Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1661

Tưởng Siêu mệt mỏi nói: "Ta sẽ hỏi thử, nếu không được thì ngươi hỏi Võ Vương, lời của ngài ấy có tác dụng hơn lão tổ ta nhiều… A!"
Tưởng Siêu mới nói đến đây, bỗng nhiên kêu thảm một tiếng!
Sau một khắc, bên tai Tần Phượng Thanh có người lạnh nhạt nói: "Hỏi Trương Đào cái gì, muốn đi đúng không? Lão phu cho ngươi đi! Chỉ là một suất vào, có gì to tát!"
Tần Phượng Thanh sửng sốt một chút, sau đó vội vàng nói: "Đa tạ Chiến Vương tiền bối!"
"Việc nhỏ!"
Chiến Vương lạnh nhạt nói, trực tiếp làm nổ tung điện thoại di động. Lúc Tần Phượng Thanh còn đang vui mừng thì Tưởng Siêu suýt chút nữa đã bị đánh chết tươi!
Đậu xanh, ngươi nói cái gì cơ? Võ Vương nói chuyện có tác dụng hơn ta? Mẹ nó, ai dạy thằng nhóc này nói thế?
Ông đây là Chiến Vương, là Chiến Vương từng đánh giết Chân Vương, là tuyệt đỉnh có thể sánh với Trấn Thiên Vương! Chưa một ai dám nghi vấn hắn, thế mà thằng nhóc này lại dám!
Địa quật nhiều Chân Vương như vậy, nhân loại nhiều tuyệt đỉnh như vậy, có bao nhiêu người từng giết được Chân Vương?
Chỉ có một mình Trấn Thiên Vương!
Hiện đã có người thứ hai, Chiến Vương!
Lý Chấn và Trương Đào làm gì có cửa mà sánh với Chiến Vương hắn?

Tại thành Trấn Tinh, Tưởng Siêu triệt để bị đánh thành đầu heo, vô cùng bi thương.
Vừa mới xảy ra chuyện gì? Sao lão tổ cũng đi nghe trộm rồi? Ổng đang ở trong thành dưỡng thương mà? Dưỡng thương còn không quên nghe trộm, thiệt luôn?
Chiến Vương không để ý tới hắn, bây giờ, Chiến Vương không tọa trấn Ngự Hải Sơn, chẳng khác gì một ông chú trung niên bình thường, hai chân bắt chéo ngồi trên ghế, suy nghĩ hồi lâu, bỗng nhiên nói: "Mấy tên này muốn đi Vương Chiến Chi Địa... Kêu Tưởng Hạo trở về đi! Nếu bọn họ đi, Phương Bình có thể không đi sao? Cả đám đi hết thì phiền lắm. Phương Bình là chuyên gia gây sự, mập mạp, đừng có chơi chung với bọn họ.
Trương Đào bắt ta đi tọa trấn vực Nam Thất, rõ là đã dự liệu trước Ma Võ sẽ gây chuyện! Sau này có vào địa quật mà gặp phải bọn họ thì trực tiếp rời đi, đừng có ngu như heo đi cùng bọn nó.
Trương Đào và Lý Chấn là tai tinh, năm đó có không ít đồng bạn, kết quả hai người này thành tuyệt đỉnh, đồng bạn cũng chết gần hết, chỉ có Nam Vân Nguyệt mạng lớn, không bị khắc chết. Nhưng chồng bà ta cũng bị bà ta khắc chết rồi..."
Tưởng Siêu cũng không còn thấy đau nữa, tò mò hỏi: "Lão tổ, nghe nói Nam bộ trưởng và hai vị bộ trưởng có gì đó, thật không á?"
Chiến Vương cười ha hả nói: "Khó nói!"
"Năm đó ba người này thường thường đi cùng nhau, Nam Vân Nguyệt lớn tuổi nhất... nhưng võ giả mà, chênh lệch mười tuổi cũng không tính là gì. Lý Chấn khi đó chính là tên khốn kiếp, cái gì cũng không biết, chỉ biết đi theo Trương Đào. Trương Đào thì bụng toàn một bồ dao găm.
Mà ta nói, đàn ông không xấu phụ nữ không yêu, nghe nói Nam Vân Nguyệt và Trương Đào từng đầu có một đoạn thời gian quan hệ rất phức tạp. Kết quả Trương Đào lại là tên khốn kiếp, đùa giỡn với tình cảm người khác, nhanh chóng tìm người mới rồi kết hôn luôn..."
"Lão tổ..."
Tưởng Siêu nghi ngờ nói: "Năm đó Võ Vương không mạnh ư? Sao ngài lại biết cặn kẽ như vậy?"
Chiến Vương hừ một tiếng, lạnh nhạt nói: "Ngươi biết cái gì, tuy lúc trước bọn họ không mạnh, chỉ khá mạnh thôi, cũng giống như đám Phương Bình hiện tại vậy, nổi bật giữa đám đông.
Đặc biệt là Trương Đào, hắn có chút vấn đề, năm đó rốt cuộc ai là người đã giết gốc cây yêu thực kia, đến giờ vẫn không ai biết. Nhưng mà nhặt được thì cũng thôi đi, cái tên đó mang theo hạch não và hạch tim của yêu thực cấp chín, gánh mấy trăm cân tinh hoa sinh mệnh, một đường xuyên núi vượt đèo, mẹ nó, không gặp trúng một con yêu thú nào!”
Chiến Vương tiếp tục chửi mát: "Nếu là yêu thú trung phẩm thì đúng, chúng nó không có trí tuệ, cảm ứng được khí tức yêu tộc đã hy sinh, không dám tới gần cũng là bình thường. Nhưng hắn mang theo nhiều tinh hoa sinh mệnh như vậy, còn có hạch não hạch tim, thế mà không gặp bất kỳ yêu tộc cao cấp nào, không bình thường chút nào!"
Tưởng Siêu tò mò nói: "Võ Vương nhặt ở đâu ạ? Bây giờ còn có thể nhặt được sao?"
Sắc mặt Chiến Vương biến thành màu đen, nhặt cái đầu nhà ngươi!
Thật sự cho rằng yêu thực cấp chín là rau cải trắng, ngươi muốn nhặt là nhặt sao?
"Nhặt ở Bắc Hồ địa quật, nếu ngươi muốn tìm đường chết, cũng có thể đi nhặt thử." Chiến Vương nói xong, lại nói: "Mập mạp, đừng có nghĩ những thứ vô dụng này, mau đột phá đến cấp bảy mới là chính sự! Mất hết mặt mũi của ta! Cháu trai Trương Đào cũng đến cấp bảy được mấy năm rồi. Ngươi mẹ nó đến bây giờ mới cấp sáu..."
Tưởng Siêu mệt mỏi, ta lên cấp rất nhanh rồi ông tổ ạ.
Chiến Vương mặc kệ hắn, tiếp tục nói: "Lão phu là tuyệt đỉnh nhân loại, xếp hạng trong top 3, các ngươi cũng phải cố gắng mà tu luyện, tốt nhất là giống như Lý lão quỷ, nhà hắn có một Lý Chấn, lão tử bên này cũng phải có tuyệt đỉnh! Ông nội ngươi chính là phế vật..."
Ngoài cửa, Tưởng Nguyên Hoa không nói tiếng nào, giả bộ như không nghe thấy.
Lúc này, Tưởng Siêu lại nói: "Lão tổ, nhà họ Trần sắp có thêm cấp chín rồi, Trần gia nhị tổ cũng bước vào top 10 trên bảng xếp hạng. Trước đây nhà lão Trần không bằng nhà chúng ta, nhân số nhà chúng ta quá ít thì phải.
Đời ông nội chỉ có ông ấy là con trai, ngoài ra cũng chỉ có bà cô, cha ta cũng vậy, đến bây giờ còn chưa lên đến cấp bảy, ta cũng sắp vượt qua cha ta rồi. Đời ta cũng chỉ có biến thái và ta, lão tổ, rốt cuộc năm đó ngài sinh mấy đứa người con á?"
Chiến Vương nghe vậy có chút thổn thức nói: "Lão tổ ta thua ở chỗ không thể sinh nhiều bằng bọn họ! Năm đó chỉ sinh một đứa, cũng chết trận mất rồi, haiz!
Không giống Lý gia lão quỷ, sinh con như heo đẻ, đời nào cũng đầy một ổ. Ngươi nói ta sinh ít thì thôi, con ta cũng sinh ít, mẹ nó, một đời không bằng một đời! Cha ngươi còn đỡ, sinh hai đứa đều là nam, mấy đời khác toàn là độc đinh!"
"Ý ngài là nhị tổ chết trận rồi?"
"Đúng vậy."
Chiến Vương thở dài nói: "Con trai của ta, nhị tổ của ngươi, thực lực không kém chút nào, cũng bước ra con đường bản nguyên, mạnh ngang ngửa con trai của Trần lão quỷ, chỉ là đầu óc không thông minh lắm.”
Tưởng Siêu chờ hắn tiếp tục, nhưng hắn không nói nữa, Tưởng Siêu bất đắc dĩ nói: "Vậy tam lão tổ và tứ lão tổ thì sao..."
"Trăm năm trước, tam tổ của ngươi chết trận ở Vương Chiến Chi Địa, tứ tổ cũng không được thông minh, 90 năm trước, địa quật xâm lấn quy mô lớn, tuyệt đỉnh khai chiến, lão tử kêu nó chạy, nó không chạy, nhất định phải giữ đường nối... Kết quả cũng bị giết chết rồi."
Chiến Vương thở dài, có chút thổn thức nói: "Đầu óc bọn nó đều không thông minh lắm, anh trai ngươi cũng vậy, chỉ biết đánh đánh giết giết, sớm muộn cũng phải chết. Mập mạp, ngươi vẫn là đáng tin nhất, sợ chết là tốt, sợ chết thì sẽ không dễ chết.
Lão tổ xem trọng ngươi, là vì ngươi sợ chết, ngươi đừng có học theo tổ tiên ngươi, chỉ biết cắm đầu cắm cổ đánh giết..."
Tưởng Siêu ngượng ngùng, ngài nói cái gì vậy, nghe nói ngài cũng thích trực tiếp đánh nhau với người ta, thế chẳng phải con cháu ngài giống ngài sao?
"Nói như vậy, Tưởng gia chỉ còn năm người đàn ông chúng ta thôi sao?"
Chiến Vương kiêu ngạo nói: "Năm người chèo chống cả một dòng họ!"
Nói xong, Chiến Vương lộ vẻ đắc ý, cười híp mắt nói: "Mập mạp, cố gắng tu luyện đi, mau đột phá cấp bảy nhanh một chút, tốt nhất là cấp tám! Lão tổ những năm này cũng không phải lăn lộn vô ích, có một số việc, lão tổ cũng có chút manh mối. Sau khi ngươi đến cấp tám, lão tổ cho ngươi một cơ hội, trực tiếp giúp ngươi tăng kim thân lên tầng năm, thậm chí tầng sáu, vào luôn cấp chín!"
Tưởng Siêu chớp mắt, thật hả?
Chiến Vương cười híp mắt nói: "Đừng nhìn ta, lão tổ lừa ngươi làm gì? Đừng thấy đám người Vương Kim Dương hiện tại tiến bộ nhanh, mạnh hơn ngươi, đến lúc đó sẽ khác."
"Lão tổ, bây giờ không thể đưa sao?"
"Phí lời, thực lực ngươi không đủ, ai để ý đến ngươi?"
Chiến Vương cười ha hả nói: "Đừng nóng vội, chuyện sớm hay muộn, phải tu luyện cho tốt! Cấp bảy chuyên tu lực lượng tinh thần, việc này lão tổ cũng không dễ xử lý, nhưng kệ nó, cứ quăng cho Phương Bình lo, thằng nhóc kia thiếu nợ ta, nhất định phải trả.
Chờ hắn tiêu diệt con Yêu Quỳ trong thành Yêu Quỳ xong, lấy được hạt hoa hướng dương, lão tổ sẽ đi cướp, để ngươi vào cấp tám! Rồi đột phá thẳng lên cấp chín, về phần bản nguyên thì... phải dựa vào chính ngươi, có thể đi bao xa, tùy vào may mắn vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận