Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2258: Quân Thần Đình

"Ầm!"
Một tiếng nổ vang lên. Phương Bình đấm ra một quyền, đánh một bộ thi khôi Chân Thần làm hai phần, nhìn hai khúc thi thể vẫn còn giãy dụa nhào đến, hắn hơi cau mày.
"Cái quái gì!"
Lại đấm ra một quyền, đánh nổ đầu đối phương, Phương Bình nghiêng đầu nhìn về phía Tưởng Nguyên Hoa, nói: "Tưởng lão, không phải nói năm đó có thi thể có thể sánh với tuyệt đỉnh sao? Nhưng những thứ này chỉ có thực lực trung bình khoảng bản nguyên chặng ba chặng bốn. Vậy là còn nữa hả?"
Tưởng Nguyên Hoa nghiêm túc đáp: "Ở sâu bên trong! Sâu bên trong có một tòa cung điện, bên ngoài cung điện có rất nhiều tượng đá... Không phải tượng đá, là thi thể cường giả! Năm xưa, bọn ta cho rằng đó là thi thể của tuyệt đỉnh bình thường, bây giờ nghĩ lại, hẳn là thi thể cường giả cấp Đế. Hơn nữa, được bảo tồn tương đối hoàn thiện, thực lực cực mạnh, dễ dàng đánh chết nhiều cấp chín yếu! Khi đó, chúng ta cho rằng nó có thực lực của tuyệt đỉnh, bây giờ nghĩ lại, có lẽ sẽ không mạnh như tuyệt đỉnh, nhưng ít nhất cũng có thực lực bản nguyên chặng tám, chăng chín!"
Lúc này, Tô Hạo Nhiên cũng nói tiếp: “Không nên khinh thường! Có lẽ ngươi có thể đối phó bản nguyên chặng tám, chăng chín, nhưng những thi thể này không bình thường, hẳn là bị người khác dùng thủ đoạn đặc biệt luyện chế, rất khó đánh tan, một khi không thể đánh tan, bọn họ chính là tồn tại vô địch!"
Thi thể đã tử vong, mà đã tử vong rồi thì có một số thủ đoạn bình thường không thể dùng. Phải đánh nổ nhục thân mới có thể xử lý những thi thể cấp Đế này. Dứt lời, Khương Quỳ lạnh nhạt nói: "Còn có một điều nữa mà ta cần phải nhắc nhở các vị! Bản nguyên hỗn loạn của nơi này tuy hơi yếu một chút, nhưng vẫn có ảnh hưởng tới chúng ta. Nếu chỉ hơi sử dụng bản nguyên một chút thì không sao, nếu toàn lực bộc phát thực lực, bản nguyên hỗn loạn có thể sẽ chúng ta!"
Nghe vậy, ánh mắt Phương Bình sáng ngời nói: "Thật hả?"
"Ừ, thật!"
Phương Bình đột nhiên nhe răng cười híp cả mắt: "Nói như vậy, nếu các ngươi toàn lực bộc phát thì có thể sẽ bị bản nguyên hỗn loạn công kích sao?"
“Không sai...”
Khương Quỳ vừa nói xong, bỗng dưng hơi chần chờ, quay sang nhìn Phương Bình, ánh mắt quỷ dị khó lường. Người nào đó... còn chưa bước chân vào bản nguyên!
"Ha ha ha!”
Phương Bình đột nhiên cười to lên! Nói như vậy, có lẽ hắn mới là người mạnh nhất nơi này! Rất nhanh, Phương Bình hỏi kỹ: "Có thể sử dụng bao nhiêu phần lực?"
Khương Quỳ không nói, Ngô Khuê Sơn khẽ cười, đáp: "Cũng không quá yếu, nếu không vượt giới hạn, sử dụng tám, chín phần thực lực hẳn là không thành vấn đề. Dù có toàn lực ứng phó, hẳn là cũng được, nhưng nếu trong thời gian dài, có lẽ sẽ khiến bản nguyên hỗn loạn chú ý"
"Kéo dài được bao lâu?"
Ngô Khuê Sơn phán đoán thời gian, suy nghĩ một chút mới nói: "Khoảng ba phút, thật ra ảnh hưởng cũng không quá lớn, 3 phút đối với chúng ta đã đủ tiêu diệt đối thủ rồi."
“3 phút!”
Phương Bình ánh mắt sáng như tuyết! Tốt! Nghĩa là, nếu kéo dài hơn 3 phút, dù là Kỳ Huyễn Vũ thì cũng không cách nào tiếp tục sử dụng bản nguyên! Ít nhất phải tạm dừng một quãng thời gian, để bản nguyên hỗn loạn không còn chú ý tới hắn nữa. Nếu không sử dụng bản nguyên, Phương Bình sợ bọn họ ư? Không sợ! Mà dù họ có sử dụng được thì chưa chắc hẳn đã sợ.
"Đi, mau vào vực cấp chín, giết địch!"
Phương Bình quát to một tiếng, bay lên trời, thẳng đến vực cấp chín. Khương Quỳ hơi nhíu mày, thấp giọng quát: "Phương Bình, lần này chúng ta đến và vì di vật Địa Hoàng, không phải đến giết địch!"
"Sai, di vật là thứ yếu, giết địch mới là mục đích chính! Đồ ngu! Giết hết kẻ địch thì còn ai có thể tranh đoạt bảo vật với chúng ta nữa? Trước hết, giết đám thi khôi này, sau lại giết người địa quật. Nếu thiên ngoại thiên và Tiên đảo nghe lời thì thôi, không nghe lời thì giết hết!"
Khương Quỳ rất muốn chửi thề! Đậu má nó chứ, ngươi lấy đầu ra tự tin như vậy? Nhiều cường giả như vậy, người giết hết à? Ngươi là Chân Thần sao? Mà dù có là Chân Thần, gặp nhiều cường giả như vậy, lỡ xui cũng sẽ bị vây giết.
"Tiểu ca ca thật quyết đoán, ta đi với ngươi!"
Phía sau, Linh Tiểu cười khanh khách, cực kỳ nhiệt tình ủng hộ. Phương Bình cũng cười: "Vậy thì cùng đi!"
Hai người cũng không nói nhiều, nhanh chóng chạy về phía trước. Những người khác thấy thế, bất đắc dĩ, đành phải đi theo. Mấy tên điên này, lần này sẽ không thuận lợi như vậy đâu!
Vực cấp chín, chiến đấu chớp mắt bùng nổ! Không phải nhóm Phương Bình chạy đến, mà là một nhóm khoảng chừng 20 cường giả địa quật bị dịch chuyển ra khỏi nhóm người, họ đang phải đối đầu với quân Thần Đình vừa mới từ Đế Cung bước ra. Trăm người, không nói một lời. Không ai mở miệng nói chuyện! Nhưng sát khí xông thẳng tận trời, đừng làn sóng khí dập dờn. Trường mâu màu đỏ máu, động tác ra mâu chỉnh tề như một, trên trời dưới đất, bốn phương tám hướng, đều là trường mâu! Những cường giả bị vây ở giữa không có chỗ để trốn. Mấy vị cường giả địa quật bộc phát kim thân, lực lượng tinh thần bùng nổ, thậm chí còn bắt đầu vận dụng lực lượng bản nguyên, những trường mâu quyết chí tiến lên, phá diệt tất cả vật cản, gặp thần giết thần, thấy phật giết phật. Lực lượng tinh thần bị đánh nát, năng lượng bị diệt, trường mâu màu đỏ máu chớp mắt xuyên thủng mấy người. Vừa đâm vào người, trường mâu được lập tức rút ra, nhóm binh sĩ giáp đỏ thứ nhất lùi ra, nhóm thứ hai đã lập tức tiến đến, đâm vào vết thương vừa rồi, canh chuẩn không chê vào đâu được! Mấy vị cường giả giáp vàng đứng ngạo nghễ trên hư không, không có nhúng ta, cũng không nhìn những người này, mà nhìn phe còn lại. Trăm người đánh 20 người, quá đơn giản! Bọn họ là nhóm quân Thần Đình lâu đời nhất! Là quân Thần Đình thời kỳ thần triều Địa Hoàng! Sau, thần triều Địa Hoàng hủy diệt, họ đi theo hai vương chạy trốn đến bên này, sau đó chinh chiến không ngừng. Chiến đấu với tông phái, với thiên ngoại thiên, với Tiên Đảo hải ngoại... Họ là hùng binh thần chinh bách chiến! Quân Thần Đình cả triệu người, nay chẳng còn bao nhiêu người sống. Người người đều là cấp chín! Trước đây có nhiều cấp, chỉ cần là võ giả cao cấp thì đều có thể vào quân Thần Đình, nhưng sau nhiều năm, người yếu đã sớm chết sạch.
"A!"
Tiếng kêu thảm thiết ở bên dưới truyền đến, chớp mắt, có mấy vị cấp chín lập tức phải bỏ mạng. Kim thân nổ tung, lực lượng tinh thần bị hủy diệt, hoàn toàn chết đi. Thanh niên mặc giáp vàng hơi nhíu mày, nhẹ giọng nói: “Quân Thiên Mệnh?”
Người bị giết mặc áo giáp của quân Thiên Mệnh, có phần giống với áo giáp của họ, nhưng cũng không giống. Bên cạnh nam thanh niên giáp vàng, có người nhàn nhạt nói: "Quân Thiên Mệnh hiện tại... không có tư cách dùng tên Thiên Mệnh, Thiên Thực!”
Nam thanh niên giáp vàng khẽ gật đầu, sau đó cười nói: "Nếu đã dùng thì cứ dùng đi! Hai vương đã quyết định làm lại từ đầu, từ nay về sau, chúng ta dùng lại tên quân Thần Đình!"
“Vâng!”
Những người khác đồng loạt đáp lời, dứt lời, chiến đấu bên dưới đã kết thúc!
30 giây! 20 vị cấp chín bị giết! Trăm vị giáp sĩ không ai tử vong Dù cuối cùng có mấy người tự bạo, cũng bị mọi người liên thủ trung hòa lại sức bạo. Tuy không quá nhiều người, nhưng sức chiến đấu mạnh mẽ đáng sợ. Thanh niên mặc giáp vàng cũng không nhìn thêm, trong tay xuất hiện một tấm ngọc bài, nhìn như mặt kính, bên trên phân bố vô Số chấm đỏ. Trong đó, chủ yếu là bốn điểm lớn phân bố ở bốn noi. Chấm đỏ cũng có mạnh có yếu, chấm đỏ mạnh mẽ có xu thế nhảy ra khỏi mặt kính, nhỏ yếu thì mờ nhạt tối tăm. Thanh niên giáp vàng nhìn về hai chấm đỏ ở hai nơi, đều là điểm đỏ đơn độc.
"Rất mạnh!”
Thanh niên hiếm hoi buông lời khen ngợi, nhìn về phía chấm đỏ ở gần khu vực cấp sáu, hơi hơi nhìn một hồi, sau đó chuyển hướng nhìn về phía chấm đỏ đang di động ở vực cấp tám, chậm rãi nói: "Người này đang đi săn sao?"
“Hẳn là.”
Thanh niên giáp vàng trầm ngâm chốc lát, nhẹ giọng nói: "Trước hết vậy giết người lạc đàn! Sau đó giết..."
Bốn phương! Vực cấp chín, cường giả địa quật. Vực cấp tám, nhân loại. Vực cấp bảy, thiên ngoại thiên và Giới Vực. Vực cấp sáu, Tiên Đảo hải ngoại. Trong bốn phe phái này, ngoại trừ địa quật, nhân số ba phe còn lại ngang nhau. Thanh niên nhìn một hồi, đột nhiên chỉ tay vào vực cấp tám, nơi này gần nhất!
"Giết người nơi này đi! Càn quét từng người một!"
“Vâng!”
Theo lời của thanh niên, mọi người bên dưới đã thu thập xong chiến trường, không thu được thần binh hay nhẫn chứa đồ... Cái gọi là thu thập chiến trường, chính là triệt để tiêu diệt tinh thần và kim thân của những người tử trận. Phòng khi những người này chết cũng không đầu hàng! Những chấm đỏ ở nơi này cũng đã biến mất trên mặt kính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận