Toàn Cầu Cao Võ

Chương 429: Đột phá lực lượng tinh thần

Lữ Phượng Nhu lười biếng nói: “Nhìn cái gì, đạo sư mới có quyền hạn.”
“Vậy... vậy thầy Tống Doanh Cát sẽ không nhìn trộm chứ?”
Phương Bình nhỏ tiếng nói một câu, lại nói: “Em là con trai thì không sao, nếu như là nữ sinh... cô, em cảm thấy thầy Tống nên có thêm một người giám sát...”
“Được đó, sau này sắp xếp cho em đến đây làm trợ lý thể nào?”
Phương Bình cười khan nói: “Vậy thôi bỏ đi cô.”
Đùa thôi, ngày ngày ở cùng Tống Doanh Cát sớm muộn gì cũng bị hành hạ mà chết.
“Vậy thì bớt nói nhảm, vào đi!”
Lữ Phượng Nhu trừng cậu một cái, tên nhóc này bản lãnh chẳng ra sao, gây phiền phức lại là số một, cậu muốn đắc tội với mỗi đạo sư cấp sáu ở trường sao.”
Phương Bình thấy bà đang đoán tâm tư, vội vàng vào phòng tu luyện, kết quả nhìn ra ngoài lại không thể nhìn được ra bên ngoài.
“Trường học tạo phòng tu luyện như kiểu này, mục đích không trong sáng nha!”
Phương Bình cảm thán một tiếng, chính lúc cậu đang cảm thán, bên ngoài phòng tu luyện, lại đến thêm mấy người nữa.
Hoàng Cảnh, Ngô Khuê Sơn, lão Lý, Tống Doanh Cát, mấy người bọn họ đều đứng ở bên ngoài.
Dường như nghe thấy lời Phương Bình cảm thán, Ngô Khuê Sơn khẽ nhíu mày nói: “Tên nhóc này thích ăn đòn!”
Tống Doanh Cát cười tủm tỉm nói: “Hiệu phó Ngô, tôi cũng cảm thấy vậy, hay là tôi đi tìm Tạ Lỗi và Tần Phượng Thanh đến nói chuyện với em ấy?”
Lữ Phượng Nhu tức giận nói: “Đều im lặng đi, nghiêm túc nhìn, ngoài ra, nếu như khí huyết của em ấy không đủ, bắt đầu dùng đá năng lượng tu luyện.”
Tống Doanh Cát khẽ nhíu mày, Hoàng Cảnh cũng bất lực nói: “Lấy đâu ra nhiều đá năng lượng tu luyện, em ấy chỉ là cấp ba, cũng không cần lãng phí nhiều.”
Lữ Phượng Nhu thản nhiên nói: “Các người tiết kiệm một chút, chẳng phải em ấy sẽ có hay sao.”
“Cậu ta là học trò của bà, Lữ Phượng Nhu, hay là bà...”
Lữ Phượng Nhu lập tức cắt lời nói: “Tôi không có tiền, cổ phần được chia hoa hồng của công ty dược phẩm tôi chuẩn bị bán cho trường học, viện trưởng, cung cấp cho tôi mấy trái tim cấp bảy của võ giả địa quật.”
Hoàng Cảnh khẽ nhíu mày, Ngô Khuê Sơn cũng ngưng thần nói: “Phượng Nhu, Tông sư không phải đột phá như vậy đâu...”
“Ông không cần quan tâm tôi đột phá như thế nào!”
“Bà là đang hồ nháo, tim của võ giả cấp bảy chỉ là mức độ năng lượng cao hơn một chút, nó không khác gì đá năng lượng, không có chút tác dụng nào đối với việc đột phá, nếu như bà thu nạp quá nhiều dạng năng lượng này thì lực lượng tinh thần một khi bị đồng chất hóa, gien của bà sẽ chuyển biến thành người địa quật...’’
Lữ Phượng Nhu bình tĩnh nói: “Vậy thì đã làm sao?”
“Bà!”
Ngô Khuê Sơn cau mày không thôi, trầm giọng nói: “Trường học không có những thứ này!”
“Quân đội có.”
“Vậy thì bà đến quân đội mà đổi!”
“Quân đội không cho tôi.”
“Vậy thì tự nghĩ cách.” Ngô Khuê Sơn cũng không bất ngờ, quân đội đương nhiên không cho Lữ Phượng Nhu những thứ này.
Giết chết cường giả cao cấp của địa quật không hề dễ dàng, quân đội cũng không dự trữ được bao nhiêu, Lữ Phượng Nhu muốn dựa vào cái này để bước vào cảnh giới cấp bảy quân đội sẽ không đồng ý.
Lữ Phượng Nhu nhìn chằm chằm ông một lúc lâu, nửa ngày mới hừ lạnh nói: “Đừng cho rằng các người có thể trì hoãn được tôi đột phá, không có những thứ đó, trong vòng 5 năm tôi nhất định trở thành cấp bảy!”
Ngô Khuê Sơn không để ý đến bà, chuyện 5 năm, để 5 năm sau rồi tính.
Năm năm sau, mình có lẽ có hy vọng bước vào cấp chín thì sao?
Thật sự đến lúc đó, Lữ Phượng Nhu đột phá hay không cũng ảnh hưởng không lớn.
Hoàng Cảnh lại thấy hai vợ chồng họ cãi nhau, Vội ho một tiếng nói: “Trước tiên không nói những chuyện này, tên nhóc kia bắt đầu tôi cốt rồi, các người nói thử xem, một lần tôi cốt, rèn luyện 26 đốt, có thể không? Cho dù là khí huyết vô hạn, thì trong quá trình cũng sẽ mệt mỏi...”
“Nhìn là biết thôi, nếu như em ấy đã muốn làm như vậy thì chắc cũng nắm chắc phần nào.” Lữ Phượng Nhu cũng không thèm quan tâm đến Ngô Khuê Sơn, giải thích một câu, bắt đầu nhìn vào Phương Bình.

Phòng tu luyện.
Phương Bình cởi áo, lập tức đứng tấn, cơ thể khẽ chấn động, khí huyết toàn thân bạo phát ra bên ngoài.
Tài phú: 30.000.000
Khí huyết: 869 cal (869 cal)
Tinh thần: 499hz, (499 hz)
Tôi cốt: 151 đốt (90%), 26 đốt (35% - 70%), 29 đốt (30%)
Xương tứ chi, xương sườn và xương ngực toàn bộ đã rèn luyện xong, 26 đốt xương cột sống tiến độ không giống nhau, hoàn toàn chưa có đốt nào được tôi luyện xong.
Rất ít người sẽ làm như Phương Bình, không rèn luyện một đốt xương nào đó mà là phân tán rèn luyện.
Mà trước đó Phương Bình đã quyết định làm như vậy, rèn luyện xương cột sống chỉ trong một lần.
Theo sự rung động của cơ thể, Rèn Luyện Pháp bắt đầu hoạt động, nửa người trên của Phương Bình hiện ra ngoài từng đường kinh mạch, lộ ra rõ ràng, nhanh chóng phồng lên.
“Bắt đầu thôi!”
Phương Bình thì thầm một tiếng, bắt đầu tập trung khí huyết ở cột sống, phía sau lưng bắt đầu phình to lên với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
...
Bên ngoài.
Lão Lý khoanh tay, gãi gãi mái tóc đã hoa tiêu, nhíu mày nói: “Tên nhóc này có chút thú vị, không phải rèn luyện đơn nhất, em ấy đem xương sống như một đốt xương mà rèn luyện!”
Lữ Phượng Nhu cau mày, có chút lạnh lùng nói: “Đồ hư hỏng, liều lĩnh!”
Rèn luyện đơn lẻ từng đốt xương, độ nguy hiểm không lớn.
Nhưng rèn luyện toàn bộ xương cột sống như một đốt xương hoàn chỉnh, trong quá trình này, một khi khí huyết bị gián đoạn, thì tất cả xương sống đều dễ bị thương.
Điều quan trọng thực ra không phải điều này mà là tải trọng quá lớn.
Xem 26 đốt xương như một chỉnh thể để rèn luyện, mỗi một phút, khí huyết của Phương Bình đều đang nhanh chóng tiêu hao.
“Em ấy làm như vậy, khí huyết của em ấy chỉ đủ duy trì khoảng một tiếng.”
Ngô Khuê Sơn lạnh lùng nói: “Vội cái gì, xem tiếp là biết rồi, tên nhóc này ở Nam Giang, bạo phát hơn 10 ngàn cal khí huyết, có lẽ đã nắm chắc nên mới làm như vậy.”
Lữ Phượng Nhu hơi không tin tưởng nói: “Đường Sư Tử nhìn rõ không? Trong quá trình em ấy không có dùng thuốc sao? Vừa nãy tôi vừa mới nhìn, em ấy không mang bất kỳ viên thuốc nào, trong cơ thể cũng không có dấu hiệu dự trữ khí huyết...”
Bà tiện tay xách cổ Phương Bình lên thật ra cũng thăm dò một chút.
Kết quả phát hiện, khí huyết Phương Bình mặc dù không yếu nhưng vẫn không bằng võ giả đỉnh cấp ba.
Không có thuốc, lẽ nào thật sự là dựa vào bản thân sản sinh ra khí huyết?
Chính lúc này, Ngô Khuê Sơn đột nhiên nói: “Em ấy đang dùng lực lượng tinh thần bắt giữ hạt năng lượng!”
“Hả?”
Hoàng Cảnh vội vàng thò đầu nhìn, Lữ Phượng Nhu cũng kích hoạt lực lượng tinh thần.
Còn lão Lý và Tống Doanh Cát hai người nhìn nhau, khuôn mặt đầy vẻ bất lực, chúng tôi không nhìn thấy!

Phương Bình lúc này quả thật đang dùng lực lượng tinh thần nắm giữ năng lượng tràn lan trong phòng.
Trong phòng tu luyện, đá năng lượng phóng ra hạt năng lượng, càng dễ cho người khác cảm nhận được.
Phương Bình vừa dùng khí huyết tôi cốt vừa thử dùng lực lượng tinh thần thăm dò, tiếp xúc và nắm giữ những hạt năng lượng đó.
Người không thể nào cảm ứng được lực lượng tinh thần, và người không cách nào phóng lực lượng tinh thần ra ngoài, sẽ không cảm nhận được sự tồn tại của hạt năng lượng, duy chỉ có lực lượng tinh thần có thể nhận biết được.
Lực lượng tinh thần của Phương Bình hơi chấn động một chút, nhưng cho dù như vậy, vẫn có thể cảm nhận được hạt năng lượng tràn đầy trong phòng tu luyện.
Phương Bình lúc này thật ra cũng biết phiền phức của bản thân rất lớn.
Cho dù các thầy cô như Lữ Phượng Nhu đều vô cùng rộng lượng, cũng không để ý cậu đang che giấu bí mật gì, nhưng hành động đưa bí mật này ra trước mắt mọi người, vẫn khiến trong lòng Phương Bình bất an, ăn ngủ không yên.
Lúc này, cậu thử dùng lực lượng tinh thần để nắm giữ những hạt năng lượng đó, cũng là chứng minh cho bên ngoài thấy cậu quả thật có thể làm được những điều này.
Sau khi lực lượng tinh thần với hạt năng lượng vô hình tiếp xúc với nhau, thì lực lượng tinh thần của Phương Bình tiêu hao cực kỳ nhanh.
Mắt thấy lực lượng tinh thần từ 499 hz nhanh chóng giảm xuống 450 hz, Phương Bình cắn răng một cái, nhanh chóng hồi phục lực lượng tinh thần lại.
Nhưng lực lượng tinh thần không ngừng tiêu hao, lại là không cách nào xê dịch được những hạt năng lượng đang tồn tại.
“Lực lượng tinh thần quá yếu rồi!”
Phương Bình cảm xúc, đột nhiên bất chấp, cưỡng ép thầm niệm “Gia tăng lực lượng tinh thần!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận