Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1589

"Giết!"
Đúng lúc này, Lý Hàn Tùng nổi giận gầm lớn một tiếng, ôm mặt lấy một vị cường giả cấp tám. Hai vị cấp tám của quân Võ An có vẻ hơi do dự, nhất thời không ra tay, bởi ra tay sẽ tổn thương đến Lý Hàn Tùng!
Nhưng ba người Vương Kim Dương, Diêu Thành Quân, Tần Phượng Thanh không do dự chút nào, ba người đồng thời ra tay, hoàn toàn mặc kệ Lý Hàn Tùng có thể bị ngộ sát hay không, Đầu Sắt nào có dễ chết như vậy!
"Giết!"
Ba người quát lên một tiếng lớn, một tiếng nổ ầm vang lên, Lý Hàn Tùng bị nổ bay mấy ngàn mét, vị cường giả cấp tám kia bị đánh nát đầu, mấy người Lữ Phượng Nhu chớp mắt bổ đao, tiêu diệt lực lượng tinh thần của hắn.
Đại chiến càng thêm khốc liệt! Cường giả bắt đầu ngã xuống rồi!
Phía bên kia, Khổng Lệnh Viên bị Triệu Hưng Võ liên tục đánh bay ngược về, không ngừng thổ huyết, nhưng vẫn gắt gao giữ chân Triệu Hưng Võ.
Là cường giả thuộc top 10 trong bảng xếp hạng, trừ tuyệt đỉnh, Khổng Lệnh Viên càng xếp vào top 5 top 6, thực lực cực mạnh. Dù hơi kém hơn Triệu Hưng Võ một chút, nhưng lúc này, ông liều mạng già quấn lấy Triệu Hưng Võ, Triệu Hưng Võ cũng khó có thể thoát thân!
Ngay lúc này, căn phòng hoàng kim nhỏ của Phương Bình chớp mắt bao bọc nhóm người Lữ Phượng Nhu, lập tức kéo tất cả mọi người đang quần ẩu vào trong căn phòng, ngoại trừ Lý Hàn Tùng đã bị đánh bay quá xa.
"Giết bọn họ!"
Phương Bình nổi điên, đôi mắt trừng to muốn rách cả mí mắt, không giết những người đó, không đi viện trợ cho quân Tinh Lạc, năm vị cấp tám còn lại sẽ nhanh chóng bị tiêu diệt!
Lúc này, phía Phương Bình có 5 vị cấp tám, nhiều vị cấp bảy, đối phương có 4 vị cấp tám, phe hắn chiếm ưu thế tuyệt đối.
Nhưng Phương Bình vừa mới giam bọn họ, bốn người bỗng nở nụ cười quái dị, đồng thanh hô: "Thần Giáo tất thắng!"
Bốn vị cấp tám giống như đang chờ sẵn, ngay sau đó, bốn người đột nhiên gầm lên dữ dội.
"Không tốt..." Mấy vị cường giả quân Võ An còn chưa kịp nói gì, tiếng nổ đã ầm ầm vang lên.
Bốn vị cấp tám đồng thời tự bạo!
Ầm!
Bốn vị cường giả cấp tám không nói lời nào, trực tiếp tự bạo, trong chớp mắt, căn phòng hoàng kim của Phương Bình bị nổ tung!
"A!" Phương Bình kêu thảm một tiếng, khó có thể tin!
Cấp tám! Tu luyện đến cấp tám không dễ dàng! Vậy mà cả bốn người đều không hề phản kháng, giống như đang chờ hắn, hắn vừa giam bọn họ lại thì đối phương đồng loạt tự bạo!
Trong giây lát, lực lượng tinh thần của hắn bị nổ trọng thương, hạch não xuất hiện vết nứt lớn, chằng chịt.
Phương Bình bị thương nặng nhất! Bởi mục tiêu của bốn người chính là căn phòng hoàng kim của hắn!
Căn phòng hoàng kim vừa mới được tu sửa không bao lâu, bây giờ lại biến thành gian phòng rách nát tàn tạ, kim thân của Phương Bình càng thảm hơn.
"Phượng Nhu!"
Lúc này, Hoàng Cảnh ở cạnh bên bỗng hét lớn một tiếng! Cách đó không xa, Ngô Khuê Sơn đang giao thủ với cường giả cầm thương bỗng biến sắc, nổi giận gầm lên, đoản kiếm màu vàng chớp mắt to lên vô số lần, một kiếm chém ra khe nứt không gian!
"Phượng Nhu!"
Cách Phương Bình không xa, cả người Lữ Phượng Nhu nứt nẻ, máu tươi trong miệng trào ra...
Phương Bình kéo thân thể tàn tạ vội vàng xông qua, hét lớn: "Hiệu trưởng, đừng phân tâm, còn có ta ở đây!"
Vừa mới phân tâm trong chớp mắt, Ngô Khuê Sơn chớp mắt bị cường giả cầm thương đâm xuyên bả vai, máu vàng văng tung tóe trong hư không.
Phương Bình chạy vọt đến trước mặt Lữ Phượng Nhu, trong tay xuất hiện một cái bình lớn, đó là tinh hoa sinh mệnh lấy được ở Tử Cấm địa quật.
Phương Bình đổ ra tinh hoa sinh mệnh, bao bọc Lữ Phượng Nhu trong đó, trong tay xuất hiện một cái quả cầu màu vàng to lớn, thấy Lữ Phượng Nhu mấp máy môi miệng, hắn nhếch miệng cười nói: "Lão sư lợi hại nhất! Thật sự rất lợi hại đó! Ngài mới là lão sư của ta, lão Lý không phải, đừng nói chuyện, không có chuyện gì, không chết được!
Ngài vừa mới báo thù thôi, đã bảo đừng đến rồi mà, ngài nhất định phải đến, nhìn xem, ngài lãng phí bao nhiêu vật chất bất diệt và tinh hoa sinh mệnh của ta…"
Dứt lời, hắn nhìn về phía mọi người còn ngây người ở cạnh, giận dữ hét: "Đi giúp quân Tinh Lạc!"
Mọi người cắn răng một cái, không lưu lại nữa, dồn dập tiến công về phía xa xa!
Phương Bình vừa giúp Lữ Phượng Nhu khôi phục, vừa mắng to: "Trương Đào chính là lão già ngu ngốc, ông đây sẽ không tiếp tục tin hắn nữa! Mẹ kiếp, đáng chết, khốn nạn, hậu chiêu chó má gì!"
Phương Bình vừa mắng, vừa ôm Lữ Phượng Nhu bay vào trong biển. Lưu Phá Lỗ rơi xuống biển, hắn muốn tìm ông ấy!
Lúc này, Phương Bình cũng bị thương nặng, nhưng lời chửi mát chưa từng bị gián đoạn.
Vừa bay đến mặt biển, Lưu Phá Lỗ từ trong biển bay lên, nhìn thấy Phương Bình, ông uể oải cười nói: "Không sao chứ? Giao Phượng Nhu cho ta, ngươi đừng ở chỗ này, tìm một nơi khác nấp đi..."
Vừa mới nói tới đây, Tần Phượng Thanh bỗng nhiên bay ngược, đập đến trên người Phương Bình, cười khà khà không ngừng nói: "Thấy ta nhắm hướng chuẩn chứ?"
Phương Bình liếc mắt nhìn hắn một cái, tức giận nói: "Không chết được, bay về phía ta làm gì?"
"Ngươi có còn lương tâm không? Ngũ tạng bị phá nát rồi... Cứu ta!"
Phương Bình lại mắng: "Ngươi chính là đồ vô dụng, nói thì hay lắm, thật lúc cần dùng đến ngươi thì chẳng được tích sự gì!"
Tần Phượng Thanh một mặt vô tội, đối phương là cấp chín đó ba! Phương Bình khốn nạn, bảo hắn đi thịt cấp chín! Còn là cấp chín đã lãnh ngộ bản nguyên, hắn chỉ vừa mới gia nhập vòng chiến, đã bị cường giả áo bào đen bạo phát, dư âm đủ để đánh bay hắn. Kém chút nữa bị đánh rồi!
"Đồ vô dụng!"
Phương Bình mắng một câu, tiện tay ném cho hắn hơn mười quyển sách thủy tinh, quát lên: "Đi, tiêu diệt hắn!"
Ánh mắt Tần Phượng Thanh đầu tiên là sáng ngời, sau đó bỗng nhiên chột dạ, đậu mè nhà ngươi! Đồ giả mà!
Ngày đó, khi Trương Đào đưa sách thủy tinh cho Phương Bình, hắn cũng có mặt, tuy lúc đó còn đang bị hỏa thiêu bởi lửa năng lượng. Mẹ nó, cầm cái này đến trước mặt cường giả bản nguyên… Khác nào đâm đầu vào chỗ chết?
Nhưng thấy Phương Bình nháy mắt với mình, Tần Phượng Thanh lập tức bay lên trời, quát lớn với nhóm người Hoàng Cảnh: "Tránh ra!"
Mọi người thấy trong tay hắn cầm mười mấy cuốn sách thủy tinh, dồn lập thối lui.
Ma Nhĩ Tháp mặc áo bào đen cẩn thận đề phòng, xa xa, Ngõa Nhĩ Na đang giao thủ với Lâm Long quát to: "Giả đó, giết hắn!"
"Khốn kiếp!"
Ma Nhĩ Tháp giận dữ, một trượng đánh về phía Tần Phượng Thanh!
Tên Tần Phượng Thanh đáng ghét này lại còn muốn học theo Phương Bình! Đã dùng hai bản phân hóa thể lực lượng tinh thần, làm gì còn nhiều như vậy, hắn là đồ ngu sao? Ngoài mặt thì như vậy, nhưng trong lòng hơi than phiền, có một số việc, Đại Giáo Hoàng chỉ nói cho Ngõa Nhĩ Na, đáng ghét!
Tần Phượng Thanh sợ đến sắc mặt trắng bệch, tiện tay ném đống sách thủy tinh ra ngoài, xoay người bỏ chạy, hét lớn: "Ngăn cản, ngăn cản hắn, ta chỉ hù hắn thôi, các ngươi lại lui thật sao?!"
Lúc này, 10 vị cấp tám, nhiều vị cấp bảy đều cực kỳ căm tức! Lúc này là lúc nào rồi mà ngươi còn có tâm tình đùa giỡn!
Mọi người vừa định ra tay, đã thấy Mã Nhĩ Tháp tiện tay đập vỡ mấy cuốn sách thủy tinh, ngay lập tức, hắn biến sắc, kinh sợ quát lớn: "Ngõa Nhĩ Na!"
"Phương Bình, ngươi mắng ta nhiều như vậy lần, ngươi chờ đó cho ta!"
Xa xa, Phương Bình hừ lạnh nói: "Đồ ngốc! Dùng xong ngươi cũng sẽ tan biến, ông đây sẽ sợ ngươi kể lại cho bản thể chắc? Tuyệt đỉnh ai cũng ngu như vậy sao?"
"Ngươi!"
Trong hư không, bóng dáng Trương Đào sắp bị tức điên lên, thằng nhóc thối này khinh người quá đáng! Đương nhiên, tức giận cũng không khiến ông chùn tay!
Ma Nhĩ Tháp nghe lời Ngõa Nhĩ Na, thật sự cho rằng tất cả sách thủy tinh đều là giả, căn bản không để ý phòng ngự những cuốn sách thủy tinh này, nên bây giờ gần như đang đối mặt với bóng mờ.
Trong phút chốc này, bóng mờ của Trương Đào bắt được hắn, không hề có ý định đánh đối phương, mà trực tiếp nổ ra một vết nứt không gian. Khi vết nứt biến mất, Ma Nhĩ Tháp cũng hoàn toàn biến mất ở thế giới này!
Lần này, tất cả mọi người đều dại ra!
"Là thật?"
Nhị trưởng lão Ngõa Nhĩ Na không dám tin tưởng, xa xa, Triệu Hưng Võ cũng giận không nhịn nổi, giận dữ hét: "Khốn kiếp, đáng chết, Ngõa Nhĩ Na, ông đây sẽ đào mồ tổ tông nhà ngươi!"
Ngõa Nhĩ Na lại nói là giả! Nếu không, Ma Nhĩ Tháp sẽ không bất cẩn như vậy!
Ngõa Nhĩ Na là người mà Đại Giáo Hoàng tin tưởng nhất, hắn cũng rất thân với Ma Nhĩ Tháp, hai người đã ngầm hợp tác nhiều lần. Ma Nhĩ Tháp thậm chí biết thân phận thật của Ngõa Nhĩ Na!
Nhưng ai ngờ, Ngõa Nhĩ Na lại hại hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận