Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2289: Thay Đổi Trong Nháy Mắt

Trong đầu Phương Bình xuất hiện một con mèo mập. Phương Bình hơi bất ngờ! Hắn cho rằng trong bản nguyên hỗn loạn, Thương Miêu không thể liên hệ với hắn. Không ngờ nó vẫn làm được!
"Tên lừa đảo, tên lừa đảo, mau nghe điện thoại!"
Thương Miêu thở mạnh, có vẻ nó đang rất mệt. Phương Bình nhắm mắt, giả vờ cao thâm, trên thực tế là đang liên hệ với Thương Miêu.
"Mèo lớn, Trảm Thần Đao bị cướp rồi! Người của núi Vương Ốc cướp!"
"Ở!"
Thương Miêu giống như không có phản ứng gì, nhưng ngay giây sau, nó trừng lớn hai mắt, hỏi: "Núi Vương Ốc cướp đi rồi?"
“Ừm.”
“Meo, phiền phức rồi!”
Thương Miêu lầu bầu nói: “Núi Vương Ốc có người kia rất lợi hại... Hơn nữa còn... Quên đi...”
Thương Miêu muốn nói lại thôi, một lát sau mới nói: “Không sao đầu, Trảm Thần Đao là của bản miêu, chỉ cần bản miêu ra tay, có thể lấy về. À phải rồi, Nhân Hoàng giả nói, có rất nhiều người vừa mới đi vào, bảo ta thông báo cho ngươi.”
Phương Bình biến sắc! Vương Chiến Chi Địa ngăn cách với bên ngoài, hắn thật sự không biết lại có người đi vào! Hiện tại có người đi vào, không cần phải nói, chắc chắn là người của địa quật! Còn về chuyện Trường Đào làm sao nói với Thương Miêu thì cũng đơn giản, cứ nghĩ đi nghĩ lại cảnh đó nhiều lần, nghĩ về Thương Miêu nữa là xong.
"Người của địa quật lại vào!"
Phương Bình động lòng, vừa bất lực, vừa bi ai. Cũng phải! Địa quật nhiều cấp chín, không ít như nhân loại. Chết mấy trăm người, lại có thể cử thêm mấy trăm người vào. Hiện tại, người của mình ai nấy đều bị thương, cường giả có chiến lực mạnh mẽ như Lý Trường Sinh lúc này cũng sức cùng lực kiệt, không thể tái chiến. Lúc này, dù có đánh với Kỳ Huyễn Vũ cũng chưa chắc đã có lợi. Huống chi, đối phương đã có viện binh! Kỳ Huyễn Vũ có lẽ cũng không biết, hoặc đang cố tình kéo dài thời gian. Phương Bình mở mắt, nhìn về phía Kỳ Huyễn Vũ, chậm rãi nói: "Kỳ Huyễn Vũ, ý của ngươi là chúng ta dừng lại?"
"Không sai."
Kỳ Huyễn Vũ lạnh lùng nói: "Hiện tại, chúng ta không thể làm gì nhau, như vậy, so với việc tiếp tục hao tổn chiến lực, chi bằng đình chiến! Phương Bình, thần tướng Phục Sinh Chi Địa có bao nhiêu người? Chôn vùi nhóm người các ngươi ở đây, trừ nhóm Chân Vương, Phục Sinh Chi Địa các ngươi không ai nối nghiệp! Mà Thần Lục bọn ta còn rất nhiều cường giả! Dù bọn ta có chết hết ở nơi này cũng không sao, người thật sự muốn liều mạng đến cùng với bọn ta sao?"
Phương Bình cười ha hả: “Ta không ngốc như vậy! Giết các ngươi lúc nào chẳng được! Nhưng hiện tại, ta cảm thấy... Chúng ta có nên liên thủ giải quyết một vài người trước?”
Phương Bình đột nhiên nhìn về phía Địch Hạo, trầm giọng nói: "Kỳ Huyễn Vũ, ta không quan tâm các ngươi có thỏa thuận gì với hai vương, nhưng Mệnh Vương thật sự từ bỏ tất cả sao? Nếu không thì chúng ta liên thủ tiêu diệt quân Thần Đình ngay đi thôi!
Bây giờ, quân Thần Đình đã tổn thất khá nặng, Địch Hạo thực lực mạnh mẽ, không thể không xử lý!".
Địch Hạo không nói một lời! Song, hai vị giáp máu và giáp vàng đang cảnh giác! Kỳ Huyễn Vũ nhìn nhóm người Địch Hạo, không nói gì. Phương Bình lạnh nhạt: "Giết Địch Hạo, giết người của hai vương, đây mới là mục tiêu và nhận thức chung! Lúc trước, ngươi giết người của chúng ta, chúng ta giết người của các ngươi, chúng ta hòa nhau! Nhưng nếu Địch Hạo không chết, Kỳ Huyễn Vũ, ngươi thật sự cho rằng các ngươi có thể lấy được chí bảo sao?"
Phương Bình cười nhạo: "Nói chuyện viển vông! Nếu ta nhớ không lầm, chiến trường không gian cũng không thiếu thi thể cường giả, ai biết hai vương có luyện chế những thi thể này hay không? Một khi bị người khống chế, chúng ta sẽ gặp chuyện đó! Còn nữa, quân Thần Đình chẳng sẽ lại chỉ có mấy người như vậy sao?
Nếu ta nhớ không làm thì người khống chế thi khôi... Biến mất rồi!
Một cường giả đỉnh cấp chín với lực lượng tinh thần cực mạnh, là một người hay là một nhóm? Thực lực của chúng ta đều rõ ràng ở ngoài sáng, nhưng thực lực của hai vương thì sao, các ngươi dám nói mình nhìn thấu được họ sao? Dưới góc nhìn của ta, hợp tác với hai vương là chuyện cực ngu xuẩn!"
Nói đến đây, Vương Kim Dương thở dốc, tiếp lời: "Những người này... Những người này đóng cửa ra vào của các vực khác... Nhưng không đóng cửa ra vào vực cấp chín... E là... E là có ý đồ riêng, thậm chí cố ý hấp dẫn người khác tiến vào để bắt gọn!"
Trong đám người, không ít người lại biến sắc. Địch Hạo không nói một lời, lực lượng tinh thần tìm đến la bàn mặt kính! Trên la bàn, trừ nhóm người bọn họ đang tập trung ở phía này, phía cửa vực cấp chín, chớp mắt có thêm nhiều chấm đỏ nhỏ. Mà mấy trăm chấm đỏ nhỏ này đang nhanh chóng chạy vào khu vực trung tâm này. E là không tới 10 phút, nhóm người này sẽ chạy đến. Lúc này, Địch Hạo không còn điên cuồng như trước. Khi nhóm giáp máu của quân Thần Đình bị giết, hắn điên cuồng không gì sánh được, nhưng dù sao hắn cũng là cường giả đỉnh cao từng trải qua nhiều lần đại chiến, thậm chí từng là Chân Thần, cũng từng tận mắt nhìn vô số chiến hữu tử vong. Lúc trước bị thương và điên cuồng là vì một số chiến sĩ cuối cùng của quân Thần Đình gần như chết hết rồi. Lúc này, Địch Hạo mở mắt, nhìn bốn phương. Đặc biệt là phe Phương Bình! Nhìn thấy phương Bình, đáy mắt Địch Hạo lóe lên một tơ máu màu đỏ, nhưng lại nhanh chóng bình tĩnh lại, chậm rãi nói: "Phương Bình, trên chiến trường, mỗi người có lý tưởng riêng! Không liên quan đến chuyện ai đúng ai sai! Các ngươi xâm lấn lãnh địa hai vương, quân Thần Đình ra tay, có gì không ổn sao! ?"
Phương Bình nhìn hắn, cười nói: “Ngươi muốn nói cái gì?”
Địch Hạo lại nhắm mắt! Nhưng ngay sau đó, hắn dùng lực lượng tinh thần truyền âm: "Phương Bình, ngụy triều có thêm người tiến vào! Một khi viện quân của ngụy triều tiến vào, đối phương sẽ là phe mạnh nhất... Ngươi muốn nhìn thấy cảnh này hay sao?"
Ánh mắt Phương Bình khẽ nhúc nhích, quả nhiên, những tên này có thể nắm giữ tình hình người ra người vào! Địch Hạo vẫn luôn ở đây, nhưng lại biết người của địa quật đến rồi.
Phương Bình đánh giá hắn một phen, tầm mắt nhanh chóng tìm đến lồng ngực hắn, nơi đó dường như có vật gì đó! Lẽ nào vật này có thể theo dõi toàn bộ Vương Chiến Chi Địa? Nghĩ thầm như vậy, Phương Bình cũng không làm lỡ chuyện, nhanh chóng hỏi lại: "Có người đến? Bao nhiêu người?"
"Gần 300 người!"
Địch Hạo lúc này bình tĩnh vô cùng: "Đều là bản nguyên đỉnh cấp, một khi họ đến nơi, ai có thể địch lại? Trong các ngươi, ai còn duy trì lực chiến đỉnh cấp? Đối đầu với mấy trăm bản nguyên khỏe mạnh, chỉ có đường chết!"
Số người còn sống ở nơi này khoảng 300 người. Phe của Kỳ Huyễn Vũ còn hơn 50 người, bây giờ có thêm 300 người đến cứu viện, đến lúc đó, cường giả địa quật sẽ là hơn 350 người. Mà các phe còn lại cũng chỉ còn khoảng hơn 250 người, mà hơn một nửa là thương binh liệt sĩ, không thể ra tay, những người có thể ra tay thì tiêu hao rất lớn. Phương Bình nhanh chóng hỏi: "Ngươi muốn như thế nào?"
"Hợp tác! Nhân lúc họ còn chưa đến, hợp tác tiêu diệt nhóm Kỳ Huyễn Vũ! Về phần viện quân của ngụy triều, bản tướng giúp ngươi! Ta sẽ giúp người khiến họ bị phân tán. Tuy bọn ta không thể khống chế bản nguyên hỗn loạn nơi này, nhưng có thể thuận thế dẫn dắt một chút. Tách những người này ra, chúng ta có thể tập trung toàn lực tiêu diệt nhóm người này!"
Phương Bình cười như không cười nhìn hắn, truyền âm: "Mục đích của hai vương là gì?"
"Không có mục đích, mục đích của chúng ta chính là khiến các ngươi tổn thất càng nhiều người! Chết càng nhiều càng tốt!"
Địch Hạo nói chuyện đơn giản, mục đích của quân Thần Đình là giết kẻ xâm lấn. Về phần chết trên tay người nào, người chết là người phe nào, bọn họ không quan tâm.
Trong lúc hai người ngày đang trao đổi, Kỳ Huyễn Vũ cũng đang trao đổi với người khác.
"Chúng ta tổn thất nặng nề như vậy, Mệnh Vương có lẽ đã nhận được tình báo! Chúng ta sẽ có viện quân! Mọi người, cố gắng kéo dài thời gian, đến lúc đó, có thể tiêu diệt tất cả bọn họ!"
Kỳ Huyễn Vũ và thủ lĩnh của ba vương đình khác đang thảo luận. Vương Chiến Chi Địa nằm ở vùng cấm của địa quật, thuộc địa phận của bốn vương đình lớn, hai vương là chủ nhân của nơi này sao? Không, bốn vương đình lớn mới là chủ nhân của nơi này! Hai vương đã trở thành quá khứ từ lâu! Ở đây cũng chỉ có bốn vương đình lớn mới có năng lực vận chuyển viện binh không ngừng tiến vào nơi này. Bốn vương đình lớn hợp tác, ở thời khắc quan trọng, họ thậm chí có thể đưa hơn một ngàn cấp chín vào! Huống chi, một số quân đội của vương đình còn chưa xuất phát. Kỳ Huyễn Vũ biết phe mình sẽ có viện quân, nhanh thôi! Lúc này, lão muốn cố gắng kéo dài thời gian, không chỉ là chờ viện quân, mà còn để mình khôi phục thương thế! Nếu không khôi phục, lão không thể đánh ngang tay với cường giả như Phương Bình, Địch Hạo và Triệu Hưng Võ. Lão không địch lại, khí thế của địa quật sẽ suy sụp.
"Sắp rồi!"
Kỳ Huyễn Vũ yên lặng thầm nhủ, nhìn quanh bốn phương, giờ khắc này, lực lượng tinh thần đang tung hoành ở khắp nơi, hiển nhiên, sau đại chiến, các phe đều đang suy nghĩ xem nên đi con đường nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận