Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2056: Đều Dám Chiến! (2)

Ngô Xuyên có chút trịnh trọng nói: "Các ngươi đại khái là có chút động lòng, nhưng ta phải nhắc nhở các ngươi một câu, lần này, Thiên Bộ muốn chiêu mộ một đám người dám liều mạng vì tiền!
Các ngươi có biết Thiên Bộ muốn làm gì không? Chủ động chinh phạt tứ phương! Không chỉ là địa quật, Giới Vực, bọn họ thậm chí còn sẽ chủ động tiến vào vùng cấm tham chiến!
Chư vị, Ngô mỗ không ngăn cản các ngươi mưu tính tiền đồ, ba bộ bốn phủ, thật ra đều giống nhau, mọi người đều cống hiến cho Hoa Quốc. Nhưng Thiên Bộ, tuyệt đối nguy hiểm hơn phủ Trấn Thủ phía Nam nhiều!
Nhiệm vụ bây giờ của chúng ta là phòng thủ ngoại vực, tuy những thành chủ ngoại vực kia đều là cấp chín, người cũng không ít, nhưng người ngoại vực rất ít khi chủ động xuất chiến, áp lực của chúng ta ít hơn những nơi khác nhiều.
Nhưng Thiên Bộ thì sao? Chủ động xuất chiến, chinh chiến tứ phương, có thể nói, một khi gia nhập Thiên Bộ, những trận chiến cấp chín như trận ở địa quật Ma Đô chắc chắn sẽ thường xuyên xảy ra!”
Nghe Ngô Xuyên nói xong, sắc mặt của mọi người cũng trịnh trọng hẳn lên. Thật ra Thiên Bộ đưa ra phúc lợi như thế, mọi người đều là võ giả cao cấp, cũng không ai nghĩ là Phương Bình bị ngu, Phương Bình ngu, những lãnh tụ khác cũng không ngu.
Hiển nhiên gia nhập Thiên Bộ nguy hiểm hơn những bộ khác nhiều. Sau khi biết những khu vực nguy hiểm mới là mục tiêu của Thiên Bộ, tất cả mọi người đều nghiêm nghị. Vùng cấm, Giới Vực...
Những khu vực đó, trước đây chỉ có tuyệt đỉnh mới có quyền biết, sau đó dù mọi người đều biết, cũng không có mấy ai dám đi, không phải tuyệt đỉnh cũng không dám đi chịu chết.
Vị trung niên vừa nói chuyện ban nãy, suy nghĩ một chút vẫn nói: "Trấn thủ, thế nghĩa là, chính sách của chính phủ cũng sẽ có thay đổi, không còn phòng thủ, muốn bắt đầu chủ động phản công sao?"
Ngô Xuyên lắc đầu nói: "Không, chủ yếu vẫn là phòng thủ! Về chuyện phản công, thật ra các ngươi cũng tự cảm nhận được, mấy đợt phản công gần đây đều là do đám người Phương Bình khởi xướng. Ta đại khái có thể hiểu suy nghĩ của Bộ trưởng Trương!
Thay vì để bọn họ đốt lửa khắp nơi, chi bằng gom bọn họ lại một chỗ, kéo cả đám người liều mạng đó vào Thiên Bộ."
Nói xong, ông suy nghĩ một chút, bổ sung: “Thật ra Thiên Bộ cũng có chỗ tốt, trong tương lai, Thiên Bộ chắc chắn sẽ không thiếu chiến đấu, nếu như mọi người còn muốn liều một phen, ta cảm thấy có thể thử sức một lần!"
Ngô Xuyên nghiêm mặt nói: "Bốn phủ Trấn Thủ trong hai năm tiếp theo đều sẽ lấy phòng ngự làm chủ!
Quân bộ chú trọng vào chiến tranh trung cấp, vì để bồi dưỡng người mới, sẽ khởi xướng một số chiến trường trung cấp. Nhưng Quân bộ cũng sẽ không tự ý phát động chiến tranh cao cấp, như thế sẽ bất lợi cho người mới trưởng thành.
Chỉ có Thiên Bộ, nơi đó sẽ là nơi tập trung nhiều chiến tranh cao cấp nhất trong hai năm tiếp theo.”
Nghe vậy, trong phòng họp, ánh mắt của một số người đã thay đổi, hiển nhiên vẫn động lòng.
Ngô Xuyên lại tiếp tục giải thích, ba bộ bốn phủ đều có nhiệm vụ riêng. Phủ Trấn Thủ phòng thủ địa quật, Quân bộ chủ yếu phát động chiến tranh trung cấp, Thiên Bộ chủ chiến, chuyên đột kích, phát động chiến tranh cao cấp. Muốn tiến bộ, muốn phát triển, nên đến Thiên Bộ!
Võ giả trung niên ban nãy nói chuyện cười ha hả nói: "Trấn thủ, nếu chúng ta đi rồi, các quật ở phía nam phải làm thế nào?”
Ngô Xuyên gõ gõ bàn, suy nghĩ một chút mới nói: "Bây giờ, một số cao cấp rời đi cũng không thành vấn đề. Một khi Thiên Bộ phát động chiến tranh, ta nghĩ chiến tranh ngoài ngoại vực cũng sẽ giảm bớt.
Bây giờ, ngoại vực thật ra cũng đang bước vào thời kỳ ngủ đông, đặc biệt là sau trận chiến gần đây, đánh giết hơn trăm cấp chín, đều là cấp chín được điều động đến từ địa quật phía nam.
Bây giờ, các phe đều đang ở giai đoạn nghỉ ngơi dưỡng sức, huống chi, dù các ngươi thật sự đến Thiên Bộ, cũng không phải là sẽ không tham gia những mặt trận khác."
Ngô Xuyên cười nói: "Đi rồi cũng tốt, tới đó ăn hôi đi! Thằng nhóc kia đang tích trữ 100 tấn đá năng lượng cấp chín, với tính cách xài tiền như nước của hắn, chúng ta không đi, cũng sẽ bị người khác giành mất phần.
Nhưng ta vẫn phải nói trước, rất nguy hiểm, nhất định phải suy nghĩ kỹ."
Nói xong, Ngô Xuyên suy nghĩ một chút, vẫn nhắc: "Ta nhắc nhở chư vị một câu!"
"Nếu thật sự muốn đến Thiên Bộ... mà cậy già lên mặt, muốn luận tư cách với hắn... Vậy các ngươi tốt nhất đừng có đi! Tính tình của thằng nhóc đó không tốt chút nào, hắn đưa ra yêu cầu chỉ nhận người trẻ, thật ra là vì sợ phải đối phó với một đám lão già không chịu nghe lời, hắn không muốn rước thêm phiền phức."
Ngô Xuyên trầm giọng nói: "Phục tùng mệnh lệnh, đây cũng là điểm yếu lớn nhất của các bộ! Dù hắn có sai đi chăng nữa, thì trước khi hắn tạo ra tổn thất thực tế, thì hắn vẫn luôn đúng! Trừ phi trung ương và ba bộ bốn phủ phản đối, bằng không, các ngươi nhất định phải chấp hành! Ta lo là các ngươi đến đó, chưa điều tiết được cảm xúc, chắc chắn sẽ có vấn đề.”
Hắn nói xong, tất cả mọi người đều khẽ gật đầu, có người cười nói: "Cũng đúng, luôn có cảm giác hắn vẫn còn là một đứa nhóc, chỉ biết làm bậy. Nếu bây giờ đến Thiên Bộ, hắn là phó bộ trưởng, chúng ta chỉ là binh dưới trướng, nói thật, thay đổi này đúng là rất đột ngột."
"Vậy cũng phải thay đổi!" Ngô Xuyên lắc đầu nói: "Đừng có luôn miệng gọi hắn là nhóc con mãi nữa! Thằng nhóc kia... Khụ khụ, sau này phải gọi là Bộ trưởng Phương rồi! Hắn bây giờ chỉ là quá trẻ mà thôi, chứ sức chiến đấu, chiến công, uy vọng thật ra đều không kém.
Đánh xong trận chiến Ma Đô, tiêu diệt toàn bộ cường giả cao cấp ở địa quật Ma Đô, đánh giết trên trăm vị cấp chín, Chân Vương cũng chết mất mấy cái... Tuy không hoàn toàn là công lao của hắn, nhưng trận chiến này là do hắn chủ đạo, thắng to như thế, trăm năm qua cũng chỉ có lần này."
Ngô Xuyên có chút thổn thức, vừa cười vừa lắc đầu nói: "Nói chung, các ngươi muốn đi thì tự nghĩ cho rõ, đừng kéo dài, quyết định thì cứ thế mà làm, đến Ma Đô báo danh."
Có người hơi động lòng, có người lại không chuẩn bị đi.
Rất nhanh, hội nghị ở phủ Trấn Thủ phía Nam kết thúc.

Hôm đó, không chỉ là Trấn Thủ Phủ Phía Nam, những bộ khác đều có cường giả động lòng. Một ít cường giả Tông Sư tự do không gia nhập chính phủ cũng có người muốn gia nhập Thiên Bộ. Đãi ngộ chỉ là một mặt, đến cao cấp, đá năng lượng cũng chỉ có thể hỗ trợ nhu cầu tu luyện của bọn họ mà thôi.
Mọi người quan tâm đến một loạt cuộc chiến sắp tới do Thiên Bộ khởi xướng hơn nhiều!
Ở ba bộ bốn phủ, bọn họ cần phải khắc chế. Có lúc cho dù địa quật khiêu khích trước, cũng không phải muốn đánh là đánh, nhưng nếu bọn họ đến Thiên Bộ, e là tình huống sẽ thay đổi.

Trong lúc khắp nơi đều đang bàn luận, một ít cường giả đã đi tới Ma Đô, thì ở Đông Lâm, trong một thôn nhỏ trong núi, non xanh nước biếc, khói bếp bay lên, đúng là có chút cảm giác hưởng thụ hiếm thấy.
Phương Bình đứng bên bờ ruộng, nhìn ông lão tóc trắng đang làm ruộng, Phương Bình cười nói: "Điền sư huynh, thật sự cởi giáp về quê rồi sao?"
"Già rồi, không đánh nổi nữa." Điền Mục rầu rĩ đáp lại, tiếp tục làm việc.
Phương Bình than thở: "Trước đây thật lâu, có người nói với ta, võ giả không chết già, không chết trên giường bệnh! Làm gì có cấp chín nào từng chết trên giường bệnh? Làm gì có cấp chín nào chết ở Trái Đất? Có không? Không có!
Bây giờ, ngài muốn chết già trên Trái Đất à... Điền sư huynh, Quyền Vương chỉ có thế thôi sao?”
Điền Mục ngẩng đầu, liếc mắt nhìn hắn, trong mắt có quyết tuyệt, lạnh nhạt nói: "Không cần khích ta! Ta thật ra cũng muốn chết ở địa quật... Nhưng ta không thể, cũng không muốn! Ta là cấp chín của Hoa Quốc, là Quyền Vương, là Phó tư lệnh của Quân Bộ!
Ta có thể bị cấp chín đánh giết, nhưng không thể bị những người yếu kia đánh giết! Ta không sợ chết, nhưng ta tuyệt đối không muốn đám súc sinh kia chiếm lợi từ cái chết của ta!"
Ông là một trong những cường giả đỉnh cao của Hoa Quốc! Ông có thể chết, nhưng không thể chết trong tay đám người yếu kia, như thế sẽ cổ vũ sĩ khí của đối thủ.
Vỏ giả trung cấp chém giết Quyền Vương Hoa Quốc, chiến tích quá lớn! Nhưng bây giờ, ông cũng không có thực lực đánh nhau với cường giả cao cấp!
Kim thân bị hủy, lực lượng tinh thần tiêu tan một nửa, không gian bản nguyên bị trọng thương, tuy còn có kinh nghiệm chinh chiến nhiều năm, có thể đánh nhau một trận với trung cấp. Nhưng ông bây giờ cũng không muốn xuống địa quật chiến đấu, trừ phi chiến sự thật sự cần đến ông. Nếu không, cái chết của ông sẽ cổ vũ sĩ khí cho địa quật, ông tuyệt đối không muốn thấy cảnh tượng đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận