Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2653: Suối Cổ Trường Sinh

Mọi người liếc mắt nhìn nhau, Lôi Đình Đế Tôn lạnh nhạt nói: "Chư vị, Địa Phi và Vân Sinh đề xuất mở thần điện, chư vị có gì dị nghị không?"
Phương Bình xem thường trong lòng, cái đám người nhát như chuột này, tới lúc này rồi mà vẫn muốn ra vẻ.
Chẳng lẽ ngươi giết Địa Kiệt mà không chuẩn bị cho chuyện này sao?
Ngươi nghĩ nhiều quá rồi! Hắn không ưa nhất là loại người này, người như thế mà đại đạo có thể phát triển mới là có vấn đề.
Tất cả mọi người đều im lặng, im lặng chính là âm thầm thừa nhận.
Lôi Đình quả quyết trầm giọng nói: "Nếu đã vậy thì cứ mở điện Khôn Vương! Thần Đình đang gặp nguy hiểm, không thể không làm như vậy.."
Sau khi nói rất nhiều đạo lý đao to búa lớn, Lôi Đình khó nén hưng phấn, mở đại điện ra rồi... mình có thể thành Thánh thành Thiên Vương sao?
Mọi người đồng ý mở điện Khôn Vương, người người cưỡng chế kích động trong lòng.
Đại điện của Giáo Chủ rốt cuộc đang giấu cái gì? Những năm qua, Giáo Chủ rất hiếm khi rời khỏi đại điện, luôn tu hành bên trong, nhiều lần điện Khôn Vương bùng nổ động tĩnh kịch liệt.
Dù từng có người đi qua điện Khôn Vương, nhưng chỉ dừng ở ngoại điện, nhìn thoáng qua. Bây giờ có cơ hội vào điện Khôn Vương, ai mà không kích động?
Vì mở đại điện cần chuẩn bị một phen, mọi người người quyết định, ngày mai sẽ mở.
Trên thực tế, cũng cho mọi người một chút thời gian để hoàn thành vài thỏa thuận. Có người muốn lôi kéo thêm vài vị Chân Thần, có người muốn âm thầm thỏa thuận với cấp Đế...
Những Chân Thần này sống nhiều năm như vậy, tâm tư khó dò, cũng không dễ dàng chọn cùng hội cùng thuyền.
Phương Bình mặc kệ tất cả những thứ này.
Địa Phi đi thương lượng với Địa Kỳ.
Còn Phương Bình... Hắn vui vẻ đến tìm Địa Hình.
Sắc mặt Địa Hình không được tốt lắm.
Vân Sinh!
Vân Sinh tìm đến hắn vào thời điểm này, hắn biết đối phương muốn làm cái gì.
Địa Hình Chân Quân không nói lời nào, bay thẳng về phủ của mình, Phương Bình cũng sợ bị những người khác hẫng tay trên, hắn yên lặng theo.
Nhìn hai người rời đi, những người khác nhìn lướt qua, không nói gì.
Thực lực Địa Hình yếu nhất, Vân Sinh cũng mới vừa thăng cấp, hai người bàn chuyện gì, bọn họ không quá quan tâm. Phong Vân đạo nhân nhìn lâu hơn một chút, từ khi nào mà quan hệ giữa Địa Hình và Vân Sinh lại tốt như vậy?
Nhưng lão còn chuyện phải làm, cũng không quan tâm nhiều.
Trong đại điện phủ Địa Hình.
Địa Hình Chân Quân vừa hạ xuống, đã có người muốn tiến lên hầu hạ, Địa Hình Chân Quân phất tay đuổi người, trực tiếp ngồi lên chủ tọa.
Phương Bình cười cười, ngồi vào bên còn lại.
Hai người im lặng ngồi một lát, Địa Hình hừ một tiếng, lực lượng tinh thần tỏa ra, tạo kết giới phòng ngự, phong tỏa xung quanh.
Lúc này, hắn mới lạnh lùng nói: "Vân Sinh, ngươi muốn thế nào?"
"Địa Hình đại nhân hiểu lầm rồi" Phương Bình khẽ cười nói: "Trước đó, đại nhân thu được không ít suối cổ ở Suối Trường Sinh, Vân Sinh còn chưa kịp chúc mừng đại nhân, ta đến chúc mừng đại nhân đó.
Sắc mặt Địa Hình lạnh lùng.
Phương Bình thấy hắn không nói, dần thu lại nụ cười, bình tĩnh nói: "Suối Trường Sinh, năm xưa còn một ít suối cổ, nhưng đã ngàn năm không thấy suối cổ xuất hiện. Suối cổ Trường Sinh có hiệu quả siêu nhiên, kéo dài tuổi thọ, rèn kim thân, tinh lọc linh thức... Vân Sinh chưa từng nhìn thấy bảo vật nào như vậy.
Đại nhân, hiếm khi suối cổ hiện thế, Vân Sinh muốn một lát.
Sắc mặt Địa Hình khó coi, hắn tọa trấn Suối Trường Sinh hơn một ngàn năm qua, bởi vì Suối Trường Sinh không còn suối cổ nên người yếu như hắn mới có cơ hội tọa trấn.
Nếu là trước kia, nơi này phải là cấp Đế tọa trấn! Thậm chí năm xưa, là một trong ba vị hộ giáo tọa trấn.
Ngàn năm qua, hắn ăn may, vừa vặn nơi đó có suối cổ tuôn ra, hắn mới phong tỏa tin tức, âm thầm bắt lấy. Nào ngờ cẩn thận như vậy vẫn bị người khác bắt gặp, xem như đen đủi.
Lúc này, Vân Sinh theo đến cửa, hắn sao có thể không hiểu ý của Vân Sinh.
Nhắm mắt trầm mặc chốc lát, Địa Hình mở mắt nói: "Công dụng lớn nhất của Suối Trường Sinh là kéo dài tuổi thọ! Chân Thần dùng một giọt, sống thêm trăm năm! Vân Sinh, ngươi còn trẻ, cha ngươi - Địa Phi, cũng chưa đến thọ nạn.
Mà lão phu năm xưa bị thương không nhẹ, kim thân hao mòn, bản nguyên trì trệ, đại nạn sắp tới!
Lần này, lão phu gian nan bắt được một giọt Suối Trường Sinh, nếu ngươi cần bảo vật, lão phu sẽ cố gắng thỏa mãn ngươi!"
Cường giả, thực lực khác nhau, thời gian sống khác nhau.
Rèn được kim thân, sống ngàn năm không thành vấn đề.
Đế tuyệt đỉnh, bản nguyên biến chất, trên lý thuyết, đều có tuổi thọ 10 ngàn năm.
Đến cấp Đế, Thánh Nhân, thực lực càng mạnh, càng sống lâu.
Những những thứ này đều là cực hạn trên lý thuyết, nếu ngày mai ngươi bị người khác giết, thì ngươi cũng chỉ sống được đến ngày mai.
Bị thương, hao tổn vật chất bất diệt, kim thân bị đánh vỡ, đúc lại kim thân, lực lượng tinh thần bị thương...
Những thứ này đều sẽ tiêu hao tuổi thọ.
Sức sống bắt nguồn từ cửa sinh mệnh.
Bị thương, chiến đấu... Đều sẽ tiêu hao, Chân Thần nếu chỉ bế quan 10 ngàn năm, nhất định có thể sống được đến 10 ngàn tuổi. Có người sống được như vậy.
Nhưng liên tục chiến đấu, liên tục bị thương, trừ khi có bảo vật chữa trị, bổ sung tiêu hao, bằng không, muốn sống được đến số tuổi cực hạn trên lý thuyết là điều cực khó.
Địa Hình biết ý đồ của "Vân Sinh", nên lúc này cũng rất thành khẩn, hắn có thể cho "Vân Sinh" những bảo vật khác, nhưng hắn cần suối cổ Trường Sinh. Phương Bình cười như không cười nhìn hắn, nhàn nhạt hỏi lại: "Đại nhân, một giọt?" "Không sai." Địa Hình không biến sắc, nhẹ giọng nói: "Suối cổ Trường Sinh hiếm khi xuất hiện, một giọt đã là bất ngờ, ngàn năm trước bắt được một ít, nhưng đã bị mấy vị hộ pháp đại nhân lấy đi. Thần Chủ muốn lấy một giọt đều phải lập đại công hiển hách!
Năm đó Thần Đình thậm chí còn có nhiệm vụ đến Nhân Gian trấn thủ trăm năm mới được một giọt suối cổ.
Vân Sinh, ngươi cũng biết Nhân Gian nguy hiểm cỡ nào, năm xưa, Trấn Thiên Vương ở Nhân Gian, cấp Đế cũng sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng, mới được một giọt..."
Phương Bình không có hứng thú nghe những lời này, hắn cười nói: "Đại nhân, nếu thật sự chỉ có một giọt, đương nhiên vật ấy sẽ là của đại nhân. Nhưng mà... Lần này suối Trường Sinh bạo phát, đại nhân thật sự chỉ bắt được một giọt?"
Phương Bình nhẹ giọng nói: "Lúc đại nhân bắt lấy suối cổ, không khéo, Vân Sinh ở ngay bên ngoài, khi đó, ta cảm ứng được khí tức sự sống nồng nặc, e là không dưới mười giọt.."
Mặt Địa Hình tái mét!
Mười giọt? Lời như vậy mà ngươi cũng dám nói!
Hắn thật sự không bắt được nhiều như vậy, trước trước sau sau, đại khái cũng may mắn, bắt được 4 giọt suối cổ.
Sao bây giờ lại thành 10 giọt rồi!
Hít sâu một hơi, Địa Hình trầm giọng nói: "Một giọt! Đây cũng là giới hạn của lão phu! Hiền chất, dù sao lão phu cũng trấn thủ Suối Trường Sinh cả ngàn năm, lúc hiền chất bảo ta ra tay với Địa Mãn, lão phu cũng ra tay không chút do dự! Hiện nay, thọ nạn đã đến, lẽ nào hiền chất lại muốn ép ta đến bước đường cùng?"
"Hai giọt!" Phương Bình bình tĩnh nói: "Cha ta cần một giọt, Vân Sinh cũng muốn thử trải nghiệm công dụng của Suối Trường Sinh. Nếu suối cổ bạo phát, đại nhân không hẳn không thể đến bắt thêm một ít, Vân Sinh bảo đảm sẽ không tiết lộ chuyện này. Khi đó, đại nhân còn có cơ hội.
Nhưng một khi chuyện này bị tiết lộ, hai vị Đế Tôn đương nhiên sẽ đến Suối Trường Sinh, đại nhân thấy thế nào?"
Địa Hình trầm ngâm chốc lát, hung quang lấp lóe trong mắt, nhưng nhanh chóng thu lại. Hắn không mạnh, nếu thật sự nổ ra chiến đấu với "Vân Sinh", hắn không hẳn là đối thủ của đối phương. Hơn nữa còn Địa Phi, và thế cuộc hỗn loạn lúc này...
Nghĩ đến đây, Địa Hình nở nụ cười, chậm rãi nói: "Được! Hiền chất thật lợi hại, chẳng trách có thể trở thành thiên kiêu đầu tiên chứng đạo Chân Thần trong hơn hai ngàn năm qua!"
Đúng, hai ngàn năm!
Trong suốt hai ngàn năm qua, tà giáo không có ai chứng đạo Chân Thần.
Phương Bình thật sự hơi bất ngờ, tà giáo có không ít cường giả, sao trong suốt hai ngàn năm không có ai trở thành tuyệt đỉnh?
Hai ngàn năm trước thì có, hơn nữa cũng không ít, 72 Thần Chủ cũng không phải đều là Thần Chủ đời đầu, thời kỳ náo loạn đã khiến không ít Thần Chủ bỏ mạng, sau đó, một số Thần Chủ khác được bổ sung vào. Nhưng sau ngàn năm trước, sau khi kết thúc cuộc chiến Nam Bắc, tà giáo không còn ai chứng đạo Chân Thần. Phương Bình thầm nghĩ, sẽ không phải là do Khôn Vương giở trò đấy chứ? Thật khó đoán 1776 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận