Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2221: Thẳng Thắn Vậy Đấy

"Hôm nay các vị tập trung ở đây, quả thực không dễ." Phương Bình mở miệng trước, tươi cười nói: "Thiên ngoại thiên, Giới Vực, sáu thánh địa lớn, chính phủ các nước... thế lực khắp nơi tập trung lại, thật quá khó khăn.
Hai năm nay, Hoa Quốc đã trải qua rất nhiều cuộc chiến, vẫn chưa gặp mặt các vị một lần, rất hiếm khi nghe thấy động tĩnh các phe, làm hại ta cứ tưởng Hoa Quốc chính là trận địa kháng chiến duy nhất chứ."
Hắn vừa dứt lời, sắc mặt không ít người đã thay đổi.
Vị trí đầu tiên bên trái, là người của núi Ủy Vũ, đại diện cho động thiên phúc địa.
Vị trí đầu tiên bên phải là chỗ của Vương Nhược Băng, đại diện cho thiên ngoại thiên.
Nghe vậy, Vương Hàm Nguyệt thấy cường giả các nơi không ai lên tiếng, nghĩ một chút chậm rãi nói: "Chúng ta ngủ say ở thiên ngoại thiên, nên có một số việc cũng không biết..."
Phương Bình đưa tay ra hiệu, cười nói: "Không có ý trách cứ ai, trong mắt các ngươi, thật ra địa quật chẳng khác gì Trái Đất. Ta nghĩ các vị tiền bối sẽ tán đồng lời này."
Bên trái, Khương Quỳ ngồi thẳng tắp, nghe vậy cười nhạt nói: "Không sai! Bộ trưởng Phương hãy đi thẳng vào vấn đề, đều là cường giả võ đạo, có chuyện cứ nói thẳng! Ở trong mắt chúng ta, võ giả Nhân Gian... võ giả Trái Đất, võ giả địa quật, đều là người tam giới, không chia địch ta, không chia phe cánh."
Phương Bình khẽ gật đầu, cười nói: "Có lý! Vị trí của mọi người khác nhau, ở thời đại của các ngươi, có lẽ mạng của võ giả Trái Đất còn không quý bằng võ giả địa quật, có thể hiểu được."
Khương Quỳ khẽ cười nói: "Bộ trưởng Phương có thể hiểu được là tốt."
Phương Bình không tiếp tục đề tài này nữa, quay lại chủ đề chính nói: "Hôm nay các vị cùng tập trung tại đây, nguyên nhân quan trọng nhất chính là chuyện Vương Chiến Chi Địa. Vương Chiến Chi Địa cũng chính là Chư Thần Mộ Địa trong miệng các ngươi, ta nghĩ núi Ủy Vũ và núi Thái Bạch chắc chắn hiểu rõ nơi này hơn chúng ta."
Phương Bình nhìn về phía Khương Quỳ và Huyền Hoa, cười nói: "Hai vị, trước khi bàn chính sự, nếu hai vị không ngại, có thể chia sẻ tình hình cơ bản với chúng ta không?"
Khương Quỳ im lặng, Huyền Hoa trầm ngâm một lát, chậm rãi nói: "Vậy lão phu sẽ tóm tắt một chút."
"Chư Thần Mộ Địa vốn là đạo trường của hai vị Đế Tôn Thiên Thực, Thiên Mệnh."
"Thiên Thực, Thiên Mệnh?" Có người ngắt lời hỏi, ông lão của Ngọc Long Thiên lấy làm lạ nói: "Có hai vị Đế Tôn này sao?"
Huyền Hoa cười nói: "Chính là hai vị điện chủ của điện Yêu Thần của thời kỳ thần triều Địa Hoàng, thống lĩnh yêu tộc năm đó."
"Thì ra là bọn họ." Đối phương hiểu ra.
Phương Bình có chút hiếu kỳ nói: "Thiên Thực Vương và Thiên Mệnh Vương vốn không phải tên như vậy sao?"
"Dĩ nhiên không phải." Huyền Hoa giải thích: "Bọn họ vốn là hai vị điện chủ Điện Yêu Thần của thần triều Địa Hoàng, năm đó cai quản yêu tộc tam giới, mấy việc như yêu tộc làm loạn, tọa kỵ các thần... đều do bọn họ quản."
"Viện trưởng vườn bách thú à?"
Phương Bình đùa một câu không hề buồn cười, mọi người đều rất lãnh đạm, phía dưới, Tưởng Siêu thấy thế vội cười nói: "Chắc là ý này!"
Tô Hạo Nhiên trừng mắt liếc hắn một cái, ngươi nào có tư cách nói chuyện, ngậm miệng lại đi.
Huyền Hoa chẳng để ý đến hắn, tiếp tục nói: "Năm đó thần triều Địa Hoàng hủy diệt, hai vị điện chủ dẫn đầu tàn binh dưới trướng, thu nạp một số di dân thần triều đào vong và cường giả, chạy trốn tới Địa Giới hiện tại..."
Trước kia, Phương Bình từng nghe Công Quyên Tử nhắc đến chuyện này, nhưng lúc này vẫn sẵn lòng nghe lại lần nữa. Những chuyện này đều xem như cơ mật, Phương Bình biết, nhưng những phe khác, bao gồm một số thánh địa cũng không hiểu rõ lắm.
Cho tới lúc này, mấy người này mới tỉnh ngộ.
Thì ra là thế!
Huyền Hoa nhanh chóng nói đến cuộc chiến nổ ra năm đó.
"Năm đó, chúng ta vốn định dùng đại trận Tỏa Thiên Khốn Long tiêu diệt hoàn toàn con đường tu luyện của thần triều Địa Hoàng, nhưng cuối cùng, đại trận còn chưa xây xong thì đã xảy ra chuyện rồi."
Huyền Hoa trịnh trọng nói: "Năm đó, người đề ra việc này chính là Đế Tôn của mười động thiên lớn, trung tâm trận pháp cũng ở mười động thiên lớn. Kết quả, trong mười động thiên lớn có vài chỗ mắt trận bị phá, đây cũng là nguyên nhân khiến động thiên bị người tấn công và tiêu diệt lượng lớn môn nhân đệ tử của chúng ta."
Ông nói đến đây, Khương Quỳ thản nhiên nói: "Mắt trận của núi Ủy Vũ chưa bị phá, nhưng mắt trận của núi Vương Ốc lại bị phá đầu tiên, nếu muốn các ngươi có thể đi núi Vương Ốc hỏi một chút..."
Huyền Hoa lập tức ngậm miệng, chuyển đề tài: "Mắt trận bị phá là chuyện sau khi đại chiến nổ ra. Ngày đó, đại chiến nổ ra, bây giờ nghĩ đến, nhất định là có người âm thầm nhúng tay, năm đó đúng lúc gặp cuộc chiến Nam Bắc, vốn vô cùng hỗn loạn.
Lúc này, lại truyền ra tin hai vị Thiên Mệnh Thiên Thực đang phá giải di vật Địa Hoàng, có liên quan tới Phục Sinh Chi Chủng, có liên quan đến đại đạo Hoàng Giả.
Ban đầu, không phải tất cả Đế Tôn đều đi.
Nhưng một số Đế Tôn đi trước nhanh chóng rơi vào vòng chiến, hết sức hỗn loạn, chẳng biết tại sao Đế Tôn hai phái Nam Bắc bỗng nhiên ra tay."
Huyền Hoa thổn thức nói: "Khi đó, oán hận giữa hai bên đã sớm chất chứa cực sâu, nhưng trước đó vẫn luôn giới hạn trong tranh đấu dưới cấp Đế Tôn, khi đó, Đế Tôn hai bên đều có mặt, một lời không hợp, lập tức đánh nhau..."
Phương Bình lắng nghe một lúc, hỏi: "Năm đó rốt cuộc có bao nhiêu Đế Tôn tham chiến?"
Huyền Hoa giải thích: "Năm đó có 10 động thiên lớn, 36 động thiên nhỏ, 62 phúc địa... Tổng cộng 108 nơi. Ta biết ngươi muốn nói gì, ta nghe nói, hiện ghi chép có 72 phúc địa, nhưng trong đó dư ra 10 nơi, chắc là hậu thế bổ sung, năm đó cũng không có 10 nơi này.
108 động thiên hợp thành mắt trận đại trận Tỏa Thiên Khốn Long.
Trong 108 động thiên, thì có 46 chủ động thiên đều là cường giả Đế Tôn. Còn về phúc địa, có một số phúc địa cũng không phải do cường giả Đế Tôn quản lý, trong 62 phúc địa có lẽ có 20 Đế Tôn.
Cho nên, thời kỳ đỉnh phong của Tông Phái năm đó do 60 vị Đế Tôn này làm chủ."
Mọi người chấn động, 60 vị cường giả cấp Đế!
Phương Bình cũng chấn động, nói: "60 vị cường giả cấp Đế, bây giờ chỉ còn lại 8 vị? Trận chiến kia đã có 52 vị cường giả cấp Đế chết trận?"
"Cũng không phải như thế." Huyền Hoa lắc đầu, có vẻ đang đấu tranh nên nói hay không, nhưng vẫn nhanh chóng nói: "Thật ra, năm đó, sau khi trận chiến kết thúc, không chỉ còn lại 8 động thiên phúc địa. Ngàn năm trước, thật ra còn có 12 nơi, nhưng có 4 nơi trong số đó đã bị người ta phá hủy."
"Mạc Vấn Kiếm?"
"Không sai!" Huyền Hoa gật đầu nói: "Là hắn! Năm đó hắn vào Địa Giới, không những giết một số cường giả Địa Giới, mà còn cả cường giả động thiên phúc địa."
"Người của động thiên phúc địa cũng tính kế hắn?"
"Cái này lão phu không rõ."
Huyền Hoa chỉ là cấp 9, không biết những chuyện này, ông tiếp tục nói: "Dù là như vậy, trận chiến năm đó cũng có vài chục Đế Tôn hy sinh. Đây cũng là trận chiến tổn thất nghiêm trọng nhất sau khi Thiên Giới hủy diệt.
Năm thiên ngoại thiên bao vây tấn công thần triều Địa Hoàng cũng không có nhiều Đế Tôn hy sinh như vậy.
Trời long đất lở!
Toàn bộ Địa Giới, mưa máu như trút nước, năm đó chúng ta đã trở về động thiên, rơi vào ngủ say, không biết rốt cuộc mưa máu rơi bao lâu, nhưng trước khi chúng ta ngủ say, mưa máu vẫn đang rơi..."
Ánh mắt Huyền Hoa phức tạp, đến nay cũng khó mà quên được. Trận chiến đó đã hủy diệt 96 trong số 108 Giới Vực.
Trước đó, không ai có thể ngờ sẽ xảy ra như vậy.
Phương Bình thầm cười nhạo một tiếng, lúc lâu sau mới nói: "Chết nhiều người như vậy, kết quả hai vương Thiên Thực, Thiên Mệnh vẫn sống ư?"
Nhiều cường giả cấp Đế hy sinh là để tìm hai kẻ này, kết quả hai kẻ này vẫn sống? Đùa ta hả?
Sắc mặt Huyền Hoa có vẻ hơi u ám, lúc này, Khương Quỳ bỗng nói: "Hai người bọn họ cũng không phải là hai vị Đế Tôn của dư nghiệt thần triều Địa Hoàng. Trận chiến đó, trong Biển Khổ, cũng có cường giả thần triều Địa Hoàng đến giúp, hầu hết những người này đã bị giết chết."
"Vậy tại sao không giết hai tên này?" Phương Bình không hiểu, cũng đã đánh tới mức này, Giới Vực còn lại 12 nơi…
Bạn cần đăng nhập để bình luận