Toàn Cầu Cao Võ

Chương 160: Không làm cái quái gì thì thật có lỗi với cậu (2)

Lầu bốn.
Từ khi đuổi đi mấy tên sinh thực lực không đủ những sinh viên đến sau thực lực cũng không tính là yếu.
Sinh viên võ giả và tôi cốt lần thứ hai gần 70 người đột phá 150 cal, nhưng lại không đạt đến 180 cal nếu có cũng chỉ ba mươi, bốn mươi người.
Ngoại trừ hơn một trăm người này, lục tục ngo ngoe vài sinh viên đi lên, khí huyết đều ở mức phổ biển 140 cal trở lên.
Trong đó 149 cal cực hạn chuẩn võ giả cũng không phải số ít.
Mắt thấy không có mấy người lên, trong đám người có người thấp giọng nói: “Hình như so với tưởng tượng của tôi còn đơn giản hơn nhiều.”
Lầu bốn có thể chứa 400 người, nhưng từ khi tên võ giả kia lập uy yêu cầu khí huyết 140 cal trở lên mới được đến, ở bậc cửa, người lên lầu liền giảm đi nhiều.
Đến bây giờ, sắp qua nửa tiếng lầu bốn cũng mới có khoảng ba trăm người.
Những người còn lại nếu không phải còn đi dạo ở phía dưới, thì chính là chuẩn bị 15 phút cuối cùng sẽ lên lầu.
Tính toán đâu ra đấy, cũng rất khó vượt qua 400 người.
Cứ như vậy, tất cả mọi người cảm thấy nhẹ nhõm không ít.
Sinh viên thực lực bình thường cảm thấy thoải mái rốt cuộc giành được cơ hội bước vào Học viện Binh Khí.
Nhưng sinh viên thực lực tương đối mạnh chính là có chút không hài lòng lắm, không nổi lên phân tranh làm sao cho bọn họ thể hiện sự nổi trội của bản thân?
Lúc này không ít người có cũng suy nghĩ, ngoài cửa đi tới một người, chính là Phó Xương Đỉnh
Phó Xương Đỉnh cầm chặt gậy gỗ, nhìn xung quanh một vòng, lớn tiếng nói: “Tùng Sư Cẩu ở đâu rồi? Ra đây nào!”
Đám người sững sờ, lúc này không ít người nghi hoặc, Đường Đình Tùng phẫn nộ đứng dậy, tức giận nói: “Phó Xương Đỉnh, cậu nói lẫn nữa thử xem!”
“Tùng Sư Cẩu đến đây, để Phó gia dạy cậu làm người!”
Phó Xương Đỉnh phát ra tiếng cười lớn, không đợi Đường Tùng Đình trả lời, gậy dài phóng ra quét ngang.
“Vù vù...”
Không khí đều truyền đến tiếng vù vù
Đường Tùng Đình thay đổi sắc mặt, dưới chân nhảy lên vội vàng né tránh, mấy người xung quanh bị ảnh hưởng sắc mặt có chút khó coi.
Những người này còn chưa mở miệng, Phó Xương Đỉnh liền cười lớn nói: “Tôi với Tùng Sư Cẩu solo, khó chịu thì cùng nhau lên cũng không vấn đề gì, Phó gia đều tiếp hết!”
“Ngông cuồng!”
Có người thấp giọng phẫn nộ quát, có điều lại không ló đầu ra, mấy người bên cạnh Đường Tùng Đình vội vàng tránh ra.”
Hai người này thực lực cũng không vừa, đặc biệt là Phó Xương Đỉnh, gậy dài quét ra không khí đều có tiếng nổ đùng đoàng, lúc này mọi người đang chờ đợi cũng không có ai muốn ra mặt lúc này.
“Tùng Sư Cẩu, không ai gúp cậu rồi, hôm nay đừng mơ chạy thoát!”
“Chó cái đầu ngươi!”
Đường Tùng Đình bị gọi biệt hiệu ngay trước mặt mọi người, Phó Xương Đỉnh lại chủ động ra tay, cho dù trong lòng sợ hãi thì lúc này cũng không nhịn nổi nữa!
“Đi chết đi!”
Đường Tùng Đình hai chân tách ra, tay phải năm ngón tay mở ra nắm lấy gậy bạch lạp
“Ầm!”
Hai người giao nhau, loáng thoáng ở giữa lại truyền đến một tiếng kim loại va chạm
Đường Tùng Đình một tay bắt lấy gậy bạch lạp, trong lòng bàn tay phải đỏ bừng, trên mu bàn tay càng lộ ra gân xanh.
Nắm giữ gậy bạch lạp, Đường Tùng Đình không lùi mà tiến lên, tay trái nắm quyền, bỗng nhiên đánh vào gậy bạch lạp, hiển nhiên là muốn đập gãy vũ khí của Phó Xương Đỉnh.
“Ngu ngốc!”
Phó Xương Đỉnh trong mắt lóe lên vẻ đùa cợt, người khác không biết, Đường Tùng Đình cậu còn không biết, tôi chính là tôi cốt chi dưới!
Thương pháp là mình đã từng luyện, nhưng chi trên chưa rèn luyện, sức mạnh cũng bình thường, cậu ta mạnh thật sự vẫn là chân phải!
Đường Tùng Đình một tay nắm gậy, một tay giơ quyền, lúc này có sơ hở, căn bản không phòng bị Phó Xương Đỉnh.
Phó Xương Đỉnh không nói hai lời, tay phải run lên, buông tay thả gậy bạch lạp.
Chân trái đạp đất, cả người bay lên, chân phải mạnh liệt đạp về hướng đối phương!
“Ầm!”
Tiếng va chạm lại vang lên, Phó Xương Đỉnh đá vào ngực Đường Tùng Đình, khiến cậu ta lùi về xa ba bốn mét.
Đường Tùng Đình lảo đảo không ngã xuống, nhưng sắc mặt lại tái nhợt, vội vàng ôm lấy ngực ngồi xổm xuống.
“Yếu quá yếu!”
Phó Xương Đỉnh không ngờ mấy tháng không gặp, Đường Tùng Đình thế mà chỉ tiến bộ có chút xíu thế này thôi, uổng công trước đó cậu còn xem hơn 10 người ngày hôm qua là kình địch.
Lúc này, Phương Bình cũng từ của đi tới, khẽ cau mày nói: “Đây là kình địch của cậu?”
Lúc hai người đánh nhau cậu cũng thấy có dừng lại chốc lát, Đường Tùng Đình vậy mà bị Phó Xương Đỉnh một cước đá lui, thấy cậu ta không một chút phòng bị, kẽ hở xuất hiện, nói không chừng ngực cũng bị gãy, điều này làm cho Phương Bình có chút thất vọng.
Võ giả như vậy, với cái tên võ giả tà giáo lúc đầu gặp cũng không chêch lệch lắm.
So với Vương Kim Dương, chênh lệch càng cách xa 18 ngàn dặm!
Trước đó cậu cước pháp của cậu có chút thành tựu, lão Vương nói rèn luyện thêm vài động tác tay, lúc đó thực lực Phương Bình cũng không yếu như Đường Tùng Đình bây giờ, nhưng kết quả bị lão Vương một tay treo lên đánh giống như đang đùa giỡn.
Uổng công trước đó cậu còn có chút lo lắng, cảm thấy chưa chắc có thể ép được những người này.
Nhưng bây giờ, Phương Bình đã hiểu, mọi người không giống với yêu cầu của mình, cậu theo gương Vương Kim Dương, là lúc trước đánh sạch đám võ giả cấp một mạnh nhất của Ma Đô!
Lúc này, tự tin của Phương Bình đột nhiên tăng vọt.
Cũng không đợi Phó Xương Đỉnh mở miệng, Phương Bình liếc mắt qua đại sảnh, chậm rãi nói: “Trước khi tôi đến Ma Võ, tất cả mọi người đều nói hai trường đại học thiên tài như mây!
Tôi từ bỏ gói khen thuởng ngàn vạn của Nam Giang Võ Đại, lựa chọn tới Ma Võ, chính là muốn mở mang kiến thức một chút thế nào là thiên tài chân chính!
Nhưng không ngờ, sinh viên Ma Võ vậy mà yếu như thế, nghe danh không bằng gặp mặt!"
“Cậu nói cái gì!”
"Ngông cuồng!"
“Tên này là đồng bọn với Phó Xương Đỉnh, hai tên khốn này lại muốn hát đôi sao? Đường Tùng Đình với bọn họ cũng là một phe sao?
Đường Tùng Đình ôm ngực đứng thẳng, lộ ra như chủ nhà đau khổ: “Thần kinh, ai cùng một phe với bọn họ!”
“...”
Phương Bình vừa nói ra vài câu khiêu khích, lập tức khiến rất nhiều người tức giận không thôi.
Ở trước mặt mọi người dám nói sinh viên Ma Võ yếu, cho dù mọi người mới nhập học hai ngày, nhưng Ma Võ đã cắm rễ trong lòng bọn họ!
Đây là trường học bọn họ lựa chọn, đây là nơi tụ tập thiên tài như bọn họ, loại cảm giác kiêu ngạo và tự hào này bắt đầu từ khi ghi danh vào Ma Võ, đã thấm sâu vào trong xương tủy!
Lúc này, Phương Bình giẫm đạp lên Ma Võ, rất nhiều người phẫn nộ không thôi!
Nhưng đám người nhìn nhìn Phó Xương Đỉnh, lại có chút sợ hãi, vừa rồi thực lực của Phó Xương Đỉnh cũng không yếu.
“Thế nào? Chỉ sủa vài câu?”
“Rất nhiều người nói với tôi, võ giả nhất định cạnh tranh! Võ giả dám cạnh tranh!”
“Tôi lúc nào cũng nghĩ như vậy, làm như vậy, tôi cảm thấy, võ giả Võ Đại là không giống nhau, bọn học dám đánh dám liều, dám tranh dám đấu!”
“Nhưng tôi lại lần nữa thất vọng về Ma Võ, nhiều võ giả như vậy, tôi giẫm lên mặt bọn họ, bọn họ ngoại trừ sủa loạn vài câu, cũng đã làm gì rồi?”
“Tôi dám khẳng định, lúc này các đạo sư cũng đang nhìn, cũng đang nghe.”
“Tôi xem thường sinh viên Ma Võ, các đạo sư nhất định cũng sẽ bất mãn, cũng hy vọng có người ra mặt, chứng minh thực lực Ma Võ, nhưng các cậu thì sao?”
“...”
“Phương Bình!”
Người lên tiếng là Phó Xương Đỉnh, Phó Xương Đỉnh khẽ cau mày, hiển nhiên cũng bất mãn với những lời của Phương Bình.
Nói gì đi nữa, vốn là sẽ không liên thủ các học sinh, cũng muốn liên thủ với Phương Bình.
Phương Bình đột nhiên cười một tiếng, quay đầu nhìn cậu ta: “Cậu cho rằng tôi đang giễu cợt?”
“Không, tôi không giễu cợt, tôi chỉ là đang nói sự thật.”
“Thật đó, tôi từng gặp một sinh viên Nam Giang Võ Đại, cũng chính là sinh viên võ đại mà trong mắt các ngươi coi là rác rưởi.
Đối phương mạnh hơn các người gấp trăm lần.
Không kiêu ngạo, không tự ti, tôi luôn cảm thấy, đây chính là phong thái của sinh viên Võ Đại, Nam Giang Võ Đại còn như vậy, còn Ma Võ thì sao?
Hai trường đại học danh tiếng Ma Võ, cho dù là tân sinh viên, cũng nên có phong thái xuất chúng, khiến người ta khuất phục chứ?”
“Đáng tiếc, tôi không thấy những điều này, thật sự có chút thất vọng, tôi bây giờ có chút hoài nghi, lựa chọn Ma Võ, có phải lựa chọn đúng hay không...”
“Phương Bình! Đủ rồi!”
“Mày muốn tìm chết đúng không? Có thể thử!”
“...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận