Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2133: Đế Phần (3)

Liên tục đi như vậy ba lần, vượt qua ba đường hầm không gian, trước mắt mọi người có tia sáng.
Đến Đế Phần rồi!
Phía sau, loáng thoáng có tiếng kêu thảm thiết truyền đến. Nhóm người Phương Bình mặc kệ không quan tâm.
Vừa bước vào nơi có ánh sáng, khí huyết trên người lão Vương đột nhiên bùng phát, cả người biến thành màu đỏ máu!
Phương Bình không có thời gian ngắm nghía xem Đế Phần trông ra sao, vội vàng nhìn Vương Kim Dương.
Vương Kim Dương bị bọc trong khí huyết màu máu, hình như rất khó chịu, hắn cau mày không ngớt, tay che trái tim, thở dốc nói: "Nguồn… nguồn sức mạnh hấp dẫn ta… đang ở đây… ta… ta không khống chế được lực lượng khí huyết của mình!"
“Có nguy hiểm sao?”
“Tạm thời không cảm giác được, chỉ là lực hút ngày càng mạnh, ta khó có thể khống chế!”
“...”
Đối thoại vài câu, thấy lão Vương không có chuyện gì, Phương Bình cũng không hỏi thêm nữa, nhíu mày đánh giá xung quanh.
"Không gian ẩn!"
Phương Bình lẩm bẩm, nhìn từ bên ngoài, diện tích của Đế Phần dường như không lớn, thật ra, toàn bộ Giới Vực không lớn. Nhưng khi bước vào bên trong, giống như bước vào một thế giới mới.
Bầu trời là màu đỏ máu, cỏ vẻ hơi tối tăm.
Không chỉ bầu trời, toàn bộ thế giới đều là màu đỏ máu, bị máu tươi nhiễm đỏ!
Điền Mục ngồi xổm xuống, nhúm lấy một ít đất dưới chân, vân vê trên tay, trầm giọng nói: "Hình như là lực lượng khí huyết quanh năm suốt tháng cô đọng mà thành."
Vừa nói xong, trong đất, một con yêu thú màu đỏ như máu đột nhiên xuất hiện, nó dùng cái càng sắc bén của nó đâm thẳng vào đầu Điền Mục.
Điền Mục phản ứng cực nhanh, đấm ra một quyền!
Ầm ầm! Một tiếng nổ vang truyền ra, yêu thú màu đỏ máu bay ngược ra ngoài, rơi xuống đất.
Cũng đúng lúc này, một màn khiến người khác cảm thấy kinh dị đã xảy ra. Yêu thú dường như hóa thành chất lỏng, dòng máu đỏ tươi thấm vào lòng đất! Con yêu thú vừa mới tập kích Điền Mục biến mất rồi!
Phương Bình phóng thích lực lượng tinh thần, cảm ứng xung quanh, sắc mặt âm trầm nói: "Nơi này không thể cảm ứng… Không, không phải không thể cảm ứng, mà là nơi này được bao bọc bởi uy thế cường giả cấp Đế, khiến ta có cảm giác đâu đâu cũng có nguy hiểm!"
Hắn không cảm ứng được vị trí của con yêu thú vừa rồi! Đây là chuyện chưa từng xảy ra với hắn, nhưng hiện tại, con yêu thú vừa rồi dường như hòa thành một thể với nơi này, căn bản không thể tìm ra nó.
“Cấp tám!” Điền Mục nghiêm mặt nói: "Có thực lực của cấp tám! Lúc ta đấm ra một quyền, cảm giác như đấm vào nước, nó có thể phân tán lực công kích của ta! Nó là thứ quỷ gì?"
“Huyết dịch!” Vương Kim Dương vẫn ôm ngực, lên tiếng nói: "Là huyết dịch! Huyết dịch của cường giả!”
Vương Kim Dương thở dốc nói: “Cường giả chết đi, lực lượng tinh thần vẫn chưa triệt để tiêu tan, nơi đây rất đặc thù, huyết dịch của cường giả không bị tan biến, mà được tích lũy từ năm này qua tháng nọ, sức mạnh càng ngày càng mạnh, lưu lại một ít sinh mệnh bản nguyên trong máu, thêm vào lực lượng tinh thần còn sót, chế tạo được một loài huyết yêu thú rất đặc thù!”
“Huyết dịch?”
Mọi người hơi chấn động, một loài yêu thú có được sinh mệnh dựa trên huyết dịch cơ sở của cường giả!
Bình thường, cường giả chết đi, huyết dịch sẽ không thể lưu lại lâu dài. Đương nhiên, cường giả chết đi, nhục thân vẫn có thể bảo tồn.
Trong Vương Chiến Chi Địa cũng có cường giả còn bảo tồn được nhục thân, nhục thân cơ sở dần dần có sinh mệnh và trí tuệ sơ khai. Năm xưa từng có nhục thân cường giả tiêu diệt cường giả cấp chín ở khu vực cấp chín.
Có cấp chín của thành Trấn Tinh từng chứng kiến chuyện này, khi nghe kể, Phương Bình còn cho rằng đó là thi thể của nhóm người lão Vương.
Nhưng đó là nhục thân!
Phương Bình không ngờ huyết dịch cũng có thể sinh ra sinh mệnh, khí huyết mạnh mẽ của cường giả đã chết cũng khiến họ chấn động.
Hơn nữa, Đế Phần thật sự có một chút đặc thù, qua nhiều năm như vậy, sức mạnh của huyết dịch không tan biến mà ngày càng mạnh hơn!
Huyết dịch bình thường của cường giả cấp Đế hẳn là không có thực lực cấp tám như vậy!
"Mọi người cẩn thận!" Nói đến đây, Phương Bình bỗng quát lớn: "Ngô sư huynh, bảo vệ hai anh em nhà họ Tưởng! Đầu Sắt, bảo vệ lão Diêu cùng lão Vương! Lý lão sư, Điền sư huynh mở đường, ta đi cuối!”
Vừa nói xong, thanh thần binh của Phương Bình xuất hiện, hắn bổ xuống một đao!
Trước mặt không có thứ gì bỗng nhiên xuất hiện một con yêu thú màu đỏ đột kích Phương Bình.
Răng rắc!
Trường đao chém xuống, con yêu thú màu đỏ bị cắt làm đôi, chớp mắt hóa thành một vũng máu, thấm hẳn xuống lòng đất, biến mất không còn tung tích.
Phương Bình không nói một lời, bổ một đao xuống đất.
Bùn đất màu đỏ tung tóe!
Sau đó... Ầm ầm! Một tiếng nổ vang, hư không rung động.
Phương Bình rút lui một bước, chửi mát: "Cái quỷ gì, dưới lòng đất có phong cấm!"
Tưởng Siêu tiếp lời: "Đế Phần nằm trong Giới Vực, lòng đất ở Giới Vực có phong cấm, Đế Phần cũng có! Đừng tùy tiện công kích lòng đất, nguy hiểm lắm!"
Lòng đất có phong cấm, lực sát thương rất mạnh.
Ở Giới Vực Thiên Nam, nhóm người cấp chín Dương Đạo Hoành đánh nhau, hầu như đều chết vì phong cấm phản lực. Lần đầu Phương Bình muốn đi đào bia đá cũng khiến phong cấm bạo động.
Phương Bình chửi nhỏ một tiếng, ngẩng đầu nhìn bầu trời đỏ như máu, thấp giọng nói: "Nếu là vậy thì có lẽ trên không cũng có vết nứt không gian nhỉ? Bốn phía có vết nứt không gian làm kết giới thì trên không nhất định cũng có!"
"Ừm, hẳn là như vậy!" Tưởng Siêu đáp lời, lại nhanh chóng nói tiếp: "Lão tổ nói, nơi này không nên ở lâu, mọi người di chuyển nhanh một chút! Nơi này năm xưa có không ít cường giả cấp Đế mất mạng, oán niệm rất mạnh! Càng ở lâu, chúng ta càng dễ bị ảnh hưởng, nhất là lực lượng tinh thần, sẽ bị pha lẫn tạp chất."
"Huyết yêu thú tan biến vào lòng đất rồi chạy đi đâu rồi?" Phương Bình quan tâm vấn đề này hơn, hắn nhíu mày: "Thứ quái quỷ này, hở một tí là biến thành huyết dịch, chui vào lòng đất thì không thấy tăm hơi, làm sao mới có thể giết được nó? Bọn ta thì không sao, nhưng một khi nó tập kích Tưởng mập và các ngươi thì nguy đấy!"
Vương Kim Dương suy nghĩ một chút, trầm giọng nói: "Có thể dùng lực lượng khí huyết ăn mòn sinh lực của chúng nó! Cứ giao cho ta xử lý, lực lượng khí huyết của ta có tác dụng ăn mòn huyết dịch.
Sức mạnh của loại yêu tộc này đều được xây dựng trên huyết dịch mà thành. Ăn mòn huyết dịch cũng chính là ăn mòn sức mạnh của nó, huyết yêu sẽ mất đi sức mạnh rồi tan biến hoàn toàn!"
Phương Bình gật đầu, nhìn về phía trước, phía trước mênh mông vô bờ, nơi đây giống như một cánh đồng máu hoang vu.
Phía trước thoắt ẩn thoắt hiện một vài thứ.
Lão Vương cảm nhận được nơi đang hấp dẫn hắn, nơi đó cũng ở phía trước.
Phương Bình vừa muốn nói chuyện, vết nứt không gian phía sau bọn họ chừng 1000 mét bỗng nhiên rung lên.
"Có người sắp đến!"
Ngô Xuyên nhanh chóng nói: "Hình như là từ một bên khác đến, có lẽ là người đi vào từ Bắc Hồ địa quật!"
“Đi thôi!”
Phương Bình không dám trễ nải, khẽ quát một tiếng, nhóm người nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Nếu là người từ phía Nam Giang thì còn đỡ, chứ Bắc Hồ có rất nhiều cường giả. Một số cường giả cấp chín mạnh mẽ đều tập trung ở Bắc Hồ.
Nếu gặp phải Kỳ Huyễn Vũ ở đây, nhóm người Phương Bình có liên thủ cũng chưa chắc là đối thủ của hắn. Người này mạnh đến mức đáng sợ. Trước đó, bốn người nhóm Trần Diệu Tổ hợp lực mà vẫn phải chịu thiệt thòi trước hắn.
...
Ngay khi nhóm người Phương Bình rời đi, một bóng người xuất hiện.
Vừa xuất hiện, Kỳ Huyễn Vũ quét thương ngang hư không, trong hư không, một bóng dáng màu máu trực tiếp bị hắn đánh tan, hóa thành vũng máu, chảy xuống đất.
Lần này, không có cảnh tượng thẩm thấu vào lòng đất. Huyết dịch hóa thành màu đen trong nháy mắt, ăn mòn mặt đất.
Kỳ Huyễn Vũ nhìn lướt qua, không hề ngạc nhiên, chỉ cười lạnh nói: “Hóa thân từ huyết dịch của cường giả cấp Điện Chủ?”
“Bằng cái này mà muốn ngăn cản lão phu?”
Kỳ Huyễn Vũ không quan tâm đến cái này, tuy huyết yêu không yếu, nhưng cũng không phải đối thủ của hắn. Một thương vừa rồi trực tiếp đánh tan sức mạnh bản nguyên của đối phương, huyết dịch triệt để trở thành vật chết.
Liếc mắt nhìn phía trước, hắn dường như loáng thoáng nhìn thấy vài bóng người.
Nhìn một hồi, Kỳ Huyễn Vũ khẽ cười, đạp không đuổi theo!
Phía trước là Phương Bình phải không? Không ngờ bọn họ lại nhanh như vậy!
"Nơi đây có uy lực còn sót lại của cường giả, có lẽ thật sự có thi thể và đại đạo của cường giả…"
Bỗng trong đầu Kỳ Huyễn Vũ nhảy ra một suy nghĩ, có lẽ… mình nên đổi qua đi đạo khác!
Người mạnh nhất dưới cấp Chân Vương thì lại làm sao?
Mệnh Vương không chết, hắn không thể nào trở thành Chân Vương.
Nhưng đại đạo của hắn đã đến cực hạn, những năm qua, dù có Chân Vương đại đạo, hắn cũng chưa chắc muốn đổi đạo.
Nhưng lần này, trong Đế Phần có nhiều cường giả cấp Đế, đối phương cũng là cường giả cấp Điện Chủ trong mắt hắn. Nếu đại đạo của cường giả như vậy vẫn tồn tại, có lẽ có thể đổi đại đạo, bắt đầu đi một con đường mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận