Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1989: Lòng Người Khó Hiểu Nhất (4)

Trong lúc Phong Vương đang suy nghĩ những chuyện này thì mọi người bỗng nhiên đồng loạt xuất hiện ngoài chiến trường không gian, dồn dập nhìn về phương bắc!
Hình như bên đó cũng xảy ra đại chiến!
"Chân Vương hy sinh..." Phong Vương tức khắc nhíu mày.
Trương Đào cũng hơi nhíu mày, sau đó trở lại bình thường. Những khu vực khác bạo phát chiến đấu rồi? Trong tình cảnh này, ai sẽ khiêu chiến tuyệt đỉnh ở vực khác chứ?
"Lê Chử!" Trong đầu Trương Đào xuất hiện một cái tên!
Là hắn! Chắc chắn là hắn! Không ngờ lần này hắn cũng không cam lòng đứng ngoài cuộc, mà là cho người ra tay, người vừa hy sinh hình như là… tuyệt đỉnh nhân loại!
Trương Đào cảm thấy khó chịu trong lòng, tuy ông và năm đại Thánh Địa không quá hoà thuận, nhưng tuyệt đỉnh nhân loại có hạn, bây giờ mọi người trên tổng thể vẫn nhất trí chống lại địa quật, mất đi một tuyệt đỉnh cũng sẽ ảnh hưởng rất lớn đến nhân loại.
"Loạn thế sắp tới rồi!" Trong đầu Trương Đào vang lên câu nói này, loạn thế thật sự sắp đến rồi.
Yêu ma quỷ quái đều sắp xuất hiện rồi!
Đây là điềm báo náo động lớn, không đợi nổi nữa.
Ngay vào lúc đó, không gian bỗng nhiên đổ nát, trước mặt Bách Sơn Vương xuất hiện một bàn tay như ngọc thạch, trông thì rất chậm, nhưng động tác của nó lại cực nhanh, đánh một chưởng về phía Bách Sơn Vương!
Núi hộ thân của Bách Sơn Vương trong chớp mắt bị đập nát!
Bàn tay lớn tiêu tan trong chớp mắt! Cùng lúc đó, Trương Đào chém ra một kiếm, chớp mắt chém phá hư không, lao thẳng đến đỉnh đầu của Bách Sơn Vương.
Đám người Phong Vương đứng bên cạnh vội vàng dồn dập lùi về sau.
"Trấn Thiên Vương!" Phong Vương gầm nhẹ một tiếng, ánh mắt thay đổi, Trấn Thiên Vương đến rồi! Mệnh Vương và Vạn Yêu Vương đâu?
Hắn còn đang suy nghĩ, tiếng nổ ầm ầm đã vang lên, đầu của Bách Sơn Vương nổ tung, lực lượng tinh thần ngưng tụ trong chớp mắt, mặt mũi tràn đầy bất ngờ, sau đó chính là tiếng gào thét chói tai.
"Mệnh Vương!"
Ầm ầm!
Tiếng nổ thứ hai lại vang lên, bàn tay lớn vừa biến mất ban nãy đột nhiên xuất hiện một lần nữa, nắm chặt lực lượng tinh thần của Bách Sơn Vương, dùng sức bóp chặt!
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên!
Bách Sơn Vương kêu thảm thiết, nhưng hắn vẫn chưa chết, hắn chính là Chân Vương tuyệt đỉnh, dù Trấn Thiên Vương có liên thủ với Võ Vương giết hắn, cũng không dễ như vậy!
Nhưng vào lúc này, một cái móc vàng đột nhiên xẹt qua, móc lấy lực lượng tinh thần còn sót lại của hắn lên! Lực lượng tinh thần của Bách Sơn Vương bị mất khống chế, lập tức bay tới trước mặt Trương Đào.
Trương Đào nhếch miệng cười một tiếng, đấm ra một quyền!
Tiếng nổ thứ ba vang lên!
Bốn chiêu! Trấn Thiên Vương liên thủ với Võ Vương, mỗi người ra tay hai lần, dùng bốn chiêu triệt để giết chết Bách Sơn Vương.
Ầm ầm ầm!
Trời đất biến sắc, lần này, xuất hiện mưa máu, mưa rất nặng hạt. Đám người Phong Vương dồn dập thay đổi sắc mặt.
Bách Sơn Vương bị giết rồi!
"Mệnh Vương!" Phong Vương cũng gầm lên giận dữ, Mệnh Vương đâu rồi?
Tuy Bách Sơn Vương chết dưới tay Trấn Thiên Vương và Võ Vương, nhưng Trấn Thiên Vương vô thanh vô tức xuất hiện, chuyện này không đúng!
Hai đại cường giả của bọn họ đâu?
Hắn gầm lên giận dữ, sau một khắc, phía xa, giọng nói uể oải của Mệnh Vương truyền khắp không gian, lạnh lùng nói: "Vạn Yêu chạy mất, bản vương không thể ngăn cản!"
Vạn Yêu Vương đi rồi! Một mình hắn không phải là đối thủ của Trấn Thiên Vương, bị Trấn Thiên Vương đánh tan, chạy tới chậm một bước.
Trong hư không, bóng của Trấn Thiên Vương hiện ra, đạm mạc nói: "Còn muốn tiếp tục không? Hôm nay đã chết quá nhiều người rồi!"
Phong Vương không cam lòng, phẫn nộ, căm tức.
Vạn Yêu Vương đi rồi! Mệnh Vương cũng không giữ nổi Trấn Thiên Vương!
Các ngươi nghĩ chúng ta đều là đồ ngu à?
Đáng chết! Mệnh Vương tuyệt đối có thỏa thuận nào đó với Chân Vương phục sinh!
Sắc mặt Phong Vương tái xanh, ngữ khí lạnh lẽo nói: "Các ngươi sẽ hối hận! Đều sẽ hối hận! Các ngươi luôn luôn bỏ mặc Phục Sinh Chi Địa, thậm chí lựa chọn hợp tác, sớm muộn sẽ có một ngày, các ngươi phải hối hận!"
Phong Vương hừ lạnh một tiếng, phá không bay đi!
Không ngăn được Trấn Thiên Vương, Phục Sinh Chi Địa lại có Võ Vương và một thanh thần binh mạnh mẽ, tuy có không ít người trọng thương sắp chết, nhưng bây giờ bọn họ cũng không muốn đánh nữa!
Hắn không muốn đánh tiếp, Trương Đào lại bỗng nhiên cười lạnh một tiếng: "Những người khác có thể đi, ngươi cũng muốn đi sao?"
Dứt lời, Trương Đào xuất hiện giữa trời, lao vào chiến đấu với Phong Vương. Hai người trong chớp mắt biến mất giữa không trung, vết nứt hiện ra rồi lại biến mất.
Trấn Thiên Vương thấy thế, hơi nhíu mày, chớp mắt xuất hiện bên cạnh Lý Chấn, nhìn về các Chân Vương phía đối diện.
Giờ khắc này, Mệnh Vương cũng chạy tới rồi. Những cường giả tụ lại một chỗ, không ít người nhìn về phía Mệnh Vương, lại nhìn Trấn Thiên Vương, sắc mặt không biểu lộ gì, nhưng trong lòng nghĩ thế nào thì chẳng ai biết.
Bách Sơn Vương chết rồi!
Một vị cường giả bản nguyên đã đi được 8000 mét, xếp hạng trên Chiến Vương, chết rồi!
Trên bảng xếp hạng chiến lực, Bách Sơn Vương xếp hạng 18, chỉ đứng sau Phong Vương, còn cao hơn Chiến Vương. Đánh nhau với Võ Vương lâu như vậy cũng không sao, thế mà lại chết khi Phục Sinh Chi Địa chỉ còn hơi tàn!
Dù có là Lý Chấn đã đi ra con đường thứ hai, cũng chưa chắc đã mạnh bằng Bách Sơn Vương. Đám người Hòe Vương cũng chưa chết, thế mà Bách Sơn Vương lại chết, hơn nữa Mệnh Vương còn không thể ngăn cản Trấn Thiên Vương.
Nếu ngay cả ngăn cản một lát cũng không làm được thì Mệnh Vương còn xứng làm cường giả số một Thiên Mệnh Vương Đình sao?
Trong đám người, không ít Chân Vương đều theo bản năng đứng xa Mệnh Vương một chút. Mệnh Vương cảm nhận được, hơi nhíu mày, không nói chuyện. Thật ra hắn cũng có chút bất ngờ, có một số việc... thật sự không phải do hắn sắp xếp!
Ví dụ như... Vạn Yêu Vương đột nhiên rời đi!
Ví dụ như, hắn chẳng nói gì với Trấn Thiên Vương hết, nhưng Trấn Thiên Vương lại trực tiếp ra tay với Bách Sơn Vương. Trấn Thiên Vương muốn làm gì chứ?

Thế cuộc nghịch chuyển trong chớp mắt!
Trấn Thiên Vương giết tới, liên thủ với Trương Đào, giết chết Bách Sơn Vương. Chân Vương tuyệt đỉnh hy sinh, càng khiến người ta chấn động, khiến người ta sợ hãi.
Bách Sơn Vương mà cũng có thể chết thì ai mà không chết được chứ?
Trước đây, mấy vị Chân Vương hy sinh cũng không mạnh lắm, bọn họ vẫn cảm thấy khá tự tin, bây giờ thì, ai nấy đều nhụt chí. Phong Vương bỏ chạy, Võ Vương lại không chịu bỏ qua, thế cuộc ngay lập tức liền thay đổi.
Chân Vương địa quật vẫn chưa rút đi, bây giờ, bọn họ không rời đi được. Càng phân tán thì càng nguy hiểm. Trận chiến này, bọn họ đã mất 6 vị cường giả rồi.
Dù là mèo khóc chuột, nhưng tâm trạng của không ít người đều bị ảnh hưởng, mưa máu vẫn còn đang rơi, bọn họ cũng không có tâm trạng rửa sạch, tùy ý để mưa máu nhuộm đỏ cả người.
Trong đám người, Mệnh Vương nhíu mày, nhìn lướt qua vết nứt hư không, chậm rãi nói: "Võ Vương, việc đã đến nước này, Phục Sinh Chi Địa mưu tính trận chiến này e cũng không phải là vì khai chiến toàn diện đấy chứ?"
Không có ai trả lời.
Mệnh Vương bình tĩnh nói: "Trấn Thiên Vương tuy mạnh, nhưng nếu cứ tiếp tục đánh nhau, Thần Lục cũng sẽ dốc toàn lực ứng phó, triệt để khởi xướng cuộc chiến hai giới, Võ Vương cũng nên dừng tay rồi!"
Lời này của hắn, cũng đã có ý thỏa hiệp.
Trong đám người, Thanh Lang Vương lạnh lùng nói: "Lấy cái chết của Bách Sơn Vương kết thúc trận chiến này sao?” Rất trào phúng, cũng có ý tứ sâu xa.
Trận chiến này, chết mất 6 vị Chân Vương, tất cả đều chết trong tay võ giả phục sinh sao?
Không! Thật ra là chết trong tay Thần Lục!
Mệnh Vương liếc nhìn hắn, lạnh nhạt nói: "Cái chết của Bách Sơn, Thanh Lang, ngươi không có gì muốn nói sao?"
"Bản vương có gì hay mà nói!" Thanh Lang Vương vẫn rất lạnh lùng, giống như tất cả mọi thứ đều không liên quan gì đến hắn.
Trong đám người, lại có Chân Vương lên tiếng, tự giễu: "Cuộc chiến hai giới? Có lẽ vậy! Vốn tưởng rằng trở thành Chân Vương, bất tử bất diệt, giống như Chân Thần, vạn kiếp bất diệt... Ha ha ha... Buồn cười!"
"Hay cho sinh tử đại chiến, đại chiến hai giới!"
"Từ nay về sau, bản vương vẫn nên về Vạn Hoa Cốc ẩn cư thôi!"
Vị Chân Vương này cười thảm một tiếng, hắn cũng không quay đầu lại, phá không đi mất.
Chân Vương mạnh thì diễn kịch, Chân Vương nhỏ yếu thì bị mưu hại, có người nương nhờ vào tứ phương, có người có tính toán khác...
Chân Vương của các thần tông, hoàng triều như bọn họ giống như một đám ngu si, tử chiến không lùi, cuối cùng lại thật sự chết trận.
Mạnh như Bách Sơn Vương, cản đường người khác, cuối cùng cũng chết rồi.
Tu luyện đến cảnh giới Chân Vương vô địch, vẫn khó thoát khỏi cái chết, khó thoát bàn cờ chúng sinh, rơi vào trong cục, bản thân lại không biết gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận