Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2513: Bộ Trưởng Phương Trên Địa Cầu (3)

Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng Phương Bình đã chuẩn bị rời đi.
Hắn nhanh chóng truyền âm ra ngoài: "Mèo lớn, ta sẽ để lại một phân thân ở đây, nhưng phân thân không thể duy trì lâu, hơn nữa đó là phân thân làm từ vật chất bất diệt, không có trí tuệ. Nếu có chuyện, ngươi phải ngay lập tức lấy danh nghĩa của ta, ngụy trang thành giọng của ta để trả lời!
Mà ngươi, nhất định phải ngay lập tức thông báo cho ta biết, ta sẽ ngay lập tức chạy về.."
Phương Bình truyền âm cho Thương Miêu.
Đây cũng là biện pháp duy nhất hiện tại!
Hắn nhất định phải xuống địa quật, nếu cứ tử thủ Trái Đất, rất nhiều thứ sẽ bị lãng phí. Hơn nữa, nếu hắn không rời Trái Đất, chỉ có thể mặc người xâu xé, không phá được cục diện bế tắc hiện tại.
Còn nếu chờ... chờ mình trở nên mạnh mẽ... Phương Bình có một vấn đề rất nghiêm trọng Lý Chấn... Lý Chấn không xuất hiện, lời nói dối của hắn sẽ bị vạch trần!
Đã hơn một tháng trôi qua, Lý Chấn vẫn chưa xuất hiện, không phù hợp với tính cách của Lý Chấn. Dù Lý Chấn bị thương không nhẹ, nhưng 1 tháng cũng đã đủ cho ông ấy hồi phục.
Lần trước mèo lớn nói phát hiện một vị cấp Đế, hư hư thực thực là cường giả tà giáo, e là đối phương hiện chỉ e ngại mỗi Lý Chấn.
Nếu Lý Chấn vẫn không xuất hiện, đối phương có lẽ sẽ nhìn ra vấn đề.
“Thật ra... Đã có người đang thăm dò ta rồi!” Phương Bình trầm ngâm, đúng, chính là Cơ Dao!
Có lẽ không phải là suy nghĩ chủ quan của Cơ Dao, nhưng Cơ Dao rất xằng bậy. Vũ Báo tấn công Trái Đất, nếu Lý Chấn không xuất hiện thì chuyện này sẽ ra sao?
Nếu bọn họ phát hiện Lý Chấn không ở ngoài Thiên Phần, hoặc là thương thế nặng đến mức một tháng cũng không thể khôi phục, chắc chắn sẽ gây ra hiệu ứng dây chuyền.
“Nên mình nhất định phải đảo loạn thế cục mới được!"
Phương Bình thầm nghĩ, trong đầu vang lên giọng của Thương Miêu: “Tên lừa đảo, ngươi lại muốn gạt người?"
Phương Bình lại bắt đầu lừa người rồi!
Đặt một cái phân thân ở đây, người của 107 ngoại vực đều biết hắn ở đây, đâu kẻ nào có thể chứng minh đây là Phương Bình giả... ai cũng không ngờ Phương Bình thật sự dám đi lúc này.
Sau khi Phương Bình bại lộ hành tung, đại khái là địa quật cũng đã xảy ra chuyện lớn rồi. Những cường giả kia, nào còn có sức quản nhân loại nữa.
“Đây không phải gạt người, đây là cứu người! Mèo lớn, ngươi không hiểu, cái này gọi là kế bỏ thành, ngươi không cần ra tay, ngươi giúp ta duy trì phân thân là được, lúc quan trọng, giả thành tiếng của ta là được.
“Giả giọng ngươi?” Thương Miêu xoắn xuýt một hồi: “Rất mệt, ngươi phải đi bao lâu?"
“Rất nhanh!” Phương Bình tính toán một lát: “Tối đa một ngày, nếu nhanh, ta sẽ trở lại sau 10 tiếng!"
“Được rồi!” Thương Miêu đồng ý, có chút oan ức, lại phải làm việc rồi.
Phương Bình an ủi nó vài câu, cũng rất bất đắc dĩ, hết cách rồi, giờ khắc này, cũng chỉ có thể nhờ Thương Miêu giúp đỡ.
Trong tình huống không ai phát hiện, lực lượng tinh thần của Phương Bình chập chờn một chút. Sau một khắc, Phương Bình để lại một phân thân, trông như người thật, nhắm mắt đứng thẳng ở chỗ cũ. Mà bản thân hắn lại nhanh chóng biến mất khỏi Thiên Bộ.
Hắn vừa biến mất không lâu, trong đại sảnh, phân thân Phương Bình bỗng nhiên mở mắt, bình tĩnh nói: "Bản... Bản bộ nhớ đến một chuyện, công thần của nhân loại, Thương Miêu, thích ăn thức ăn mèo, trước đây chỉ có Hoa Quốc cung cấp... Bây giờ, tất cả mọi người đều ở đây, hãy đi mua các loại thức ăn mèo có vị khác nhau, sai người đưa đến Ma Đô. Phải nhanh, càng nhanh càng tốt!"
Trong đại sảnh, mấy vị nhân viên trong Thiên Bộ, và cả các võ giả trong màn hình, đồng loạt dại ra. Bây giờ... ngài kêu chúng ta đi mua thức ăn cho mèo hả?
Bộ trưởng Phương đang nghĩ cái gì vậy!
“Bộ trưởng Phương, cái này...
“Phương Bình” nghiêm túc nói: “Đây là chuyện lớn, bản bộ có tác dụng lớn! Thương Miêu rất quan trọng đối với sự tồn vong của nhân loại, nhất định phải thỏa mãn nhu cầu của nó.."
Bọn họ đều câm nín, chẳng phải Thương Miêu đã đến Thiên Phần rồi sao? Cần gì phải sốt ruột như vậy?
Nhưng đây cũng không phải là chuyện lớn gì, mọi người dồn dập nói: “Bộ trưởng Phương, vậy chúng ta ngay lập tức sắp xếp, không vận đến Ma Đô"
“Phải nhiều!"
“Phương Bình” lại lần nữa nghiêm túc nói: “Càng nhiều càng tốt! Vạn tấn mới được! Mau chóng chuẩn bị, nhớ kỹ, phải có đầy đủ các loại vị, các loại đặc sản, các loại đồ ăn ngon...
“Phương Bình” đưa ra một đống yêu cầu, mọi người dở khóc dở cười, nhưng cũng không phản bác.
Ngươi quyết hết!
Đồ ăn vặt thôi mà, Phương Bình là nhân vật lớn, chuyện này cũng không tính là lớn.
Mà giờ khắc này, “Phương Bình” cũng rất hài lòng. Tên lừa đảo đi rồi, chính hắn muốn mình giả giọng hắn. Bản miêu chỉ nghiêm túc làm theo lời hắn!
Còn thức ăn mèo thì... tên lừa đảo rõ ràng đã lừa nó, bây giờ nó nhất định phải kiếm lại.
Lừa xong thức ăn mèo rồi, Thương Miêu nằm trên đỉnh tòa nhà phơi nắng, suy nghĩ một lát, mình còn thiếu gì nữa không nhỉ?
Cơ hội lần này rất hiếm có, nhất định phải lấy nhiều một chút. Thế là, tiếp theo xảy ra một chuyện khiến tất cả mọi người vừa cảm thấy dở khóc dở cười vừa cảm thấy yên tâm.
Bộ trưởng Phương không vội vã cũng không lo lắng, còn có thời gian rảnh rỗi làm những thứ này, xem ra chúng ta cũng không cần quá lo lắng.
“Làm cho bản miêu... cho Miêu huynh của ta, một tấm thảm lông lớn! Loại rất lớn, rất mềm mại và dày ấy! Muốn rộng 50... Không, rộng cỡ 100 giường, mau mau đưa tới!"
“Đồ uống cũng phải lấy tới, rượu... cũng mang tới luôn.
“Đúng rồi, các loại cá khô nữa, có cá sống là tốt nhất, cá càng tươi càng ngon!"
Trong đại sảnh, phân thân Phương Bình cũng sắp chảy nước dãi rồi. Tình cảnh này, thật sự khiến người ta câm nín, rốt cuộc là ngươi muốn ăn, hay là Thương Miêu muốn ăn?
Thương Miêu không ở trên địa cầu, chẳng lẽ là Bộ trưởng Phương muốn ăn?
Nhưng đâu có nghe nói Bộ trưởng Phương có sở thích này đâu!
Haiz, sở thích của cường giả thật là khó hiểu.
Các võ giả cảm khái trong lòng, nhưng lại rất nghiêm túc hoàn thành, mấy chuyện này cũng không cần bọn họ làm, chỉ cần gọi một cú điện thoại là được.
Một ít vật bình thường mà thôi, nếu là tài nguyên tu luyện, có lẽ sẽ hơi khó, nhưng đồ ăn thức uống thật sự không tính là gì.
Xa xa, Thương Miêu vui muốn khùng luôn.
Mặt mèo đầy mỡ cười run rẩy, thật là thoải mái! Muốn cái gì có cái đó!
Mình trước đó cân nhắc lâu như vậy, bây giờ thật sự... không buồn ngủ chút nào. Thương Miêu quyết định, lần này nhất định phải tích cho đủ vật tư cho 10.000 năm sau.
10 tiếng... 10 tiếng sợ không kịp!
Tốt nhất là tên lừa đảo nên trở về chậm hơn một chút, 24 tiếng là tốt nhất.
“Tuyệt đối đừng trở về sớm, nếu không mình sẽ không thể tích được vật tư cho 10.000 năm.. Thương Miêu vui sướng hài lòng, vội vàng nói tiếp, ăn, uống, dùng, đồ chơi... Đến khi Thương Miêu nói đến đầu đạn hạt nhân, các võ giả mới biến sắc.
Muốn cái này làm gì?
Thương Miêu thấy thế đành phải nhanh chóng sửa miệng, bản miêu chỉ muốn trữ thứ tốt thôi mà? Thần khí thời kỳ tam giới rất lợi hại, mình tích trữ không ít, nghe nói đầu đạn hạt nhân của Nhân Gian cũng rất lợi hại, có lẽ vạn năm sau, bản miêu lấy ra, cũng có thể dùng như thần khí. Năm đó mình không nghĩ tới cái này, không có trữ hàng, bằng không... bây giờ toàn là bảo bối rồi.
Thương Miêu không ngại phiền phức, vẫn nói rất nhiều.
Những người khác hiếm khi tiếp xúc với Phương Bình, Phương Bình nói cái gì thì chính là cái đó. Đáng tiếc, Bộ trưởng Phương không nhắc đến võ đạo, khiến mọi người có chút tiếc nuối.
Tại địa quật Kinh Nam, Phương Bình không biết con mèo kia đang giả dạng mình hết ăn lại uống, tâm lý điển hình của việc nhất định phải lợi dụng quyền thế trong thời gian còn quyền lực.
Đây là lần đầu tiên Phương Bình đến địa quật Kinh Nam. Lần này, Phương Bình không giả thành võ giả quá yếu.
Giờ khắc này, Phương Bình đang giả mạo Tạ Lỗi cấp bảy.
Nhân viên tuần tra của Thiên Bộ!
Bên trong địa quật Kinh Nam, thành Kinh Nam, cường giả cấp chín tọa trấn địa quật Kinh Nam là một người khá xa lạ đối với Phương Bình, họ Tôn.
Trên tường thành, Phương Bình và Đại tông sư Tôn Tường ngóng nhìn phương xa, Tôn Tường than thở: "Tuần tra Tạ, lão Trần đột phá cấp chín xong thì đi vào, mấy ngày qua cũng không có động tĩnh đặc biệt nào. Ta cũng đã khuyên lão Trần, nhưng... có một số việc, nước đã đến chân, không phải khuyên nhủ là được. Lão Trần nói bây giờ Hoa Quốc vẫn còn nhiều cấp chín, bên này có ta tọa trấn, ông ấy cũng an tâm. Nên ông ấy đi vào, nếu may mắn có lẽ có thể tiến thêm một bước, không thể khuyên được" 1748 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận