Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1905: Động Tĩnh Khắp Nơi (2)

Theo tiếng gào thét của mấy con yêu tộc cấp chín, mặt sông dần bình ổn lại. Nhưng đến khi mấy con yêu tộc cấp bảy bay ngang qua, dưới sông bỗng xuất hiện vài cái xúc tu lớn, bắt được mấy con yêu thú cấp bảy, kéo vào trong nước.
Giảo đã bay qua nhánh sông quay đầu liếc mắt nhìn, ánh mắt thể hiện sự bất mãn.
Đã bảo là mượn đường rồi, còn thu phí qua đường!
Tuy yêu tộc cao cấp ở Giới Vực không ít, nhưng yêu tộc cấp bảy cũng là sức chiến đấu cấp cao, chưa chiến đã mất vài quân lính, Giảo rất không hài lòng.
Giảo vốn không thấy yêu tộc ăn yêu tộc có gì không đúng, bản thân nó cũng từng như vậy, nhưng hiện tại nó là Yêu Vương Giới Vực, mấy con yêu tộc này đều là thuộc hạ của nó, là tài sản riêng của nó.
Lúc ở ngoại thành Thiên Môn, cây nó trồng bị phá hủy, nó cũng tức.
"Chờ đầu bếp thống nhất vực Nam Thất… Phải bảo hắn giúp mình xử mấy con yêu tộc ở Cấm Kỵ Hải mới được! Cấm Kỵ Hải cũng không được bắt nạt bản vương!"
Giảo ngẩng cao đầu, quay đầu gào lớn uy hiếp!
Để các ngươi đắc ý trước, lần này thống nhất vực Nam Thất, ta sẽ trở về xử đẹp hết, ăn từng con một, sau đó, chắc mình cũng đột phá, bước vào thần đạo được rồi nhỉ.
Mặc kệ yêu tộc ở Cấm Kỵ Hải, Giảo lại gào lên một tiếng, hùng dũng oai vệ, khí thế hiên ngang đi thẳng về phía Ngự Hải Sơn, nó định tấn công các thành ở xa, sau đó mới đến gặp đầu bếp… Mà có lẽ cũng không cần phải gặp đâu, mình đào khoáng xong thì dẫn yêu tộc về Giới Vực là được rồi.
Giảo suy nghĩ đến những điều này, lại gào lên, lần này là diễu võ dương oai.
Bản vương ra khỏi Giới Vực rồi này! Hòe Vương là cái đinh gì? Ngon thì đến giết ta này!
Lần trước Chân Vương nhập cảnh là tình huống bất ngờ, lần này chẳng lẽ còn có Chân Vương nhập cảnh?
Hơn nữa, nó hiện là Kim Giác Đại Vương, khác hẳn ngày xưa.
Lúc trước nó chỉ là cấp tôn giả, bây giờ là Yêu Vương, còn thống lĩnh 4 con Yêu Vương, mấy trăm tôn giả và thống lĩnh, yêu tộc Giới Vực không hề yếu kém so với yêu tộc của sa mạc Vạn Nghĩ và Bách Thú Lâm.
"Bản vương trở về rồi!"
Giảo không ngừng gào thét, đại khái là tuyên bố mình đã trở về.
Vinh quang mà về!
Không chỉ là Giới Vực, lần này, nó còn muốn trở thành Yêu Vương duy nhất của cả Giới Vực, Bách Thú Lâm và sa mạc Vạn Nghĩ!
...
Toàn bộ vực Nam Thất, bắt đầu loạn cả lên.
Trong ba cấm địa, yêu tộc ở Giới Vực đã xuất phát, yêu tộc ở hai cấm địa còn lại cũng đã nhận được tin truyền âm của Thanh Lang Vương và Trúc Vương, Chiến Vương cũng không còn ngăn cản nữa.
15 cường giả cấp chín cấm địa đều rục rà rục rịch.
Phía Ngự Hải Sơn, 10 vị cường giả cấp thần tướng cũng bắt đầu di chuyển về phía thành Hi Vọng.
Phía thành Hi Vọng, 18 vị cường giả cấp chín đã bày trận, sẵn sàng nghênh đón công kích của Phục Sinh Chi Địa bất cứ lúc nào.
Trong đường nối, phía nhân loại, tính cả Phương Bình và Lý Trường Sinh và ông lão canh giữ đường nối Ngự Hải Sơn, tổng cộng 12 cường giả.
Vực Nam Thất hôm nay tụ hội hơn 50 cấp chín!
Khi những người này toàn bộ tiến vào vực Nam Thất, ngay lập tức, những Chân Vương không cảm ứng được tình hình bên Trái Đất, không cảm ứng được tình hình ở Giới Vực lúc này bất ngờ với kết quả cảm ứng của mình!
Hơn 50 thần tướng!
Đã bao nhiêu năm không nổ ra chiến tranh với quy mô chiến đấu cỡ này? Trận Thiên Nam hay trận Tử Cấm đều không có nhiều cấp chín tham dự như trận này.
...
Cũng trong lúc đó, trong Giới Vực.
Thương Miêu trồi lên từ giữa sông, la làng: "Xảy ra chuyện rồi, lớn chuyện rồi!"
Sau một khắc, bóng người mờ ảo lóe lên, không kiên nhẫn nói: "Làm sao vậy?"
"Yêu tộc bên ngoài động thiên chạy hết rồi! Tiêu ngươi rồi, nuôi được biết bao yêu tộc, bây giờ bị người khác lừa mất tiêu rồi, cấp thông thần (cấp 7) trở lên không còn con nào ở ngoài đó luôn!"
Biểu cảm của Thương Miêu nhìn như đang cười trên sự đau khổ của người khác, nói tiếp: "Bên ngoài náo nhiệt lắm nha! Ta muốn ra ngoài xem xem! Mấy con yêu thú ở Cấm Kỵ Hải nói bên ngoài bây giờ loạn lắm. Cấp giả thần (cấp 9) có tận mấy chục người, sắp khai chiến rồi…"
Bóng người mờ ảo hơi bất ngờ, sau đó bất mãn nói: "Này, không phải ngươi không thích xem náo nhiệt mà thích ngủ nướng hơn sao? Sao lần này lại muốn ra ngoài?"
"Ở đây mấy ngàn năm rồi, ngươi cho rằng ta không chán à?"
Thương Miêu lay lay đầu to, tuy rằng bản miêu thích ngủ thật, nhưng ngủ mấy ngàn năm cũng mệt xương cốt lắm chứ bộ.
"Ngươi không thể ra ngoài, bây giờ ra ngoài..."
"Ta muốn ra ngoài!"
Thương Miêu nói: "Nhân loại kia nói, bên ngoài bây giờ rất thú vị, có người phát minh ra thức ăn cho mèo, thức ăn cho chó, ăn ngon lắm…"
Bóng người mờ nhạt chấn động. Ăn ngon lắm? Ngươi là yêu tộc cấp Chân Thần (Chân Vương), ngươi cần đồ ăn sao?"
"Công Quyên Tử, ta muốn ra ngoài!"
"Không được!"
Bóng người từ chối, mấy trăm năm trước muốn ngươi ra ngoài thì ngươi ngủ, làm thế nào cũng không muốn nhúc nhích. Bây giờ bên ngoài có biến, không thể mở phong cấm, Thương Miêu cũng không thể ra ngoài. Một khi ra ngoài, Thương Miêu sẽ trở thành mục tiêu để người chỉ trích.
Nó sẽ thành cường giả Chân Thần đầu tiên ra khỏi động thiên, sẽ khiến tất cả cường giả bên ngoài quan tâm!
"Ta muốn đi ra ngoài!"
Thương Miêu không muốn ở lại, nó muốn đi ra ngoài, động thiên chỉ lớn như vậy, nó chán ở đây lắm rồi.
Thấy bóng mờ không nói lời nào, Thương Miêu lại hét lên: "Ta sẽ đi ra ngoài theo lối nhánh sông Cấm Kỵ Hải, ngươi mở ra một cái lỗ nhỏ để ta chui ra là được rồi!"
"Thương Miêu…" Bóng người mờ ảo hơi bất đắc dĩ nói: "Vì sao nhất định phải rời đi lúc này? Chỉ là trận chiến giữa mấy tên võ giả cấp giả thần thôi mà? Năm đó hơn trăm Chân Thần đánh nhau, chiến đấu kéo dài không ngừng, ngươi chẳng thèm ngó ngàng…"
"Ta mặc kệ, ta muốn đi ra ngoài!" Thương Miêu không nghe, nó chỉ muốn đi ra ngoài.
Nó thấy ở lại đây thật phiền, hơn nữa, nơi này có còn gì ăn được nữa đâu, cái gì cũng bị nó ăn hết rồi. Hiện tại, ngoại trừ nhục thân của Công Quyên Tử thì chẳng còn gì.
Động thiên to lớn là thế, những nơi khác ít nhiều sẽ có cây cỏ trang trí, nhưng Quát Thương động thiên là một mảnh trống không, ngay cả bụi cỏ cũng chẳng có, đều bị Thương Miêu ăn hết rồi.
Nó đã sa đọa đến độ phải ăn cỏ sống qua ngày!
Nhớ năm đó, Thương Miêu ăn gan rồng phượng tủy, uống Quỳnh Tương Ngọc Dịch. Hiện trong động thiên có chút vật chất bất diệt có thể làm nước uống, nhưng vật chất bất diệt đó dùng để ngâm cơ thể của Công Quyên Tử, nó không thèm uống, í ẹ!
Công Quyên Tử đau đầu, con mèo lười này, sớm không ra, muộn không ra, bây giờ tự nhiên đòi ra ngoài? Khác nào đang kiếm chuyện với hắn!
"Không được…"
"Vậy ta ra ngoài rồi về, ngươi mở ra khe hở nhỏ, chúng ta hợp sức, có thể khép nó lại!"
Cái đuôi to dài của Thương Miêu bắt đầu quét qua quét lại, thân thể to lớn nhảy từ trong nước ra ngoài, cái đuôi ngoe nguẩy khiến bóng mờ không ngừng rung động.
"Công Quyên Tử, cho ta ra ngoài! Nếu ngươi không cho ta ra ngoài, ta sẽ nướng nhục thân của ngươi!"
"Ngươi..." Công Quyên Tử rất bất đắc dĩ, một lát mới nói: "Ngươi đi Cấm Kỵ Hải, đừng xuất hiện! Ngươi muốn ra ngoài tìm thức ăn chứ gì? Vậy thì bắt mấy con yêu tộc trong Cấm Kỵ Hải mà ăn.
Ngươi cẩn thận ẩn thân tại Cấm Kỵ Hải, Chân Thần bên ngoài sẽ không phát hiện ra ngươi. Nhưng ngươi không được phép rời khỏi Cấm Kỵ Hải, một khi rời đi, bọn họ đều sẽ phát hiện sự tồn tại của ngươi. Thương Miêu, hiện chưa phải lúc chúng ta xuất hiện.
Một khi ngươi xuất hiện, có thể sẽ bị Chân Thần vây giết. Tối đa nửa ngày ngươi phải quay lại ngay. Nếu không, ta chỉ có thể đóng kín lối về, không để cửa chờ ngươi, để cửa chờ ngươi càng lâu, phong cấm càng yếu…"
Thương Miêu lập tức nhảy lên, hưng phấn nói: "Được! Ta đi nửa ngày rồi sẽ quay lại, Công Quyên Tử, ngươi có muốn ta mang về một ít thức ăn ngon về cho ngươi không?"
Bóng người kia không thèm để ý tới nó, một giây sau liền biến mất không còn tăm hơi.
Thương Miêu cũng thèm để ý, nó chui vào trong dòng sông, sông này dẫn ra Cấm Kỵ Hải, nó có thể đi ra từ đường này, nhưng cần phải mở kết giới mới ra được.
Kết giới năm đó tự đóng lại, từ ngoài vào trong thì không đến nỗi nào, nhưng từ trong ra ngoài rất dễ khiến kết giới sụp đổ. Đặc biệt là cường giả như nó. Nếu ra vào mấy lần, có lẽ kết giới sẽ biến mất.
Nhưng Thương Miêu biết, nơi này chẳng mấy chốc sẽ phải mở cửa đối ngoại. Chỉ cần kết giới duy trì được đến ngày hôm đó là được, không cần lo kết giới biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận