Toàn Cầu Cao Võ

Chương 214: Thế giới địa quật (2)

Địa quật, có khả năng chính là một không gian khác, chỉ là lối vào lại nằm ở dưới lòng đất mà thôi.
Không gian này ở đâu?
Có thể ở dưới đất, có thể ở một không gian khác chiều khác, thậm chí căn bản có thể không ở cùng một không gian vũ trụ.
"Thưa cô, địa quật bị phát hiện, mới dẫn đến việc võ giả không ngừng tăng lên, vậy có phải là chỉ có võ giả mới có thể đi vào địa quật sao ạ?"
Bạch Nhược Khê lắc đầu nói: "Không phải, người bình thường cũng có thể tiến vào, thế nhưng, sau khi tiến vào địa quật, vũ khí nóng sẽ mất đi công hiệu vốn có…
Hoặc là tôi nói như vậy cũng không chính xác lắm, nói như vậy, địa quật có chút quỷ dị.
Sau khi tiến vào, chỉ có thể sử dụng thực lực của chính mình, là sức mạnh vốn có trong cơ thể các em!
Em có thể sử dụng quyền cước, dùng đao kiếm, thậm chí dùng cung nỏ.
Khởi nguồn của các nguồn năng lượng phải bắt nguồn từ cơ thể các em, chứ không phải thông qua nhiệt năng, điện năng, hay năng lượng gió, năng lượng mặt trời gì cả. Qua nhiều năm như vậy, các chuyên gia phân tích, ở địa quật, chỉ có lực lượng khí huyết mới phát huy được tác dụng.
Còn tất cả các nguồn năng lượng khác, đều sẽ mất đi hiệu quả.
Khoa học kỹ thuật sử dụng ngoại lực, sau khi đến địa quật đều sẽ mất hoàn toàn hiệu quả. Đây mới là nguyên nhân sau khi phát hiện ra địa quật, địa vị của võ giả lại càng được tăng cao."
"Thưa cô, rốt cuộc bên trong địa quật tồn tại cái gì ạ? Nhân loại? Zombie? Yêu quái? Hay là những quái vật khác?"
"Đó là một thế giới..."
Ánh mắt Bạch Nhược Khê có chút phức tạp nói: "Là một thế giới hoàn chỉnh, mà không phải chỉ là một hang động yêu ma quỷ quái gì cả.
Trong đó cái gì cũng có, có nhân loại, động vật, quái vật…
Nói chung, ngoại trừ nền văn minh hiện đại, nơi đó chính là một thế giới mới.
Thế giới địa quật cũng không phải chỉ thuần tuý là một thế giới chuyên đi phá hoại, xâm chiếm… Cái này tạm thời không đề cập tới.
Nói chung, thế giới địa quật có một số người, một số quái vật, mỗi giờ mỗi khắc đều muốn lao ra khỏi cửa địa quật để tiến vào thế giới của chúng ta.
Đã từng có một cánh cửa địa quật bị phá hỏng, quái vật ở thế giới địa quật lao ra, hậu quả cực kỳ thảm khốc!"
"Thưa cô, bọn họ tiến vào thế giới của chúng ta, lẽ nào chúng ta không thể dùng vũ khí nóng, thậm chí là đầu đạn hạt nhân, vũ khí chiến lược để giết bọn họ sao?"
Câu này xem như đã nói đúng điểm quan trọng, Bạch Nhược Khê vẫn bất đắc dĩ nói: "Có thể, chính phủ cũng đã từng thử.
Lúc đó, những con quái vật xông vào thế giới của chúng ta đều bị đánh giết, thậm chí rất nhiều con đã bốc hơi rồi.
Nhưng mà..."
Giọng Bạch Nhược Khê trầm xuống: "Nhưng mà, bởi vì những nhân tố không biết tên, những con quái vật này đã phục sinh lại trong thế giới địa quật!"
"Phục sinh?"
"Đúng, không phải phục sinh tại thế giới của chúng ta, mà phục sinh ở thế giới địa quật.
Tôi nói rồi, bọn họ cũng có nhân loại, đương nhiên, cũng không hẳn là người, nhưng bên ngoài và nội tạng đều gần như giống chúng ta.
Có người, đương nhiên là sẽ có tướng mạo, có dáng dấp. Có võ giả phát hiện, trong đám nhân loại lúc trước xông vào thế giới chúng ta, bị chúng ta đánh giết, có không ít người đã sống lại ở thế giới địa quật rồi!
Ở trong thế giới trên mặt đất của chúng ta, chúng ta căn bản không có cách nào giết chết bọn họ!
À không, có thể bị giết chết, nhưng nhất định phải là võ giả giết, thì bọn họ mới không thể phục sinh được.
Mà ở thế giới địa quật kia, võ giả một khi giết chết quái vật ở đó, bọn chúng cũng sẽ không phục sinh lại được nữa.
Nghiên cứu chỉ ra, có thể là do hiệu quả áp chế của lực lượng khí huyết, cho nên những năm nay, các cơ sở nghiên cứu khoa học đều đang nghiên cứu phát minh vũ khí hoạt động bằng lực lượng khí huyết.
Nhưng lực lượng khí huyết bắt nguồn từ trong thân thể con người, một khi rời khỏi cơ thể, liền biến thành dòng máu hết sức đơn thuần. Đây cũng là điểm nan giải trong các nghiên cứu của các cơ sở khoa học!
Hiện nay, các quốc gia trên thế giới có lẽ cũng có một chút thành quả, nhưng thành quả này cũng không nổi bật.
Trước khi có thể phát minh được vũ khí gây sát thương lên sinh vật ở thế giới địa quật với quy mô lớn, thì một khi bọn chúng tiến vào mặt đất, đó sẽ là đại nạn của nhân loại!
Chúng ta không thể lần nào cũng có thể dùng đầu đạn hạt nhân để huyết tẩy bọn chúng!
Làm như vậy, toàn bộ Trái Đất cũng tiêu luôn.
Cho nên, để cho võ giả trấn thủ địa quật, để võ giả tiến vào địa quật, thâm nhập địa quật, sớm giết những người có nguy cơ xông ra tấn công Trái Đất, đây mới là biện pháp bảo vệ thế giới, thủ hộ nhân loại tốt nhất!"
Nãy giờ Phương Bình vẫn không nêu ra câu hỏi nào, giờ khắc này lại trầm giọng hỏi: "Cô ơi, sinh vật ở thế giới địa quật kia tại sao lại muốn xông vào thế giới của chúng ta? Là do hoàn cảnh sinh tồn ở đó rất ác liệt sao ạ?"
"Không phải!"
Bạch Nhược Khê lắc đầu nói: "Địa quật là cách nói của chúng ta. Thực ra cũng không tối tăm hắc ám như trong tưởng tượng đâu. Cũng không khác thế giới bình thường là mấy.
Hoàn cảnh sinh tồn thậm chí còn tốt hơn cả chúng ta nữa cơ."
"Vậy thì..."
"Nguyên nhân cụ thể chúng ta vẫn chưa thể tra rõ ràng, những năm nay, chúng ta cũng có bắt được một số sinh vật địa quật về làm tù binh. Nhưng bởi vì rào cảnh ngôn ngữ, khó có thể giao lưu được…
Đương nhiên, hiện tại đã có người đang học tập ngôn ngữ của địa quật.
Quan trọng nhất là, sinh vật cấp thấp ở địa quật cũng không biết nguyên nhân.
Sinh vật cấp cao thì thứ nhất là khó có thể bắt làm tù binh, thứ hai nữa là, một sinh sinh vật cao tầng bị bắt làm tù binh, 'đại não', hoặc các em cứ hiểu là 'đại não' đi vậy, sẽ sản sinh hiện tượng chết não.
Không biết là do tự phát, hay là bị khống chế. Điểm này hiện cũng đang được phân tích."
Phương Bình tiếp tục nói: “Nói vậy cũng có nghĩa là, hiện tại, nhân loại chúng ta không có cách nào khác tốt hơn để ức chế sinh vật địa quật, chỉ có thể thông qua hành động bắt giết của võ giả để giảm thiểu nguy cơ tấn công mặt đất của sinh vật địa quật?”
"Không sai."
Bạch Nhược Khê gật đầu nói: "Nếu không, chỉ cần bất cứ một cửa vào nào bị đột phá cũng sẽ gây ra hậu quả vô cùng ác liệt.
Động đất chính là một trong số đó!
Sinh vật địa quật lao ra khỏi cửa vào địa quật sẽ gây ra thiên tai, gây thiệt hại lớn về người và của!
Hơn nữa, lực phá hoại của sinh vật địa quật rất mạnh, chỉ cần bất cẩn một chút có thể dẫn đêna toàn thành bị diệt.
Trong lịch sử đã từng có thảm án như vậy, cuối cùng, không thể không dùng vũ khí có tính sát thương cao. Kết quả cũng khiến mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn, thành phố, con người và sinh vật địa quật đều biến mất.
Mà sinh vật địa quật lại có thể phục sinh lại ở thế giới địa quật, như vậy cũng chỉ là uống rượu độc giải khát. Rốt cuộc cũng chỉ có Trái Đất sẽ bị huỷ diệt trên tay chúng ta.”
“Tối hôm qua hình như Ma Đô có hơi chấn động…” Phương Bình nói ra một câu.
Sắc mặt Bạch Nhược Khê khẽ biến đổi, khẽ thở dài: “Không sai, loại hiện tượng này ngày càng rõ ràng, cũng ngày càng nhiều.
22 cái cửa địa quật, hiện tại hầu như đều có dị động.
Sinh vật địa quật đều đang không ngừng công kích cửa vào địa quật. Mỗi lần bọn họ công kích cũng sẽ khiến mặt đất chấn động. Chấn động càng lớn, nghĩa là khoảng cách bọn họ đang ở rất gần cửa vào. Cho nên một khi xảy ra chấn động lớn nhỏ, chúng ta nhất định phải đưa rất nhiều võ giả đi vào, nhằm công kích gây sát thương hiệu quả!
Sinh vật địa quật cũng sẽ chết, chờ chết nhiều rồi, sẽ lui bước.”
"Lúc trước Thiên Nam cũng là vậy ạ?"
“Ừm, lần đó khá nghiêm trọng, kém chút nữa bị đột phá, cho nên không thể không huy động số lượng lớn võ giat đến tiếp viện. Cho dù như vậy, võ giả tử thương cũng rất nhiều, người bình thường lại càng…”
Phương Bình vội vàng nói: "Người bình thường?"
Giọng điệu Bạch Nhược Khê lại lần nữa thâm trầm: “Quân đội có người bình thường, em cho rằng quân đội đều là võ giả hay sao?
Quân nhân bình thường cũng sẽ đóng quân ở ngoài cửa vào địa quật, lúc cần thiết sẽ lao vào.
Tuy rằng người bình thường đúng là không bằng võ giả, nhưng có thể bày binh bố trận, cũng có lực sát thương lớn.
Nếu không, chỉ đơn thuần dựa vào võ giả, trăm vạn võ giả cùng tiến lên chiến trận, cũng rất khó địch lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận