Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2776: Sớm Muộn Sẽ Đào Rỗng Ngươi

Chú Thần Sứ tự nhiên cầm lấy ấm trà, ông không châm trà mà trực tiếp cầm cả bình trà mà uống, vừa uống vừa nói: "Ngươi chẳng phải Hoàng Giả chuyển thế gì cả, thằng nhóc này, ngươi..."
Chú Thần Sứ lại nhìn hắn, thật lâu sau mới nói: "Thú vị! Ta như thấy được gì đó trên cơ thể ngươi!"
"Cái gì?" Phương Bình bất ngờ, ngươi thấy cái gì rồi?
Chú Thần Sứ lạnh nhạt nói: "Hơi thở không thuộc về thời đại này! Ngươi nên biết, người cũng như binh khí, người sống lâu và binh khí chế tạo lâu đời thực ra đều khác nhau. Bất cứ thứ gì cũng có đặc trưng của thời đại mà nó thuộc về!
Giống như võ giả phục sinh, họ cũng mang đặc trưng của thời đại mà họ từng sống, có lẽ các ngươi không thấy được, nhưng không có nghĩa lão phu không thấy được!
Ngươi... Ngươi không giống võ giả phục sinh!"
Nói xong, Chú Thần Sứ lại cười: "Ngươi rất thú vị, trên người ngươi mang theo một vài đặc thù, hơi thở rất đặc thù, những năm qua lão phu chưa từng thấy ai như vậy"
Sau đó, Chú Thần Sứ tự lẩm bẩm: "Lẽ nào có liên quan đến thời gian? Mà cũng không đúng! Nếu là không gian, có lẽ lão phu còn hiểu được. Nhưng liên quan đến thời gian, từ xưa đến nay, chưa từng có ai có thể nghịch chuyển thời gian nhỉ?
Nếu ngay cả thời gian mà cũng nghịch chuyển được, thì người này không gì không làm được, còn cần phải làm như vậy làm gì?"
Chú Thần Sứ lẩm bẩm: "Chẳng lẽ không phải thời gian... mà là... huyễn cảnh?"
Chú Thần Sứ vuốt cằm, khó hiểu: "Trên người ngươi có đặc trưng không thuộc về thời đại này, nhưng lại là Nhân Vương đương đại, điều này không hợp lẽ thường! Theo lý thuyết, nếu ngươi không phải là nhân vật của thời đại này, ngươi gần như sẽ không thể trở thành Nhân Vương.
Như Mạc Vấn Kiếm, hắn muốn thành Nhân Vương, hắn phải chuyển thế!
Nhưng chuyển thế vẫn có đặc trưng riêng.
Vì sao Trấn Thiên Vương không phải là Nhân Vương? Bởi vì hắn không thuộc thời đại này, những người khác cũng như vậy, nhân vật không thuộc thời đại này mà muốn làm Nhân Vương, đó là chuyện không thể!"
Đây là lần đầu Phương Bình nghe được cách nói này, hắn hơi bất ngờ, cũng hơi khiếp sợ, ông lão này rốt cuộc đã nhìn thấy gì? Như lời ông ấy nói... ý ông ấy là, mình không phải người của thời đại này?
"Ngươi không thuộc về thời đại này, nhưng lại hoàn toàn hòa vào thời đại này... Thú vị!"
Chú Thần Sứ trầm ngâm: "Điều này tương đương với việc tân trang binh khí, hoặc giả trang binh khí, hay còn gọi là làm giả! Làm giả binh khí, ngư long hỗn tạp, lẫn vào nhau, để người khác không nhìn ra được bất thường Đây không phải là chuyện người bình thường có thể làm được, là chuyện rất đáng sợ!
Năm xưa lão phu cũng từng bắt chước thiết kế một số thần binh của sơ võ, nhưng dù sao cũng hơi khác thường, cường giả dễ dàng phát hiện được.
Nếu không có kinh nghiệm như lão phu, khó mà cảm ứng được một chút dị thường của ngươi..."
Phương Bình ngây người, có ý gì? Ngươi cũng từng lập nghiệp làm giả?
Chú Thần Sứ lắc đầu nói: "Không nghĩ ra...
Phương Bình hơi nhíu mày nói: "Tiền bối rốt cuộc nhìn thấy gì?"
"Đã nói rồi đấy thôi, một vài khí cơ không phù hợp với thời đại này!"
Chú Thần Sứ chỉ vào đôi mắt mình, cười nói: "Lão Phu dựa vào nhãn lực này để kiếm cơm! Đôi mắt này là Thần Nhãn! Trên người ngươi có hơi thở không hợp với thời đại này, hiểu chứ?"
Phương Bình cười nói: "Không hiểu lắm!"
"Có lẽ vậy!" Chú Thần Sứ cười ha hả nói: "Ý là, ngươi thật ra không hẳn là người của thời kỳ Tân Võ! Có lẽ ngươi là lão giả cổ xưa, cổ xưa hơn cả ta, hoặc có lẽ ngươi là người đến từ tương lai? Hoặc là nói, ngươi thực ra được sinh ra ở thời đại này, nhưng... ngươi không hẳn lớn lên ở Tân Võ?"
Chú Thần Sứ lắc đầu: "Nói chung là phức tạp lắm, bản thân ngươi nhiều khi cũng không hiểu, nói đi cũng phải nói lại, nhóc, ngươi có cảm giác gì khác thường không?"
"Không có" Phương Bình cười ngoài mặt, nhưng trong lòng chấn động Phải, ta không phải là người của thời đại này!
Ta đến từ một thế giới hòa bình! Nơi đó không có cổ võ, không có tân võ, không có võ đạo... Có được xem là một thế giới khác không?
Thực ra, Phương Bình từng nghĩ, hắn có lẽ... giống như lão Trương hiện tại đang ở trong thế giới bản nguyên của mình vậy. Sinh hoạt ở một thế giới hư ảo!
Hắn từng nghĩ thực ra mình chỉ là một sinh vật trong bản nguyên của một vị cường giả nào đó, giống như đầu cá trong thế giới mèo của Thương Miêu!
Chỉ là bỗng có một ngày, hắn thoát khỏi thế giới kia! Số trời run rủi, trở về thế giới chân chính?
Là như vậy sao?
Phương Bình không biết!
Chú Thần Sứ cũng không bối rối với suy nghĩ của bản thân, ông cảm thấy Phương Bình có lẽ cũng chẳng biết gì, nên cười nói: "Thực ra, ngươi rất thú vị, theo lý thuyết, ngươi không nên có thành tựu như vậy!
Nhưng ngược lại, ngươi có thành tựu!
Có người muốn nghịch chuyển một vài thứ, ta thấy, có lẽ ngươi cũng chỉ là quân cờ!"
Phương Bình bình tĩnh đáp: "Tam Giới chính là một bàn cờ lớn, ai mà không phải là quân cơ? Dù là những người chơi cờ cũng vậy thôi. Chỉ cần có đủ thực lực, sớm muộn cũng có thể lật tung bàn cờ này, không phải sao?"
"Cũng đúng!" Chú Thần Sứ lại nở nụ cười: "Vì sao quân cờ lại không thể vươn mình làm chủ chứ? Điểm này ngươi mạnh hơn Mạc Vấn Kiếm, hắn nhìn thấu một vài thứ, nhưng cũng mất đi một vài thứ, người này tuy mạnh, nhưng e là khó mà đánh vỡ được bàn cờ này!"
"Tiền bối thì sao?"
"Ta?" Chú Thần Sứ suy nghĩ một chút mới cười nói: "Ta có lẽ quen biết tất cả những người đánh cờ! Bàn cờ này, cần một cái bàn cờ, có lẽ... Ta chính là người chế tạo bàn cờ? Có hiểu chưa?"
"Không hiểu lắm!"
"Biết ngươi không hiểu" Chú Thần Sứ cười nói: "Không hiểu cũng không sao, ta thực ra ở trên ranh giới, có lẽ là quân cờ, có lẽ không phải "Tiền bối từng tiếp xúc với chín Hoàng bốn Đế?"
"Đương nhiên!" Chú Thần Sứ tựa người lên ghế sô pha, cười hỏi: "Có rượu không? Uống trà không hợp khẩu vị!"
Phương Bình lấy ra một vò rượu do chính hắn sản xuất, Chú Thần Sứ mở vò rượu ra, ngửi một cái, cười: "Đúng là xa xỉ"
"Chín Hoàng bốn Đế... Cũng không cần thần thoại bọn họ quá mức!"
Chú Thần Sứ uống rượu, mặt lộ vẻ tang thương nói: "Năm đó bọn họ cũng là người, là người bình thường... Chỉ là cuối cùng đi xa hơn người khác mà thôi! So với bọn họ, một số sơ võ giả còn xuất sắc hơn! Những người kia đi từ không đến có, ngươi phải hiểu, những người này mới thật sự giỏi, vì quá trình khó như lên trời! Nếu hiện tại ngươi chỉ có hai bàn tay trắng, trong người chẳng có một xu, ngươi có thể chế tạo một đế quốc huy hoàng và giàu có sao?
Ngươi không thể Mà chín Hoàng bốn Đế chỉ là kế thừa từ người đi trước, phát huy đến mức tối đa, thực ra không quá khó.
Một bên là xây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, một bên là kế nghiệm người đi trước, đương nhiên sẽ có chênh lệch"
Phương Bình gật đầu: "Ta cảm thấy ta mà xây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng thì cũng có thể phát triển tốt"
"Ha ha!" Chú Thần Sứ xem thường: "Vậy thì lão phu sẽ xử lý Võ Vương và đồng bọn, sau đó tiêu diệt cường giả Nhân tộc, để lại một nhóm người bình thường, lão phu muốn xem thử ngươi có năng lực gì mà mạnh miệng như vậy!"
"Tiền bối có thể thử xử lý Võ Vương trước rồi tính!"
"Ngươi cho rằng ta không thể?"
"Tiền bối ngay cả ba vị Thiên Vương còn không giết được, ta thấy Võ Vương còn khó giết hơn ba vị Thiên Vương!"
Chú Thần Sứ nghẹn lời, coi thằng nhóc kia nói chuyện kìa!
Chú Thần Sứ không muốn tiếp tục đề tài này, nói sang chuyện khác: "Gặp phải chuyện gì, nói nghe một chút coi"
"Có lẽ có mười mấy Thánh Nhân muốn giết ta" Phương Bình đơn giản hóa câu chuyện, tóm tắt bằng một câu.
"Bao nhiêu?"
"Mười mấy người!" Chú Thần Sứ biến sắc, một lát mới nói: "Ngươi dọa lão phu hả? Số lượng Thánh Nhân khôi phục trong Tam Giới bây giờ tổng cộng cũng chỉ có mười mấy người, tất cả đều muốn giết ngươi?" Phương Bình bất ngờ, chỉ có mười mấy người thôi sao? Hóa ra là mình đánh giá cao số lượng Thánh Nhân khôi phục!"Vậy thì khoảng 10 người!"
"Có gì khác đâu?"
"Trừ một số cá nhân không muốn giết ta, những người còn lại đều muốn giết ta"
"Ngươi nên xem lại bản thân, vì sao họ đều muốn giết ngươi?"
Phương Bình cười nói: "Do ta quá ưu tú, hẳn là lý do này chứ?"
"..." Chú Thần Sứ suy nghĩ một chút, cảm thấy cần phải mắng cho thằng nhóc này tỉnh ra! Nhưng mà nghĩ lại, ở nó nói cũng đúng!
Nếu Phương Bình không ưu tú như vậy, Thánh Nhân nào sẽ để ý đến hắn?
Giống như hiện tại, nếu không vì giết Phương Bình, tuyệt đỉnh như Ngô Khuê Sơn sẽ không bị người khác xem trọng.
1734 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận