Toàn Cầu Cao Võ

Chương 562: Làm hội trưởng mệt mỏi quá (4)

Tân sinh khóa 2009 có đến 2000 người, tân sinh thuộc gia đình võ giả và thương nhân có ít nhất hơn một nửa.
500 ngàn, nói nhiều cũng rất nhiều, nhưng để cho con cái của mình có một môi trường sinh hoạt an ổn sạch sẽ, thích hợp luyện võ, người chịu nộp tiền không ít.
Rất nhanh, 200 phòng đã được đặt!
Đương nhiên, đầy rồi cũng không sao.
Phương Bình thấy ai đến cũng không cự tuyệt, rất nhanh, cho người dọn dẹp một số ký túc xá cũ, tiếp tục cho bên ngoài thuê.
Ma Võ cái gì cũng có thể thiếu, chỉ không thiếu phòng ốc.
Trước đó, để những người kia đi ở ký túc xá nhiều người thực ra cũng vì muốn khích lệ mọi người.
Đương nhiên, sau này thì không còn quản lý nghiêm khắc vậy nữa.
Các đạo sư không quan tâm điều này, đám học viên không có ý phá vỡ cục diện này.
Trên mạng, rất nhiều người cực kỳ bất mãn với tình huống Ma Võ hiện giờ, Phòng giáo dục và Bộ Giáo Dục Ma Đô đều nhận được phàn nàn.
Đương nhiên, Phương Bình hoàn toàn chẳng quan tâm.
Ngô Khuê Sơn và Hoàng Cảnh cũng im lặng không nói, tùy ý cho Phương Bình triển khai phương án thuê ký túc xá.
Phương Bình vừa mới nhậm chức, bây giờ lãnh đạo trường nhúng tay vào chuyện của hội võ đạo, không hẳn là chuyện tốt.
Đến khi Phương Bình làm mọi chuyện rối tung rối mù, không cách nào dọn dẹp kết cục, sẽ có Tông sư đứng ra, trường học có gặp phiền phức to lớn như thế nào cũng đều sẽ chẳng phải là phiền phức, nhưng lúc đó Phương Bình hẳn là phải cuốn gói rời đi rồi.
Sắp khai giảng, mọi người cũng bận rộn vô cùng, hội võ đạo gần như trở thành ký túc xá của Phương Bình.

Ma Võ.
"Phương Bình, phí ký túc xá ở Ma Võ đắt như vậy, đắt chết được!"
Trong điện thoại, khi nghe tiếng líu lưỡi của em gái truyền đến, Phương Bình cười híp mắt nói: "Ừa, chính sách này là do anh quyết định đó."
Phương Viên lập tức yên tĩnh.
Một lát sau, mới hơi không dám tin nói: "Anh quyết định?"
“Đúng, anh hai của em hiện tại là lãnh tụ sinh viên, hiểu lãnh tụ là gì không? Cái hội Viên Bình gì đó của em là hội đoàn gì, chẳng có tương lai chi sất.
Bây giờ anh đang quản lý bảy ngàn sinh viên, hơn nữa, sẽ nhanh chóng là võ giả.
Nhóc con à, so với anh, em còn non và xanh lắm!”
Phương Bình khoác lác, chẳng phải em nói em có ba ngàn nữ sinh đều sẽ là võ giả sao?
Nhìn xem em còn khoác lác được nữa không!
Đừng nói hiện tại vẫn chưa, cho dù tương lai đều là võ giả thì đã sao. Anh hai em bây giờ thật sự quản lý hội đoàn bảy ngàn võ giả, hù chết em!
"Anh không phải... không phải mới vừa lên đại học năm hai sao?"
"Đại học năm hai thì làm sao?"
Phương Bình cười nói: "Thời đại này, thực lực là vua, anh hai em mạnh, vậy thì do anh quyết định."
“Vậy anh có thu hội phí không? Phương Viên vội vàng hỏi một câu, lại nói: “Anh, võ giả các anh có tiền như vậy, một người thu 10 ngàn, vậy là được 70 triệu, nếu là 100 ngàn…”
Phương Viên dường như kinh ngạc ngây người, lẩm bẩm nói: "700 triệu! Anh, vậy anh chính là người giàu nhất Dương Thành chúng ta rồi!”
Một năm thu một lần, qua mấy năm, anh chính là người giàu nhất Thuỵ Dương, thậm chí là giàu nhất Nam Giang rồi!”
"Anh, anh kiếm tiền quá giỏi rồi!"
"Quá lợi hại rồi!"
"Em chỉ thu một người có 10 đồng, một năm chỉ mới được có 50 ngàn..."
"Khoan đã!"
Phương Bình ngắt lời nói: "Này, 30 ngàn mới đúng chứ nhỉ?"
"Ha ha, cái đó, đại khái là vậy..."
Phương Viên không được tự nhiên nói một câu, vội vàng nói sang chuyện khác: "Anh, vậy tiền cho thuê phòng ký túc xá thuộc về một mình anh sao?”
"Nghĩ gì thế, tiền là của trường học."
Phương Bình buồn cười nói: “Nhưng mà anh hai bây giờ cũng là lãnh đạo cao tầng, tiền lương một tháng 15 triệu… chà chà, không ngờ phải không.”
Phương Bình cũng vui mừng, hội võ đạo quả nhiên là một nơi kiếm tiền tốt.
Chia sẻ niềm vui với em gái một hồi, Phương Bình nhanh chóng hỏi: “Em sao rồi, đã tôi cốt lần một chưa?”
"Vẫn chưa." Giọng nói của Phương Viên nhỏ dần, nhỏ giọng nói: "Nhưng sắp rồi, em cảm thấy khoảng một hai tháng nữa là được rồi."
"Đồ ngốc!"
Phương Bình tiếc hận mài sắt không nên kim, tức giận mắng: "Anh sao lại có một đứa em ngốc nghếch như em chứ. Anh hai em bây giờ đã lên cấp bốn trung kỳ rồi, sắp lên cấp năm luôn rồi, em còn chưa đột phá được ngưỡng tôi cốt lần một nữa, vậy năm nào tháng nào mới có thể hai lần tôi cốt? Khi nào mới có thể trở thành võ giả?
Đợi đó, anh sẽ nhờ người gửi thuốc cho em dùng, lần sau anh trở về, nếu như em còn chưa thể tôi cốt lần một, anh sẽ đánh gãy chân em!"
Phương Viên vô cùng oan ức, em cảm thấy em rất lợi hại mà!
Hiện tại, khắp Dương Thành này cũng không có địch thủ rồi!
Nhưng mà ông anh mình thật sự rất lợi hại, ở Ma Võ đã leo lên làm lão đại rồi.
Nếu như thu hội phí, chính là mấy chục triệu, so với anh hai, mình thật thảm hại.
Hai anh em lần lượt chia sẻ tâm đắc khi làm lão đại, sau đó Phương Bình thoải mái răn dạy em gái nửa ngày.
Có một người anh ưu tú như Phương Bình, làm em gái không thể khiến anh mất mặt.
Không nói một năm lên ba cấp, bốn cấp, còn những ba năm học, trước khi tốt nghiệp trung học, ít nhiều cũng phải có thực lực hai lần tôi cốt, đột phá thành võ giả chứ?
Cháu gái nhà Tông sư và con gái nhà võ giả cấp bốn thực ra cũng không có chênh lệch gì lớn, trước khi thành võ giả, khả năng hấp thu thuốc của mọi người gần như nhau.
Phương Bình cũng không ngừng cung cấp thuốc, lẽ ra tốc độ của Phương Viên nên nhanh như con gái của nhà Tông sư mới phải chứ.
Đương nhiên, không loại trừ việc có cường giả dùng đá năng lượng dựng phòng tu luyện cho đời sau của mình, thể loại trong nhà có mỏ năng lượng, tạm thời Phương Bình không với tới được.
...
Mấy ngày sau đó, hội trưởng Phương Bình cũng rất bận.
Một bên, phải lo chuyện của hội võ đạo, một bên cũng vẫn phải quản lý hội Bình Viên.
Hơn nữa, lão Vương gọi điện thoại tới, có thể thiết lập trang web mua hàng online tại Nam Võ, cũng có thể ủy quyền cho công ty của Phương Bình quản lý, nhưng Nam Võ muốn đồng quản lý, bao gồm cả việc có quyền truy cứu trách nhiệm của Phương Bình.
Đối với những yêu cầu này, Phương Bình thoải mái đáp ứng, tiện thể tuyên bố: "Anh Vương, em cấp bốn trung kỳ rồi. Nhưng gần đây phát hiện, tiến vào cấp bốn cao kỳ, rèn luyện trái tim khá là phiền, anh có kiến nghị gì hay hay không?"
Ở đầu dây bên kia, Vương Kim Dương im lặng đủ bảy, tám giây, cuối cùng mới thâm sâu nói: "Cấp bậc cao cấp thực ra không có ý nghĩa gì, cố gắng nỗ lực, tranh thủ trở thành cường giả so với cùng cấp!"
Phương Bình cũng rất thẳng thắn nói: "Cũng tạm được thôi ạ, đánh Trương Ngữ, em cám thấy dùng khoảng năm, sáu chiêu là được rồi."
"Ừm, không tệ, lần trước gặp cậu ta, anh chỉ dùng ba chiêu."
"Anh Vương lợi hại!"
Phương Bình nịnh nọt một câu, quay đầu lại nói: "Thực ra em cũng có thể đánh anh ấy với ba chiêu, nhưng mà cùng trường, nên giữ lại mặt mũi cho nhau…"
Lão Vương như có điều suy nghĩ nói: "Anh cũng mới vừa lên đỉnh cấp bốn, cũng không tiện tính toán với Trương Ngữ nữa, Phương Bình, rảnh rỗi anh em mình làm ván?"
"Đỉnh cấp bốn rồi... Vậy anh chờ một chút đi."
Phương Bình híp mắt cười rồi cúp điện thoại, cúp điện thoại xong liền xì một tiếng, lão Vương thật đúng là không biết xấu hổ, đỉnh cấp bốn cũng không biết xấu hổ đi tìm mình so tài?
Cậu không biết, bên kia đầu dây, Vương Kim Dương cũng hiếm hoi mắng một câu!
Cái thằng láo toét này, bây giờ lên mặt rồi. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, võ đạo lỡ lòng của Phương Bình đều do mình dạy, bây giờ sắp bị đuổi kịp rồi, mẹ nó, quá mất mặt!
Lão Vương cảm giác mình cũng cần chút thể diện, nếu thật sự bị đuổi kịp, đúng là không biết nên giấu mặt đi đâu nữa!
...
Ngầm phân cao thấp với lão Vương một phen, Phương Bình cũng không quên việc tu luyện.
Đổi thành người khác, thân kiêm hội trưởng hai hội đoàn, tổng giám đốc công ty, có lẽ chẳng còn thời gian tu luyện, nhưng Phương Bình lại không chút hoang mang mệt mỏi.
Đến ngày 31 tháng 8, thực lực của Phương Bình ngày càng tăng lên, cảnh giới trung kỳ này cũng ngày càng vững chắc.
Tài phú: 37.000.000
Khí huyết: 1500 cal (1620 cal +)
Tinh thần: 400 hz (629 hz +)
Tôi cốt: 177 đốt (100%), 29 đốt (30%+)
Trong văn phòng hội trưởng.
Phương Bình kiểm tra khí huyết và lực lượng tinh thần của mình, cậu lẩm bẩm: "Xương sọ còn chưa rèn luyện, tạm thời bỏ qua đi, thực sự không có tiền.
Về khí huyết, mình cảm thấy tăng lên 2000 cal không thành vấn đề, thực ra vẫn có lời, tốn khoảng 3,8 triệu là xong rồi.
Lực lượng tinh thần... chưa từng thêm, không biết có giống với lực lượng khí huyết hay không, 10 ngàn điểm tài phú có thể cưỡng chế thêm một điểm."
Tăng lực lượng tinh thần khó hơn khí huyết nhiều.
Lúc trước, lực lượng tinh thần và khí huyết của Phương Bình ngang nhau, nhưng hiện tại, hai bên chênh lệch rất lớn.
Khí huyết tăng lên có tác dụng cường hóa thân thể.
Vậy lực lượng tinh thần tăng lên thì cường hóa cái gì?
Hạch não?
Bạn cần đăng nhập để bình luận