Toàn Cầu Cao Võ

Chương 623: Vừa đẹp trai, vừa mạnh lại tốt bụng (2)

Thực ra Phương Bình cũng đang biến dược phẩm và binh khí của Ma Võ thành tiền mặt.
Ma Võ không có cách nào bán ra ngoài những món đồ này. Hiện tại, lấy danh nghĩa khen thưởng và bồi thường để đưa hàng ra ngoài, đổi lại bằng tiền vé vào cửa, tiền phát sóng, cũng tương đương với bán đi rồi.
Như vậy, mấy công ty lớn không có cách nào khiếu nại.
Suy tính kỹ càng, sau giải đấu này, Ma Võ chân chính có cả danh và lợi, không phải hoàn toàn không danh lợi như Phương Bình nói.
Tâm tình Dương Tiểu Mạn phức tạp, mấy người bên cạnh cũng phức tạp.
Phó Xương Đỉnh nhẹ giọng nói: "Cứ như vậy, coi như có danh tiếng rồi. Vừa có danh tiếng, vừa có thực lực… Cái tên này, xem như nuôi dưỡng tên tuổi thành công. Tiếp tục như thế, chờ đủ thực lực, bất kể là về Nam Giang làm Tổng đốc hay ở lại Ma Võ đều thuận lý thành chương hết, hơn nữa lại còn được quần chúng ủng hộ."
Võ giả tham gia giải thi đấu lần này đến từ các nơi trên toàn quốc.
Mấy năm sau, đa phần mọi người sẽ tiến vào cấp hai, thậm chí là cấp ba, là một nguồn sức mạnh trung kiên.
Bởi vì võ giả tham gia lần này hầu như đều là cấp một cao kỳ trở lên.
Có cơ sở này, hơn nữa cũng không phải một năm, mà mấy năm qua, danh tiếng của Phương Bình thật có thể đạt đến đỉnh phong.
Dù cậu ấy còn trẻ, nhưng sau khi tốt nghiệp, có thực lực, tham gia trở thành tầng lớp cao cấp trong bộ máy hành chính, không ai sẽ nói gì.
Triệu Lỗi ngược lại không nghĩ nhiều như vậy, rầu rĩ nói: "Then chốt vẫn là phải có thực lực!"
Phó Xương Đỉnh và Dương Tiểu Mạn mấy người đồng thời trợn trắng mắt, mẹ nó, cậu bị đánh ngu người rồi hả!
Bọn tôi đang nghiên cứu chuyện đánh bóng danh tiếng, cậu mở miệng ra, câu nào câu nấy đều là thực lực, nghĩ gì vậy cha nội?
Nếu chỉ đơn thuần có thực lực, đó chỉ đại diện chiến lực cao, không thể hiện được gì khác cả.
Tông sư có thực lực có ít đâu, nhưng cũng không phải ai cũng là tầng lớp hành chính cấp cao của nhân loại, vì sao? Còn không phải vì danh tiếng và thủ đoạn không đủ hay sao?
...
Chuyện xảy ra ở hậu trường, Phương Bình không rõ.
Tuyên bố xong chuyện tài trợ thuốc, Phương Bình tiếp tục nói: "Tôi cũng không nhiều lời, sau vòng thi đấu này, võ giả tiến vào top 100 sẽ có thêm cơ hội tiến vào hội võ đạo Ma Võ, chọn một bộ chiến pháp trung cấp!
Hy vọng mọi người không ngừng cố gắng, năm nay cấp một, năm sau cấp ba. Giải thi đấu võ đạo cấp hai, cấp ba lần sau, hy vọng có thể lại nhìn thấy các bạn!"
Nói xong những lời này, Phương Bình đi xuống sân khấu.
Bên dưới, tiếng vỗ tay không ngớt.

Hậu trường.
Phương Bình vừa đi vào, một số nữ tân sinh võ giả ào ào tiến lên, mặt đầy vẻ sùng bái, không hề có chút sợ sệt và sợ hãi như trước kia.
Hội trưởng là người tốt.
Còn về lời đồn đại, chắc chắn là có người ghen tỵ với hội trưởng, cố ý phỉ báng anh ấy.
Phương Bình cũng có vẻ hòa ái dễ gần, mỉm cười xã giao, dây dưa nửa ngày mới đuổi khéo được mấy cô nữ sinh này đi.
Chờ mấy cô tân sinh rời đi, Phương Bình nghiêm mặt, nhìn đám người Phó Xương Đỉnh nói: "Triệu Lỗi, tôi bảo cậu đến Hoa Sư đánh vài trận giao lưu, thế mà cậu lại thua, cậu có thấy mất mặt hay không hả?"
"Dương Tiểu Mạn, cậu đến trường Hoa Khoa đánh vài trận thôi mà cũng thua, tu luyện kiểu gì thế?"
"Các cậu còn chẳng bằng Đường Văn, ít nhất cô bé cũng lọt vào top 200, có hy vọng vào top 100, lần sau mà còn mất mặt như thế, hai cậu đừng trở về nữa!"
Triệu Lỗi không nói tiếng nào, cũng không rên rỉ đôi co, mình chỉ mới cấp ba trung kỳ đã gặp phải cấp ba cao kỳ, bị người ta đè ra đánh.
Thực lực không đủ, chịu đòn bị mắng thì cứ nhận.
Dương Tiểu Mạn lại không phục nói: "Tôi mới vừa vào cấp ba không bao lâu..."
"Đó là do cậu yếu, cậu nhìn xem, cùng cấp đồng kỳ với cậu có Triệu Lỗi, Trần Vân Hi đều là cấp ba trung kỳ, ngay cả Phó Xương Đỉnh cũng sắp lên cấp ba trung kỳ rồi…"
Phó Xương Đỉnh nhìn trời, vì sao khi cậu nhắc đến tôi lại dùng mấy chữ "ngay cả Phó Xương Đỉnh" thế hả?
Ý gì đây?
"Còn nữa, Triệu Tuyết Mai cũng đi cùng với cậu, vì sao cậu ấy thắng, còn cậu lại thua?"
Triệu Tuyết Mai bên cạnh muốn nói lại thôi, tôi đánh với võ giả cấp ba sơ kỳ, Dương Tiểu Mạn đánh với cấp ba trung kỳ.
Nhưng Phương Bình không cho cô nàng cơ hội nói chuyện, giọng nói bắt đầu trầm trọng: "Các bạn thân mến, chúng ta đều là bạn học, cùng một tiểu đội, tôi đã cấp bốn cao kỳ rồi, các cậu tiến bộ chầm chậm như vậy, tôi đau lòng lắm a!"
Lần này, mọi người lập tức đã hiểu!
Cấp bốn cao kỳ!
Phó Xương Đỉnh lập tức cổ động nói: "Lợi hại, trâu, quá trâu, lại cấp bốn cao kỳ rồi..."
Ngoài miệng nói như không có gì, nhưng trong lòng mỗi người lại muốn chửi thề rồi.
Thằng này điên rồi sao?
Cấp bốn cao kỳ rồi!
Cậu ấy mới vào cấp bốn có mấy ngày?
Có còn để cho người ta sống hay không hả?
Cấp bốn lại còn tiến bộ nhanh hơn so với cấp một nữa, thật không có cách nào sống tiếp mà!
Ngay cả người thích đối đầu với cậu như Dương Tiểu Mạn, lần này cũng không lên tiếng rồi.
Cấp bốn cao kỳ!
Nghĩa là, đến cuối năm, Phương Bình hẳn có thể bước vào đỉnh cấp, năm sau cậu chỉ mới lên đại học năm ba, cấp năm chắc cũng trong tầm tay rồi.
Học viên võ giả cấp năm, dù là Kinh Võ và Ma Võ cũng không bồi dưỡng ra bao nhiêu người.
Năm ngoái có, bởi vì khóa năm ngoái thật sự rất mạnh.
Mà Phương Bình học đến đại học năm tư có thể lên cấp sáu sao?
Không hẳn không được.
Một cường giả tốt nghiệp cấp sáu, có tư cách kiêu ngạo, có tư cách xem thường rất nhiều người.
Mấy người bây giờ đều sản sinh ra một loại cảm giác mình là phế vật.
Trên thực tế, bọn họ cũng mới bước vào đại học năm hai, đặc biệt là những võ giả đã là cấp ba trung kỳ như nhóm người Triệu Lỗi, không tốn thời gian dài đã có thể trở thành cấp ba cao kỳ, đây chính là giai cấp tính anh chân chính.
Dù Tạ Lỗi ba lần tôi cốt cũng mãi đến khi học kỳ II đại học năm hai gần kết thúc mới tiến vào cấp ba cao kỳ, tu luyện lên đỉnh cấp thì ngược lại, không quá chậm.
Nhóm Triệu Lỗi và Trần Vân Hi rất có thể ở đại học năm hai vượt qua Tạ Lỗi, tốc độ này, cực kỳ quá kinh người rồi.
Nhưng khi nghe bạn cùng lớp nói cậu ta cao hơn bọn một cấp một kỳ, mấy người khó tránh khỏi bị đả kích.
Phương Bình than nhẹ một tiếng, lắc đầu nói: "Không cần tâng bốc tôi, mọi người cần phải cố gắng thêm nhiều, thời gian không đợi ai cả, mọi người nên tập trung tu luyện võ đạo. Một số bạn học nên dành thời gian tập trung làm việc chính, học tập Triệu Lỗi, một lòng luyện võ, đừng nên tung tin đồn nhảm ở bên ngoài.
Công đạo tại nhân tâm, các cậu xem, có ai tin mấy lời đồn đó không.
Dương Tiểu Mạn ngẩng đầu nhìn trời, cậu thẳng thắng chỉ mặt gọi tên cho rồi, cần gì phải dùng cụm từ "Một số bạn học" kia.
"Tiểu Mạn à, tôi rất kỳ vọng vào cậu, trong số các nữ sinh, tôi cực kỳ xem trọng cậu, tán dương cậu, nhưng mà cậu làm tôi thất vọng quá.
Vân Hi cấp ba trung kỳ, Tuyết Mai cũng sắp cấp ba trung kỳ, cậu hai lần tôi cốt, nhân giai đoạn cấp ba còn có chút ưu thế, cố gắng tu luyện đi.
Các bạn học à, cố gắng nhé, con đường võ đạo dài đằng đẵng, tôi ở đỉnh cao chờ các cậu!"
Phương Bình chắp hai tay sau lưng, rời đi.
Cậu vừa đi, Triệu Lỗi liền nói: "Tôi nói mà, thực lực là vua, không có thực lực, cậu có diễn cũng không lại cậu ấy, còn có thể thế nào nữa?"
Mọi người cùng nhau gật đầu!
Có đạo lý!
Người mạnh mẽ, da mặt cũng dày hơn so với người khác.
Dương Tiểu Mạn phỉ báng: "Cậu ta hiện tại còn hơn cả hiệu trưởng nữa, các cậu nói xem hiệu trưởng thật mặc kệ cậu ấy làm gì thì làm hay sao? Bây giờ, chuyện to nhỏ gì trong trường cậu ấy cũng quản hết, còn thiếu mỗi việc quản lý đạo sư thôi…"
Phó Xương Đỉnh cười khổ nói: "Ai nói với cậu rằng cậu ấy thiếu mỗi việc quản đạo sư? Mới hôm qua nè, cậu ấy đến văn phòng làm việc của hiệu trưởng, xin phép cho hội võ đạo sau này quản lý tài nguyên phân phối cho đạo sư, bị hiệu trưởng đá ra khỏi phòng rồi. Thèm quyền lực đến phát điên rồi, gan cậu ấy cũng mập thiệt, tôi phục luôn đó."
Tranh cướp quyền với cường giả kim thân cấp tám!
Phương Bình vậy mà dám đòi quyền phân phối tài nguyên cho đạo sư, Phó Xương Đỉnh nghĩ cậu bị điên rồi…
Một khi giành được quyền phân phối tài nguyên cho đạo sư, điều này mang quá nhiều ý nghĩa, tiếp tục như vậy, Ngô Khuê Sơn sẽ bị Phương Bình tước quyền mất.
Mấy người liếc mắt nhìn nhau, ai cũng cạn lời.
Thôi bỏ đi, gần đây đừng trêu chọc thằng điên này, cậu ta ngay cả cấp tám cũng dám chọc, còn có ai không dám trêu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận