Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2071: Đây Không Phải Nhân Gian (2)

Phương Bình lắc đầu, càng thêm ngạc nhiên nói: “Có thể trực tiếp công kích hạt nhân vật hóa hình của ta! Cái này lợi hại! Ngươi làm sao khóa chặt được hạch não của ta? Hạt nhân vật hóa hình của ta không xuất hiện, sao vật hóa hình của ngươi lại có thể nhắm vào nó?"
Vừa rồi hắn không hề chủ động dùng đến hoàng kim ốc, nhưng vật hóa hình của đối phương lại ép hoàng kim ốc tự xuất hiện.
Phương Bình có cảm giác, nếu hoàng kim ốc không xuất hiện, đối phương có thể sẽ trực tiếp đánh vào hạch não của hắn.
Rõ là có phương pháp khóa chặt hạch não!
Hắn sửng sốt, Điều Quỳ thì chấn động!
Đó là cái gì?
Đó là linh thức sao? Làm gì có linh thức của ai lại vàng rực rỡ như vậy?
Toàn thân ánh kim, giống như hải dương màu vàng óng.
Một kiếm linh thức của bà bị phản lại tổn thương!
“Vật chất bất diệt!”
Bà ta nhận ra, cũng hết sức kinh ngạc!
Sao người này làm được?
Phương Bình không quan tâm bà, cười nói: "Còn có thủ đoạn gì nữa, tung ra hết đi! Hình như không đủ mạnh, ngươi không có thực lực của bản nguyên chặng 5, ngươi không dùng tăng cường sức mạnh từ bản nguyên, nhanh lên nào, thử ra chiêu mạnh hơn đi!"
“Ngông cuồng!”
Điều Quỳ vừa mới quát lên một tiếng, một giây sau, ngoài không gian, Điền Mục đấm một quyền khiến Tác Giáp trực tiếp từ bên trong chiến trường bay ra ngoài.
Trên ngực bị đấm lủng!
“Rác rưởi!” Điền Mục hừ lạnh nói: “Thủ đoạn cũng không ít, nhưng cuối cùng lại chỉ là phế vật? Đánh giá cao các ngươi rồi!”
Tác Giáp cũng có không ít thủ đoạn, hắn thiên về nhục thân, còn có thể hóa thân thành đống thịt, bọc Điền Mục lại, muốn vây nhốt ông, khóa ông ở bên trong. Song, Điền Mục cho hắn ăn liên hoàn đấm, sau trăm quyền, kim thân bị đấm nổ tung, đấm xuyên qua ngực của Tác Giáp.
Điền Mục vừa ra ngoài, nói xong câu này, bàn tay biến lớn, che cả trời, nắm lấy Tác Giác trong tay, khiến xương cốt của đối phương vang lên cọt kẹt, nháy mắt vỡ thành vô số mảnh nhỏ!
“Còn muốn chạy?”
“Đừng đùa với bọn họ nữa, chán phèo!”
Điền Mục cao giọng nói: "Những người này đi được một đoạn đường bản nguyên tương đối, nhưng không thuần túy, lắm chiêu trò, nhưng gặp phải chúng ta thì chẳng có tác dụng gì, dùng bạo lực mà phá chiêu, trực tiếp đánh chết cho xong việc!"
Vừa nói xong, bên kia, lão Lý đã chém đứt cánh tay của Từ Bính.
Bắc Cung Vân cùng Quách Hiên bay ngược mà ra, bị thương không nhẹ, bị Từ Bính điều khiển một thanh trường kiếm, xuyên qua nhục thân.
Sắc mặt Từ Bính âm trầm, tuy bị gãy một cánh tay, nhưng vẫn mạnh mẽ, vừa định giết ngược lão Lý, Điền Mục đã đấm ra một quyền, trực tiếp đấm Tác Giáp vào chiến trường không gian!
Tác Giáp phun ra một ngụm máu, vì xuất hiện trong chớp mắt, trường kiếm của Từ Bính không thể thu tay, trường kiếm xuyên qua cổ họng của hắn.
“Tác Giáp!” Từ Bính biến sắc, vẫy tay một cái, Tác Giáp và trường kiếm đều bay về phía ông.
“Giết bọn họ! Từ Bính, giết bọn họ!”
Tác Giáp lúc này đã tức giận đỏ mắt!
Hắn bị làm nhục đến mức không thể chịu nổi, bị xem như rác rưởi, bị tùy ý chà đạp.
Vừa rồi còn bị em là khiên thịt, bị đánh vào bên trong chiến trường không gian, kém chút bị Từ Bính đánh tàn phế.
Điền Mục đạp không mà vào, liếc hắn một cái, cười lạnh một tiếng.
"Có lẽ… chúng ta hơi quá nhân từ! Nên giết mấy tên lập uy mới được!"
Lão lý cười ha ha nói: "Làm vậy không tốt lắm đâu? Nhưng mà, giết một vài người cá biệt thì không thành vấn đề! À, lão già này cũng không yếu, ta ra ba kiếm mà không thể tiêu diệt hắn, chỉ trảm đứt cánh tay thôi. Chắc lão ấy mạnh ngang ngửa lão Ngô đấy."
Nghe vậy, sắc mặt Từ Bính tái xanh!
Muốn ba kiếm chém mình ra bã? Tuy đối phương là cấp tám tám tầng kim thân, nhưng có hơi hướng của vạn đạo hợp nhất. Dù vậy, muốn ba kiếm giết mình, viển vông! Nếu không phải bị hai người khác kiềm chế, sao mình có thể bị chém đứt cánh tay được? Quá mất mặt!
“Hắn? Hắn không bằng lão Ngô, mặc kệ ngươi đang nói lão Ngô nào thì hắn cũng không bằng!”
Điền Mục lắc đầu, cười nói: "Bản nguyên của người này không ngắn, được tăng cường sức mạnh khá nhiều, cũng mạnh đấy, nhưng mà quá sợ chết. Ta thấy hắn ra tay, hơi gặp nguy hiểm đã nhanh chóng lui tránh rồi… Đây chẳng phải là vai diễn ruột của đám cấp chín địa quật sao?
Loại người này, dù sức chiến đấu tương đương thì chúng ta vẫn có thể một đánh hai!"
Nói xong, mặc kệ Từ Bính nổi giận, Điền Mục nhìn xuyên qua vết nứt không gian, nhìn về một chiến trường khác, quát lên: "Phương Bình, đừng thấy người ta trẻ mà lầm, bà già ngàn tuổi rồi đấy. Ngươi đang làm gì, thương hoa tiếc ngọc sao?"
“Ngài chớ nói lung tung!” Bên kia, Phương Bình lớn tiếng nói: “Ta đang thăm dò chiến pháp của bọn họ đấy, hơi bị thú vị luôn! Nhưng mà nhục thân của bà già này hơi yếu, nhìn như cố ý suy yếu nhục thân, cơ sở khí huyết có 120.000 cal, còn chẳng mạnh bằng cường giả bản nguyên chặng 2 chặng 3…"
“Nhanh lên một chút!” Điền Mục lại lần nữa quát lớn.
Phương Bình cả giận nói: “Ta là phó bộ trưởng thường vụ, ngài là phó bộ trưởng, đừng chỉ huy như thể ngài mới là thủ trưởng!”
Nổi giận một câu, trong không gian, Phương Bình bỗng gầm lên, bóng người di chuyển nhanh đến mức người khác không thể phản ứng!
Nắm đấm màu vàng đấm ra một quyền.
Phía trước, Điều Quỳ vừa định lui tránh, Phương Bình đã tung ra vô số quyền. Bóng người cũng di chuyển xung quanh. Chỉ trong chớp mắt, toàn bộ không gian hầu như đều là bóng dáng của Phương Bình!
Ầm ầm ầm!
Điều Quỳ cảm thấy không thể tránh khỏi, bất kể là phương hướng nào, đều có quyền ảnh của Phương Bình!
Ngay sau đó, Điều Quỳ trúng một quyền ngay sau lưng!
Ầm ầm!
Một tiếng vang trầm thấp, kim thân bắt đầu rạn nứt.
Điều Quỳ tức giận quát một tiếng, thanh kiếm hóa hình từ lực lượng tinh thần lại xuất hiện, nhưng lúc này, Phương Bình điều khiển hoàng kim ốc, giống như đại hán dời núi, ném hoàng kim ốc ra ngoài!
Crack crack!
“Phụt!” Sắc mặt Điều Quỳ trắng bệch, vật hóa hình lại bị đập nát rồi!
Phương Bình lui lại một bước, hoàng kim ốc trở về trong tay, liếc nhìn lỗ nhỏ bị xuyên thủng, Phương Bình bất ngờ nói: "Mạnh hơn lực lượng tinh thần của ta không ít!"
Hoàng kim ốc tiêu tốn một tỷ điểm tài phú của hắn!
Dù chỉ mới hơn 8000 hz lực lượng tinh thần, nhưng lực phòng ngự cực mạnh, ít nhất mạnh hơn 9000 hz lực lượng tinh thần bình thường. Thế mà vẫn bị kiếm mỏng vô hình của Điều Quỳ xuyên thủng, cho thấy lực lượng tinh thần của bà ta hẳn là gần 100.000 hz chứ không thấp!
Hắn bất ngờ, Điều Quỳ thì lại tuyệt vọng!
Nhục thân không bằng đối phương, linh thức thì không thể xuyên thủng hoàng kim ốc của đối phương, không thể tổn thương hạch não, như vậy, bà làm gì còn sức đánh lại!
Dung Cốt Châm hầu như không có hiệu quả, khí huyết của người này quá mạnh, có thể ngăn cản tác dụng của Dung Cốt Châm.
Về phần kiếm trận, bị đối phương mạnh mẽ phá vỡ, hiện tại kiếm trận hoang tàn không thể tả, chẳng ra hệ thống trận đồ gì, hơn nữa, lực lượng tinh thần của bà đã bị trọng thương, kiếm mỏng dồn dập rơi xuống đất, bị đối phương thu vào nhẫn chứa đồ rồi.
“Ồ, ta hiểu rồi!” Phương Bình bỗng nhiên nói: "Thực lực của mấy cổ võ giả này phải tính theo mức thấp nhất ấy! Bà già này cùng lắm có thể sánh với võ giả bản nguyên chặng 4, chỉ là mạnh hơn võ giả tầm thường một chút mà thôi, có thể đè đánh ngon lành!
Từ Bính có thể xem là bản nguyên chặng 7 thôi, không mạnh bằng hiệu trưởng đâu! Lão Lý, nếu hai ta liên thủ, hẳn là có hy vọng đánh bại đối phương!"
Nói xong, Phương Bình lại đấm ra một quyền, đấm thủng ngực Điều Quỳ đang muốn chạy trốn!
Phương Bình nhún vai nói: “Xin lỗi, ta trước đây đánh trúng ngực người khác sẽ không đánh thủng! Ngươi thì… lỡ thủng mất tiêu rồi, thật xin lỗi, ai bảo ngươi là cấp chín làm chi."
Không chờ Điều Quỳ mở miệng, Phương Bình lại cười nói: "Nhưng mà ngươi là bà lão mấy ngàn tuổi rồi, chớ để ý là được!"
Nói hết, Phương Bình lại đấm ra một quyền!
Điều Quỳ khó khăn lui tránh, nhưng phần chân vẫn bị trúng chiêu của Phương Bình, một chân trực tiếp biến mất!
Một giây sau, Phương Bình lại đấm thêm một quyền!
Chỉ trong chớp mắt, tứ chi của đối phương đã bị đấm thành bọt máu màu vàng.
Lúc này, Phương Bình mới nắm lấy đầu Điều Quỳ, nhấc cơ thể tàn tạ của bà ta ra ngoài, hắn nhìn nhóm người Huyền Minh Thiên đang run sợ, cười nói: "Ta rất thích nói lý lẽ, nhưng mà các ngươi… Haiz, thôi, ai bảo các ngươi nhất quyết phải chống đối với ta làm gì!"
"Thiên Bộ của ta mới thành lập, các ngươi không nể mặt ta, khác nào khiến ta phải mất mặt trước bao nhiêu thành viên khác?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận