Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2949: Mắng Cho Ngươi Tự Kỷ Luôn

Chương 2949: Mắng Cho Ngươi Tự Kỷ LuônChương 2949: Mắng Cho Ngươi Tự Kỷ Luôn
Trảm bản nguyên - năng lực vốn được dùng để quan sát đại đạo của hệ thống, bị Phương Bình tận dụng đến mức xuất thần nhập hóa, sắp trở thành tuyệt chiêu tuyệt sát của hắn rồi. Phối hợp với Trảm Thần đao, thật sự là không ai địch nổi.
Không chỉ dùng sạch điểm tài phú, Phương Bình còn tiện tay ném Cấn Vương Ấn cho lão Trương, cười nói: "Phân phối chiến lợi phẩm, ngươi ra sức đánh Cấn Vương rất vất vả, cho ngươi cái này."
Trương Đào kinh ngạc nhìn hắn, sau đó lại nhìn một đống người đang hoang mang đẳng sau, ai cũng cầm rất nhiều vật chất bất diệt và khí bản nguyên, hình như hắn hiểu ra gì đó, hơi nhíu mày, nhận lấy Cấn Vương Ấn.
Ông đã sớm âm thầm theo dõi Phương Bình, cũng rất sớm đoán được một số chuyện. Bây giờ Phương Bình bỗng nhiên đưa Thiên Vương Ấn cho mình, ông đại khái có thể đoán được nguyên nhân.
Trương Đào suy nghĩ một chút, truyên âm nói: "Ngươi chú ý thứ trên người mình một chút! Không phải Thương Miêu từng nói ngươi ăn trộm thứ gì đó sao? Khi nào rảnh ngươi hỏi Thương Miêu thử, có lẽ nó sẽ nhớ được gì đó..."
"Ta có chừng mực." Phương Bình truyền âm nói: "Nhưng bây giờ không phải là lúc xử lý chuyện đó, không có thứ này, Nhân tộc có được như bây giờ không? Không có thứ này, hôm nay chúng ta sẽ diệt sạch, cho nên bây giờ không phải là lúc cân nhắc đến nó, chưa tới thời khắc sống còn, sẽ không có vấn đề gì!"
Trương Đào đoán Phương Bình có bảo vật gì đó, Phương Bình cũng không ngạc nhiên, thực ra, sau khi thành danh, hắn cũng không muốn che giấu. Nếu che giấu, Nhân tộc sẽ không có ngày hôm nay.
Mọi người đều không ngu, không ít cường giả Tam Giới đoán được trên người Phương Bình có bảo vật, đa số đều suy đoán có liên quan đến Tiên Nguyên.
Đến mức này, có nhốt tiếp các Thiên Vương cũng không còn ý nghĩa gì nữa. Bây giờ, nhốt bọn họ ở đây, nhân loại chính là bia ngắm chung của tất cả mọi người. Ngược lại, ra ngoài sẽ có thay đổi. Bên ngoài cũng không thiếu Thánh Nhân, thật ra Phương Bình cũng không quá yên tâm bên ngoài.
Trương Đào không nhắc chuyện này nữa, nói: 'Phương Bình, bây giờ Linh Hoàng đạo trường không thể nhốt bọn họ được nữa rồi. Những thứ nên lấy thì lấy đi, sau khi tranh giành Cửu Hoàng Ấn xong, bọn họ sẽ tìm cách rời khỏi. Dù chúng ta không đồng ý, bọn họ cũng sẽ cưỡng ép rời đi. Một cái thân khí, dù đã được cải tạo, cũng không thể ngăn nhiều người như vậy..."
Phương Bình quay đầu lại nhìn các cường giả nhân loại đỉnh cấp, trọng trọng gật đầu nói: "Nên ra ngoài rồi! Nếu còn không ra, các tiền bối chắc chắn phải chịu chết..."
"Tranh đoạt Cửu Hoàng Ấn cũng sắp xong rồi, nghĩa là, mấy ngày nữa chúng ta sẽ ra ngoài..."
Phương Bình gật đầu, chỗ này sắp bị phá banh chành rồi, không thể ngăn được. Vấn đề là, sau khi ra ngoài, thế cuộc sẽ phát triển thế nào.
Sắc mặt Phương Bình vẫn còn chút trầm trọng, chết gần 30 vị cường giả tuyệt đỉnh rồi!
Tốn Vương định bắt Phương Bình, muốn giữ hắn lại, thật ra cũng có liên quan đến chuyện này, Tốn Vương dự định sẽ tìm hiểu sau, đáng tiếc còn chưa kịp làm gì đã bị Phương Bình giết chết rồi.
Lúc này, Phương Bình lấy ra 12 tấm Thánh Nhân Lệnh, lấy ra Tốn Vương Ấn, bắt đầu rung động hư không, những binh khí này đều là một thể, kiểu gì cũng có cảm ứng. Trương Đào cũng điều khiển Cấn Vương Ấn, cảm ứng một phen.
Quá nhanh!
"Lão Trương, có thể cảm ứng được vị trí của Thiên Vương Ấn không?"
Nhưng hắn chỉ mới đi ba ngày... Phương Bình cũng có cảm giác kì lạ, hắn nghĩ hắn đi vào, ít nhất cũng phải mất mấy tháng, ai ngờ chỉ có ba ngày! "Khó nói, có uy hiếp!" Phương Bình không biết liệu điểm tài phú của hắn không tăng là vì vẫn còn uy hiếp bên phía Trấn Thiên Vương hay là vì bên này có vấn đề.
Ánh mắt Trương Đào khế biến, chớp mắt khí cơ bạo phát, bay khỏi lưng Chiến Vương. Sắc mặt Chiến Vương đen kịt, lão Trương không thèm nhìn ông, ta mới vừa khôi phục không được sao?
"Nguy hiểm?"
Hai người nhanh chóng cảm ứng được phương hướng, Phương Bình vừa đi về phía có tín hiệu vừa trâm giọng nói: 'Những người khác ở lại, lão Trương, đừng giả chết nữa, phía trước e là có nguy hiểm!"
Nhưng lúc này, đúng là điểm tài phú của hắn không hề thay đổi. Nghĩa là, vẫn có nguy hiểm.
"Càn Vương Ấn ở ngay đây!" Phương Bình nhìn hư không trước mặt, không thấy Càn Vương Ấn, nhưng có thể cảm nhận được Càn Vương Ấn đang ở đây!
Đi một lát, rất nhanh, Phương Bình nhìn thấy một khu vực tối đen như mực. Không gian chiến trường rất lớn, cũng không ai biết hạt nhân bản nguyên của người đang khôi phục nằm ở đâu.
Hôm nay giao chiến kịch liệt như vậy, chủ nhân chỗ này thật sự sắp khôi phục rồi, dù có ngủ say đến đâu cũng phải tỉnh. Trấn Thiên Vương không quản bên này, có lẽ là đoán được gì đó, biết gì đó, ngay cả ông ta cũng không ở chỗ này ở lâu.
Thật ra hai người bọn họ cũng đã đoán được, lúc này, người có thể uy hiếp bọn họ, cũng chỉ có thể là chủ nhân của chiến trường này!
Phương Bình và lão Trương đến chỗ này chỉ nhờ vào cảm giác mơ hồ, có lẽ hạt nhân bản nguyên của đối phương đang ở đây.
"Những người khác chờ ở kết giới, không được tùy tiện hành động!" Trương Đào sắp xếp xong, đuổi những người khác đi, liếc nhìn Phương Bình, nhanh chóng đi đến phương hướng có cảm ứng.
Có lẽ lý do khiến Càn Vương không thể cảm ứng được vị trí của Thiên Vương Ấn không chỉ là vì Trấn Thiên Vương, mà còn vì nơi này.
Phương Bình vừa định tấn công hư không thì Trương Đào đã đè lại bờ vai của hắn, mở miệng nói: "Không biết nơi đây là chỗ dừng chân của vị tiền bối nào, tại hạ là Trương Đào của Nhân tộc, Trấn Thiên Vương Lý Trấn, chính là bạn tốt của tại hạ..."
Phương Bình liếc hắn một cái, bạn tốt của ngươi? Ngươi nói thế mà không thấy ngại à?
Trương Đào không để ý tới hắn, ta còn chưa tính sổ ngươi gọi ta là Trương huynh đâu.
"Trấn Thiên Vương đánh bại Càn Vương, đoạt được Càn Vương Ấn, nếu tiền bối nhặt được, liệu có thể..."
Trương Đào mới nói có nửa câu, hư không hơi chập chờn một chút, ngay sau đó, trong bóng tối có ánh sáng xuất hiện!
Hư không tràn ngập bóng tối xuất hiện một vết rách nhỏ. Bên trong không phải là bóng tối vô tận, mà là ánh sáng trong đêm tối, có tia sáng hiện ra.
"Càn Vương Ấn... Lý Trấn... Trương Đào..." Một giọng nói cực kỳ tang thương truyền ra, mang theo một ít cảm khái, một ít mờ mịt, cùng với thổn thức không nói nên lời.
Ngay sau đó, trong vết nứt, một lão già vóc người thẳng tắp đi ra, thưởng thức Thiên Vương Ấn trong tay. Động tác của hắn rất chậm, tóc trắng như tuyết, rối tung sau lưng.
Hắn chơi đùa với Thiên Vương Ấn, nhìn về phía Trương Đào và Phương Bình: "Nhân tộc..."
"Võ giả Nhân Gian?"
"Phải!" Trương Đào tỏ vẻ cung kính, nhưng lại nhanh chóng truyền âm cho Phương Bình nói: "Kim thân còn chưa khôi phục, thể bản nguyên này trông rất chân thực, mạnh hơn ta nhiều, ít nhất cũng phá bảy, thậm chí... Phá tám!" Đối phương dùng thể bản nguyên ra ngoài. Đến cảnh giới của bọn họ, không có kim thân, có lẽ thực lực sẽ giảm một chút, nhưng cũng vô cùng mạnh mẽ. Không gian chiến trường còn là địa bàn của hắn, đối phương sẽ càng mạnh hơn.
Phương Bình cũng không nói gì, hắn đã sớm đoán được, giờ khắc này, Trảm Thần Đao không ngừng hòa vào khí bản nguyên, Phương Bình đã chuẩn bị sẵn sàng để đánh nhau.
Phá tám thì sao chứt
Mới vừa khôi phục, kim thân còn không có, chỉ có thể bản nguyên tồn tại, qua nhiều năm như thế, ngay cả thời gian khôi phục cũng không có, có thể mạnh đến đâu?
Phải biết, đây là khởi tử hoàn sinh!
Thiên Cẩu và Thạch Phá cũng không thể xem như tử vong hoàn toàn, thế mà sau khi phục sinh, bọn họ vẫn phải hấp thu rất nhiều năng lượng mới có thể khôi phục một ít thực lực. Võ giả phục sinh rất khó để trở lại thời kỳ đỉnh phong.
Ngay khi Trương Đào truyền âm cho hắn, ông lão ngẩng đầu nhìn Trương Đào, ánh mắt thâm thúy lộ ra ý cười nhàn nhạt: "Ngươi là Nhân Vương đời này?”
"Đúng." Trương Đào cũng không phủ nhận, đối phương nói đúng là đúng, tốt nhất là đừng quan tâm đến Phương Bình.
Ông lão vẫn chưa nhìn Phương Bình, rất nhanh, ánh mắt hắn thay đổi mục tiêu, nhìn một hồi, hơi nhíu lông mày, nhẹ giọng nói: "Thú vị! Đại đạo hình như có chút bất ổn... Luyện hóa đại đạo của người khác?"
Phương Bình nhíu mày, hắn che lấp hơi thở, đối phương vẫn có thể cảm ứng được một vài thứ, hiển nhiên trong chiến trường bản nguyên, có lẽ đối phương có thể cảm ứng được một ít tình huống của bản nguyên.
"Đúng, xin hỏi tiền bối là Chưởng Binh Sứ, hay là... Phương Bình hỏi thăm một câu, người này rất có thể là Chưởng Binh Sứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận