Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3039: Một Câu Khiến Tam Giới Chấn Động

Chương 3039: Một Câu Khiến Tam Giới Chấn ĐộngChương 3039: Một Câu Khiến Tam Giới Chấn Động
Lê Chử lạnh lùng nhìn Phương Bình: "Ngươi cho rằng Võ Vương là đối thủ của bản vương sao?"
"Dĩ nhiên là không!" Phương Bình trả lời dứt khoát, Trương Đào im lặng, lời này...
"Nhưng mà...' Phương Bình nhếch miệng cười nói: "Vậy thì như thế nào? Ngươi cho rằng ta không làm gì được các ngươi? Ngươi cho rằng ta không biết ngươi đang trông cậy vào cái gì sao? Ngươi luôn cảm thấy ngươi không gì không làm được... Trên thực tế, ngươi chẳng là cái thá gì!"
Phương Bình mở miệng chửi mắng, sau đó bật cười: "Ngươi có thể trông cậy vào ai? Khôn Vương sẽ nhúng tay sao? Suy nghĩ nhiều quá rồi! Ngươi chẳng qua là nhìn thấy Thương Miêu xuất hiện, cho rằng là cơ hội tới rồi, cho rằng sơ võ sẽ ra tay, đúng không?"
Lê Chử sắc mặt không đổi, lạnh lùng nói: "Ngươi đã biết thì nên hiểu, lúc này ngưng chiến là thời cơ thích hợp nhất."
Sơ võ... thật ra, hắn cũng không muốn để sơ võ tham gia trận chiến này.
Nhưng lúc này, Lê Chử cũng không muốn chịu thiệt, chỉ có sơ võ tham gia vào, mới có thể khiến Nhân tộc thối lui, có lẽ còn có thể khiến Nhân tộc chịu thiệt lớn.
Đương nhiên, tốt nhất là đừng như thế. Một khi sơ võ tham gia vào trận chiến này, sau này sẽ sinh ra rất nhiêu phiền phức.
Mặc dù, hiện tại đã bị suy yếu một chút, nhưng thật ra, Thánh Nhân và Thiên Vương chưa hề chịu bất kỳ tổn thất nào.
Lúc này, cường giả Nhân tộc đều bị dây dưa, rất thích hợp để cường giả sơ võ đột kích, điều kiện tiên quyết là phe địa quật nguyện ý tiếp tục dây dưa.
Nhưng ngưng chiến vào lúc này? Hắn không cam tâm!
Phương Bình thở hồng hộc, năm Thánh đang kịch liệt phản kháng, đột phá phong tỏa của hắn, hai vương thậm chí mơ hồ có xu thế đột phá. Tiếp tục như thế, Nhân tộc đúng là chưa chắc có thể chiếm được bất cứ lợi ích gì.
Nghe thấy Phương Bình nói vậy, Lê Chử lại nói: "Phương Bình, ngươi là người thông minh, còn tiếp tục nữa, một khi sơ võ đến, Nhân tộc ngươi chẳng được lợi lộc gì."
Phía địa quật, nhất định phải suy yếu thực lực của bọn họ, nhất định!
Trên thực tế, trước đó, Thương Miêu vừa xuất hiện đã gây sự chú ý với một số cường giả trong bóng tối.
Tiếng chiêng lanh lảnh, vang vọng đất trời. Lúc này, ngay cả thế giới bản nguyên cũng có thể nghe được tiếng chiêng này.
Ngay sau đó, một cái chiêng khổng lồ, bao trùm trời đất.
Kendgl
"Ngưng chiến... ngươi cho rằng ta sẽ nghe ngươi? Sẽ sợ ngươi?" Phương Bình cười khằng khặc, lúc này, Thông Thiên La trong tay lão Trương đột nhiên biến mất.
"Trở về!"
"Cường giả sơ võ ở bên ngoài, các ngươi sẽ đi Thiên Phần giúp đỡ bạn của các ngươi, hay là tới đây quấy rối? Quấy rối... không sợ bản nguyên liên thủ, tính kế các ngươi sao, ha ha ha, dám đến không?"
Tiếng Phương Bình vang vọng trời đất, không thèm quan tâm đến sắc mặt tái mét của mọi người, tiếp tục gõ chiêng.
"Thiên Cẩu, Thạch Phá, Thiên Thần, mau quay về! Thương Miêu sắp chết rồi, Lâm Tử sắp chết rồi! Để cường giả sơ võ phá vỡ Thiên Phần, khiến Tam Giới này... hỗn loạn! Ha ha ha..." "Ba vị, không trở về, Thương Miêu và Lâm Tử chết thì đừng trách ta bảo vệ không chu toàn!"
Thật ra, cường giả đạo bản nguyên vẫn tính một lòng với nhau.
Trấn Thiên Vương cũng hơi nhíu mày, trầm giọng nói: "Phương Bình, ba người Thiên Thần đi Thiên Phần, chuyện này phe bản nguyên đều biết, sơ võ cũng biết. Sơ võ ở sâu trong Biển Khổ do chúng ta trấn áp, sơ võ ở Thiên Phần do bọn họ trấn áp..."
Hồng Vũ gầm lên.
"Ngươi điên rồi!" Lúc này, bên kia, Hồng Vũ nổi giận, quát lớn: "Phương Bình, ngươi chớ làm loạn! Ngươi thì biết cái gì? Ba vị Thiên Cẩu đi Thiên Phần trấn áp sơ võ, chúng ta ở ngoài cũng đang trấn áp sơ võ, cũng không phải chỉ có bọn họ đang ra sức, ngươi chẳng hiểu gì cả, làm càn!"
Đây là sự hiểu ngầm giữa hai bên. Chứ không phải là ba đại cường giả ở Thiên Phần trấn áp, chỉ một mình họ chiến đấu anh dũng.
Các cường giả phá tám như Khôn Vương cũng đang áp chế đại lục sơ võ, nếu không, với thực lực mạnh mẽ của sơ võ, họ sẽ không chỉ đứng nhìn Địa Giới.
Phương Bình hơi ngưng lại, sau đó cười nói: "Thật sao? Vậy có liên quan gì đến ta? Mèo lớn, có phải ngươi sắp bị giết rôi hay không? Rốt cuộc mấy người đó có nghe ngươi hay không, rốt cuộc có bảo vệ ngươi hay không? Bảo vệ ngươi, thì trở vê, quan tâm sơ võ làm cái mốc xì gì."
Phương Bình cười to nói: "Chín Hoàng bốn Đế còn chẳng quan tâm, nào đến lượt các ngươi? Chậc chậc, từng người từng người, ra vẻ đại công vô tư ghê ha! Lần trước sơ võ đột kích, cũng không thấy các ngươi liên thủ tiêu diệt bọn họ."
Phương Bình chợt quát lên: "Mèo lớn, gọi bọn họ trở về! Quan tâm sống chết của người khác làm gì, mặc kệ bản nguyên hay là sơ võ, mạng của mình mới là của mình. Trời đất này, nếu như bản nguyên thua thì chúng ta đi đạo sơ võ."
Lúc này, Phương Bình lại gõ chiêng, bật cười lớn: "Phe sơ võ, nghe thấy không? Các ngươi thắng thì Nhân tộc ta sẽ đi đạo sơ võ, Phương Bình ta nói lời giữ lời. Giết sạch cường giả bản nguyên, ta phá hủy đại đạo, đi đạo sơ võ, thế nào?"
Vùng đất xa xôi, một cỗ lực lượng tinh thần vô cùng mạnh cuốn tới, âm thanh già nua chậm rãi truyền đến: "Nhân Vương, lời ấy thật chứ?"
"Thật!"
Phương Bình chợt quát lên: "Sơ võ, bản nguyên, có liên quan gì tới ta? Nhân tộc ta gần 10 tỷ dân, không có mấy người đi đạo bản nguyên, nếu hôm nay các ngươi giúp ta giết đám người Hồng Vũ, Lê Chử, võ giả dưới cấp 9 của Nhân tộc đều sẽ đi đạo sơ võ.
Ta để các ngươi đến Nhân Gian truyền đạo."
Âm ầmI
Trời đất biến động, lúc này, chỗ sâu Biển Khổ, từng bóng mờ cường giả xuất hiện.
Thiên Tí ngày trước bị Trấn Thiên Vương đánh bay, giờ cũng xuất hiện giữa trời đất, cất cao giọng nói: "Nhân Vương, Nhân tộc... là do ngươi quyết định sao?"
"Ta quyết định!"
Phương Bình quát: "Các ngươi muốn giết Thương Miêu, không phải là vì cắt đứt bản nguyên sao? Không cần thiết! Các ngươi giúp ta xử lý những cường giả bản nguyên này, Nhân tộc ta đều là võ giả Tân Võ, thời đại Tân Võ mới được bao nhiêu năm đâu? Đi sơ võ hay bản nguyên, chúng ta quan tâm sao?
Chúng ta lại chưa từng nhận ân huệ của chín Hoàng bốn Đế, chúng ta cũng không phải là truyền nhân đạo chính thống của bọn họ, chúng ta quan tâm đi đạo gì làm đếch gì?
Ngay cả ta, con đường của ta không phải đạo bản nguyên thuần túy, chặt đút đại đạo, đi đạo mới, nhục thân ta cũng không yếu.
Phe sơ võ, cân nhắc như thế nào?"
Lúc này, giữa trời đất, lại có bóng mờ hiện ra.
Khôn Vương xuất hiện rồi!
Hình chiếu của Khôn Vương vô cùng to lớn, giọng lạnh lùng: "Phương Bình, ngươi có biết mình đang nói cái gì không?”
Phương Bình chợt quát lên: "Ta đương nhiên biết. Ngươi tưởng ta không dám? Không làm được? Ngươi cho rằng ta nhất định phải một lòng một dạ với bản nguyên? Ngươi nghĩ Nhân tộc nhất định phải đi bản nguyên? Tất cả đều là ngươi nghĩ mà thôi?
Dựa vào cái gì? Ở phe bản nguyên, ta chịu đủ mọi áp bức, xa lánh, vậy thì phản bản nguyên!
Thiên Vương phe bản nguyên chết, đều là do ta giết, hâu hết Thánh Nhân mất mạng cũng đều là do ta giết. Đã sớm không đội trời chung, ngươi cho rằng ta sợ các ngươi sao?"
"Phản bản nguyên!"
Một tiếng quát chói tai, cùng với tiếng Thông Thiên La vang lên, vang vọng bốn phía, vang vọng Tam Giới.
Có người phụ họa, Lý Trường Sinh một kiếm chặt đứt cánh của Thiên Yêu Vương, chợt quát lên: "Vậy thì phản bản nguyên! Dù sao cũng chưa từng thuận theo!"
"Phản bản nguyên!"
"Phản bản nguyên!"
Từng cường giả cao giọng hét to.
Phía dưới, đại quân mấy trăm vạn võ giả cùng hét lớn, vực Nam chấn động.
"Phản bản nguyên!"
Lúc này, trời long đất lởi
Âm ầm! Sấm sét xuất hiện, âm ầm, có sấm sét đánh xuống, đánh nát đỉnh núi, cháy rụi dòng sông.
Phương Bình bật cười lớn: "Sợ ư? Đồ con rùa, đấu với ta đi! Chín Hoàng bốn Đế... có nghe thấy chưa? Ha ha hai Bức ta à, ta sẽ khiến các ngươi không còn đường nào để đi!"
"Phe sơ võ, nghe thấy chưa?"
"Tiếng hô của Nhân tộc, nghe thấy chưa?”
"Trời đất biết sợ chưa, đi đạo gì, do ta định đoạt! Ta nói bản nguyên là cứt chó, thì chính là cứt chó!"
Phương Bình chợt quát lên: "Có ai bằng lòng giúp ta không? Tiêu diệt đám kẻ thù này thì các ngươi chính là đồng minh của Phương Bình ta."
Âm ầm! Giữa trời đất, tiếng sấm nổ nổi lên bốn phía.
Lúc này, có người không nhẫn được nữa, Hồng Vũ quát: "Lý Trấn, ngươi đi lên bản nguyên rồi, bây giờ muốn quay về sơ võ sao?"
"Côn Bằng, ngươi chứng đạo bản nguyên, ngươi muốn đi đạo sơ võ sao?"
"Trong cuộc chiến tranh đấu vạn đạo, sơ võ đã thua, các ngươi còn muốn đi sơ võ sao?" "Các ngươi có thể đi sơ võ sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận