Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1950: Sơ Ngộ Bản Nguyên (2)

Khi Cơ Hồng đảm nhiệm vai trò vương chủ, tốt xấu gì cũng có thể quản lý vương đình. Bình thường, Mệnh Vương sẽ chỉ ở trong Điện Chân Vương.
Nhưng Cơ Dao thì sao?
Nếu Cơ Dao trở thành vương chủ, không cần phải nói, Mệnh Vương sẽ tiếp tục quản lý Điện Chân Vương, mà Cơ Hồng e là vẫn sẽ tiếp tục quản lý vương đình, cô chỉ là vương chủ chân chính không có quyền không có thế. E là còn chẳng bẳng Lê Chử!
Dù bây giờ Lê Chử ốm yếu, nhưng tốt xấu gì vẫn có thể khống chế trung bộ Thiên Thực Quân, quản lý 100 ngàn đại quân, cộng thêm mấy chục vị cường giả cấp chín.
Cơ Nam nhẹ nhàng thở dài, một lát sau mới dò hỏi: "Dao Nhi rốt cuộc muốn nói gì?"
"Ta muốn làm vương chủ chân chính!"
Cơ Dao kiên định nói: "Ta không chỉ muốn trở thành Chân Vương, mà còn muốn trở thành Chân Vương có quyền lợi chân chính! Ta muốn vương đình làm việc cho ta! Mấy ngàn thần tướng, đều phải làm việc cho ta!
Thần tướng tuy không bằng Chân Vương, kém xa tít tắp, nhưng sẽ có một ngày, Dao Nhi cai quản mấy ngàn thần tướng, tạo thành đại quân, thần tướng cũng có thể phạt Chân Vương! Thần tướng không sợ chết giống như Phục Sinh Chi Địa chưa chắc đã không làm được!"
Tuyệt đỉnh và các cấp độ khác, chênh lệch quá to lớn, nhưng ở đâu cũng có ngoại lệ.
Nếu cô có thể thành công tạo ra đại quân hơn ngàn thần tướng, nghiên cứu ra thuật hợp kích dành riêng cho thần tướng, hơn một nghìn thần tướng, cũng có thể đồ thần!
Đây cũng không phải là suy nghĩ của một mình cô!
Năm đó, Lê Chử cùng từng có ý tưởng đó, cũng đã từng thực hiện.
Vào thời kì đỉnh phong, Thiên Thực quân đâu chỉ 30 thần tướng! Ở thời điểm mạnh mẽ nhất, Thiên Thực quân có hơn trăm thần tướng!
Lê Chử và Tả - Hữu thần tướng, cùng mấy vị Chân Vương đều từng cùng nhau nghiên cứu thuật hợp kích, muốn dựa vào Thiên Thực quân nghịch phạt Chân Vương!
Khi đó, uy thế của Lê Chử mạnh mẽ vô cùng. Nếu bọn họ có thể nghiên cứu thành công, mấy trăm thần tướng cùng đánh, chân chính hợp nhất sức mạnh, thần tướng cũng có thể đồ thần!
Nhưng cũng vì thế mới khiến các Chân Vương kiêng kỵ, mới dẫn đến các sự kiện tiếp theo. Phần lớn Thiên Thực Quân đều tản đi, bao gồm cả cường giả yêu thực như Thanh Trúc, bọn họ dồn dập rời đi, có người đến ngoại vực, có người đến những chỗ khác, Thiên Thực quân bắt đầu sa sút.
Cơ Dao cũng muốn trở thành vương chủ như vậy! Hơn nữa cô còn có ưu thế!
Điện Chủ Chân Vương Điện là ông nội của cô, cô hành động dưới danh nghĩa Cơ gia, ông nội có lẽ sẽ giúp đỡ cô, nhưng chỉ cần nắm chặt Thiên Mệnh Quân trong lòng bàn tay, thì sau này, cô chắc chắn có thể chống lại Điện Chân Vương!
Đại quân với hơn một nghìn thần tướng, nghiên cứu phát minh thuật hợp kích, trăm vị thần tướng có thể so với một vị Chân Vương, thế nghĩa là gì? Nghĩa là Cơ Dao sẽ có 10 vị Chân Vương luôn nghe theo lệnh mình, Điện Chân Vương tuy có nhiều Chân Vương, nhưng chia phe kết phái rất nhiều, ai có thể tụ tập 10 vị Chân Vương chống lại cô?
Khi đó, cô mới thật sự là vương chủ ngự trị ở Điện Chân Vương!
Cơ Nam liếc mắt nhìn cháu gái, hơi thở dài. Dã tâm không nhỏ, nhưng việc này, ngay cả Lê Chử cũng không làm được, nói chi Cơ Dao chỉ mới bước vào cấp tám. Cháu gái còn kém quá xa!
Nếu như Cơ Dao hiện tại là Chân Vương, có lẽ hắn sẽ cảm thấy có chút hi vọng. Nhưng bây giờ Cơ Dao chẳng là cái thá gì, nói những thứ này chỉ khiến người ta cảm thấy cô đang mơ mộng hão huyền.
Cơ Nam không trả lời, trong mắt Cơ Dao lộ ra vẻ thất vọng lờ mờ, cũng không nói thêm gì. Dù sao hiện tại Cơ Nam sẽ nghe theo cô, những thống soái Thiên Mệnh Quân khác cũng vậy, phụ tổ vẫn còn, đây chính là sức mạnh hiện tại của cô.
"Có thể dựa vào vương tổ và phụ vương, nhưng không thể vẫn luôn trông chờ vào vương tổ."
Cơ Dao thầm nghĩ, còn phải bồi dưỡng thế lực của mình. Tốt nhất là một nhóm cường giả cấp thần tướng, hơn nữa có lẽ có thể lén lút nghiên cứu thuật hợp kích cho thần tướng, dù sao đây cũng là chuyện kiêng kị.
Để đảm bảo địa vị của mình, Chân Vương địa quật sẽ không cho phép chuyện đó xảy ra. Chân Vương chí cao vô thượng, có thể tùy ý tàn sát thần tướng, chính là vì thực lực đơn thể của thần tướng quá yếu so với bọn họ, dù có liên thủ, thì cũng không phải là thật sự hợp kích, sức mạnh sẽ không thống nhất.
Thần tướng không thể hợp nhất sức mạnh, thì dù mạnh đến đâu cũng vô dụng, không thể uy hiếp Chân Vương. Nhưng nếu bọn họ thống nhất sức mạnh, thần tướng sẽ gây ra uy hiếp trí mạng cho Chân Vương.
Võ đạo đã xuất hiện ở địa quật nhiều năm như vậy, nếu thật lòng nghiên cứu và được phép nghiên cứu, có lẽ sẽ có thể nghiên cứu ra thuật hợp kích, nhưng đến tận bây giờ vẫn chưa có ai nghiên cứu ra, nghĩa là Chân Vương vẫn đang áp chế bọn họ.

Trong khi Cơ Dao còn đang mưu đồ, suy nghĩ thì Phương Bình đã bước vào không gian bản nguyên của cường giả thứ hai.
"Ta có một quyền, có thể phá trời đất!"
"Võ đạo không dựa vào vào ngoại vật, chỉ có bản thân mới là mạnh nhất! Quyền có thể trấn vạn đạo!"
Trên còn đường nhỏ, một người đàn ông cao to quát lớn, ý chí chiến đấu sục sôi!
Từng cái nắm đấm to lớn xuất hiện trên con đường nhỏ, đánh vào hư không, tấn công con đường phía trước, liên tục mở đường.
"Quyền đạo?" Phương Bình nhìn một hồi, cảm thấy như mình đã nắm được bản chất của bản nguyên.
Bản nguyên thật ra chính là một loại ý chí. Những cường giả bản nguyên này, ý chí mạnh mẽ, cũng có nghị lực bền lòng, người này tin chắc vạn vật duy quyền, không dựa vào ngoại vật, không dựa vào thần binh, dùng một đôi nắm đấm đánh vỡ hư không, khai thác con đường phía trước.
Đây chính là đạo của hắn!
Giống như Kiếm đạo, Đao đạo vậy, rất nhiều người đều chọn đi như thế. Nhưng phương hướng của mọi người đều không giống nhau, đường đi ra cũng khác nhau. Người này chắc là mới bước vào bản nguyên không lâu, không giống như vị kia, trì trệ không tiến, cuối cùng tự mình phủ định mình, từ bỏ con đường phía trước.
Vị này vẫn còn rất kiên định, trong hư không, hắn vẫn đang liên tục đánh về phía bóng tối trước mặt, mở ra con đường của mình. Tuy cảm thấy không có tiến bộ gì, nhưng Phương Bình có chút cảm giác, đối phương vẫn đang tiếp tục tiến bộ, dù mỗi lần chỉ bước đi được mấy centimet thì cũng là tiến bộ.
Mà trên người của hắn hình như đang có thứ gì đó hòa vào, tăng thêm sức mạnh cho cái bóng.
"Niềm tin? Đấu chí? Ý chí? Sức mạnh?" Phương Bình có cảm thụ rõ ràng hơn lần trước nhiều!
Bóng hình của đối phương trong bản nguyên đang liên tục nhận những thứ khác nhau, tăng lên sức mạnh của bản thân, mở ra con đường. Hình bóng của tên cao to này rõ ràng hơn Kỷ Mộc rất nhiều!
Tuy bản nguyên của hắn không dài bằng Kỷ Mộc, nhưng bóng hình của Kỷ Mộc lại mờ đến mức hầu như không thể nhận ra, mà cái tên này, lại có cảm giác rất ngưng tụ rõ ràng, vẫn đang tiếp tục mạnh hơn.
"Thú vị, hình như mình đã hiểu ra gì đó!"
Phương Bình cảm thấy lần này có thu hoạch lớn hơn nhiều, hắn đã nhìn rõ bản chất con đường bản nguyên. Mở ra con đường của chính mình, dựa vào ý chí kiên định, dũng khí quyết chí tiến lên, tự thân tích lũy, tăng cường sức mạnh cho bóng hình trong bản nguyên của mình, mở ra con đường.
Chiến pháp, từng trải, kinh nghiệm, chiến đấu...
Những thứ đó, đều là một loại tích lũy. Những thứ đó vô hình vô chất, nhưng lại ẩn chứa sức mạnh, giúp hình bóng trong bản nguyên trở nên mạnh hơn, để nó có đầy đủ sức mạnh mở ra bản nguyên thuộc về mình.
"Thì ra là như vậy! Nói mơ hồ thì rất mơ hồ, nói đơn giản, kỳ thực cũng rất đơn giản. Một loại khai phá tiềm năng bản thân, bản nguyên càng dài, năng lượng thẩm thấu vào bản nguyên càng mạnh, những năng lượng này, chính là khởi nguồn của sức mạnh tăng cường!"
"Mà những năng lượng vô hình này... Lẽ nào đều bắt nguồn từ cửa tam tiêu?"
Phương Bình bỗng nhiên nhớ đến chuyện năng lượng phản hồi khi đóng kín cửa tam tiêu, cũng không biết đó là năng lượng từ đâu mà ra, sao lại phản hồi cho bản thân.
Lão Trương cũng từng nói với hắn, có lẽ bản nguyên có liên quan đến cổng tam tiêu.
Nếu đúng là như vậy thì nguồn sức mạnh tăng thêm của bản nguyên thật sự bắt nguồn từ cửa tam tiêu. Mà năng lượng của cửa tam tiêu, có lẽ chính là nguồn năng lượng bị phong kín của võ giả, bây giờ mở đường, năng lượng thức tỉnh, chậm rãi tràn ra ngoài thông qua bản nguyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận