Toàn Cầu Cao Võ

Chương 969: Ma Võ Có Sáu Tông Sư (2)

Giữa không trung, con sư tử không ngừng rống lên!
Trong cơ thể, đôi song quyền đang không ngừng va chạm, tiếng sấm vang rền trời đất.
Phía dưới, các đạo sư và các sinh viên yên lặng hô hấp.
Cho dù rất nhiều người không hiểu, nhưng điều này không làm cản trở sự hiểu biết của bọn họ, hình như hiện tại là thời điểm quan trọng!
Mấy đại Tông sư đều đang giúp đỡ thì không thể xem là chuyện nhỏ.
Nung luyện thần binh Phương Bình không hiểu.
Nhưng có người biết, La Nhất Xuyên thấy Phương Bình ngẩng đầu nhìn, nét mặt hơi căng thẳng, nhỏ tiếng nói: “Không sao đâu, ba đại Tông sư ra tay, cộng thêm thực lực của Đường Phong cũng mạnh, Huyết Tinh Quyền Sáo đã theo hắn nhiều năm, rất nhanh sẽ luyện thành một thể thôi!
Nếu như… Nếu như có thể chuyển hạch tim của thần binh vào đôi Huyết Tinh Quyền Sáo, thì thần binh được rèn lại chính là đôi Huyết Tinh Quyền Sáo của hắn. Nếu có một đôi găng thần binh theo hắn 30 năm, đến lúc đó, thực lực của Đường Phong sẽ càng mạnh!”
Đường Phong sử dụng Huyết Tinh Quyền Sáo rất nhiều năm rồi, giống như đao của Trương Định Nam.
Đao của Trương Định Nam thực ra cũng có thể luyện thành thần binh, nhưng tiếc rằng Trương Định Nam không thu thập đủ nguyên liệu, nên chỉ có thể từ bỏ.
Hơn nữa Trương Định Nam cũng sợ cuối cùng sẽ hủy mất Đãng Khấu Đao, vì vậy sau đó đã tặng cho Phương Bình.
Lúc này, Đường Phong đang dung hòa thần binh với Huyết Tinh Quyền Sáo, còn về cuối cùng là Huyết Tinh Quyền Sáo hòa vào thần binh hay là Huyết Tinh Quyền Sáo trở thành thần binh, trước mắt khó có thể đoán được.
Bên cạnh, sắc mặt Trịnh Nam Kỳ hơi phức tạp.
Thần binh của bản thân bị người khác nung luyện, đương nhiên có chút mất mát.
Nhưng Trịnh Nam Kỳ nhanh chóng thở nhẹ một tiếng, thần binh ở trên tay bọn họ, là minh châu bị bào mòn, có lẽ chỉ trong tay cường giả vùng lên từ núi thây biển máu, chúng mới là vật cực kỳ hữu dụng!
Đôi găng tay thần binh rơi vào trong tay cường giả như Đường Phong mới coi là không bị làm nhục. Nếu như rơi vào trong tay Tần Phượng Thanh… đó mới là bị sỉ nhục.
Cùng với tiếng gầm thét của con sư tử, găng tay va chạm, động tĩnh càng lúc càng lớn.
Trên bầu trời Ma Võ lại xuất hiện thêm mấy bóng người, có người thấy thế cười lớn nói: “Chúng tôi cũng phụ một tay, chúc mừng Đường huynh!”
Nói xong, từng luồng lực lượng thiên địa tuôn vào người con sư tử màu vang.
“Cảm ơn mọi người giúp đỡ!”
Lão Lý cười lớn một tiếng, hôm nay, Ma Võ sắp sinh ra một cường giả cấp bảy!
Sau khi mọi người ra tay trợ giúp, con sư tử màu vàng lập tức bị nhuộm thành màu đỏ sậm.
Một lát sau, đôi găng tay màu máu óng ánh hiện lên phía trên con sư tử.
Ngay sau đó, một bóng người phá không bay ra, Đường Phong khí thể cuồng bạo, bắt lấy đôi găng tay, đôi găng tay lập tức xuất hiện trên hai tay, Đường Phong không kìm được vui sướng, nện một quyền vào không trung!
Ầm!
Sét đánh ngang trời!
Đánh ra một quyền, phía dưới có không ít người loạng choạng ngã về sau, dư âm lan rộng, mặt đất nứt vỡ!
Phương Bình thấy thế cười nói: “Chúc mừng Đường lão sư, Chúc mừng Tông sư!”
Còn về tiền phạt… Nhất định phải phạt, Đại Sư Tử lần này không sửa sang lại cơ sở vật chất cho Ma Võ, phạt nghèo hắn luôn!
Giữa không trung, tiếng sấm vẫn vang liên tục.
Phía dưới, các đạo sư và sinh viên đều vui mừng, mạnh mẽ hô: “Chúc mừng Tông sư!”
Cùng nhau hưởng vinh quang!
Ngắn ngủi một tháng, hai lần “Chúc mừng Tông sư”, vinh quang rao sao, tự hào cỡ nào!
“Chúc mừng Tông sư!”
m thanh vang lên liên tiếp, Ma Võ sôi sục!
Ma Đô sôi sục!
Tháng 3 năm 2010, Ma Võ có hai vị cường giả bước vào cảnh giới Tông sư!
“Chúc mừng Tông sư!”
Phương Bình đạp không bay lên, cao giọng quát lớn, Ma Võ có sáu Tông sư, đệ nhất võ đại, danh xứng với thực!
“Chúc mừng Ma Võ!”
“…”
Tiếng hô to không ngừng, tiếng hoan hô liên tục!

“Rất mạnh!”
Phía dưới, nhìn thấy Đường Phong đạp không mà đứng, khí thế cuồng bạo, nhóm người Trịnh Nam Kỳ chấn động.
Thật sự rất mạnh!
Vị Tông sư mới vừa vào cấp bảy của Ma Võ mang lại cảm giác mạnh mẽ không thua kém mấy vị Tông sư lâu đời chút nào, khí huyết như lửa, chỉ nhìn một cái, cảm giác đau rát như bị tổn thương.
Lý Mặc khẽ gật đầu, nhẹ nhàng nói: “Quả thật rất mạnh, đặc biệt là sau khi luyện đôi găng tay mà hắn dùng nhiều năm thành thần binh, người này ở địa quật chinh chiến nhiều năm, sát hại vô số, e là không yếu hơn cấp bảy trung kỳ cao kỳ phổ thông khác.”
Tưởng Siêu nhịn không được nói: “So với biến thái nhà ta thì thế nào?”
Lý Mặc trầm ngâm một lát, nhẹ nhàng nói: “Nếu so tài, ông ta vừa mới đột phá, chưa chắc là đối thủ của Tưởng Hạo. Nếu đấu một trận sinh tử, người này chinh chiến nhiều, Tưởng Hạo chưa chắc là đối thủ của ông ta.”
“Sao có thể!”
Mặc dù Tưởng Siêu không thích anh mình nhưng lúc này vẫn nhịn không được nói: “Biến thái cấp bảy trung kỳ, có hai thần binh trên tay, cũng sát hại vô số, thậm chí tiêu diệt được thiên tài địa quật cùng cấp, vậy mà không phải đối thủ của ông ta?”
Anh hai của hắn, dù ở thành Trấn Tinh cũng là võ giả thiên kiêu đỉnh cấp.
Một vài tiền bối cấp bảy, dù là cao kỳ cũng không dám nói chắc chắn có thể thắng được anh hắn.
Nhưng bây giờ, Lý Mặc, đánh sinh tử chiến, Tưởng Hạo chưa chắc là đối thủ của Đường Phong!
Lý Mặc thở dài một tiếng, thấy mọi người nhìn mình, lại nhẹ nhàng giải thích: “Cường giả cùng cấp, Quân đội mạnh nhất, võ đại thứ hai! Hiểu chưa?”
Mọi người không hiểu lắm, tại sao?
“Quân đội và võ đại đều là từng bước từng đi lên, Quân đội từ cấp một bắt đầu chinh chiến, ngày ngày sống giữa ranh giới sinh tử.
Võ Đại cường giả, từ cấp ba bắt đầu ra trận, tất cả tài nguyên kinh nghiệm đều dựa vào bản thân.
Bất luận là quân đội hay là võ đại, tài nguyên đều có hạn, bởi vì bọn họ nhiều người, muốn từ trong vô số người trở thành cường giả, chảy biết bao nhiêu máu, nếm bao nhiêu khổ cực… Quả thật mạnh hơn thành Trấn Tinh chúng ta một chút.”
Thành Trấn Tinh, dưới cấp sáu hầu như không trải qua chiến đấu.
Một đám người sinh trưởng trong hoàn cảnh như vậy, sao có thể so với đám cường giả sinh trưởng trong hoàn cảnh ngày ngày giành giật nhau một viên Khí Huyết Đan phổ thông?
Ở thành Trấn Tinh, có mấy người sẽ để ý một viên Khí Huyết Đan phổ thông?
Đừng nói là phổ thông, mà bất kể là Khí Huyết Đan cấp mấy thì mọi người cũng sẽ không để ý tới.
Nhưng võ giả Quân đội và võ đại sẽ vì một viên thuốc có lẽ phải tiêu diệt mấy tên võ giả đồng cấp mới có thể lấy được.
Đây chính là nguyên nhân chênh lệch thực lực hai bên!
Có đôi khi thần binh, chiến pháp, thiên phú không phải yếu tố chính quyết định thực lực và chiến lực, quan trọng vẫn là trạng thái, lòng tin.
Lý Mặc nói xong, mọi người đều trầm mặc.
Nhìn những vị cường giả trên không trung, Lý Phi lẩm bẩm nói: “Chẳng trách tam gia gia lựa chọn đi quân đội, không bao giờ trở về thành Trấn Tinh…”
Lý Mặc trừng mắt nhìn cậu ta một cái, khẽ hừ nói: “Đừng mơ tưởng cao vời! Điểm xuất phát cao không có nghĩa chúng ta nhất định sẽ yếu hơn đồng cấp, quan trọng vẫn nằm ở bản thân, cất bước cao không phải là lỗi của các ngươi, đây là vốn liếng của các ngươi.
Tưởng Hạo rèn luyện thêm ba, năm năm nữa, những người này tuyệt đối không phải là đối thủ của Tưởng Hạo, biết chưa?”
Huống hồ, Tưởng Hạo vẫn còn trẻ, đây cũng là ưu thế rất lớn, không phải vị cấp bảy Ma Võ này có thể so sánh.

Giữa không trung.
Đường Phong thu lại khí tức, hồi phục bình tĩnh, nét mặt mang ý cười.
Nghiêng đầu nhìn Lữ Phượng Nhu, Đường Phong cười nói: “Chúc mừng, trước đó ngươi đột phá, ta cảm nhận được, nhưng lúc đó đang trong thời điểm quan trọng…”
Lữ Phượng Nhu thản nhiên nói: “Cấp bảy mà thôi, phí thời gian nhiều năm như vậy, có gì mà đáng chúc mừng.”
Đường Phong khựng lại, ta mới đột phá, đang hăng hái, ngươi đừng đả kích người khác như vậy có được không!
Mấy vị Tông sư cấp bảy khác vừa tới cũng dở khóc dở cười, lời này của Lữ phượng Nhu đả kích hầu như mọi người trong phạm vị gần đó.
Đường Phong vốn còn muốn hỏi chuyện thần binh, có điều suy nghĩ một chút bây giờ không phải lúc, chút nữa hỏi cũng không muộn.
Mọi người cũng không tiếp tục đứng trên không trung nữa, đều hạ xuống đất.
Phương Bình đi thẳng tới, thấy thế cười nói: “Mấy vị lão sư, à… Ta có thể nói một câu không?”
Mấy người nhìn hắn, khẽ gật đầu, Phương Bình thấy vậy lớn tiếng nói: “Ngày 2 tháng 4, nhằm ngày 18 tháng 2 âm lịch, Ma Võ tổ chức tiệc Tông sư, khắp nơi mừng vui! Chúc mừng nhân loại, chúc mừng Hoa Quốc, chúc mừng Ma Võ, chúc mừng Tông sư!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận