Toàn Cầu Cao Võ

Chương 227: Thu phí bảo hộ (2)

“Giá cả của chúng ta đưa ra hợp lý hơn, phục vụ chuyên nghiệp hơn các công ty khác. Hiện tại, nghiệp vụ chủ yếu trong xã hội bây giờ chính là phục vụ.
Chất lượng phục vụ kém, những cái khác cho dù làm tốt đi nữa, danh tiếng không đi lên nổi thì cũng vô ích thôi.
Lĩnh vực chuyển phát nhanh hiện nay tôi cũng hiểu rõ vài phần, phần lớn đều là gia nhập liên minh kinh doanh, những liên minh chuyển phát nhanh này, nói khó nghe một chút, ai thèm quan tâm công ty bạn phục vụ tốt hay không tốt!
Miễn là giao hàng tới, phục vụ gì đấy thì khỏi bàn.
Gia nhập liên minh A, nếu như danh tiếng công ty bị bêu xấu, vậy tôi lại đổi sang liên minh B, cũng vậy, cũng vẫn làm chuyển phát nhanh, ai biết công ty tôi đã từng bị bêu xấu.
Chúng ta không giống như vậy, chúng ta cần phải giữ vững thương hiệu của chính mình, chắc chắn sẽ không lừa gạt khách hàng cho qua chuyện.
Đây cũng là ưu điểm của chúng ta!”
“Đồng thời cũng là khuyết điểm.”
Lý Thừa Trạch nhắc nhở: “Liên minh chuyển phát nhanh sở dĩ muốn người khác gia nhập liên minh, phí gia nhập liên minh chỉ là chuyện nhỏ, cái bọn họ muốn là mở rộng quy mô cùng với sức ảnh hưởng của bọn họ.
Chúng ta dùng chính thương hiệu của mình mở rộng thị trường, mọi người chắc chắn không thể không nghĩ đến điểm này.”
“Thử một chút xem, công ty chuyển phát nhanh cũng không phải chỉ có một cái, tôi không tin mỗi công ty nhất định phải dùng thương hiệu của liên minh bọn họ mới được.
Nếu như thực sự không được, chúng ta cũng trả phí đại diện và phí gia nhập liên minh. Nhưng không dùng thương hiệu của bọn họ.
Tôi nghĩ, nhất định có người sẽ đồng ý!”
Phương Bình khẳng định nói một câu.
Lý Thừa Trạch gật đầu, đành nói: “Công ty lớn chưa chắc có thể, những công ty vừa hoặc nhỏ có lẽ sẽ đồng ý, nhưng cứ như vậy, chúng ta trước đó cho dù nhận nghiệp vụ, chỉ sợ cũng sẽ không có lợi nhuận gì.”
“Điều này không quan trọng, chỉ cần thương hiệu nổi tiếng là có thể kiếm ra tiền rồi.”
Nói xong, Phương Bình lại nói: “Việc ship đồ ăn hiện nay làm thế nào rồi?
“Cũng không tệ, có điều đã có người bắt đầu ăn theo rồi, bọn họ phất lên nhanh như gió!”
Sắc mặt Lý Thừa Trạch có hơi khó coi nói: “Thực ra ăn theo không khó, chi phí ban đầu cũng không quá cao, hiện nay ở phía đông Thành Đại Học đã có trường học xuất hiện những trang web ship đồ ăn rồi."
“Tuyên truyền, phát triển, phục vụ, chuyên nghiệp.”
Phương Bình nói mấy chữ này, lại nhắc nhở nói: “Chúng ta trước tiên tập trung vào dịch vụ phục vụ, cho người ta ấn tượng về sự chuyên nghiệp của chúng ta!
Đồng phục phải mới, phải thống nhất. Đừng ăn mặc bừa bãi, làm vậy sẽ khiến người vừa nhìn vào liền cảm thấy không đáng tin.
Tiêu chí của Viễn Phương phải rõ ràng, hiệu xuất cũng phải nhanh. Trích phần trăm cho nhân viên giao hàng cao hơn một chút so với những công ty khác.
Ngoài ra, trang web cần phải đơn giản hóa một chút, nhìn mới dễ hiểu. Tôi đã xem qua trang web gọi đồ ăn của chúng ta, còn tương đối phức tạp, các loại thức ăn cần phải được phân loại, chia theo từng khu vực.
Còn phải nhanh và tiện lợi nữa!
Ship COD (1), thanh toán online, phương thức thanh toán phải đa dạng, cố gắng hết sức hỗ trợ tất cả các phương thức thanh toán hiện nay.
Còn nữa, hiện tại đã bắt đầu di động hóa rồi, có thế bắt đầu chuẩn bị thiết kế app trên điện thoại di động được rồi."
“Di động hóa?”
“Đơn giản mà nói, chính là thời đại sử dụng điện thoại. Hiện tại, thứ mà mọi người luôn mang theo bên mình không là gì khác, chính là điện thoại.
Nước ngoài đã bước vào thời đại 3G, bắt đầu công nghệ 2.0 rồi, chúng ta bên này cũng sắp rồi.
Một khi máy tính cá nhân, máy tính xách tay được thay thế bởi điện thoại di động, vậy nghiệp vụ đi liền với di động mới chính là xu hướng chính.
Chúng ta bây giờ còn có thời gian chuẩn bị, smartphone 3G vừa mới xuất hiện chưa lâu, chúng ta cần chuẩn bị tốt để đón nhận thay đổi bất cứ lúc nào.
Đừng để lỡ thời gian, ngay khi thị trường chuyển đổi sang điện thoại, phải triển khai nghiệp vụ liền.
Những gì tôi nói không giới hạn về nghiệp vụ ship đồ ăn, bao gồm cả chuyển phát nhanh nữa, hiểu ý của tôi không?
Bây giờ phục vụ chuyển phát nhanh cũng rất phiền phức.
Sau này, khách hàng vừa đặt đồ ăn qua điện thoại chúng ta liền giao hàng đến cửa, tạo điểm ấn tượng về tốc độ giao hàng của chúng ta, đi trước người khác một bước.
Dần dần, công ty mình cũng sẽ có tên tuổi.”
Phương Bình nói xong, tiếp tục nói: “Tôi không nghĩ nhanh chóng có thể kiếm được tiền trong thời gian này, thời gian trước mắt chính là dùng để chuẩn bị cùng với sắp xếp, đợi công nghệ 3G trở nên phổ biến, chúng ta đã có sự chuẩn bị, đi trước mọi người một bước, đến lúc đó không sợ không kiếm được tiền.”
Lý Thừa Trách nghe một hồi, nhịn không được hỏi: “Phương tiên sinh, những điều này đều là tự ngài nghĩ đến sao?”
Phương Bình mới là sinh viên năm nhất đại học mà thôi, kết quả cảm giác hình như cậu còn thông thạo nghiệp vụ kinh doanh hơn anh ta, đối với một vài thứ cũng nắm rõ như trong lòng bàn tay, có triển vọng cao.
Đương nhiên cũng rất dũng cảm.
Lúc này, 3G chỉ mới bắt đầu ở nước ngoài, 3G trong nước đúng chuẩn cũng mới được thông qua, còn chưa chính thức bắt đầu sử dụng.
Phương Bình cười nói: “Lúc rảnh rỗi thích xem tin tức, mò mẫm suy nghĩ một chút. Nếu phát triển dần dần từng bước, chúng ta theo không kịp đâu.
Bây giờ muốn làm tốt, chỉ có thể tìm đường đi mới.
Nếu thành công thì tốt, không thành công cũng không đáng tiếc.”
Lý Thừa Trạch vẫn vô cùng bội phục, qua một lúc, lại có vẻ hơi do dự nói: “Phương tiên sinh, công ty bây giờ...”
“Hết tiền rồi?”
“Không phải, lần trước ngài gửi qua 8 triệu còn chưa dùng hết nhanh như vậy.”
Lý Thừa Trạch lắc đầu, tiếp đó giải thích: “Bởi vì ngài vẫn một mực không ra mặt, đều là tôi phụ trách, trước kia tuyên truyền công ty chúng ta là do võ giả kiêm sinh viên của Ma Võ mở ra, tất cả mọi người đều có chút sợ hãi, cũng không có động thái gì.
Nhưng ngài chưa bao giờ ra mặt, bên công ty chúng ta ở đây cũng không ngừng mở rộng, hiện tại công ty có chút đứng không vững rồi.
Thành Đại Học bên này còn có không ít những điểm kinh doanh của công ty chuyển phát nhanh khác, bao gồm một vài tiệm thức ăn nhanh gần Thành Đại Học...”
“Bọn họ làm loạn sao?”
“Cũng không tính là làm loạn, chỉ là ra oai với cảnh cáo.”
“Cảnh cáo?”
“Vâng, gần đây đã có người bắt đầu hành động, có một vài trường học bây giờ không cho chúng ta lên lầu.
Trước đó đều có thể, người của chúng ta cũng rất tuân thủ quy tắc, nhưng bây giờ chính là không cho vào, mà những trường học không cho vào đều là những nơi các công ty khác đã triển khai nghiệp vụ.
Tôi đoán, có lẽ là do bọn họ giở trò.”
Phương Bình trầm ngâm chốc lát, mở miệng nói: “Trước tiên dùng phương thức văn minh giải quyết, có thể làm được thì tạo mối quan hệ.
Nếu không được, anh gọi điện lại cho tôi.
Đến lúc đó tôi xem tình huống xử lý.”
“Được.”
“...”
Phương Bình dặn dò vài câu, cũng không ở lại mà nhanh chóng rời khỏi công ty.
Nhìn thấy điểm tài phú của mình nhanh chóng tuột xuống dưới 10 triệu, Phương Bình thở dài, không có tiền chơi không nổi a!
Bản thân mình có nên tìm con đường kiếm tiền khác không?
Công ty chuyển phát nhanh cho dù có thể làm ăn được, xem như là có thể kiếm tiền, nhưng cũng không phải là chuyện một sớm một chiều.
Toàn bộ kế hoạch cho công ty phát triển cũng là bước chuẩn bị cho sau này, giai đoạn hiện tại còn phải dựa vào cách khác kiếm thêm tiền mới được.
...
Ôm tâm tư sầu muộn về việc kiếm tiền, Phương Bình trở về trường học.
Lúc đến ký túc xá, Phương Bình gặp không ít tân sinh viên ở dưới lầu, giống như lúc khai giảng gặp được tiểu mập mạp.
Nghe được những tân viên này đang thương lượng cuối tuần đi đầu chơi, đi đâu ăn, Phương Bình có chút suy nghĩ linh tinh nói: “Không biết có thể thu phí bảo hộ tân sinh viên hay không?”
Tân sinh viên Ma Võ có rất nhiều tiền.
Trăm mấy chục ngàn cũng là số tiền nhỏ!
Một người thu 100 ngàn, hơn nghìn người cũng có trên trăm triệu rồi.
“Thu phí bảo hộ, cũng là một con đường kiếm tiền, nhưng với điều kiện tiên quyết là trường học không chém chết mình.”
---
(1) COD: cash on delivery: thanh toán khi nhận được hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận