Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1732

Vương Chiến Chi Địa đại loạn, thành Trấn Tinh đã có một số người không chịu nổi nữa, hai ngày trước, Tô gia lão nhị tìm đến Vi Dũng với vẻ mặt đưa đám, ông ấy chịu không nổi nữa. Trước đây mọi người còn ngầm chia địa bàn, có nơi đóng quân, hạ trại nghỉ ngơi.
Bây giờ… còn cái nịt! Ai nấy đều giết đỏ mắt rồi!
Di tích với cơ duyên cái quái gì, ai quan tâm? Nhìn thấy người đi lẻ là nhào lên giết, giết không được thì chạy, mà chạy thì sẽ có người đuổi, càng về sau càng nhiều người đuổi theo, càng nhiều thì càng loạn…
Hơn nữa, bên trong vốn cũng có yêu thú mất trí, nên khu vực cấp bảy hiện tại không phải là nơi dành cho người đến tìm di tích, cơ duyên nữa.
Trương Đào lại ho nhẹ một tiếng, hỏi: "Thương vong ra sao?"
"Họ chủ yếu truy sát nhóm người võ đại, thương vong của thành Trấn Tinh không lớn… Nhưng người của các thánh địa khác không chấp nhận chuyện này, hiện tại đều rất phẫn nộ, hy vọng Hoa Quốc có thể thủ tiêu tư cách vào Vương Chiến Chi Địa của nhóm người võ đại."
Vi Dũng cười khổ nói: "Võ Vương, lúc trước, người của sáu thánh địa sẽ hợp tác. Nhưng hiện tại, vừa nhìn thấy võ giả Hoa Quốc, người của những thánh địa khác đều quay người bỏ chạy, chạy càng xa càng tốt, các thánh địa đã cho người đi vào triệu tập võ giả cấp bảy của bọn họ trở về..."
Trương Đào hừ nói: "Một đám rác rưởi! Có cái gì đâu mà phải chạy? Trong nhóm Vương Kim Dương, Diêu Thành Quân mạnh nhất, cũng chỉ mới đột phá cấp bảy cao kỳ không lâu, còn có thể gặp phải chuyện gì cơ chứ?"
"Tần Phượng Thanh cấp bảy sơ kỳ còn không chạy, bọn họ chạy cái gì? Ta nhớ các thánh địa còn có một số võ giả đỉnh cấp bảy ở trong đó mà, luyện võ đến trình độ này rồi, lẽ nào lá gan lại chỉ có chút xíu như vậy?"
Trương Đào lạnh lùng, luyện võ kiểu gì thế không biết? Nhìn xem, Tần Phượng Thanh có bỏ chạy không? Chẳng phải hắn cũng đang ở trng Vương Chiến Chi Địa đó sao? Hắn chỉ mới vừa đột phá cấp bảy!
Vi Dũng lại cười khổ, mở miệng nói: "Tần Phượng Thanh... không phải Tần Phượng Thanh không chạy, là chạy không được. Hiện trong vực cấp bảy, đâu đâu cũng có người muốn truy sát hắn, ở lối ra, người khác còn có thể rời đi được, phía địa quật cũng không muốn trắng trợn đuổi tận giết tuyệt ở ngay lối ra. Nhưng Tần Phượng Thanh và nhóm Vương Kim Dương thì… Ta nghe người đi ra nói, ở gần lối ra, có 20 vị cấp bảy muốn vây giết Tần Phượng Thanh, cho nên, làm sao bọn họ có thể ra được?"
Vi Dũng nói xong lại nói: "Võ Vương, cứ tiếp tục như thế, e là họ sẽ gặp nguy hiểm thật đấy, nếu như không tìm được kết giới mỏng manh để xuống khu vực cấp sáu, e là bọn nhỏ sẽ không thể rời khỏi Vương Chiến Chi Địa."
Trương Đào đau đầu, suy nghĩ một chút hỏi: "Viện quân của hai vương đình đã đến chưa?"
"Tạm thời vẫn chưa." Vi Dũng trả lời: "Nghe nói nhóm người thừa kế vương vị của địa quật gần đây đều đang tranh đoạt một cơ duyên, nên hiện đều đã trở về sâu trong vùng cấm, cho nên người ở vực cấp bảy trong thời gian qua cũng ít đi không ít. Nếu không, bọn nhỏ chắc đã sớm bị vây giết rồi."
Đây là tin tức mà Vi Dũng nghe đám võ giả trấn thủ Vương Chiến Chi Địa đàm luận.
Mấy vị điện hạ của địa quật hiện đều là võ giả cấp bảy cấp tám, bọn họ không thiếu tướng sĩ dưới trướng, giống như Phong Diệt Sinh, dưới trướng có không ít thống lĩnh, hắn sẽ dẫn người của mình cùng vào Vương Chiến Chi Địa.
Bình thường, bọn họ mà vào thì ít nhất cũng phải dẫn theo 3 vị võ giả cùng cấp. Đó là ít nhất!
Hiện tại, hai đại vương đình có mười mất vị điện hạ không vào Vương Chiến Chi Địa, nên ít đi hơn trăm người.
Đây chính là nguyên nhân nhóm Vương Kim Dương chém giết đến giờ vẫn chưa bị vây giết.
Hơn nữa, các nhân vật quan trọng của hai vương đình đều không ở đây, không có ai có uy vọng và tài cán để có thể đứng ra liên hợp người của hai vương đình lại, Vạn Yêu vương đình và Thủ Hộ vương đình cũng mặc kệ không quan tâm. Nếu có Cơ Dao hoặc Phong Diệt Sinh, ít nhất có thể liên lạc được với những yêu tộc của Thủ Hộ vương đình.
"Cơ duyên..." Trương Đào nỉ non một tiếng.
Cơ duyên gì? Đừng nói thằng nhóc Phương Bình kia cũng đang đợi cơ duyên nên mới không ra nha? Thằng ranh này gan to bằng trời, hơn nữa làm gì cũng thích làm to chuyện! Nhiều vương tử điện hạ tụ tập lại một chỗ, chắc là Phương Bình đã trà trộn vào đó rồi.
Trương Đào trầm tư chốc lát, nhóm người Vương Kim Dương gây chuyện trong Vương Chiến Chi Địa, bây giờ người của hai vương đình đã trở về tìm viện quân, những vương tử điện hạ kia rất có thể sẽ lập tức dẫn người đến xử lý mấy người bọn họ...
"Cố ý gây chuyện để Vương Chiến Chi Địa hỗn loạn sao?"
"Chắc là thằng nhóc Phương Bình đã sớm có ý định, tìm cách chạy về Vương Chiến Chi Địa rồi thoát ra ngoài?"
Suy nghĩ một lúc lâu sau, Trương Đào mở miệng nói: "Chờ viện quân của vùng cấm đến, ngươi lại trở về báo tin cho ta..."
"Vậy nhóm người Vương Kim Dương..."
"Bình tĩnh đừng nóng, hiện tại ta cũng không có cách nào, ta không vào được, bọn họ không ra được, có nóng vội hay lo lắng cũng không có tác dụng gì."
Vi Dũng rất bất đắc dĩ, suy nghĩ một chút vẫn nói: "Võ Vương, nếu lần này tụi nó không chết, lần sau đến Vương Chiến Chi Địa, vui lòng báo trước cho ta một tiếng."
Trương Đào rất cạn lời! Người của thành Trấn Tinh bị gì vậy? Sao lá gan nhỏ như vậy? Sợ cái gì!
Võ giả cấp bảy của thành Trấn Tinh cũng không ít, có ít nhất 20 người đang ở bên trong Vương Chiến Chi Địa, đó là tính riêng thành Trấn Tinh, chưa tính người của các thánh địa khác, nếu tập hợp mọi người lại, ít nhất cũng có khoảng hơn 50 người!
Ít nhất là 50 người! Còn có thể tiếp tục gọi người đi vào, quân số có thể hơn trăm người.
Nhiều người như vậy, nếu thật sự khai chiến, cần gì phải sợ vùng cấm? Nhân loại võ giả, ai mà không lấy một địch hai, 100 người đánh 200 cấp bảy còn được, có cái gì mà phải lo?
Trong đầu suy nghĩ những điều trên, Trương Đào thuận miệng nói: "Không cần quá lo lắng, hai đại vương đình bất hòa, đám vương tử kia cũng vậy, dù có viện quân, cùng lắm là khoảng mười mấy người đến mà thôi… Không cần quá bi quan."
Vi Dũng suy nghĩ, cũng đúng. Vùng cấm cử hai vị vương tử đến là chuyện bình thường. Mười mấy người mà thôi, ông không nên quá sầu lo.
Hiện tại ở vực cấp bảy có khoảng 60 đến 70 người là người của hai vương đình lớn, Vương Chiến Chi Địa rất lớn, 70, 80 người cũng không dễ gì tìm được nhóm người Vương Kim Dương.
Nghĩ một hồi, Vi Dũng bỗng nhiên nói: "Lần này chắc sẽ không cử mấy chục người đến đó chứ?"
Trương Đào vừa định nói không đến nỗi, bỗng nhiên hơi khựng lại, một lát mới ho nhẹ nói: "Ừm thì... Thông báo với võ giả nhân loại trong vực cấp bảy, chuẩn bị sẵn sàng để có thể rút đi bất cứ lúc nào."
Vi Dũng ngây người, mới vừa rồi ngươi còn bảo ta đừng sợ, luyện võ phải tập gan dạ dũng cảm, sao bây giờ lại chuẩn bị rút lui?
Trương Đào hơi khó mở miệng giải thích, ông sợ xảy ra chuyện bất ngờ!
Nếu là trước kia, viện quân có lẽ chỉ hơn 10 người. Lần này... Khó nói!
Đến lúc đó, nói không chừng vùng cấm kéo cả một đội quân cả trăm người đến, các ngươi rút đi sớm một chút cho an toàn, nếu không, lỡ lại bị viện quân của hai đại vương đình giận chó đánh mèo thì khổ.
Đương nhiên, lời này khó mà nói thẳng được.
Trương Đào cẩn thận căn dặn thêm một lần: "Tình hình dạo gần đây không quá ổn, phía địa quật cũng tương đối loạn, nếu viện quân đến nhiều hơn dự tính, mọi người đều sẽ gặp nguy hiểm, cho nên cứ làm tốt chuẩn bị cho vẹn toàn."
"Được." Vi Dũng cũng không nghĩ nhiều, chuẩn bị thì chuẩn bị.
Vi Dũng nhanh chóng rời đi. Ông còn phải đến trấn thủ Vương Chiến Chi Địa, tránh để mọi người gặp sự cố.
Chờ ông đi rồi, Trương Đào suy nghĩ một chút, có lẽ mình nên đến Tử Cấm địa quật. Đó là nơi gần Vương Chiến Chi Địa nhất. Hiện ông đang ở Kinh Đô địa quật, hơi xa một chút.
"Có cần gọi người đến giúp không?"
Trong đầu Trương Đào bỗng nhảy ra suy nghĩ này. Không đến nỗi bết bát vậy chứ?
Nếu thằng nhóc kia có thể tìm cách đến được Vương Chiến Chi Địa, nghĩa là hắn không gây ra động tĩnh quá lớn, nếu không cũng sẽ không ung dung đến mức đến Vương Chiến Chi Địa.
Một mình ông hẳn là đã đủ rồi.
Nghĩ tới nghĩ lui, Trương Đào thấp giọng mắng một tiếng, nhân vật tầm cỡ như Võ Vương ta đây đến Vương Chiến Chi Địa đón mấy đứa nhỏ về mà cần phải gọi người đến giúp sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận