Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2744: Tiệc Nào Không Tàn? (2)

"Nhưng hắn.." Lý Hàn Tùng rầu rĩ nói: "Không phải hắn còn bị Ma Đế tính toán sao? Thật không sao chứ?"
"Ma Đế?" Phương Bình cười nói: "Ma Đế tuy mạnh, nhưng đi đường gì thì xem bản thân! Ma Đế chỉ là chất xúc tác, nhìn xem có thể thúc hắn phát triển hay không, nếu có, là tốt hay xấu phải xem hắn chọn thế nào"
"Ừm!" Lý Hàn Tùng thở dài, có chút bất đắc dĩ nói: "Hy vọng hắn không sao, nói chung ta cảm thấy hắn sẽ không phản bội nhân loại. Phương Bình, trước khi chưa xác định hắn thật sự phản bội nhân loại... xin hãy nương tay!"
"Ta biết!"
Phương Bình đã đến khu biệt thự, thấy Lý Hàn Tùng còn đi theo, cười nói: "Ngươi cứ đi làm việc của mình đi, đi theo ta làm gì, rảnh rỗi thì đi Thiên Đảo dạo một vòng, xem gốc cây kia còn nhớ được ngươi hay không Dứt lời, ánh mắt Phương Bình lóe lên: "Gốc cây kia có không ít đồ tốt, ngươi xem có thể lấy một ít về hay không. Đại thụ cấp Thánh Nhân, từ cổ chí kim, đây chính là gốc cây đầu tiên.
Ngươi là Bá Thiên Đế chuyển thế, chẳng lẽ nó không nể mặt sao?
Còn nữa, bảo nó cho ngươi xem ít mảnh vỡ ký ức mà nó bảo tồn, không phải để ngươi trở thành Bá Thiên Đế, nhưng chúng ta cũng không cần cố ý bài xích.
Đạo của Bá Thiên Đế, chiến pháp của Bá Thiên Đế, cũng có thể học mà!
Người Tân Võ chúng ta đều bắt đầu từ con số không, hấp thu tinh hoa, loại bỏ cặn bã, khai thác sở trường bách gia, đây mới là người Tân Võ!"
Lý Hàn Tùng đăm chiêu suy nghĩ, gật đầu nói: "Đã hiểu, đi lừa gạt nó! Gần đây ta cũng đã suy nghĩ một chút, ta không mạnh bằng ngươi, có lẽ còn kém ở mặt này.."
Ầm!
Phương Bình một quyền đánh kim thân của hắn run rẩy, hừ nói: "Vũ nhục Nhân Vương, lần sau đánh nổ ngươi! Ta cảnh cáo ngươi, sau này không được nhắc đến lịch sử đen tối của ta... không, ta không có lịch sử đen tối, ta vẫn luôn quang minh chính đại! Ngươi bớt bôi đen ta đi!"
Lý Hàn Tùng thở dài, ngươi còn cần ta bôi đen?
Người biết lịch sử đen tối của ngươi rất nhiều!
Phương Bình đuổi người, Lý Hàn Tùng nhìn khu biệt thự, cười nói: "Đừng nhìn nữa, Trần Vân Hi chưa trở về, đang dẫn đội chiến đấu ở địa quật! Ta cho ngươi biết, người phụ nữ này ghen, ai cũng sợ hãi!
Ngươi đoán cô ấy đánh đến đâu rồi?
Dẫn đội đánh gần tới vùng cấm rồi, đánh tới Thiên Mệnh vương đình, ta thấy cô ấy muốn quyết chiến với Cơ Dao!"
"Cút!"
Phương Bình mắng một tiếng, có chút buồn bực, nói gì vậy?
Cơ Dao? Ta và Cơ Dao có quan hệ sao?
"Đúng rồi, quên nói cho ngươi, Cơ Hồng trở về rồi!" Lý Hàn Tùng vội nói: "Ngay hôm qua, Cơ Hồng đã trở về, sĩ khí Thiên Mệnh vương đình rung chuyển! Cơ Hồng vừa về đến đã đi vực Bình Sơn, Bình Sơn Vương không chịu ra vực, còn dùng tên tuổi ngươi hù dọa người tới"
"Ta?" Phương Bình hứng thú, cười nói: "Hắn đã nói gì?"
"Khụ khụ.." Lý Hàn Tùng cười sặc: "Việc này khá nhiều người biết, tên kia thấy Cơ Hồng đến, không bao lâu sau, cường giả gần vực Bình Sơn đều nghe hắn gào lên: Bản vương và Nhân Vương là tri kỷ, còn đến gây sự, bản vương sẽ dọn nhà đến Phục Sinh Chi Địa"
Phương Bình dở khóc dở cười: "Tên này... hắn không sợ đám cường giả địa quật đó trở về sẽ tìm hắn tính sổ hả?"
"Hắn sợ cái gì?" Lý Hàn Tùng hết sức vui mừng nói: "Đợi người địa quật trở về, hoặc là hắn thật sự chuyển đến chỗ chúng ta, hoặc là tìm cường giả để gia nhập, chẳng lẽ còn có thể làm thịt hắn? Đại khái mọi người đều biết tính cách của hắn, hắn rất sợ chết, chẳng lẽ hắn sẽ thật sự đi theo ngươi?"
"Cũng đúng" Phương Bình buồn cười, tên đó nổi tiếng sợ chết.
Không nói những cái khác, ngày đó ở Vương Chiến Chi Địa, hắn và Phương Bình đánh đến thoải mái, đồ đần cũng biết hắn có tâm tư gì.
Tên này xảy ra chuyện là chạy nhanh nhất, không có việc gì cũng đừng tìm hắn, ai mà không biết hắn sợ chết?
"Cơ Hồng.." Phương Bình không quan tâm Bình Sơn Vương, nhắc đến Cơ Hồng, hơi nhíu mày nói: "Tên này... khá có năng lực! Trước đó, ta ở tà giáo đã tán gẫu với Địa Kỳ vài câu, trước đó Địa Kỳ đuổi giết hắn, nhưng hắn chạy mất.
Hắn tự chặt mất đạo của bản thân, học đạo của Kỳ Huyễn Vũ, cũng là kẻ hung ác.
Bây giờ, ta thấy ít nhất cũng có thực lực chừng tuyệt đỉnh chặng bốn chặng năm.
Lần này, hắn xuất hiện, Thiên Mệnh vương đình lại được củng cố nhân tâm"
"Phía địa quật, ngươi còn định ra tay với tuyệt đỉnh của bọn họ sao?"
Phương Bình trầm ngâm một lát: "Hữu Thần tướng, Hòe Vương, Thiên Du, Bình Sơn, Cơ Hồng, Long Khi, Bằng Dược, và con hổ lớn... địa quật còn khá nhiều tuyệt đỉnh, tính đã lộ diện và còn ẩn náu, e là phải đến mười vị"
"Trước tiên không vội!" Phương Bình cười nói: "Tấn công tới tấp không phải chuyện tốt! Ta lần lượt diệt ba Giới Vực lớn, đánh cho tuyệt đỉnh tà giáo tàn phế, đánh chết tuyệt đỉnh của Bình Dục Thiên và Thường Dung Thiên, nếu còn ra tay tay với bọn họ... sẽ thật sự xảy ra chuyện!"
"Nhất là bây giờ, có cường giả sống lại, cứ chờ đã!"
Ánh mắt Phương Bình sáng lên, nói: "Những cường giả này, vừa sống lại, không có căn cơ! Ngươi nói, nếu ngươi là bọn họ, lúc này phải làm gì?"
"Bế quan...
"Ngu xuẩn!" Phương Bình mắng, Diệt Thiên Đế nói ngươi ngu xuẩn, không hề oan uổng ngươi.
"Đương nhiên là tìm căn cứ!"
Phương Bình cười nói: "Ngươi cho rằng cường giả sống lại không cần tài nguyên à? Cũng cần, hơn nữa rất nhiều! Trong tam giới, nơi có thể thỏa mãn bọn hắn, chỉ có địa quật.
Cho nên, tiếp theo, địa quật sẽ là vùng giao tranh!
Địa quật lại không có cấp Đế trấn thủ chứ đừng nói đến Thánh Nhân, ngươi nói xem, những cường giả kia sẽ bỏ qua cho bọn họ sao?
Chờ xem! Những cường giả phục sinh này chắc chắn sẽ ra tay với bọn họ.
Trước hết để cho bọn họ làm ầm ĩ, một số thiên ngoại thiên có lẽ sẽ gặp xui xẻo, kể cả tiên đảo hải ngoại, lần này, sẽ thanh tẩy thêm lần nữa.
Không cần chúng ta ra tay giết người, để bọn họ làm, chết một người thiếu một người.
"Vậy sẽ không ảnh hưởng đến người của chúng ta chứ?"
Phương Bình hơi nhíu mày nói: "Ngươi lập tức cho người đi thông báo, cố gắng đừng đi vùng cấm. Còn nữa, thông báo tam giới, ngoại vực địa quật là địa bàn của chúng ta, nơi hai bên giao chiến, tất cả tuyệt đỉnh trở lên đều không được phép đi vào, nếu không giết không tha!
Bọn họ muốn đánh thì mặc kệ bọn họ, nhưng Nhân tộc ta cũng không phải dễ chọc. Hiện chúng ta có sức mạnh để nói như vậy, dù không có sức mạnh, cũng phải giả vờ có sức mạnh.
"Được" Lý Hàn Tùng ghi nhớ, lại nói: "Vậy ta đi trước, Phương Bình, lần này ta muốn đi hải ngoại dạo một vòng"
"Đi đâu?"
"Đi hải ngoại!" Lý Hàn Tùng nghiêm mặt nói: "Thật ra, hải ngoại nhiều cơ duyên hơn một chút, địa quật sắp loạn, phía Cấm Kỵ Hải, kim thân ta mạnh mẽ, có thể ngăn cản nước biển ăn mòn, yêu tộc cũng nhiều, ta định đi chiến đấu một thời gian"
"Thân phận của ngươi, rất nguy hiểm...
"Ta biết!" Lý Hàn Tùng nghiêm túc nói: "Nhưng dù sao ta cũng là cường giả đỉnh cấp 9, không thể cả đời chinh chiến ở ngoại vực, chẳng lẽ phải chờ đến một ngày đi Thiên Phần, tìm thi thể Bá Thiên Đế để dung hợp sao? Có lẽ... giao đấu với tuyệt đỉnh mới là cơ duyên của ta. Ta có Đế Khải, không dễ chết như vậy. Một năm nay, thật ra ta cảm thấy mình xuống dốc rất nhiều, gặp phải phiền phức, chuyện đầu tiên là nghĩ tìm ngươi hỗ trợ. Nhưng trước kia không phải như vậy, trước kia, ta gặp phải phiền phức, trước tiên nghĩ là tự mình giải quyết, Phương Bình, ta nên đi ra ngoài!"
Lý Hàn Tùng thở một hơi, nói: "Không chỉ ta, lão Vương, lão Diêu, Lý lão sư, thật ra đều có suy nghĩ này. Hơn nữa lần này, ta cũng không muốn đi cùng với mấy người lão Vương, mọi người đều có con đường riêng, đường ai người ấy đi.
Tam giới rất lớn, chúng ta mới đi được bao nhiêu nơi?
Đi ra ngoài, mở mang kiến thức, giao đấu với cường giả hải ngoại, giao đấu với cường giả địa quật, giao đấu với yêu tộc... Thậm chí giao đấu với cường giả cổ xưa, đó mới là cuộc sống!
Thế giới bên ngoài rất đặc sắc, Tần Phượng Thanh cũng dám xông pha, ta không dám sao?
Hắn có thể giết cấp 9 chặng mười, ta cũng làm được!
Phương Bình, buông tay đi, ngươi không nên cảm thấy chúng ta đều là kẻ vô dụng, ngẫm lại chính ngươi, trước kia, khi lão Trương ở đây, ông ấy cũng đâu luôn ở bên cạnh bảo vệ ngươi, ngươi chẳng phải cũng đi tới ngày hôm nay đấy thôi?"
Phương Bình tức giận nói: "Ngươi có thể so với ta sao? Ta nhiều thủ đoạn, ngươi có thủ đoạn gì? Đầu đặc hơn người khác?"
"Đừng nói thế, đây cũng là ưu điểm!" Lý Hàn Tùng cười tủm tỉm nói: "Chẳng lẽ không đúng sao? Bớt nói nhảm, không có buổi tiệc nào không tàn, năm đó, tổ ba người của lão Trương như hình với bóng, sau thành cường giả, ai cũng bận việc riêng, nên mới đều thành tuyệt đỉnh.
Ta và mấy người lão Vương không làm ngươi chậm trễ"
1845 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận