Toàn Cầu Cao Võ

Chương 878: Thanh Niên Bây Giờ (2)

"Sau khi rèn luyện xong toàn bộ xương sọ, chúng ta sẽ trực tiếp bước vào cấp tám, cốt tủy tự động rèn luyện, trực tiếp cô đọng kim thân, trở thành cường giả kim thân chân chính!"
"Đỉnh cấp bảy mới rèn luyện xương sọ?"
Phương Bình hơi bất ngờ, vuốt cằm nói: "Vậy ta quá trâu bò rồi!"
Hoàng Cảnh không thèm để ý hắn, lại nói: "Kinh Võ Lý Hàn Tùng, một khi tiến vào cấp bảy, hắn có thể bỏ đi giai đoạn đỉnh phong, chuyên tu lực lượng tinh thần là được, sau khi lực lượng tinh thần đạt đến 3000 hz, dẫn đến thay đổi về chất, dẫn dắt xương sọ thức tỉnh, có thể trực tiếp tiến vào cấp tám."
"Tại sao lực lượng tinh thần phải đạt đến mức đó?"
Hoàng Cảnh cười nói: "Lực lượng tinh thần thật ra chính là đường dẫn, mở ra tiến hóa nhân thể, nếu lực lượng tinh thần của ngươi không tới mức đó, vậy thì không thể hoàn thành quá trình tiến hóa, không thể dẫn dắt cốt tủy tự nhiên rèn luyện, kim thân cô đọng..."
"Nhưng ta cô đọng kim cốt mà? Lý lão sư cũng gần như..."
Hoàng Cảnh mệt mỏi nói: "Đừng lấy trường hợp đặc biệt làm ví dụ điển hình, hai ngươi đều có vấn đề, tự mình biết. Người bình thường không thể..."
"Ồ."
Hoàng Cảnh tiếp tục nói: "Nên sau khi ngươi đóng kín cửa tam tiêu, là tiến vào cấp bảy hay là cấp tám không bình thường, cũng khó nói."
"Cấp tám không bình thường?"
Phương Bình không nói gì, Hoàng Cảnh cười nói: "Cũng gần giống như Lý Trường Sinh, nhưng ngươi còn nặng hơn hắn một chút, nếu ta không đoán sai, ngươi còn chưa rèn luyện cốt tủy xương sọ..."
"Này mà ngài cũng biết?"
"Phí lời, nếu thật sự rèn luyện, ngươi sẽ không giống như bây giờ..."
Hoàng Cảnh suy nghĩ một chút nói rằng: "Dẫn dắt lực lượng tinh thần kỳ thực chính là thức tỉnh cốt tủy của xương sọ, kéo dài những cốt tủy khác, cái này giải thích không rõ ràng lắm, khi ngươi đến được đó sẽ hiểu.
Nếu lực lượng tinh thần của ngươi không đến 3000 hz, hẳn là sẽ không dẫn dắt được, có lẽ có liên quan đến hạch não, sức mạnh hạch não quá yếu ớt."
Phương Bình trầm ngâm nói: "Nói cách khác, lực lượng tinh thần của ta không mạnh, cốt tủy xương sọ chưa thể hoàn toàn bị rèn luyện, thiếu đường dẫn mở ra, chỉ có thể làm ngụy cấp tám?"
"Đúng."
Hoàng Cảnh gật đầu nói: "Giống như Lý Trường Sinh, đừng nói tinh thần lực của hắn đạt 3000 hz, 1000 hz cũng chưa tới, nên căn bản hắn không được tính là cấp tám.
Nhưng sau khi tinh huyết hợp nhất, tốc độ tăng trưởng lực lượng tinh thần cũng nhanh, hắn có khí huyết mạnh mẽ, vượt 30.000 cal. Trong tình huống đó, tốc độ uẩn nhưỡng lực lượng tinh thần của hắn nhanh gấp mấy chục lần so với đỉnh cấp sáu, nên hắn có thể nhanh chóng đạt đến 1000 hz.
Còn khi nào có thể chân chính bước vào cấp tám, thì phải xem tình hình."
Phương Bình gật đầu, lại cười nói: "3000 hz lực lượng tinh thần, ta cảm thấy độ khó cũng không lớn, ta sắp đạt mức hóa hình rồi, còn chưa vào cấp sáu nữa."
Hoàng Cảnh hơi khựng lại, không lên tiếng, ngươi nói có lý.
Phương Bình không khoe khoang nữa, nói: “Vậy Hiệu trưởng Trần đã bắt đầu rèn luyện xương sọ rồi sao?"
"Hắn không phải bắt đầu rèn luyện, mà là đã rèn luyện đến bước cuối cùng, lực lượng tinh thần của hắn đã sớm vượt qua 3000 hz, 29 đốt xương sọ, hắn ít nhất đã rèn luyện 25 đốt trở lên, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, rất nhanh sẽ hoàn thành, tiến vào cấp tám. Hơn nữa hắn có thần binh trong tay, chiến lực cũng không kém..."
"Hiệu trưởng, thần binh chỉ là lấy từ yêu thực cấp cao, sao nhiều người lại không có? cấp tám không giết được cấp tám, nhưng tiêu diệt cấp bảy cũng được mà?"
Hoàng Cảnh hơi xấu hổ nói: "Ngươi nghĩ gì vậy? Yêu thú cao cấp ngươi nói diệt là có thể diệt ư? Động một chút là chúng kết bè kết lũ, làm sao giết?
Hơn nữa cấp tám cũng chưa chắc có thể tiêu diệt yêu thú cấp bảy, thực lực yêu thú đều không kém. Huống hồ, trong tình huống bình thường, không phải vạn bất đắc dĩ, hoặc là có cơ hội thích hợp, chúng ta cũng sẽ không cố ý nhằm vào những yêu thú yêu thực này.
Còn nữa, thần binh nằm ở hư vô, cần hạch não và hạch tim..."
Hoàng Cảnh cau mày nói: "Rất nhiều lúc, yêu thú hoặc yêu thực sắp chết, chúng sẽ tự bạo hạch não hoặc hạch tim, cho nên mới nói, nhiều khi giết yêu thú cao cấp cũng chưa chắc có được thần binh.”
Phương Bình nghi ngờ nói: "Phòng áp lực của Ma Võ không phải có hạch não và hạch tim sao?"
Hoàng Cảnh lắc đầu: "Thật ra thứ trong phòng áp lực đều là hàng nhái, bao gồm một số hạch não và hạch tim bị tổn hại sau khi tự bạo, hoặc là, chỉ có một trong hai, tỷ như một con yêu thú chỉ còn lại hạch tim, hoặc chỉ còn hạch não.
Mà luyện thần binh, theo lý thuyết, có thể dùng hai loại hạch tim và hạch não của hai yêu thú khác nhau, nhưng nếu không phù hợp, xác suất nổ tung rất lớn.
Nên tốt nhất là dùng cùng hạch não và hạch tim của một con yêu thú tiến hành luyện.
Sau khi hoàn thành bước đầu rèn đúc, đúng là có thể tăng thêm những vật liệu phụ khác, rồi rèn đúc lần nữa. Ví dụ như ngươi luyện thần binh cấp bảy, sau này ngươi có thể thêm chút tài liệu nữa, tiếp tục luyện, có lẽ có thể rèn đến thần binh cấp tám."
"Đẳng cấp của thần binh chính là đằng cấp của hạch tim hạch não tương ứng?”
"Có thể nói như vậy, đương nhiên, có lúc cũng có ngoài ý muốn, một số cường giả dùng quen một thanh thần binh, sau đó tốn thêm nguyên liệu nâng cấp, là có thể tăng lên cấp bậc. Còn có một số cường giả, sống lâu…"
Hoàng Cảnh nhẹ giọng nói: "Bọn họ sử dụng thần binh lâu ngày, uẩn nhưỡng mấy chục năm, có thể sẽ sản sinh chất biến, trực tiếp khiến thần binh thăng cấp, chuyện này cũng từng xảy ra, nhưng cần thời gian rất dài."
"Thì ra là như vậy!"
Phương Bình gật gật đầu, lại không quá xác định liếc mắt nhìn hắn, nhỏ giọng nói: "Hiệu trưởng, ngài có thể đánh giết yêu thú cấp bảy sao?"
Hoàng Cảnh lần này không nổi nóng, trầm ngâm chốc lát nói: "Nếu như là cấp bảy sơ kỳ thì vẫn được. Nếu là trung kỳ... thì khó, nếu là đỉnh cấp thì..."
Hoàng Cảnh bất đắc dĩ nói: "Vậy thì chạy đi, ta chắc chắn không phải là đối thủ. Cao kỳ còn đỡ, ta hẳn là có thể giữ chân nó một quãng thời gian, đợi các ngươi chạy, ta lại đi, không thành vấn đề. Nếu thật sự gặp đỉnh cấp, hai người các ngươi hại chết ta rồi!"
Phương Bình không dám khinh thường, vội vàng nghiêng đầu nhìn về phía Tần Phượng Thanh nói: "Mỏ khoáng đó rốt cuộc có yêu thú nào tọa trấn? Ngươi nhìn thấy yêu thú chưa?"
Tần Phượng Thanh sờ sờ đầu trọc theo bản năng, suy nghĩ một chút nói: "Thật ra ta chỉ đi vòng vòng bên ngoài, nhưng mỏ khoáng không quá lớn, dựa theo suy đoán của ta, thì chỉ là cấp bảy sơ trung kỳ thôi.
Cảm nhận được chút khí thế, không quá mạnh mẽ... Ừm, không mạnh bằng lão Trần!"
"Lão Trần?"
"Chính là Trần Diệu Đình, là ông lão kia dùng lực lượng tinh thần ép ta, ta cảm thấy hắn mạnh hơn con yêu thú kia nhiều."
Tần Phượng Thanh giải thích một câu, lại chửi mát nói: "Lão già này thật không biết xấu hổ, võ giả đỉnh cấp bảy lại đi bắt nạt một võ giả cấp bốn như ta..."
Lần trước hắn bị chôn dưới đất hơn nửa ngày, sau đó lại bị đánh mặt sưng như cái bánh bao, đến tận bây giờ Tần Phượng Thanh vẫn không nuốt nổi cục tức này, sớm muộn phải trả thù.
Hiện tại Tần Phượng Thanh cũng bắt đầu ghi nợ, kẻ thù của hắn quá nhiều.
Yếu thì như Phương Bình, hơi mạnh một chút thì như Đường Phong, mạnh hơn tí nữa thì như Trần Diệu Đình.
Những người này, hắn sớm muộn cũng giải quyết từng kẻ một.
Phải rồi, còn có Vương Kim Dương nữa.
Tần Phượng Thanh bổ sung một câu, lão Vương tên khốn kiếp kia, trước kia cũng từng đánh hắn, đáng tiếc vẫn không thể đuổi kịp tên kia, nếu không đã sớm báo thù rồi.
Hơi trầm ngâm trong chốc lát, Hoàng Cảnh nói: "Nếu đã như vậy, đúng là có thể thử xem... Nhưng vẫn không an toàn lắm..."
Không biết nghĩ tới điều gì, Hoàng Cảnh lại nói: "Như vậy đi, ta chuẩn bị một chút, vốn dĩ hiệu trưởng Ngô đi là tốt nhất, nhưng cảm ứng giữa cường giả với nhau rất mạnh, nếu Hiệu trưởng Ngô đi, sẽ càng dễ dẫn cường giả mạnh hơn ra, ta vẫn nên dẫn các ngươi đi."
Ngô Khuê Sơn thật ra cũng không bận lắm, đi cũng được, chỉ là khi hắn vào địa quật, hoặc là đi theo đám Phương Bình hành động, sẽ rất dễ khiến cường giả cấp tám hoặc yêu thú cao cấp chú ý.
Nói không chừng còn có thể bị cường giả cấp chín chú ý.
Cho nên Hoàng Cảnh càng thích hợp hơn, hơn nữa con yêu thú kia cảm nhận được hơi thở của hắn, cũng chưa chắc sẽ chạy, nhưng nếu cảm nhận được khí tức của Ngô Khuê Sơn, xác suất chạy trốn càng lớn hơn, yêu thú cũng không ngớ ngẩn.
Hai người Phương Bình đều gật gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận