Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1521

Tuy Phượng Tước chưa đến cấp tám, nhưng ở Vương Chiến Chi Địa cũng đã là cấp bảy, hiện tại đã đến cấp bảy cao kỳ, rèn đúc bất diệt cốt. Yêu thú vốn mạnh mẽ, dù có là cường giả cấp tám, cũng chưa chắc có thể bắt Phượng Tước. Nhưng bây giờ Phượng Tước lại gấp gáp kêu to, muốn rời khỏi!
Thấy phượng hoàng gấp gáp, Phương Bình lại thở phào nhẹ nhõm, thật hữu dụng, trước ở Giới Vực hắn đã cảm nhận được, xem ra thứ này đúng là chỉ nhằm vào yêu thú. Nhưng chuyện này cũng không cản được hắn, Phương Bình hạ trường đao, thế đao lay trời.
Cơ Dao vốn không sợ, cô liên thủ với Phượng Tước, bản thân cô cũng có đòn sát thủ, dù Phương Bình có bộc phát mạnh mẽ, cô cũng không sợ, nhưng bây giờ, Phượng Tước lại sợ hãi nhìn vòng thủy tinh kia, lại có ý muốn bỏ chạy.
Mà đao của Phương Bình cũng đã hạ xuống!
"Đáng chết!" Cơ Dao giận dữ muốn thổ huyết, cô vẫn muốn giết Phương Bình, nhưng ai ngờ mới vừa gặp Phương Bình đã xuất hiện biến cố lớn như vậy.
"Chết đi!" Phương Bình lại quát, thế đao mạnh hơn ba phần.
Đôi mắt Cơ Dao lóe lên sự tàn khốc rồi biến mất, vừa muốn trốn đi, Phương Bình lại tiếp tục quát: "Phế vật! Cơ Dao điện hạ, không có tổ phụ, ngươi còn không bằng hai tên rác rưởi Phong Diệt Sinh và Hòe Mộc Thanh!"
"Muốn chết!" Cơ Dao ban nãy còn định trốn bỗng nhiên sáng rực lên, một thanh trường kiếm xuất hiện trước mặt nàng, chớp mắt lao về phía ánh đao của Phương Bình.
Ầm ầm!
Tiếng nổ cực lớn vang lên, mặt đất xuất hiện một cái hố vô cùng lớn. Sắc mặt Cơ Dao tái nhợt, Phương Bình cũng lùi một bước. Thế nhưng mắt Phương Bình lại sáng như tuyết, quát lên: "Hôm nay nhất định phải giết ngươi! Dám bỏ thần binh vào cổng tam tiêu, ta sẽ giết luôn cả tổ phụ ngươi!"
Cấp chín! Con nhỏ này lại đổi thần binh, thần binh cấp chín! Không chỉ là thần binh cấp chín, cô ta còn có rất nhiều vật chất bất diệt và tinh hoa sinh mệnh, đây chính là báu vật! Phải diệt cô ta mới được!
Phương Bình không nói hai lời, nhanh chóng giết tới, lúc này, vòng thủy tinh cũng nhanh chóng lao về phía phượng hoàng.
"Kéc kéc..." Phượng hoàng lại kêu to, nó không thèm nghe mệnh lệnh của Cơ Dao nữa, quay đầu bay về phía địa quật.
"Phượng Tước!" Cơ Dao bất đắc dĩ, nhưng bây giờ Phượng Tước đã muốn chạy, cô cũng không thể làm gì.
Phía sau, trường đao của Phương Bình bạo phát ánh vàng liên tục, hét lớn: "Tiện nhân, đừng chạy! Phế vật như ngươi mà dám kêu gào muốn giết ta hả? Ngươi là cái thá gì! Ngày đó ở Vương Chiến Chi Địa, nếu ngươi không quỳ xuống đất xin tha, cởi quần áo đòi hiến thân, sao ta lại bỏ qua cho ngươi được! Đã tha cho ngươi một lần, mà còn dám tới tìm chết!"
"Phương Bình!” Tiếng hét sắc bén của Cơ Dao đâm thủng màng tai, sau một khắc, nổi giận nói: "Khôi Báo, Long Sinh hai vị thần tướng, giết hắn!"
"Điện hạ!" Hai vị cường giả cấp chín đang đánh với Nam Vân Nguyệt đều do dự.
"Vô liêm sỉ! Bản cung muốn các ngươi giết hắn!"
Cơ Dao lửa giận ngập trời!
Cô là vương nữ của Thiên Mệnh vương đình, có ông nội là Chân Vương mạnh nhất Thiên Mệnh vương đình, cha cô không chỉ là chủ vương đình, mà còn sắp bước vào cảnh giới Chân Vương.
Thành chủ ngoại vực thuộc phái Yêu Mệnh đều nằm dưới sự quản lý của vương đình. Ở đây, cô chính là chủ nhân của phái Yêu Mệnh, địa vị của Hòe Vương cũng không cao bằng cô. Nhưng bây giờ, hai tên này lại do dự!
"Ha ha ha! Quá buồn cười, Cơ Dao, ngươi quyền lực ghê thiệt! Ngươi cho rằng ngươi là chủ nhân, thật ra ngươi chỉ là cái rắm! Ngươi cho rằng cấp chín là chó nhà nuôi thả chắc, ngươi muốn gọi bọn họ tới thì tới, muốn đuổi bọn họ đi thì đi sao? Ngươi nhìn đi, tổ phụ của ngươi không ở đây, ngươi là cái thá gì? Lần trước ngươi tự tiến hiến thân, cởi quần áo đòi phụng dưỡng, ông đây cũng chỉ coi trọng thân phận của ngươi mà thôi, ngươi còn ảo tưởng mình hay ho lắm hả? Ha ha ha..."
"Giết hắn!" Cơ Dao giận dữ hét: "Hòe Vương đại nhân, phái Thiên Mệnh lẽ nào đã không còn thuộc về Thiên Mệnh vương đình ta sao?"
"Long Sinh thần tướng, các ngươi muốn phản bội vương đình sao?"
Cơ Dao bây giờ thật sự nổi giận! Bị Phương Bình kích thích phát điên, bị hành vi do dự của hai vị thành chủ tức phát điên. Thành chủ ngoại vực không còn nghe theo mệnh lệnh của Yêu Mệnh vương đình nữa rồi!
Nhiều năm tự chủ khiến những người này quên, quên toàn bộ quyền lực của bọn họ đều do vương đình ban cho! Không có vương đình giúp đỡ, há có thể đến phiên bọn họ đến làm vua ngoại vực?
Theo tiếng rống giận dữ của Cơ Dao, Hòe Vương nhìn thấy hai vị thành chủ Yêu Mệnh cuối cùng có xu thế dao động, than nhẹ một tiếng, thôi vậy, bây giờ không nên trở mặt với Cơ Dao. Vực Nam Thập Bát vẫn còn cần Thiên Mệnh vương đình giúp đỡ.
"Đi đi!" Hòe Vương vừa nói xong, hai vị thành chủ cũng không do dự nữa, chớp mắt đã thoát khỏi chiến cuộc, đánh về phía Phương Bình.
Đám người Nam Vân Nguyệt đều kinh ngạc đến ngây người! Cứ thế là đã đi mất 6 người luôn? Ban nãy vẫn còn 14 người, chớp mắt một cái, chỉ còn có 8 người!
6 người bọn họ mạnh mẽ biết bao! 6 người hiện tại đều đang đè đầu đánh 8 người bên phe đối phương!
"Bộ trưởng Nam!" Trong đám người, Ngô Xuyên khẽ quát một tiếng, cau mày, không thể chờ tiếp nữa!
Hai vị cấp chín đi giết Phương Bình, Phương Bình hiện tại lại không có lá bài tẩy. Trần Diệu Tổ, Trần Thất, Tạ Y Phạm xuất hiện đều là bất ngờ, nhưng 3 người cuốn lấy 4 vị cấp chín cũng đã là cực hạn rồi. Nếu còn không ra tay thì Phương Bình chắc chắn sẽ bay hồn ngay.
Phương Bình vừa đến đã dẫn đi 6 vị cấp chín, tuy nói là có liên quan đến Trần Diệu Tổ, nhưng nếu Phương Bình không nhiều lần khiêu khích, hai vị cấp chín cuối cùng chắc chắn sẽ không bị điều đi. Không chỉ là bên này, phương xa, còn có 3 vị cấp chín khí thế hùng hổ đánh tới.
9 vị cấp chín lao đến đều là vì giết Phương Bình!
Phương Bình giờ khắc này vừa truy sát Cơ Dao, vừa cười to nói: "Chỉ có 2 cấp chín? Quá ít, không đủ, còn thiếu nhiều! Có nhiêu đây mà cũng muốn giết ta à? Mơ hão!"
"Muốn chết!" Hai vị cấp chín cấp tốc đuổi theo, Phương Bình không cách bọn họ quá xa, tốc độ cấp chín rất nhanh, chớp mắt một cái, khoảng cách đã gần lại 2000 mét.
Trong phạm vi ngàn mét, hai vị cấp chín sẽ có thể cách không tấn công Phương Bình, ngăn hắn, đánh giết hắn!
Phương Bình quan sát một phen, hai vị này vẫn còn cách Nam Vân Nguyệt quá gần.
Cắn răng, chờ một chút!
Trước khi đi vào, hắn đã tính xong rồi, dụ dỗ mấy vị cấp chín truy sát hắn, rồi trực tiếp bạo phát phân hoá thể của lão Trương, diệt được bao nhiêu thì tính bấy nhiêu, còn Nam Vân Nguyệt có thể giết bao nhiêu, Phương Bình cũng muốn xem tuyệt đỉnh mạnh như thế nào!
Dụ đám người này chạy xa một chút, lại xa một chút, bọn họ sẽ không chạy về kịp nữa.
Cách đó không xa, Trần Diệu Tổ cũng nhanh chóng chạy về phía đó, hai vị cấp chín phía sau cũng đuổi giết tới. Dựa theo kế hoạch ban đầu, ông phải đi theo bảo vệ Phương Bình. Phương Bình bạo phát phân hóa thể lực lượng tinh thần của lão Trương xong còn phải tìm người quét cú chót, đề phòng cấp chín không chết. Thực lực của Trần Diệu Tổ là thích hợp hốt cú chót nhất.
Giờ khắc này, sau lưng Phương Bình có hai vị cấp chín, sau lưng Trần Diệu Tổ cũng có hai người. Phương Bình và Trần Diệu Tổ bắt đầu hội tụ, 4 vị cấp chín cũng gần như tụ ở cùng nhau. Phía trước, chẳng những có Cơ Dao, còn có 3 vị cấp chín đang chạy về.
Trần Diệu Tổ không nhịn được nhìn về phía Phương Bình, được rồi đó! Không thể kéo dài nữa, nếu cứ kéo, 7 vị cấp chín hội hợp, Võ Vương có mạnh mẽ đến đâu, thì lực lượng tinh thần của hắn cũng không đánh giết 7 vị cấp chín được!
Đến lúc đó, ông và Phương Bình cũng xong đời.
"Cũng gần được rồi!" Phương Bình cũng cảm nhận được uy hiếp rồi. Mấy vị cường giả cấp chín phía sau đều cách không đánh giết hắn. Năng lượng chấn động đến mức phần kim thân ở lưng của Phương Bình cũng bắt đầu rạn nứt.
Phía trước, Cơ Dao cũng nhìn thấy mấy vị thần tướng trở về, vui mừng khôn xiết, quay đầu quát lên: "Phương Bình, giờ chết của ngươi đã đến!"
7 vị thần tướng cấp chín! Đối phương tuy cũng có 1 vị thần tướng, xem ra rất mạnh, nhưng một đấu bảy mà còn lo không giết được bọn họ sao?
Phương Bình cũng không phải Lý Trường Sinh, tốc độ của hắn nhanh hơn cấp bảy bình thường, nhưng vẫn chậm hơn những cấp chín kia nhiều, chạy không thoát!
Bạn cần đăng nhập để bình luận