Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3079: Đầu Sắt Vô Tội (2)

Chương 3079: Đầu Sắt Vô Tội (2)Chương 3079: Đầu Sắt Vô Tội (2)
Bảng xếp hạng Phong Vân Tam Giới - Cường giả Thiên Vương phá tám phe bản nguyên:
Thứ nhất: Trấn Thiên Vương
Thứ hai: Thiên Thần
Thứ ba: Chú Thần sứ
Thứ tư: Yêu Đế
Thứ năm: Thiên Cẩu
Thứ sáu: Phong Thiên Vương
Thứ bảy: Hồng Vũ
Thứ tư: Càn Vương
Hiện nay, cường giả phá tám phe bản nguyên chỉ có tám vị này.
Thứ hai: Chưởng Ấn sứ
Thứ nhất: Thạch Phá
Bảng xếp hạng phá bảy:
Thứ ba: Lê Chử
Thứ tám: Khôn Vương
Thứ tám: Võ Vương
Thứ sáu: Nguyệt Linh
Thứ bảy: Nghệ (Đại đệ tử phe Thần Hoàng)
Thứ năm: Loạn
Thứ hai: Lâm Tử
Bảng xếp hạng phá sáu:
Thứ nhất: Nhân Vương Phương Bình
Phá bảy cũng có 8 vị, Võ Vương Trương Đào được xếp vào bảng xếp hạng phá bảy. Lúc phá hủy Nhân Hoàng Kiếm, Trương Đào đã bùng nổ ra thực lực phá bảy, dù không biết có thể kéo dài được hay không, nhưng cũng là phá bảy. Nên Phong Vân xếp ông vào bảng xếp hạng phá bảy.
Thứ ba: Cấn Vương
Thứ chín: Thiên Thực
Thứ bảy: Thiên Cực
Thứ sáu: Thịnh Hoành (Đại đệ tử Tây Hoàng)
Thứ năm: Liễu Sơn (Đại đệ tử Bắc Hoàng)
Thứ tám: Long Biến
Thứ tư: Doãn Phi (Đại đệ tử Nam Hoàng)
Bảng xếp hạng Thiên Vương lúc này chỉ có 25 vị cường giả cấp Thiên Vương, không tính sơ võ.
Thiên Vương phe bản nguyên không chỉ có những người này, hẳn là trên đại lục Sơ Võ cũng có, nhưng những người này không xuất hiện, bảng xếp hạng Phong Vân cũng không có tên bọn họ.
25 vị Thiên Vương, số lượng khá nhiều. Ở thời Thượng Cổ, thời đại võ đạo phát triển mạnh mẽ ở Tam Giới, trừ sơ võ, thì chưa chắc đã có nhiều Thiên Vương như vậy.
Mà bảng xếp hạng này, là số liệu thống kê cường giả cấp Thiên Vương sau nhiều lần tổn thất. Những ngày qua, chết không ít Thiên Vương.
Phía Nhân tộc, Phương Bình đứng đầu bảng xếp hạng phá sáu, đây là xếp hạng sau khi biết đại đạo của hắn đã vỡ. Trước lúc đó, Phương Bình cũng chưa từng thể hiện ra thực lực phá bảy.
Đương nhiên, một đao phá chín kia có thể liệt Phương Bình vào vị trí đệ nhất Thiên Vương Tam Giới. Nhưng đó dù sao cũng không phải là sức mạnh của hắn.
Sau khi đại đạo gãy vỡ, Phong Vân đạo nhân vẫn cảm thấy Phương Bình là người đứng đầu phá sáu, có thể thấy lão xem trọng Phương Bình như thế nào.
Bảng xếp hạng Thánh Nhân cũng có không ít Thánh Nhân.
Vị trí đầu bảng không phải ai khác, là Công Quyên Tử.
Công Quyên Tử thực ra thành thánh không lâu, nhưng Phong Vân đạo nhân vẫn xếp hắn lên đầu bảng, không biết là cảm thấy hắn mạnh thật, hay có mục đích khác.
Vị trí thứ hai cũng không phải Thánh Nhân lâu năm, mà là Hòe Vương. Lần này, Hòe Vương ám sát Thiên Vương, vang danh Tam Giới.
Bảng xếp hạng cấp Đế, đứng đầu là Lý Trường Sinh.
Bảng xếp hạng tuyệt đỉnh, đứng đầu là Cơ Hồng!
Đúng vậy, là Cơ Hồng.
Nằm ngoài dự đoán của mọi người, có rất nhiều tuyệt đỉnh lâu năm, tuyệt đỉnh trong Tam Giới ngày càng nhiều, nhưng Phong Vân đạo nhân lại xếp Cơ Hồng, người mới đột phá không mấy năm, lên vị trí đầu bảng. Đây là chuyện nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Bảng xếp hạng của Phong Vân đạo nhân, ít nhiều cũng có uy tín.
Lần này, lão xếp nhiều vị tuyệt đỉnh ở phía sau, xếp Cơ Hồng lên đầu, khiến không ít người suy đoán, có lẽ Cơ Hồng cũng giống Lê Chử năm xưa, có lẽ đối phương ẩn giấu thực lực. .
Đương nhiên, đến giờ phút này, dù Cơ Hồng có là cấp Đế thì cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn.
Bảng xếp hạng mới ra lò, thực lực của Phương Bình lọt top 20 Tam Giới. Mà bảng xếp hạng này cũng chỉ thể hiện được thực lực của Phương Bình, không thể hiện được sức ảnh hưởng của hắn.
Mà bảng xếp hạng này cũng truyền đến lãnh địa của đại lục Sơ Võ.
Phe bản nguyên vẫn rất mạnh mẽt Có tám vị phá tám, tuy Chưởng Binh Sứ đã chết, nhưng cũng đã kéo theo Nguyên Hoa đi cùng.
Đại lục Sơ Võ - đại lục Thiên Tí.
Lý Hàn Tùng cũng nhìn thấy bảng xếp hạng này.
Nhìn một chốc, hắn líu lưỡi không thôi. Phương Bình hiện tại quá nổi, ngay cả đại lục Sơ Võ cũng biết đến danh tiếng của hắn. Nhân Vương Phương Bình, dám lên kế hoạch đồ sát Hoàng Giải!
Là một kẻ tàn nhẫn!
Tuy thực lực chỉ là phá sáu, nhưng dù là mấy vị phá tám cũng không nổi danh và không nguy hiểm bằng hắn!
Ngay khi Lý Hàn Tùng nhìn bảng xếp hạng, trong đại sảnh, một nam thanh niên chạy vào, gương mặt mừng rỡ, vội vàng nói: "Thiết huynh, mau, mau lên, lão tổ triệu kiến Thiết huynh đến Ngọc Cốt Đường..."
"Lão tổ...' Lý Hàn Tùng hơi sửng sốt, tiện tay ném bảng xếp hạng qua một bên,'kích động" nói: "Thiên Tí lão tổ?" "Phải!"
Thanh niên không quan tâm đến sự kích động của hắn, đương nhiên là phải kích động rồi, đây chính là thần linh của đại lục Thiên Tí, người ở vị trí chí cao vô thượng.
Khi biết lão tổ triệu kiến Thiết Quyền, hắn ganh ty đến phát điên. Nhưng lúc này, hắn cưỡng chế tâm tình, không nghĩ đến những thứ kia nữa. Thiết Quyền sắp lên như diều gặp gió, hắn phải lấy lòng đối phương mới được.
Lý Hàn Tùng cứng mặt, Thiên Tí phá tám muốn triệu kiến mình? Phát hiện ra thân phận của mình rồi sao?
Phá tám quá mạnh mẽ, khó nói được đối phương đã biết được gì.
Hắn chưa từng dùng đến thực lực bản nguyên, chỉ sử dụng lực lượng nhục thân, đánh ra được chút danh tiếng trên đại lục Thiên Tí này. Nhưng theo lý thuyết, hẳn là không thể khiến cường giả phá tám chú ý đến mình chứ?
Lòng hơi chùng xuống, Lý Hàn Tùng bắt đầu nghĩ cách, Thiên Tí hình như đã hợp tác cùng Phương Bình vài lần, một khi mình bị lộ thân phận... Nói là huynh đệ của Phương Bình, Thiên Tí sẽ không xuống tay với mình chứ?
Khó nói!
Mấy ngày qua, hắn cũng đã lọt vào mắt xanh của một số nhân vật cao tâng, học được một số tuyệt học của sơ võ. Tuy chỉ là tuyệt học bình thường, nhưng cũng không tâm thường.
Người ngoài như mình giả mạo sơ võ, học theo sơ võ, ai biết Thiên Tí nghĩ như thế nào.
Lý Hàn Tùng cảm thấy phiền não, hắn cũng hơi run chân!
Không được! Nếu thật sự hết cách thì cứ nói Phương Bình cử mình đến. Đúng, là Phương Bình cử mình đến, ngươi mà dám lấy mạng ta, anh em tốt của ta sẽ xử đẹp ngươi!
Lý Hàn Tùng tự cổ vũ bản thân, không sợ, không có gì phải sợi
Đi thì đi! Chỉ là phá tám thôi mà!
Anh em tốt của ta, ngay cả Hoàng Giả cũng dám đánh, ngươi tốt nhất đừng chọc đến ta, nếu không, phá tám cũng chết!...
Ngọc Cốt Đường - trung tâm đại lục Thiên Tí.
Nơi này cũng là nơi mà trước đây Thiên Tí ngủ say.
Lúc này, trong cung điện khổng lồ, có không ít người chạy đến.
Khi thấy Lý Hàn Tùng đang căng thẳng từ bên ngoài bước vào, vị trung niên ngồi bên dưới Thiên Tí nhẹ giọng nói: "Sư tôn, hắn..."
Thiên Tí không nói gì, ánh mắt nhìn vê phía Lý Hàn Tùng. Hai mắt như vũ trụ mênh mông, người khác không dám nhìn thẳng.
Trước mặt Phương Bình, Thiên Tí có vẻ rất dễ nói chuyện. Nhưng là một trong những lãnh tụ của sơ võ, là cường giả chí tôn, trên đại lục này, hắn chính là thần linh. Dễ nói chuyện với Phương Bình, đó là vì thân phận của Phương Bình, sau lưng Phương Bình còn có Trấn Thiên Vương và toàn bộ Nhân tộc, thực lực của Phương Bình cũng mạnh mẽ.
Người sống theo bầy đàn, mây tầng nào gặp gió tầng đấy, cường giả cùng đẳng cấp tôn trọng lẫn nhau.
Tuy Phương Bình chỉ có thực lực phá sáu, nhưng thêm vào những nhân tố khác, địa vị của hắn không hề thấp hơn phá tám.
"Bái kiến Thiên Tí Thần..." Lý Hàn Tùng ra vẻ lâm liệt, cười ngây ngô khom người chào.
Có người thấp giọng quát: "To gan, còn không mau quỳ xuống!"
Gặp Thiên Tí Thần mà tên người rừng này dám đứng không quỳ, quá to gan!
"Đúng là cái đồ người rừng!" Có người thấp giọng hừ một tiếng. Thiết Quyền đến từ khu vực hoang dã trên đại lục, không biết lễ tiết là gì.
Không ít người lại quát lớn, Lý Hàn Tùng ngơ ngác nhìn cường giả xung quanh, ra vẻ vô tội, quỳ là gì?
Thiên Tí vẫn nhìn hắn, cũng không ngăn cản những người khác.
Chờ trong chốc lát, có người bất mãn, bùng phát khí huyết muốn ép Lý Hàn Tùng quỳ xuống, Thiên Tí mới chậm rãi giơ tay, nhàn nhạt nói: "Yên tĩnh!"
Mọi người nhanh chóng yên tĩnh.
Thiên Tí lạnh nhạt nói: "Phe sơ võ không cần để ý những thứ này... Đừng học theo bản nguyên. Bản nguyên có tốt có xấu, cái gì cũng tuân theo quy tắc, không thể phá vỡ quy tắc, nhưng cũng chính vì thế mà sau khi có chín Hoàng, cường giả phe bản nguyên đều đã mất hết ý chí chiến đấu... Không như sơ võ năm đó, vạn đạo tranh đấu, đại đạo tầng tầng lớp lớp,
Nói xong, Thiên Tí nhẹ giọng: "Ngồi xuống đi."
Ra hiệu cho Lý Hàn Tùng ngồi ở hàng ghế cuối, Thiên Tí không nhìn hắn nữa, ông ta nhìn mọi người, lên tiếng: "Võ giả bản nguyên có thể theo quy tắc, là vì đại đạo của họ có dấu vết! Nhưng, phe sơ võ... Lão hủ càng hy vọng các vị có thể đi ra đạo của mình, đi ra đạo sơ või
30 ngàn năm qua, phe sơ võ ta, trừ những lão cổ hủ như ta, có mấy người khai sáng đạo mới?"
Mọi người lặng lẽ, có người xấu hổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận