Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1208

Chờ lái xe được một quãng thời gian, đám người Phương Bình xuống xe, không cùng đi với những người khác nữa.
Vừa xuống xe, Vương Kim Dương nói: "Ta phải về Nam Võ một chuyến, tháng sau tập hợp."
"Được."
Diêu Thành Quân vừa định mở miệng, Phương Bình liếc mắt nhìn hắn, mở miệng nói: "Lão Diêu, ngươi đừng đi, đến Ma Võ với ta, tranh thủ trước khi vào vùng cấm, ngươi đột phá cấp sáu, ta đột phá cấp sáu cao kỳ."
Diêu Thành Quân nhìn Vương Kim Dương và Lý Hàn Tùng một chút, thấy hai người bình tĩnh, đăm chiêu gật đầu: "Được!"
...
Đêm ngày 7, Phương Bình, Lý Hàn Tùng, Diêu Thành Quân đi suốt đêm về Ma Đô.
Vương Kim Dương về Nam Võ, hắn đã rời đi một khoảng thời gian rồi.
Không thấy mặt lão Lý đâu cả, Phương Bình không biết ông đã trở về trước hay đang ngự không phía trên mình, cũng không quan tâm lắm.
...
Ngày 8 tháng 6, Phương Bình về đến Ma Võ, xuất hiện tại hội võ đạo.
Sinh viên và đạo sư của Ma Võ hiện tại đều tinh thần tràn trề, náo nhiệt. Hiệu trưởng cấp chín, viện trưởng là đệ nhất cấp tám, hội trưởng đệ nhất cấp sáu. Ma Võ đã vượt xa lúc xưa, đạt đến một thời kỳ vô cùng mạnh mẽ.
Xứng với danh xưng đệ nhất danh giáo, sinh viên Ma Võ bây giờ đi đến đâu cũng khiến người khác ngưỡng mộ ngước nhìn.
Phương Bình vừa về đến trường học, văn phòng liên tục có người đến.
Người cuối cùng đến văn phòng là Trương Ngữ. Hắn đến chúc mừng Phương Bình vô địch cấp sáu, sau đó mở miệng nói: "Phương Bình, sắp đến lễ tốt nghiệp cho sinh viên đại học năm tư rồi, theo thông lệ, trường sẽ tổ chức lễ tốt nghiệp vào thời gian này, ngươi có sắp xếp thế nào?"
"Lễ tốt nghiệp..."
Phương Bình hơi thất thần, nhưng nhanh chóng cười nói: "Vậy cứ theo thông lệ mà làm, à, trong khóa sinh viên tốt nghiệp này, có bao nhiêu người đồng ý ở lại Ma Võ?"
"Không ít, khóa của bọn ta hiện có bốn người cấp năm, ngoại trừ Trần Văn Long chắc chắn sẽ không ở lại, ta, Tần Phượng Thanh, Lương Phong Hoa đều sẽ ở lại. Sinh viên cấp bốn sắp tốt nghiệp cũng có 12 người đồng ý ở lại."
Phương Bình hơi kinh ngạc nói: "Lương sư huynh đột phá rồi?"
Trước kia, sinh viên đại học năm tư chỉ có ba người cấp năm, Phương Bình không ngờ, trong mấy ngày hắn không ở trường, Lương Phong Hoa đã đột phá đến cấp năm.
Trương Ngữ gật đầu cười nói: "Áp lực lớn quá mà, biết sao được, hơn nữa, không phải ngươi cho mọi người một ít quả Bách Thối sao? Phía phòng hậu cần cũng có thể đổi lấy quả Bách Thối, Lương Phong Hoa đổi mấy quả, rèn xong ngũ tạng, vừa mới đột phá cấp năm."
Trong quá khứ, sinh viên võ đại có thể đột phá đến cấp năm không nhiều. Khóa trước có hai người, khóa này có bốn người.
Không chỉ bọn họ, sinh viên đại học năm ba cũng có Tạ Lỗi đã đột phá cấp năm, ngoài ra còn có vài người là đỉnh cấp bốn, cũng sắp đột phá cấp năm rồi.
Trong số sinh viên đại học năm hai, Phương Bình đã vô địch cấp sáu, cũng có nhiều người khác có hy vọng đột phá cấp năm trong năm nay, như: Trần Vân Hi, Triệu Lỗi, Phó Xương Đỉnh...
Ma Võ ngày càng phát triển, càng có nhiều tài nguyên tốt, tốc độ đột phá của mọi người cũng càng lúc càng nhanh.
Sinh viên đại học năm nhất cũng tiến bộ rất nhanh, Đường Văn vốn là tân sinh mạnh mẽ, hiện tại, đám người Đường Văn cũng đã đột phá cấp ba, kết thúc năm nhất mà đột phá đến cấp ba cũng không đơn giản.
Phương Bình trầm ngâm nói: "Như vậy đi, ngươi làm một bảng thống kê thực lực thầy trò Ma Võ hiện nay cho ta xem, lâu rồi không để ý, không biết thực lực mọi người bây giờ như thế nào rồi.
Có lẽ hiệu trưởng sẽ không tham dự được lễ tốt nghiệp đâu, ông ấy còn chưa xuất quan, ta sẽ mời mấy người viện trưởng Lý tham dự. Khóa này của ngươi tốt nghiệp, dù đã không còn ở trường, nhưng vẫn là người của Ma Võ, hy vọng những người khác rời đi Ma Võ, có thể tìm nơi tốt để phát triển."
"Cảm ơn lời chúc lành của ngươi." Trương Ngữ cười cười, lại nói: "Năm nay thi võ đại, hôm nay cũng đã kết thúc kỳ thi văn hóa, ngươi muốn tiêu chuẩn chiêu sinh năm nay như thế nào?"
"Chờ xem qua thành tích rồi tính tiếp, à, cho ta một bảng danh sách thí sinh ưu tú các nơi nhé."
Phương Bình bổ sung một câu, nở nụ cười, hai đứa cháu của lão Trương năm nay thi đại học, nhất định phải chiêu vào.
Giao mọi chuyện cho Trương Ngữ làm, khi hắn rời đi, Phương Bình nhìn văn phòng trống vắng, hơi thất thần.
Chủ nhiệm văn phòng không phải Trương Ngữ, Trần Vân Hi hồi xưa từng dành phần lớn thời gian ở trong văn phòng này. Nhưng hiện tại... hiếm khi thấy Trần Vân Hi xuất hiện.
Phương Bình đi mấy ngày, Trần Vân Hi cũng đến địa quật, không chỉ có cô, rất nhiều người cũng đi, vắng bóng rất nhiều người.
Triệu Tuyết Mai đã đi hai tháng rồi, sống chết thế nào cũng không rõ, chỉ biết rằng, sau khi cô vào Đông Lâm địa quật thì không thấy đi ra.
Tần Phượng Thanh cũng rời đi, nghe nói đã đi Bắc Cương địa quật, bên đó xảy ra một trận đại chiến quy mô nhỏ, không biết tên kia một mình đi kiếm lợi hay tham chiến...
Các Tông sư trong trường cũng biến mất dạng, hắn trở về nhìn một vòng, ai cũng đều bế quan, không ai rảnh rang, lão Lý cũng vậy.
"Như vậy cũng tốt, một trường trấn một quật... Có lẽ không bao lâu nữa sẽ thành hiện thực rồi!"
Phương Bình nói mê một tiếng, ngày đó là giấc mơ xa vời, bây giờ, rất có khả năng thực hiện được.
...
Ngày 10 tháng 6, Ma Võ tổ chức buổi lễ tốt nghiệp cho sinh viên đại học năm tư!
Sinh viên đại học năm tư khóa này, nói yếu thì rất yếu, nếu so với ba khóa đàn em thì đúng là không mạnh.
Nói mạnh, cũng rất mạnh. Có hơn 30 người học viên cấp bốn, hơn 100 học viên cấp ba, mạnh hơn hẳn so với những trường khác.
Trong buổi lễ tốt nghiệp, Lý Trường Sinh xuất quan, đại diện nhà trường bước lên đọc diễn văn.
Hội trưởng hội võ đạo Phương Bình, cường giả đệ nhất cấp sáu cũng đứng ra phát ngôn.
Kết thúc buổi lễ tốt nghiệp, đa phần học viên sẽ đường ai nấy đi, có người đến Quân bộ, có người về địa phương, cũng có người đi đến mấy bộ mấy phủ khác.
Lễ tốt nghiệp kết thúc, Phương Bình cũng nhận được bảng danh sách thống kê thực lực của thầy trò Ma Võ hiện tại.
Sau khi sinh viên năm tư tốt nghiệp, Ma Võ có tổng cộng 975 đạo sư cả mới và cũ. Tổng số học viên trong cả ba khóa còn tại trường là 5230 người.
Trong số các đạo sư, có 1 cấp chín, 1 cấp tám, 4 cấp bảy, 62 cấp sáu, 345 cấp băn, 410 cấp bốn, 152 cấp ba.
Trước đây, đạo sư cấp ba đều là giáo sư chuyên giảng dạy văn hóa, như năm ngoái, đạo sư cấp ba chiếm một nửa số lượng giảng viên, mà năm nay, đạo sư cấp ba thành số ít, đạo sư trung cấp mới chiếm đa số tại Ma Võ.
Trong số học viên, có một cấp sáu, một cấp năm, 220 cấp bốn, 1260 cấp ba, 2550 cấp hai, 1198 cấp một.
Sau khi sinh viên năm tư tốt nghiệp, các trường khác chủ yếu còn lại cấp ba, riêng Ma Võ, số lượng học viên cấp ba vượt quá 1000 người!
Cả trường không có người nào là phi võ giả, cấp một chỉ là số ít trong số đó, số liệu như vậy đủ để khiến toàn quốc chấn động.
Trong phòng làm việc của hội trưởng hội võ đạo, Phương Bình nhìn số liệu, nhẹ giọng nói: "Võ giả trung cấp hơn ngàn người! Quân Võ An có 38.000 người, chắc không phải đều là võ giả trung cấp chứ?"
Lão Lý lắc đầu: "Làm gì có chuyện đó! Võ giả trung cấp đâu phải hành hẹ tràn lan đâu đâu cũng có. Người gia nhập quân Võ An có độ tuổi trung bình lớn hơn sinh viên các trường nhiều, thường đều khoảng 30 tuổi hơn.
Trong đó, võ giả trung cấp cùng lắm chỉ chiếm khoảng một phần ba, không thể cao hơn tỉ lệ này. Có hơn 10.000 võ giả trung cấp là đã đánh giá cao quân Võ An rồi."
"Nghĩa là, quân đội riêng mà Bộ Giáo Dục nuôi dưỡng nhiều năm như vậy cũng chỉ mạnh hơn Ma Võ không tới 10 lần. Nếu mà tính cả Tông sư, không tính Bộ trưởng Trương thì... Lão sư, bọn họ có khoảng 60 Tông sư không?"
Lão Lý suy nghĩ một chút mới nói: "Theo lời Bộ trưởng, quân Võ An có 38 vị trưởng đoàn, xem như là 38 võ giả cao cấp, hơn nữa, tính thêm cả phó tướng và tướng lĩnh, có lẽ có khoảng 40 Tông sư.
Hiện nay, Bộ Giáo Dục có 8 vị bộ trưởng và bộ phó, Phòng Giáo Dục ở Kinh Đô, Ma Đô và các nơi khác cũng là võ giả cao cấp. Tính ra cũng được khoảng 50 Tông sư."
Phương Bình nghe vậy, cười nói: "Xem ra, Bộ Giáo Dục quả thật rất mạnh, dù không tính Bộ trưởng, thực lực cũng gấp 10 lần Ma Võ rồi. Chậc, Ma Võ còn một đoạn đường dài phải đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận