Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1120

Tư lệnh Chu không nói láo, thật sự có rất nhiều người khao khát sở hữu thần binh cấp chín.
Bây giờ, trên bảng xếp hạng cường giả cấp chín tổng cộng còn sót lại 32 người, Phủ Vương đã mất, Dương Đạo Hoành chưa từng có tên trong bảng xếp hạng. Ngoại trừ 4 vị tuyệt đỉnh đứng đầu toàn cầu, còn lại 28 vị cấp chín, số người đã có thần binh cấp chín chỉ khoảng 7, 8 người. Số đông còn lại không có thần binh cấp chín, trong đó có Ngô Xuyên!
Tư lệnh Chu cũng cố ý nhắc đến Ngô Xuyên, cười ha hả nói: "Trấn thủ Ngô của phủ trấn thủ biết thanh kiếm này là do ngươi đổi cho Quân bộ, nghe nói đang chuẩn bị tìm cơ hội cướp đoạt ngươi á, ngươi tốt nhất đừng đổi lấy thanh kiếm này..."
Phương Bình ngơ ra, khó khăn nói: "Trấn thủ Ngô chắc không nói như thế chứ..."
Ngô Xuyên là Trấn thủ sứ, sao có thể nói lời này?
Bộ trưởng Vương cười ha ha nói: "Hắn nói như vậy thật đó, nhóc, ngươi kiềm chế một chút đi, nếu hắn thật sự muốn cướp của ngươi, ta nói trước, nếu hắn cướp đoạt của ngươi, bọn ta không chịu trách nhiệm đâu à. Trấn thủ Ngô miễn cưỡng là người của Ma Võ, hắn cướp của ngươi, đó là chuyện nội bộ Ma Võ, các ngươi hãy tự kêu hiệu trưởng đứng ra giải quyết, bọn ta sẽ không nhúng tay vào."
Phương Bình bĩu môi, Ngô Xuyên mà dám cướp đồ của mình, mình sẽ trực tiếp gọi Tông sư của Ma Võ lên vây đánh ông ấy, Ma Võ cũng không sợ ông ấy. Nhưng dù sao lão Ngô cũng coi như người của mình, Phương Bình cảm thấy không nên đánh cướp người mình, tạm thời không tìm ông ấy gây sự.
Không nói tiếp vấn đề này, Phương Bình sẽ không đổi thần binh cấp chín, đồ ngu mới đi đổi, hắn có dùng được đâu.
"Phá Không Kiếm Quyết: bản nguyên tuyệt học, do Tư lệnh Lý Chấn tự sáng tạo.
Giá trị: 100 tỷ."
Đây là nội dung của trang thứ hai, Phương Bình nhìn lướt qua, ánh mắt bất thiện, nhìn về hai vị Tông sư, nghiến răng nghiến lợi nói: "Hai vị Tông sư, đây là ý gì?"
Bộ trưởng Vương không hề biến sắc, Tư lệnh Chu ho nhẹ một tiếng nói: "Bản nguyên tuyệt học, chiến pháp cao cấp chỉ có cấp chín và tuyệt đỉnh mới có thể sáng tạo. Chiến pháp bình thường có thể cung cấp miễn phí cho cường giả cấp cao. Nhưng loại chiến pháp cao cấp này sẽ không được truyền ra ngoài, bởi vì nó cực kỳ quan trọng.
Tuyệt học do Tư lệnh Lý sáng tạo, uy chấn thiên hạ, dù là tuyệt đỉnh của địa quật cũng thèm thuồng.
Một kiếm ra, thần phật đều diệt.
Dù là Hoa Quốc, cũng không có mấy người học được tuyệt học của Tư lệnh Lý, bởi ngày thường căn bản sẽ không chia sẻ cho bất cứ ai.
Lần này, Tư lệnh nhớ đến công lao của ngươi, cố tình đặc cách, nếu không, đừng nói 100 tỷ, ngàn tỷ hay 100 ngàn tỷ cũng sẽ không cho người ngoài học."
Bộ trưởng Vương làm như không nghe thấy gì cả, nhìn chằm chằm trần nhà nói: "Lý Trường Sinh đi theo con đường vạn đạo hợp nhất, thời gian có hạn, để hắn tự nghĩ ra chiến pháp không phải là chuyện tốt, cần tích lũy nhiều năm.
Hắn mới vào cao cấp, tuy thực lực không yếu, nhưng không có một bộ chiến pháp phù hợp, thực ra thực lực cũng có hạn.
Chỉ khi nào có một bộ tuyệt học do tuyệt đỉnh sáng tạo ra, đặc biệt là của cường giả tuyệt đỉnh đứng top và là cường giả kiếm đạo, vậy thì có thể tăng mạnh thực lực trong thời gian ngắn..."
"Vậy nếu ta không đổi thì sao?" Phương Bình tức giận nói: "Chiến lực của Lý lão sư tăng lên thì ông ấy cũng xuất lực vì Hoa Quốc, vì nhân loại, nào có chuyện thu phí..."
Tư lệnh Chu ho nhẹ một tiếng: "Phương Bình, bản nguyên tuyệt học dù sao cũng là tuyệt học do cường giả cấp chín tuyệt đỉnh nghĩ ra, có liên quan đến một số căn cơ võ đạo của chính người đó, cái này cũng là tài sản riêng của cá nhân, nếu ngươi không muốn đổi, vậy cũng không ai ép ngươi, ngươi cũng có thể bảo Lý Trường Sinh đến chính phủ nhận một số chiến pháp tinh thần thông thường, những cái này đều là miễn phí."
Chiến pháp mà các vị Tông sư cấp cao sử dụng đã không còn là những chiến pháp tầm thường kia rồi. Cái gọi là chiến pháp tinh thần chính là tổng hợp lực lượng tinh thần và lực lượng thiên địa mà tinh huyết hợp nhất có thể ngưng tụ ra được.
Cái này, Ma Võ có một ít.
Mà chính phủ, cũng sẽ miễn phí cung cấp một ít cho cường giả Tông sư.
Có một số Tông sư sẽ tự nghĩ ra chiến pháp thích hợp với bản thân, nhưng cái này cũng cần thời gian tích lũy và phải hiểu sâu về con đường võ đạo mới được.
Cường giả cấp chín sử dụng chiến pháp bản nguyên vì loại chiến pháp này có chứa căn cơ con đường võ đạo của bọn họ, bình thường sẽ không truyền ra ngoài. Có đại công vô tư đến đâu cũng vẫn phải giữ lại một chút cho riêng mình.
Bản nguyên tuyệt học mà bị truyền ra ngoài và bị một số cường giả địa quật biết được, có lẽ sẽ nghiên cứu nhắm vào thiếu hụt trên con đường võ đạo của người này, rồi xuống tay với hắn.
Như lời tư lệnh Chu nói, bản nguyên tuyệt học của Lý Chấn chỉ tặng cho vài người hiếm hoi ở Hoa Quốc này, hơn nữa, đều là người tuyệt đối đáng tin cậy. Bao gồm phó tư lệnh Lý Đức Dũng ở Quân bộ cũng vậy, lập biết bao nhiêu đại công mới được tặng. Lần này, tuyệt học xuất hiện trên danh sách, thật ra cũng là ý muốn của Lý Chấn, ông muốn truyền lại cho Lý Trường Sinh.
Vừa hay, chính phủ thiếu nợ Phương Bình 160 tỷ, Lý Chấn cũng biết thời thế, thuận tiện sắp xếp một chút, tiết kiệm cho chính phủ một chút, thằng nhóc Phương Bình này còn giàu hơn cả cấp chín, tạm thời chưa dùng đến nhiều như vậy.
Sắc mặt Phương Bình không dễ nhìn, cắn răng nghiến lợi nói: "Ta không đổi cái này!"
Hắn có thể đoán được chính phủ muốn làm gì.
Sau khi vạn đạo hợp nhất, sức sống của lão Lý trôi qua rất nhanh, làm sao có thời gian tự nghĩ ra chiến pháp, sáng tạo ra được một chiến pháp tinh thần là cùng.
Tuy lão Lý đã hiểu con đường võ đạo của mình, nhưng ông mới vào cao cấp, còn không có thời gian để tích lũy, lấy đâu ra thời gian mà sáng tạo. Có muốn đổi bản nguyên tuyệt học cho ông hay không là chuyện của Phương Bình.
Nhưng Phương Bình cũng không biết nên nói gì, chiến pháp không giúp hắn tăng điểm tài phú!
Điểm này, hắn đã sớm biết.
Chiến pháp của Ma Võ rất nhiều, phần lớn chiến pháp đều miễn phí, nếu chiến pháp cũng có thể tính điểm tài phú, Phương Bình đến phòng chiến pháp đi một vòng là được rồi. Hắn đã chuẩn bị tâm lý kiếm lợi từ chính phủ, tăng chút điểm tài phú, nãy giờ nhìn danh sách đổi chác, Phương Bình sắp buồn thúi ruột rồi.
Bộ trưởng Vương cười ha hả nói: "Không bắt buộc, cái này tùy ngươi."
Phương Bình cũng không lên tiếng, tiếp tục xem danh sách.
Phía dưới còn có một số thần binh cấp tám, thần binh cấp bảy, bao gồm cả đá năng lượng và một số chiến pháp cao cấp khác.
Ngoài ra còn có một số thuốc cấp thấp, ví như Khí Huyết Đan, Thối Cốt Đan, hơn nữa đều tính theo đơn vị ngàn viên, có lẽ chính phủ cũng cố ý muốn xem xem liệu Phương Bình có đổi về làm hàng dự trữ có Ma Võ hay không.
Phương Bình trực tiếp làm như không nhìn thấy, ta sẽ không làm chuyện này!
Tiếp tục lật sách xem hình, cuối cùng, Phương Bình cũng nhìn thấy thứ mình muốn.
"Thiên Kim Liên: Hoa năng lượng cấp tám, sinh trưởng ở Cấm Kỵ Hải, có thể nuôi dưỡng lực lượng tinh thần (có hiệu quả với cấp tám trở xuống)
Giá trị: 20 tỷ một cánh."
"Cỏ Nguyệt Minh: Hoa năng lượng cấp bảy, hoa của yêu thực cấp bảy, có thể nuôi dưỡng lực lượng tinh thần (có hiệu quả với cấp bảy trở xuống)
Giá trị: 5 tỷ một cây."
"..."
"Quả Uẩn Thần: Quả năng lượng cấp sáu, quả của yêu thực cấp sáu, có thể nuôi dưỡng lực lượng tinh thần (lực lượng tinh thần dưới 500 hz có hiệu quả tốt nhất, trên 500 hz hiệu quả giảm mạnh)
Giá trị: 500 triệu một quả."
Chính phủ quả nhiên có bảo vật tăng cường lực lượng tinh thần, hơn nữa còn có không ít chủng loại khác.
Có cả quả Uẩn Thần mà trước đó đã trợ cấp cho mấy người La Nhất Xuyên, hơn nữa, giá cả cũng không đắt. Đương nhiên, đối với Phương Bình mà nói thì không đắt. Thực ra, 500 triệu một quả... đắt thấy mồ!
Có lẽ chính phủ dự trữ không ít, nhưng cũng không đến mức nhiều tràn làn, nếu không cũng sẽ không chỉ trợ cấp cho riêng võ giả đỉnh cấp sáu, hơn nữa, đến tận bây giờ mới trợ cấp.
Phương Bình nhìn một hồi, hỏi dò: "Tư lệnh, cỏ Nguyệt Minh này hiệu quả như thế nào? Có tốt không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận