Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2910: Bão Táp (2)

Chương 2910: Bão Táp (2)Chương 2910: Bão Táp (2)
Theo ý Càn Vương, trừ những người giữ Thiên Vương Ấn, tất cả đều là cường giả phá bảy.
Mấy Thiên Vương khác cũng bị đánh đuổi.
Nhưng Thiên Vương chính là Thiên Vương!
Mấy vị Thiên Vương liên thủ, phá bảy thì sao?
Cũng không phải chưa từng có tiền lệ!
Càn Vương nhìn bọn họ, cười cợt, một lát sau mới nói: "Nói cũng có lý... Nhưng... ai cũng giấu giấu giếm giếm, cần gì chứ! Tìm kiếm Cửu Hoàng Ấn đã tốn quá nhiều thời gian... Nếu nói tới mức này..."
Càn Vương dừng một chút, lúc này mới nói ra lời muốn nói: "Nếu các ngươi nhất quyết muốn ở lại, nếu chúng ta không thể kích phát Cửu Hoàng Ấn, chư vị, lúc đối phó với Nhân tộc, đừng có nói là các ngươi không muốn đánh nhau, không muốn tham gial"
Càn Vương lạnh lùng nói: "Có chỗ tốt thì nhào lên, không có thì lùi về, các ngươi nghĩ bọn ta ngu à? Muốn có thứ tốt thì phải trả giá thật lớn! Bây giờ không đuổi được các ngươi, chờ đến khi không kích phát được Cửu Hoàng Ấn, chờ đến khi phải đối phó Nhân tộc, các ngươi lại chạy nhanh hơn thỏ!
Khôn Vương ngứa mắt hắn lâu rồi!
Đây mới là mục đích của hắn!
Giờ khắc này, Lê Chử cũng cười nói: "Không sai..."
Bên phía Nhân tộc, Trấn Thiên Vương rất mạnh, tuy Võ Vương không tính là quá mạnh, nhưng nếu muốn bức đối phương lấy ra Cửu Hoàng Ấn, thì không phải là chuyện có thể dễ dàng giải quyết bằng cách đánh nhau.
Mấy tên này rất nham hiểm. Lúc có đồ ngon thì đến nhanh như chớp, lúc không có gì tốt thì chạy nhanh như gió.
Hắn còn chưa nói xong, Khôn Vương đã không nhịn được nói: "Lê Chử, ngươi đừng dùng chiêu này nữa! Ta đang nói ngươi đó, ngươi nghĩ chúng ta bị ngu à? Để ngươi lừa hết lần này đến lần khác! Lần này, ngươi mà còn không chịu ra tay thì cút đi! Bằng không... những kẻ xem chiến đều là kẻ địch! Đừng trách chúng ta dọn dẹp chiến trường, thanh lý các ngươi trước!"
Các ngươi cũng không phải lần đầu tiên làm chuyện này!"
Nhưng đến mức này, mọi người đều thiếu kiên nhẫn, đều hơi bất mãn. Nếu lại tiếp tục đục nước béo cò, e là sẽ trở thành mục tiêu cho mọi người chỉ trích.
Lê Chử bật cười, một đám Thiên Vương, đều có âm mưu riêng.
Sao có thể hợp tác đơn giản như vậy được!
Trừ mỗi lần xuất hiện đều nói chêm mấy câu, lúc đại chiến không hề thấy hắn ra tay, trước bị Phương Bình ép đến mức phải bày ra thực lực phá bảy, khiến Khôn Vương vô cùng cảnh giác.
Nhưng hắn có mạnh đến đâu, dù cho thực sự chứng đạo thành cường giả chí tôn, chúng ta liên thủ, cũng không cần phải sợi
Chư vị bị nhốt mấy tháng ở đây, chẳng lẽ là để nhìn Nhân tộc lấy được thứ tốt sao? Nếu đúng là vậy thì còn ở lại làm gì? Chi bằng sớm rời đi, đỡ tốn thời gian, còn có thể bảo vệ cái mạng!"
Càn Vương cười nhạt nói: "Mọi người cũng không đần, đều là người thông minh! Lão phu cũng muốn nói ý này! Bên phía Nhân tộc, Lý Trấn rất mạnh, lão phu cũng không thể nhìn thấu sức mạnh cơ sở của hắn!
Lê Chử suy nghĩ một chút nói: "Nếu lần này bốn vị Thiên Vương vẫn không thể tìm thấy Cửu Hoàng Ấn, thì đúng là rất cần mọi người đồng tâm hiệp lực! Bằng không, lần này phe chiến thắng chính là Nhân tộc! Bây giờ chia năm xẻ bảy, sao có thể ngang hàng với ba cường giả của Nhân tộc?"
"Ngươi đang uy hiếp ta?"
"Thế thân của ngươi ở Nhân tộc?"
Mạc Vấn Kiếm không để ý tới hắn.
"Ngươi muốn làm gì, lão phu không muốn quản nhiều, nhưng ngươi phải suy nghĩ cho kỹ! Nếu mọi người không thu hoạch được gì, ngươi còn tiếp tục kết bè kết phái với Nhân tộc, thì tất cả cường giả ở đây đều là kẻ thù của ngươi!"
Nói xong, đột nhiên nhìn về phía Mạc Vấn Kiếm, lạnh nhạt nói: "Mạc Vấn Kiếm, ngươi chuyển thế đúng không?"
"Không sai!" Càn Vương lạnh lùng nói: "Đúng là đang uy hiếp! Mạc Vấn Kiếm, ngươi cảm thấy ngươi có thể đứng ngang hàng với chúng ta sao?”
Mạc Vấn Kiếm lạnh lùng nhìn hắn, một lát sau mới nói: "Giết ngươi... Có thểi"
"Mạnh miệng lắm!" Càn Vương bạo phát khí cơ, hư không rung động: "Nếu ngươi phá tám, bản vương nhận thua! Nếu ngươi không phá tám, vậy thì thử xeml"
Giương cung bạt kiếm!
Đám người Khôn Vương cũng nhìn Mạc Vấn Kiếm, ai cũng cười cười, nếu Mạc Vấn Kiếm thật sự phá tám... Bọn họ cũng không sợ, trái lại có thể liên thủ khắp nơi, cùng nhau đánh giết hắn!
Ở đây có không ít phá bảy. Mấy tên già cả như Trấn Hải Sứ, phá bảy đỉnh phong cũng không hiếm, liên thủ với nhau chưa chắc đã không giết được cường giả phá tám!
Mạc Vấn Kiếm nhìn quanh một vòng, cười lạnh một tiếng, nhưng không tiếp tục nói nữa. Mọi người không ngạc nhiên chút nào, lúc này, dù Mạc Vấn Kiếm có thực lực phá tám, cũng sẽ không trở mặt với Càn Vương.
Càn Vương lại tiếp tục nói: "Nếu có người không đồng ý với lời lão phu nói, bây giờ có thể rời đi ngay, nếu không đi... nghĩa là các ngươi đồng ý với lời của lão phu, ra tay với Nhân tộc, chư vị cũng cần phụ một tay!"
"Có ai muốn đi không?"
Không có ai nhúc nhích, mọi người tới đây không phải chỉ để trắng tay ra về.
Càn Vương cười nói: "Vậy thì tạm thời liên minh, xem như là tạm thời nhất trí! Hồng Khôn, chúng ta có thể thử xem saol"
Dứt lời, Thiên Vương Ấn phóng lên trời, bùng nổ hơi thở cực kỳ mạnh mẽ.
"Ra!" Bên kia, Tốn Vương, Cấn Vương cũng dồn dập quát một tiếng, một con dấu phóng lên cao, uy thế lay trời.
Khôn Vương cũng không do dự nữa, tiện tay tung Thiên Vương Ấn ral
Bốn Thiên Vương Ấn tạo thành một hình tứ giác, bạo phát khí cơ, hư không rung động.
Ong ong ongl
Tiếng rung động không ngừng truyền đến!
Mọi người đều nhíu mày, ngay sau đó, tất cả mọi người xuất hiện giữa trời, dịch chuyển mấy trăm dặm. Càn Vương vồ một cái vê phía hư không, ngay sau đó, sắc mặt của bọn họ tràn đầy thất vọng!
Khôn Vương nhíu mày nói: "Không thể định vị chính xác, Cửu Hoàng Ấn từng xuất hiện ở đây!"
Phía sau, Đấu Thiên không nhịn được nói: "Cửu Hoàng Ấn sẽ tự mình di chuyển sao? Lẽ nào binh khí cũng có thể thành tinh?"
Khôn Vương nhíu mày nói: "Ngươi biết cái gì! Binh khí không thể thành tinh, nhưng Cửu Hoàng Ấn nhiễm hơi thở của Cửu Hoàng, có linh tính... bị khí cơ ảnh hưởng, có thể di động bất cứ lúc nào!" "Khó bắt như vậy thì tại sao Thương Miêu có thể khống chế Cửu Hoàng Ấn nhiều năm..."
Mọi người đều mặc kệ hắn.
Sắc mặt Đấu Thiên càng khó coi hơn!
Mọi người cười nhạt trong lòng, chúng ta cũng không phải sư phụ ngươi, không có nghĩa vụ phải nói cho ngươi hiểu.
Chỉ có Hồng Vũ thấy thế, cười nói: "Rất đơn giản, bởi vì Thương Miêu không nguy hiểm, bởi vì Thương Miêu có liên quan đến bản nguyên, Cửu Hoàng Ấn thực ra cũng có liên quan đến bản nguyên, nên Thương Miêu mới có thể giữ được.
Nếu Cửu Hoàng Ấn chỉ là thần khí đơn giản, năm đó ba Sứ sẽ không cần đến Chưởng Ấn Sứi
Chẳng lẽ ngươi nghĩ Chưởng Ấn Sứ chỉ là lấy tên gọi cho vui?"
Đấu Thiên đã hiểu, cảm thấy hơi uất ức, đám người già này, ai cũng không vừa mắt hắn, thật sự khiến người ta chán ghét.
Khôn Vương không quan tâm đến chuyện đó, mở miệng nói: "Thử thêm một lần nữa đi, nếu vẫn không được, vậy thì chỉ có thể đi tìm Nhân tộc!"
"Được!" Mọi người đồng ý, rất nhanh, bốn vị Thiên Vương lại bắt đầu sử dụng Thiên Vương Ấn, bắt đầu định vị.
Hết lần này đến lần khác!
Phá tan hư không, đánh vỡ không gian, nhưng lần nào cũng thất bại!
Không tìm được!
Hoặc có thể nói là, tìm thấy, nhưng không lấy được.
Trong đám người, có người liếc nhìn xung quanh, bốn vị Thiên Vương thật sự không tìm được, hay là... cố ý mượn cơ hội này, liên thủ vây giết cường giả Nhân tộc?
Bọn họ không chấp chưởng Thiên Vương Ấn, không thể biết được.
Nhưng khả năng này hoàn toàn có thể xảy raI
Bây giờ mọi người đều biết, tuy Nhân tộc không phải là nơi có nhiều cường giả nhất, nhưng lại là thế lực đồng lòng nhất, không giống bọn họ, thuộc về nhiều thế lực khác nhau, khó có thể nhất trí một lòng, tạo cơ hội cho Nhân tộc liên tục chiếm thế thượng phong.
Bây giờ nhân dịp này, có lẽ có thể liên hợp những thế lực khác, cũng có thể coi như một bước ngoặt. Mặc kệ là thật hay giả, tất cả mọi người đều im lặng.
Rất nhiều người cần thời cơ này!...
Ngoài chiến trường không gian, bên cạnh một hồ nước, Trương Đào liếc nhìn phương xa, vừa ăn con cá mà Chiến Vương mất công bắt giữ, vừa nhíu mày trầm tư.
Chiến Vương thở hồng hộc, con cá lớn này không mạnh, nhưng nó trốn ở trong hồ, nước trong hồ này hơi giống Biển Khổ, rất khó tra xét, ông cũng phải tốn kha khá thời gian mới bắt được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận