Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1044

Quạ đen dẫn đàn rời đi không lâu, Phương Bình cũng lén lút rời đi dưới móng vuốt của bọn chúng.
Về phần thừa dịp hai bên đối thoại dẫn Vương Kim Dương rời đi, Phương Bình cảm thấy không quá an toàn, lỡ như song phương gặp phải thì phiền to rồi.
Thế là, khi quạ đen dẫn đội rời đi không lâu, lại bị người đánh lén! Phương thức y chang như lần đầu, mấy con quạ nhỏ ở phía biên giới chớp mắt bị tiêu diệt. Cũng tương tự, Phương Bình tiếp tục chạy về phía vương thành, chớp mắt biến mất.
Liên tục bị đánh hai lần, quạ đen giận dữ, tấn công loạn xạ vào khu vực Phương Bình biến mất, không hề để ý gì đến vị thống lĩnh cấp bảy kia, sau đó lại dẫn cả tộc rời đi.
Ngay khi quạ đen và thống lĩnh vương thành đều vô cùng cảnh giác, đề phòng lần đánh lén thứ ba... Ở phía Nam, một cây đại thụ chọc trời ngự không bay lên, hướng thẳng về vương thành. Sau đó lo lâu, ở phía Bắc, một con hổ rằn gào lên trong giận dữ chạy tới.
Phương Bình chủ động châm lửa chọc giận khắp nơi, khiêu khích xong thì chạy về phía vương thành.
Nhưng mấy con yêu thú này nhát như cáy, chỉ gầm gừ một trận, cũng không dám công thành, chẳng bao lâu lại rút lui.
Trong vương thành lúc này đã có hai vị thống lĩnh cấp bảy xuất hiện, vô cùng cảnh giác, cũng không dám tự ý rời khỏi phạm vi của vương thành, phòng ngừa bị yêu thú công thành.
Không bao lâu sau, ở một tòa thành phụ thuộc, đá năng lượng có khí tức của yêu thú thủ hộ trên một tòa tháp cao đột nhiên bị người trộm mất. Chẳng mấy chốc, mấy chục con yêu thú bắt đầu công thành.
Chuyện như vậy, không ngừng xảy ra ở một nơi. Bên này còn chưa dẹp loạn, chỗ khác đã nổ ra bạo loạn.
Lúc này, Phương Bình đã phát hiện ra một biện pháp rất hay, ở những nơi không có cường giả cao cấp tọa trấn, chỉ cần trộm lấy viên đá năng lượng to lớn có khí tức yêu thú yêu thực thủ thành ở trên tháp cao là được. Không còn khí tức trấn áp của yêu thú yêu thực thủ thành, rất dễ bắt được sự chú ý của yêu thú.
Mà chiêu này cũng là chiêu Tần Phượng Thanh thích dùng.
Nhưng Tần Phượng Thanh chỉ có thể mạnh mẽ cướp lấy đá năng lượng, còn phong cách của Phương Bình thì hoàn toàn khác. Hắn thu lại khí tức, yên lặng đến gần, trừ phi có cường giả dùng lực lượng tinh thần dò xét, liên tục nhìn chằm chằm vào tháp cao, nếu không, không ai có thể phát hiện được hành tung của hắn.
Đá năng lượng đột nhiên biến mất là vì hắn thu vào không gian chứa đồ, hầu như không có bất cứ dấu vết nào lưu lại.
Cực Tây Chi Địa có rất nhiều yêu thú. Nơi này càng dễ kích động yêu thú bạo động.
Khi Phương Bình ra tay gây bạo động xung quanh, các thành trì gần vương thành Ngão Xỉ bắt đầu náo loạn rồi.
Tiếng la hét hoảng hốt không ngừng, tín hiệu cứu viện bay tá lả.
Yêu thú bạo động rồi!
Không còn hai vị vương cảnh tọa trấn, trong thành chỉ còn lại hai vị thống lĩnh cấp bảy, lúc này bọn họ căn bản không dám rời khỏi vương thành.
Dưới tình hình như vậy, thành Ngão Xỉ sừng sững ngàn năm bây giờ có vẻ bấp bênh.
...
"Loạn đi, loạn đi!"
Ở phía xa xa bên ngoài thành Ngão Xỉ, trong bóng tối, Phương Bình nói mê như đọc thần chú.
Càng loạn càng có lợi cho hắn.
Lúc này, Phương Bình thấy hơi tiếc... Nếu hắn còn nhiều đá năng lượng, hoặc hắn là võ giả cấp bảy, đêm nay, tòa thành này sẽ xong đời.
Đáng tiếc, hiện tại yêu thú cao cấp không công thành, hai vị thống lĩnh trong thành kinh sợ, không biết trong lòng đất có nhân vật nào mạnh hơn không, hắn cũng không dám mạo hiểm chui xuống mỏ quặng trong lòng đất.
"Chờ mình đến cấp bảy cấp tám, nếu không có cấp chín thủ thành, những vương thành hầu như là thịt cá trong tay mình!"
Nhưng chuyện cả hai cấp chín rời khỏi thành là chuyện cực hiếm.
Lúc này, Phương Bình còn không biết hai vị cấp chín của thành Ngão Xỉ không chỉ đơn giản là không ở trong thành.
Lúc hắn vừa xuống địa quật, Nam Vân Nguyệt đã tiêu diệt một con yêu thú, con yêu thú đó chính là yêu thú thủ hộ của thành Ngão Xỉ. Thành chủ của tòa thành này cũng đang ở xa mấy ngàn dặm, không dám tự ý rời đi.
Chiến đấu nổ ra, máu tanh ngập trời khiến cả đàn yêu thú Cực Tây đều xao động.
...
Mà ngay khi Phương Bình châm lửa xung quanh, cách đó không xa, Sắc Vi Vương kém chút chửi má nó!
Đang yên đang lành, Cực Tây Chi Địa sao bỗng nhiên rối loạn rồi!
Vốn hắn muốn yên lặng không tiếng động đi qua, với thực lực cấp chín của hắn, chỉ cần cẩn thận một chút, càng dễ vượt qua khu vực Cực Tây này. Tuy rằng Phương Bình có thể thu lại khí tức, nhưng tốc độ của hắn không nhanh, ngự không cũng không cao, hắn dễ bị phát hiện.
Nhưng hiện tại, tình thế hỗn loạn, đâu đâu cũng có yêu thú, ngược lại không dễ che giấu hành tung.
Tung ra một chưởng đánh gục một con yêu thú cấp sáu, Sắc Vi Vương âm trầm, chờ đến khi nhìn thấy một con yêu thú cấp bảy ngự không bay đến, hắn lạnh lùng cắn răng nói: "Cùng ra tay, miểu sát nó, nhanh chóng băng qua Cực Tây!"
Nếu bây giờ bọn họ rời khỏi nơi này sẽ bị con yêu thú này phát hiện. Nếu không rời đi, thì cũng bị phát hiện, chỉ cần đến gần, đối phương sẽ nhanh chóng phát hiện sự tồn tại của bọn họ. Chỉ khi tiêu diệt được con yêu thú này, mới có thể diệt khẩu nó, rồi rời khỏi Cực Tây với tốc độ nhanh nhất.
"Vương!"
Mấy người khác biến sắc!
Một khi tiêu diệt yêu thú cấp bảy, động tĩnh sẽ hơi lớn, không nói đến chuyện dễ bị phát hiện, cũng có thể dễ khiến Vạn Yêu Sơn bạo động, sẽ loạn càng thêm loạn.
"Nhanh lên, trước khi Vạn Yêu Sơn phản ứng lại, bản vương đã qua khỏi Cực Tây rồi!"
Sắc Vi Vương lạnh lùng nghiêm nghị, lần này, không thành công thành thành nhân!
Tiến vào Giới Vực vốn là điều cấm kỵ. Việc đã đến nước này, dù sau đó Vạn Yêu Sơn phát hiện mình tiêu diệt yêu thú cấp thống lĩnh thì có thể làm sao?
Sắc Vi Vương lên tiếng, những người khác cũng không nói thêm nữa.
Chờ con yêu thú kia ngự không đến, một vị cấp chín, một vị cấp tám, hai vị cấp bảy đồng thời ra tay! Con yêu thú kia hầu như không có bất cứ lực phản kích nào, lập tức bỏ mạng!
Đùng!
Một tiếng nổ vang lên!
Sau một khắc, Sắc Vi Vương nắm lấy mấy vị thuộc hạ ngự không bay nhanh về hướng Tây.
Không thể chậm trễ nữa rồi!
...
Mà ngày khi Sắc Vi Vương dẫn người vượt ra khỏi ranh giới Cực Tây Chi Địa, một số yêu thú cấp cao gần đó cũng đã phát hiện con yêu thú cấp bảy kia bị giết rồi.
Tiếng gào thét thảm thiết, vang vọng rộng lớn cánh đồng hoang vu.
Vô số yêu thú yêu thực cao cấp bắt đầu tụ tập về phía thành Ngão Xỉ.
Có yêu thú cấp thống lĩnh bị diệt rồi!
"Gào!"
"Cạc cạc!"
"..."
Tiếng gào thét kêu hú um sùm loạn xạ bao trùm toàn bộ Cực Tây Chi Địa.
Ở Cực Tây, có năng lực chém giết yêu thú cấp thống lĩnh nhanh chóng như vậy chỉ có hai nơi, một là thành Ngão Xỉ, hai là Vạn Yêu Sơn.
Vạn Yêu Sơn hiển nhiên sẽ không làm như thế.
Vậy chỉ còn thành Ngão Xỉ mà thôi!
Mặc dù rất nhiều yêu thú đều biết hai vị vương giả ở thành Ngão Xỉ đã rời đi, nhưng ai biết vương giả thành Ngão Xỉ có trở về hay không, nếu cấp chín cố ý không để lộ hành tung, yêu thú chúng nó cũng rất khó phát hiện.
...
Vô số yêu thú bắt đầu tụ tập về thành Ngão Xỉ.
Mà Phương Bình đã không còn gây sự xung quanh nữa, hắn tìm Vương Kim Dương. Vừa gặp nhau, sắc mặt Phương Bình trắng bệch nói: "Nhân cơ hội này mau đi khỏi Cực Tây! Đậu xanh, ngươi đoán xem ta nhìn thấy gì?"
"Cái gì?"
"Thật nhiều cường giả!"
Mới vừa rồi, lúc Sắc Vi Vương tiêu diệt con yêu thú cấp bảy kia, Phương Bình cách đó không xa, hắn che lấp khí tức, không hề nhúc nhích, nên Sắc Vi Vương không phát hiện ra hắn. Ma Phương Bình thì cảm nhận được luồng năng lượng cực mạnh kia!
"Có lẽ là cường giả cấp chín!"
Phương Bình và Vương Kim Dương nhanh chóng ngự không bay lên, vừa bay vừa nói: "Hình như ta cảm nhận được sóng năng lượng khá quen thuộc... khí tức của võ giả cấp bảy giao thủ với Cự Giác Thú ở thành Sắc Vi!"
Vương Kim Dương hơi thay đổi sắc mặt, thấp giọng nói: "Là sao?"
"Cấp chín của thành Sắc Vi!"
Con ngươi của Phương Bình không ngừng chuyển động, nhanh chóng nói: "Cấp chín của thành Sắc Vi dẫn theo một đám người tiêu diệt một con yêu thú cấp bảy, cũng bay về phía Tây rồi! Mục tiêu của bọn có lẽ cũng là Giới Vực Chi Địa... Lão Vương, ngươi nói xem bọn họ muốn làm gì?
Lẽ nào là viện trợ người của vùng cấm?
Nhưng cường giả địa quật và yêu thú yêu thực đều có quy ước hòa bình, đang yên đang lành, hắn tiêu diệt một con yêu thú cấp bảy làm gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận