Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2058: Cảm Giác Không Ổn

Trong đại sảnh.
Ngô Khuê Sơn dẫn đội, cộng thêm Long Vương Lâm Long và một số cường giả cấp chín khác đến đón người.
Nhìn như xem trọng, nhưng thực tế vẫn là vì trấn áp những người này, phòng ngừa họ vừa xuất hiện đã gây rối.
"Chào các vị tiền bối!" Khi thấy những người kia xuất hiện, Ngô Khuê Sơn cực kỳ khách khí, ôm quyền chào hỏi khách sáo một câu.
Lúc này, Tần Phượng Thanh bước đến, hỗ trợ giới thiệu: "Giới thiệu với các vị, đây là Phó bộ trưởng Bộ Giáo Dục Hoa Quốc - Bộ trưởng Ngô Khuê Sơn."
"Đây là Đại tông sư Lâm Long của trung ương chính phủ."
"Đây là Phó tư lệnh Quân Bộ - Tư Lệnh Quách Hiên."
“...”
Tần Phượng Thanh giới thiệu từng người, lần này chỉ có ba người này là cấp chín. Một số người còn lại là cấp tám.
Nghe Tần Phượng Thanh giới thiệu, nhóm người đến từ Huyền Minh Thiên không hiểu lắm về cách phân chia chức vị của những người này, nhưng vẫn cười gật đầu chào hỏi.
Từ Bính khách sáo nói: “Quấy rầy, nhiều năm chưa từng ra Huyền Minh Thiên...”
Từ Bính khách sáo vài câu, những người khác thì tò mò nhìn chung quanh.
Đây chính là nhân gian sao?
Có thiếu niên không nhịn được, nhỏ giọng nói: "Nồng độ linh khí thật mỏng manh, chẳng trách ai cũng bảo nhân gian là đất trống…"
Nghe vậy, nhóm người Ngô Khuê Sơn cũng không quan tâm, nhưng trong nhóm người, một số trung niên trừng mắt với những thiếu niên này.
Lần này, bọn họ ra khỏi Huyền Minh Thiên, Đại Đế Từng nói, cố gắng đừng phát sinh xung đột với cường giả nhân gian. Đương nhiên, cũng đừng khiến Huyền Minh Thiên mất mặt.
Tuy bọn họ cũng cảm thấy linh khí ở nhân gian quá thấp, khiến bọn họ không dễ chịu, nhưng dù sao họ cũng mới đến, nên tìm hiểu tình hình mới thỏa đáng.
Trong tất cả mọi người ở đây, nhóm người Từ Bính chỉ quen biết mỗi Tần Phượng Thanh. Từ Bính chỉ nhìn Ngô Khuê Sơn vài lần, hơi cảnh giác, nhưng cũng không quá để ý đến nhóm người Ngô Khuê Sơn.
Hai bên khách sáo một phen, Từ Bính khách khí nói: "Ngô… Bộ trưởng Ngô, sao lần này không thấy mấy người nhóm Phương tiểu hữu…"
Ngô Khuê Sơn cười nói: "Phương Bình hiện đang bận chuyện thành lập bộ mới, chuyện này có liên quan đến việc các vị xuống núi lần này. Các vị tiền bối xuống núi, chúng ta sẽ đến Ma Đô, cũng là nơi mà Phương Bình hiện tại đang ở.
Nếu có việc gì không rõ, các vị tiền bối có thể hỏi Tần Phượng Thanh.
Các tiền bối đã nhiều năm chưa xuống núi, có lẽ cũng chưa quen thuộc tình hình hiện tại cho lắm, nhưng ta tin rằng, sau một thời gian ngắn, mọi người sẽ thuận lợi sinh hoạt tại Hoa Quốc."
Những người này đều được sắp xếp cho ở Ma Đô. Dù hiện tại còn chưa xác định trụ sở Thiên Bộ nên ở đâu, nhưng Phương Bình ở Ma Đô, nên khả năng cao sẽ đặt trụ sở tại Ma Đô.
Nhóm người Từ Bính cũng sẽ được bàn giao cho Phương Bình. Còn chuyện Phương Bình làm sao để áp chế bọn họ thì đó là chuyện của Thiên Bộ, nếu không thể trấn áp được mấy người này, thì chuyện thành lập Thiên Bộ khác nào trò cười.
Từ Bính cười gật đầu.
Bên cạnh, Tác Giáp truyền âm nói: "Nhân gian chỉ sắp xếp mấy người này đến đón chúng ta thôi á? Chúng ta phụng mệnh Đại Đế ra khỏi Huyền Minh Thiên, làm chuẩn bị để Đại Đế xuất hiện tại nhân gian… Bọn họ làm vậy… quá thất lễ!"
Bọn họ là sứ giả của Đại Đế! Tuy không dám để cường giả như Ngụy Hoàng đến nghênh tiếp, nhưng ít nhất cũng phải có Chân Thần đến chứ! Nhưng không những không có Chân Thần, đối phương còn chẳng hề có bất cứ hành động nghênh đón nào.
Năm xưa, bọn họ xuất hiện tại nhân gian, không những bách tính phải quỳ xuống nghênh tiếp, vua chúa nhân gian cũng phải cúi chào.
Bây giờ chẳng có cái gì!
Tác Giáp bất mãn, Từ Bính nhanh chóng truyền âm trả lời: "Tạm thời đừng nóng giận, lần này chúng ta ra khỏi Huyền Minh Thiên là để trải đường cho Đại Đế, không thể gây chuyện thị phi!"
Hiện tại, bọn họ không hiểu tình hình ở nhân gian, lần trước ra ngoài đã là chuyện của trăm năm trước. Nếu bây giờ gây sự, một khi chọc giận Ngụy Hoàng thì phiền to.
Từ Bính khá là nghiêm túc cảnh giác, trăm năm trước, ông đến nhân gian du ngoạn hồng trần, gần như chưa từng gặp võ giả bản nguyên, hiện nay, vừa bước ra đã nhìn thấy ba người.
"Võ giả nhân gian phát triển rất nhanh, e là loạn thế mà Đại Đế nói sắp đến thật rồi."
Loạn thế sắp tới, nhân tài xuất hiện tầng tầng lớp lớp.
Đây là chân lý không đổi từ xưa đến nay!
Trước mỗi lần đại loạn, đều sẽ có một nhóm cường giả đỉnh cao xuất hiện, đương nhiên, cũng sẽ có một nhóm cường giả ngã xuống.
Khi nhóm người Từ Bính còn đang suy nghĩ chuyện này, Ngô Khuê Sơn đã dẫn mọi người đến đại sảnh.
Bên ngoài đại sảnh có vài chiếc xe buýt.
Nhóm người Từ Bính tò mò nhìn những chiếc xe này, giờ khắc này, vị trí của bọn họ gần như là ngay bên cạnh hồ Vương Mẫu, chỉ là ngày thường khá nhiều du khách, nhưng hôm nay lại chẳng thấy ai.
Tần Phượng Thanh thấy bọn họ tò mò, cười nói: “Thưa các vị tiền bối, đây là xe buýt, là phương tiện di chuyển thay đi bộ, chúng ta sẽ ngồi ô tô đến Ma Đô.”
“Xe buýt?”
Từ Bính nhìn quanh một vòng, những người khác có vẻ thờ ơ, không có ý giải thích, điều này khiến ông không phục. Nhìn tới nhìn lui, cũng chỉ có Tần Phượng Thanh đồng ý giải thích cho họ.
Nghĩ đến đây, Từ Bính thở phào nhẹ nhõm, cũng may là có người quen.
Hơn nữa, Đại Đế cũng dặn dò mình phải tiếp xúc với Tần Phượng Thanh nhiều một chút, vừa hay, đây cũng là một cơ hội.
Dưới ánh mắt tò mò hiếu kỳ của nhóm lão giả, Ngô Khuê Sơn sắp xếp chia xe, cho Tần Phượng Thanh và nhóm cường giả cổ hủ lên cùng một xe. Bản thân ông thì không lên chung xe với mấy vị cấp chín kia, mà lên chiếc xe cuối cùng.
Mấy chiếc xe chậm rãi rời xa hồ Vương Mẫu, tiến về phía Ma Đô.
Trên chiếc xe cuối cùng, Lâm Long truyền âm nói: "Bộ trưởng Ngô, chúng ta thật sự phải giao những người này cho Phương Bình sắp xếp sao? Ba vị cấp chín đều có thực lực không yếu, Từ Bính e rằng đã là bản nguyên chặng 8 rồi!
Phương Bình không hẳn có thể áp chế đối phương, huống hồ, lần này đi đến Ma Đô, nơi đó dân số khá đông, một khi xảy ra xung đột thì phiền to!"
"Không ở Ma Đô, mà ở trên đảo!"
Ngô Khuê Sơn giải thích: "Ở trường quân đội Đệ Nhất. Lần này, trường quân đội Đệ Nhất chuẩn bị sáp nhập vào Ma Võ, nên mọi người đã và đang chuẩn bị dời đến Ma Võ. Sau khi họ rời đi, Phương Bình rất có thể sẽ cải tạo kiến trúc của trường quân đội Đệ Nhất thành trụ sở Thiên Bộ.
Như vậy, nơi đó sẽ cách Ma Đô một khoảng…"
"Nhưng nếu 3 vị cấp chín và nhiều vị cấp bảy cấp tám cùng gây sự thì cũng rất nguy hiểm!"
Lâm Long vẫn không yên lòng, ngữ điệu truyền âm cũng trầm xuống: "Mấy vị Bộ trưởng yên tâm giao những những này cho Phương Bình, nhưng ta thấy làm vậy quá mạo hiểm! Chẳng bằng canh chừng ngay tại chỗ, hoặc thẳng thắn đưa xuống địa quật cho rồi!"
"Yên tâm đi, Phương Bình hẳn là có chuẩn bị, nghe cách hắn nói chuyện, mấy người này chẳng thể làm nên trò trống gì đâu."
“Hy vọng là như vậy!” Lâm Long thở dài, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì.
Dù là đảo thì cũng ở rất gần Ma Đô! Một khi xảy ra chuyện, mấy chục triệu nhân khẩu tại Ma Đô không thể ngăn cản được nhóm cấp chín này.
...
Cũng trong lúc đó, tại Ma Đô địa quật, bên bờ Cấm Kỵ Hải.
Phương Bình cười tươi như hoa, hắn lấy ra rất nhiều đồ ăn vặt, xởi lởi nói: "Miêu huynh, đến nhân gian chơi không? Bây giờ nhân gia có nhiều thứ hay ho lắm! Cũng nhiều món ngon lắm! Ngươi không phải rất thích bơi sao…"
“Không thích!” Thương Miêu trả lời thẳng thắn, nó vừa ăn đồ hộp, vừa lắc đầu nói: “Bản miêu không phải chó lớn, không thích bơi lội!”
Ngươi là đồ ngu! Làm gì có con mèo nào thích bơi? Chẳng qua là vì chuyện này không có cách nào giải quyết mà thôi!
Vì che lấp khí tức, nên bản miêu mới vào Cấm Kỵ Hải, sao tên ngu ngốc này lại thấy nó thích bơi?
Phương Bình không biến sắc, tiếp tục cười nói: "Vậy là do ta nhầm rồi, lần này có một nhóm người ra khỏi Huyền Minh Thiên, đến nhân gian, Miêu huynh có hứng thú đến gặp một lần không?"
“Huyền Minh Thiên?” Thương Miêu nghiêng đầu suy nghĩ, dò hỏi: “Huyền Minh Thiên? Huyền Minh Thiên nào nhỉ? Để bản miêu ngẫm lại...”
Thương Miêu rơi vào trầm tư, một lát sau mới vừa ăn vừa mơ hồ nói: "Có hai cái Huyền Minh Thiên! Một cái là Huyền Minh Cung Hoa Thiên, một cái là Huyền Minh Cung Khánh Thiên... Hình như là như vậy.
Ơ mà không đúng… Huyền Minh Cung Khánh Thiên hình như bị ai đánh nổ rồi... Ai làm?"
Thương Miêu lầm bầm lầu bầu, ai đã đánh nổ chỗ đó?
Thôi, không nhớ ra được thì thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận