan ra, lực lượng tinh thần Bạch Dung vỡ vụn, gần như bị mất ý thức, đâu thể chống cự.
Ầm!
Lại là một tiếng tiếng nổ tung truyền đến, Bạch Dung bị dư âm đánh nổ.
Mà Phương Bình chạy đi không xa, thấy cảnh này, đột nhiên bi phẫn cả giận nói: "Đáng chết! Giết bạn thân ta, ngươi muốn chết!"
Dứt lời, Phương Bình đánh ra một quyền, vô cùng mạnh mẽ!
Hủy thi diệt tích rồi tính!
Địa Mãn không kịp nói gì, bàn tay còn chưa tan đi, một quyền một chưởng đã va chạm, dấy lên sóng to gió lớn.
Thi thể dưới mặt đất, gần như lập tức bị dư âm tấn công, hoá khí, chết không toàn thây!
Cũng không còn chứng cứ!
Phương Bình ra tay, ít nhiều có một ít vết tích lưu lại, nhưng thi thể cũng bị mất rồi, ai có thể biết có vấn đề. Có lẽ Địa Mãn cảm thấy có chút khác thường, nhưng lời của một tên hung thủ như hắn, có tác dụng không?
Ánh mắt Phương Bình hưng phấn, đến đánh đi! Hôm nay nhất định phải quấy cho tà giáo long trời lở đất. "Vân Sinh!" Một tiếng gầm giận dữ, vang vọng đất trời.
Viêm Hoàng bị giết rồi! Địa Mãn cũng kịp lo chuyện chuyện mình đã giết Lam Hạo và Bạch Dung. Viêm Hoàng là con Đế Tôn!
Quan trọng hơn là... Đế Tôn ở tam giới.
Nếu không ở tam giới, hắn sẽ không tức giận, không hoảng sợ như vậy.
Nhưng Viêm Chích Đế Tôn ở đây. Mà trước khi đi, Viêm Chích Đế Tôn đã bảo mình bảo vệ con của hắn, hiện Viêm Hoàng bị người giết ngay trước mặt mình.
"Vân Sinh, ngươi đáng chết!"
"Ngươi nhất định phải chết!"
"Ai cũng không cứu được ngươi!"
Địa Mãn điên cuồng.
Đế Tôn sắp trở về rồi, trước đó đã nói sắp trở về rồi.
Nhưng e là Đế Tôn cũng không ngờ, Viêm Hoàng có thể bị giết, liên thủ với Lâm Lâm và nhiều cường giả như vậy, ngay khi hắn sắp chạy đến, không, khi đã chạy đến, bị giết rồi!
Địa Mãn sợ hãi, hắn không thể bảo vệ Viêm Hoàng, lần này dù Đế Tôn không nổi cáu, e là cũng sẽ không có bất kỳ thiện cảm nào với hắn nữa.
"Giết!" Hắn muốn giết Vân Sinh, nhân lúc đối phương còn chưa hoàn thành biến chất.
"Cha, liên thủ tiêu diệt súc sinh này!" Phương Bình cũng gầm lên một tiếng, trong tay ngưng luyện ra một thanh trường kiếm năng lượng, lập tức phá không đánh ra.
Không gian bị xé rách!
"Ngươi dám giết Dung muội, ta róc xương róc thịt ngươi!" Phương Bình lại gầm lên, nước mắt lã chã! Nghe thấy tiếng gầm giận dữ này, nơi xa, Địa Bình Chân Quân còn chưa có phát hiện gì bỗng nhiên hơi sửng sốt, ai... ai chết rồi? Vừa nãy, hắn không chú ý tới những thứ này lắm, hắn bị hấp dẫn bởi đại đạo Phương Bình vừa mới lộ ra.
Sau đó thì phát hiện, Viêm Hoàng bị giết rồi.
Bây giờ... Dung muội mà Vân Sinh nói là ai?
"Dung Nhi!" Địa Bình Chân Quân biến sắc!
Con gái bị giết rồi?
Lực lượng tinh thần của hắn lập tức phủ tới, lát sau, hắn nhìn thấy một vệt máu sót lại, có khí cơ của con gái hắn.
"Địa Mãn!" Địa Bình Chân Quân điên cuồng, Địa Mãn dám giết con gái hắn!
Bên kia, sắc mặt Địa Kỳ Chân Quân cũng thay đổi, có chút thống khổ, có chút phẫn nộ, Lam Hạo... sao lại bị giết?
Một chưởng của Địa Mãn tuy mạnh, nhưng là nhằm vào Vân Sinh. Con của hắn ở bên cạnh, dù không địch lại, có thể chạy trốn, Địa Mãn cũng sẽ không truy sát, không nhất định sẽ chết.
Nhưng bây giờ, sự thật rành rành ra đó, con của hắn chết rồi.
Đứa con có hi vọng thành Chân Thần nhất của hắn bị giết rồi.
Sắc mặt Địa Kỳ hết sức u ám! Hắn cảm thấy có gì đó không bình thường, nhưng lúc này dù cảm thấy khác thường, hắn cũng không có thời gian suy nghĩ.
Có lẽ... có người đã âm thầm ra tay.
Lôi Đình ư?
Hắn không biết!
Nhưng mặc kệ như thế nào, con của hắn đã bị giết, quả thật chết trong tay Địa Mãn, nếu ngay cả chuyện này cũng có thể bỏ qua, từ nay về sau, chẳng lẽ ai cũng có thể đánh giết hậu duệ của hắn?
Địa Kỳ ý thức được, có lẽ có cường giả âm thầm nhúng tay, dẫn đến Địa Mãn giết lầm con của mình, nhưng hắn không lo được nhiều thứ như vậy.
"Địa Mãn!"
Lúc này, ba vị cường giả cấp Chân Thần bên này đều nổi giận, tốc độ càng nhanh hơn. Địa Kỳ nhanh hơn vừa nãy ba phần, gần như đuổi tới chỗ chiến trường trong chớp mắt.
Bên kia, Địa Mãn và Phương Bình giao đấu mấy chiêu, Phương Bình liên tiếp bị đánh bay ngược, kim thân rạn nứt, bị vết nứt hư không bao trùm, nhưng vẫn cứ quấn lấy đối phương không buông.
"Cha, giết hắn!" Phương Bình gầm thét, không ngừng ho ra máu, nhưng vẫn chặn đường lui của đối phương.
Địa Mãn muốn đi!
Lúc này, hắn cũng ý thức được đã xảy ra chuyện gì đó, chưởng vừa nãy của hắn đã đánh chết hậu duệ kiệt xuất nhất của Địa Kỳ và Địa Bình.
Có người đang tính kế hắn!
Ai? Lôi Đình?
Hắn chỉ có thể nghĩ tới Lôi Đình, hiện tại, Thần Đình chỉ có Lôi Đình có năng lực làm chuyện này ngay dưới mí mắt hắn. Nhưng hắn không thể nói.
Nói ra thì ngay cả Lôi Đình cũng đắc tội, hai người kia đúng là chết trên tay hắn, đã đắc tội nhiều Chân Thần như vậy, nếu lại còn đắc tội Lôi Đình thì hôm nay hắn đừng nghĩ còn sống rời đi.
"Cút!" Hắn không còn tâm tư giết Phương Bình nữa, hắn muốn rời đi.
Vừa tức giận tấn công Phương Bình, Địa Mãn vừa lớn tiếng nói: "Đế Tôn sắp trở về, Địa Kỳ, Địa Bình, vừa nãy chỉ là hiểu lầm, bản tọa tuyệt không cố ý giết bọn họ, các ngươi cũng hiểu rõ!"
Hắn không hề chỉ đích danh, nhưng cũng nói cho hai người này, hắn vô tình, cũng sẽ không giết bọn họ vào thời điểm này.
Tiêu diệt người phe Thủy thì thôi, còn đắc tội thêm Địa Kỳ và Địa Bình, hắn ngu sao?
Trong lòng Địa Kỳ và Địa Bình cũng hiểu rõ, nhưng Địa Kỳ vẫn khó nén lửa giận, lạnh lùng nói: "Địa Mãn, lão phu mặc kệ các ngươi và phe Thủy như thế nào, ngươi giết Lam Hạo, hôm nay ngươi phải cho lão phu một câu trả lời công bằng, đừng hòng giảng hòa!"
1786 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận