Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2597: Khắp Nơi Là Bảo (3)

"500 đóa Thiên Kim Liên"
Đúng, 500 đóa.
Thiên Kim Liên vốn dùng cánh hoa làm đơn vị, nay dùng đóa để hình dung! Nhiều không tả nổi!
Tuy Thiên Kim Liên chỉ là bảo vật cấp tám, nhưng nó sinh trưởng ở Cấm Kỵ Hải, cũng là bảo vật hiếm thấy. Nó cũng là vật tăng lực lượng tinh thần khá tốt. Đương nhiên, không có tác dụng quá nhiều với lực lượng tinh thần trên 3000 hz.
Nhưng dù sao thì đó cũng là bảo bối! Vật phẩm tăng lực lượng tinh thần vốn không nhiều!
Phương Bình không ngờ mình lại có thể tìm được nhiều Thiên Kim Liên như vậy ở thần quốc Địa Phi, nơi đây chỉ một quốc gia nhỏ.
Lẽ nào tổng bộ tà giáo có cái ao sen chuyên nuôi trồng Thiên Kim Liên sao?
Phương Bình nghĩ đây rất có thể là sự thật!
Một đóa Thiên Kim Liên có tám cánh, một cánh trị giá 20 tỷ, một đóa 160 tỷ, 500 đóa... Giá trị cao đến 80 ngàn tỷ, có thể tăng cho mình 8 tỷ điểm tài phú!
Phương Bình nuốt một ngụm nước bọt, ta không dám lấy.
Lỡ như hệ thống tăng điểm tài phú đột ngột, điểm tài phú bỗng vượt quá trăm tỷ, hệ thống bảo trì thăng cấp, hắn bại lộ, thế chẳng phải sẽ bị cường giả tà giáo túm đầu sao?
"Thôi, điên cuồng dùng tiền vậy!"
Phương Bình tính toán trong lòng, điểm tài phú của hắn còn hơn 70 tỷ điểm. Phải tiêu bớt một chút mới được!
Vật chất bất diệt và khí bản nguyên là hai thứ dùng rất nhiều tiền, Phương Bình trước giờ là dùng bao nhiêu đổi bấy nhiêu, hiện tại... 100 ngàn điểm 1 vẫn khí bản nguyên, Phương Bình lập tức đổi 100 ngàn vẫn!
10 tỷ điểm!
Có tiền tùy hứng, nhiều tiền lắm của!
10 ngàn điểm 1 nguyên vật chất bất diệt, Phương Bình cũng đổi số lượng lớn, đổi 1 triệu nguyên!
10 tỷ điểm!
Giờ khắc này, điểm tài phú của Phương Bình còn 53 tỷ điểm.
Lần trước, hắn đã mở rộng không gian chứa đồ đến 1.2 triệu mét vuông, Phương Bình cảm thấy lần này chắc là sẽ gom được nhiều thứ hơn, hay là... Mở rộng thêm một chút?
1.2 triệu mét vuông cũng đâu có nhiều! 10 ngàn mét vuông cũng chỉ mới 500 triệu điểm tài phú.
Mở rộng 800 ngàn mét vuông, tốn 40 tỷ điểm.
Có ai từng gặp một không gian chứa đồ rộng 2 triệu mét vuông chưa?
Nhẫn chứa đồ của tất cả cường giả trong tam giới hợp lại có rộng bằng không gian của hắn không?
"Chừa lại 13 tỷ điểm là được rồi! Mình có cảm giác lần thu hoạch này sẽ rất khổng lồ!"
Phương Bình tùy tiện tiêu hao điểm tài phú, không đau lòng chút nào! Có gì mà phải đau lòng, kho báu trước mặt có giá trị đủ để khiến người chấn động.
Tà giáo thật sự có tiền, so với tà giáo, Giới Vực như dân cái bang ăn mày, hắn có gì phải lo lắng?
Phương Bình nói làm là làm, nhanh chóng mở rộng không gian chứa đồ đến 2 triệu mét vuông.
Giờ khắc này, Phương Bình hài lòng, cũng mới có gan lấy những bảo vật kia.
500 đóa Thiên Kim Liên, lấy hết. Thứ này chỉ có tác dụng với cường giả cấp bảy cấp tám, Địa Phi Chân Quân chưa dùng tới, nếu không cũng sẽ không trữ ở đây.
Về phần mình... Mình lấy đi bồi dưỡng thuộc hạ không được sao?
Đảo Thiên Vân nhiều võ giả như vậy, mình lấy đi bồi dưỡng người của mình không thành vấn đề chứ?
Trong kho có không ít quả Kim Thân có tác dụng tôi thể, Phương Bình lập tức bỏ vào túi, của ta!
Tinh hoa sinh mệnh, ta muốn.
Dịch năng lượng... Giá trị không cao, mà thôi, lấy luôn, có ít cũng đáng tiền, tuy rằng nơi này năng lượng nồng nặc, gần như chưa dùng tới cái này, nhưng Trái Đất nghèo, mang về cũng là chí bảo!
Thời khắc này, Phương Bình muốn chuyển sạch kho báu ở đây cho rồi, đi điện Khôn Vương làm gì cơ chứ.
Trong kho, Phương Bình bắt đầu trắng trợn cướp đoạt.
Thiên Kim Liên, quả Kim Thân, tinh hoa sinh mệnh, dịch năng lượng, thần binh cấp chín... Nơi này đều có!
Những thứ này, đều bảo vật nhằm vào cường giả cao cấp.
Đương nhiên, chỉ có một ít trái cây của yêu thực cấp chín, chứ không có mấy loại quả duy nhất. Bởi ngay cả Địa Phi Chân Quân cũng cần bảo vật như vậy, nó sẽ không tồn tại trong kho báu.
Bảo vật kho báu chủ yếu nhằm vào cường giả trung cấp, cao cấp, cũng chỉ có bảo vật như vậy mới có tư cách được đưa vào kho báu của thần quốc Địa Phi.
Phương Bình hiện là hoàng tử của thần quốc này, là hoàng tử duy nhất, hắn lấy đi những thứ này, đương nhiên không ai có ý kiến gì.
Đại khái qua hơn nửa giờ, Phương Bình hài lòng đi ra.
40 tỷ điểm tài phú!
Trừ 13 tỷ điểm tài phú ban đầu còn dư lại, chỉ trong chốc lát, hắn đã cướp được 27 tỷ điểm tài phú, có thể sánh với toàn bộ tài phú của một Giới Vực!
Thật sự có tiền! Quan trọng hơn là, nếu mang những thứ này về, Phương Bình cảm thấy nhân loại sẽ nhanh chóng bước vào thời kỳ bùng nổ võ giả cao cấp.
Rất nhiều võ giả bị giới hạn vì lực lượng tinh thần không đủ mạnh, không thể mạnh lên. Nhưng hiện tại, lấy được được nhiều thứ tốt như vậy, số lượng cao cấp của nhân loại nhất định sẽ tăng mạnh. "Địa quật và tà giáo có cường giả cao cấp nhiều vô số kể, nhân loại cũng phải nhiều lên mới được. Những thế lực như thiên ngoại thiên và tà giáo có rất nhiều cường giả cao cấp. Qua mấy lần đại chiến, địa quật thiệt hại hơn 1000 người, cũng không thấy địa quật ít đi bao nhiêu cấp chín.
Một ngoại vực có hơn 2000 cấp chín, số lượng tử thương cũng không bằng số lượng cấp chín trung bình của một ngoại vực.
Bên ngoài kho, mấy vị cường giả cấp chín đang đợi. Họ cũng không hỏi Phương Bình lấy cái gì, đây chính là kho báu của Phương Bình, muốn lấy gì thì lấy thôi. Phương Bình vừa định rời đi, bỗng hỏi: "Trong nước còn lại bao nhiêu võ giả bản nguyên?"
"Hồi bẩm điện hạ, điện hạ trước có nói muốn xuất binh, hiện tại, cường giả bản nguyên trong nước đều đang chuẩn bị chiến tranh... Nếu điện hạ cần, e là chỉ có thể triệu tập dưới 20 vị võ giả bản nguyên... Người trả lời là một võ giả trung niên, ông ta hơi thấp thỏm. Điện hạ hình như muốn điều người, nhưng hiện tại, trong nước đang chuẩn bị chiến tranh, không triệu tập được nhiều cường giả như vậy. Phương Bình khẽ động lòng, 20 vị! Mà đây là trong tình hình cả nước chuẩn bị chiến tranh! Cũng có thể hiểu được, tu luyện trong hoàn cảnh như vậy, sao có thể thiếu võ giả cấp chín được? E rằng nước Địa Phi phải có hơn 50 cấp chín!
Tà giáo to lớn, không phải quốc gia nào cũng giống nước Địa Phi, một số quốc gia không còn Thần Chủ, đã sớm bị người khác xâm chiếm dần, sẽ không có nhiều cấp chín.
Nhưng dù thế nào thì tà giáo sẽ không dưới 2000 – 3000 cấp chín!
Thế lực đáng sợ!
Đương nhiên, Phương Bình có thể chấp nhận được điều này, tà giáo phát triển nhiều năm như vậy, không đến nỗi kém hơn cả ngoại vực địa quật.
Ngoại vực có 2000 cấp chín trở lên, tà giáo có 2000, 3000 cấp chín cũng chẳng có gì lạ.
"Gọi bọn họ đến, theo bản tọa đi Thiên Mộc Lâm!" Phương Bình không định đi một mình. Với thực lực cấp chín mà hắn đang thể hiện, nếu gặp chuyện rồi phải bại lộ thực lực thì sẽ rất nguy hiểm.
Nếu có thể dùng người thì đương nhiên phải dùng người. Cũng tiện để mình hưởng thụ đãi ngộ cấp cao ở nơi này.
Hiệu suất làm việc ở nước Địa Phi rất nhanh. Phương Bình không chờ bao lâu, đại khái khoảng 10 phút, một luồng khí thế mạnh mẽ đã xuất hiện trước mặt Phương Bình.
"Tham kiến điện hạ"
Không đến 20 người, Phương Bình nhìn một chút, 18 vị cường giả cấp chín. Những người này đang cung kính hành lễ với Phương Bình.
Tuyệt đỉnh và cấp chín không giống nhau.
Tuyệt đỉnh thường thống lĩnh cấp chín, nơi này không phải Nhân Gian, không có nhiều đãi ngộ, nơi này không khác địa quật là bao, tuyệt đỉnh có quyền khống chế cấp chín tuyệt đối. Bọn họ đều là cường giả của nước Địa Phi, Phương Bình là chủ nhân của họ.
Chủ nhân gọi đi làm việc, không ai không muốn, thậm chí còn ước có cơ hội thể hiện trước mặt Phương Bình.
Phương Bình cũng không hỏi tên tuổi, hắn không biết Vân Sinh có biết những người này hay không, hắn diễn vai lạnh nhạt, lên tiếng: "Bản tọa muốn đến Thiên Mộc Lâm tìm cơ duyên, xem có cơ hội chứng đạo hay không, các ngươi cùng đi với bản tọa, sẽ không thiếu phần các ngươi!"
Mọi người dồn dập đáp lại.
Vị quan thần trước đó đề xuất Phương Bình xuất binh chạy đến, nghiêm khắc răn dạy nhóm người: "Bảo vệ điện hạ cho tốt, nếu điện hạ gặp phải chuyện gì, bọn ngươi có chết ngàn lần cũng không đủ!"
Vân Sinh mặc dù là cường giả cấp chín mạnh nhất, nhưng trong mắt bọn họ, hắn vẫn mong manh dễ vỡ như người làm bằng sứ.
Cũng không thể để Vân Sinh xảy ra chuyện! Địa Phi Chân Quân vẫn còn sống, nếu ông ấy nổi giận, ai cũng không thể chịu được lửa giận của Chân Thần.
Mọi người dồn dập đáp lời, ai cũng cực kỳ trịnh trọng, không ai dám thất lễ.
1826 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận