Toàn Cầu Cao Võ

Chương 965: Hỏi (2)

Tô Tử Tố nói không rõ ràng, Tưởng Siêu ngược lại biết nhiều hơn một chút, mơ hồ nói: “Mất mạng rồi, nghe nói Dương lão tổ đi Giới Vực Chi Địa, muốn vượt giới. Không biết có phải bị cường giả của Cấm Kỵ Hải đánh lén không, hay là do nguyên nhân khác, bỏ mạng tại Giới Vực Chi Địa.
Dù sao không phải là người của vùng cấm làm, vì lúc Dương lão tổ bỏ mình, mọi người đều không biết, sau này vùng cấm đánh tới nơi, thành Trấn Tinh mới biết lão tổ không còn.
Có điều vùng cấm biết tin trước bọn ta, lúc đó người của vùng cấm nhân cơ hội không ai trấn thủ đường nối, xuất hiện rất nhiều người, tập kích thành Thiên Nam…”
Con ngươi của Phương Bình co lại, trầm giọng nói: “Cấm Kỵ Hải là biển lớn phía Nam đúng không? Cấm Kỵ Hải có thể lấy mạng cường giả sao?”
“Cấm Kỵ Hải thực ra là nơi nguy hiểm nhất, còn nguy hiểm hơn cả vùng cấm!”
Tưởng Siêu nghiêm mặt nói: “Cụ thể thế nào thì ta không biết, ta chỉ nghe biến thái nhà ta nói qua một lần, tuyệt đối đừng vào Cấm Kỵ Hải, đi vùng cấm còn có thể sống chứ đi Cấm Kỵ Hải trăm phần trăm là mất mạng!
Ngự Hải Sơn được dựng lên… thực ra là vì ngăn chặn Cấm Kỵ Hải lan rộng.
Không phải trước đó ta đã nói qua rồi sao?
Ngự Hải Sơn là công trình nhân tạo cực kỳ to lớn, lớn đến nỗi không thể tưởng tượng được, xuyên qua bốn vực lớn Đông-Nam-Tây-Bắc, bao xung quanh vùng cấm.”
“Các lão tổ đều ở Ngự Hải Sơn sao?”
“Đúng, các lão tổ trấn giữ đường nối không gian, không cho phép cường giả trong vùng cấm tùy tiện ra vào các khu vực khác.
Không chỉ bọn ta, các quốc gia khác cũng có một vài cường giả tới trấn thủ đường nối không gian, ngăn cản cường giả của vùng cấm. Có điều, hai bên kiềm chế lẫn nhau…”
Nói xong, Tưởng Siêu suy nghĩ một chút rồi nói: “Có điều, hiện tại bọn ta gặp chút rắc rối. Không đủ sức lực trấn thủ, 108 vực, theo lý mà nói phải có 108 vị cường giả đến trấn thủ mới được.
Nhưng hiện tại… toàn cầu cũng không có nhiều cường giả như vậy.
Không những không có, mà còn thiếu rất nhiều, có lẽ cũng không có bao nhiêu cường giả tuyệt đỉnh.
Vì vậy, mỗi khi đường nối mới mở ra, nguy hiểm càng tăng lên một chút.
Bởi vì bọn ta không đủ người trấn thủ, đường nối không mở còn tốt, nếu mở, người ta có thể đánh thẳng vào địa cầu rồi.
Các lão tổ tông vượt giới cũng rất khó, Dương lão tổ qua đời vào lúc vượt giới, hiện tại có rất nhiều lão tổ đều là một người trấn thủ mấy vực…”
Tưởng Siêu còn đang nói, Phương Bình trong lòng rung động không thôi!
Thành Trấn Tinh còn có 12 vị lão tổ!
12 vị cường giả tuyệt đỉnh!
Một vị cường giả trấn thủ một vực!
Không, trước mắt, 12 vị cường giả trấn áp 23 vực của Hoa Quốc, có lẽ là 24 vực.
Phương Bình đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, lại nói: “Hiện tại bên ngoài vẫn còn có 4 vị cường giả tuyệt đỉnh…”
Tưởng Siêu lắc đầu nói: “Cũng không nhiều như vậy, Lý Tư Lệnh là sau này mới đột phá, trước kia ông ấy cũng là người của thành Trấn Tinh, nhưng ông ấy không được xếp vào hàng lão tổ, sau này cũng một mình rời đi.
Nhưng Thẩm gia lão tổ Thẩm Hạo Thiên… thực ra là Trấn Thủ Sứ phía Bắc, ông ấy không phải là người hiện đại.
Còn có, lão tổ Trần Cốc Dương, Trấn Thủ Sứ phía Đông, là lão tổ của Trần gia.
Tính ra, chỉ có Bộ trưởng Bộ Giáo Dục - Trương Đào mới thực sự là cường giả tuyệt đỉnh từ bên ngoài, tuổi tác cũng không phải lớn lắm, xấp xỉ Tư lệnh Lý.
Hiện tại, Tư lệnh Lý đã rời khỏi thành Trấn Tinh, ông ấy và Bộ trưởng Trương đều là người hiện đại…Ý ta nói là không đến một trăm tuổi.
Những lão tổ khác tuổi tác cũng rất cao rồi.”
Phương Bình lại bị dọa rồi, trong bốn đại Trấn Thủ Sứ vậy mà có hai người là cổ nhân!
Đúng vậy là cổ nhân.
Theo như những gì lão Lý từng nói hắn, những lão tổ này ít nhất phải mấy trăm tuổi rồi!
Nói như vậy… Ngô Xuyên cũng không phải quá mất mặt.
Bốn đại Trấn Thủ Sứ, hai vị cường giả tuyệt đỉnh hoàn toàn không phải là nhân vật cùng thời đại.
Tính như vậy, Hoa Quốc có 14 vị tuyệt đỉnh, còn nhiều hơn so với tưởng tượng.
14 vị tuyệt đỉnh, trấn áp 24 vực sao?
Có điều Bộ trưởng Trương và Tư lệnh Lý hình như luôn hoạt động ở bên ngoài, xem ra hai người này có lẽ không phải thường xuyên trấn áp ở Ngự Hải Sơn.
Hoa Quốc có 14 vị cường giả tuyệt đỉnh, có lẽ được coi là tuyệt mật.
Cường giả cấp chín thông thường e là cũng chưa chắc đã biết.
Phương Bình suy nghĩ một chút hỏi: “Hoa Quốc chỉ có thành Trấn Tinh là có cường giả tuyệt đỉnh thôi sao?”
“Có lẽ là vậy?”
Tô Tử Tố lắc đầu nói: “Chưa từng nghe nói đến những nơi khác, cũng không có người của những nơi khác tiếp xúc với bọn ta, ý ta là những nơi giống như thành Trấn Tinh, Hoa Quốc không có, nhưng nước ngoài có.’’
“Nhiều không?”
“Không nhiều, ta chỉ biết một hai nơi… Không quá thân, hình như cũng không mạnh bằng bọn ta.”
“Theo lý mà nói nước ngoài không trấn áp nổi địa quật…”
“Kiềm chế lẫn nhau.” Tô Tử Tố giải thích: “Dù sao giữa cường giả tuyệt đỉnh với nhau thông thường không dám đánh, chỉ là ngươi dọa ta, ta dọa ngươi… Nhưng đôi lúc, thế cân bằng bị đánh vỡ.”
Tưởng Siêu tiếp lời nói: “Giống như khi Dương lão tổ qua đời, thế cân bằng đã bị đánh vỡ rồi. Lúc này, những lão tổ khác không dám tự tiện rời khu vực trấn thủ, vì vậy Thiên Nam địa quật bị đánh hạ rồi.”
Địa quật bên đó cũng không có cường giả tuyệt đỉnh ra tay, nhưng cấp chín của bọn họ nhiều hơn chúng ta, vì vậy chúng ta không phòng thủ được.”
Phương Bình nhướng mày nói: “Hai người nói cường giả tuyệt đỉnh kiềm chế chặt lấy nhau, nhưng ta nghe nói, trong ghi chép có nói Tư lệnh Lý và Bộ trưởng Trương từng ra tay, bao gồm cả trận chiến không lâu trước đó ở Kinh Đô địa quật.”
Tưởng Siêu vừa ăn thịt chó vừa nói: “Những năm qua… Nói thế nào đây, chính là tấn công thăm dò. Còn có… mà thôi, ta không nói nữa.”
Tần Phượng Thanh trực tiếp bưng đĩa thịt chó trước mặt cậu ta đi, nghiến răng nói: “Mập, ngươi chơi bọn ta hả?”
Mẹ nó, nói một nửa rồi ngừng, ngươi dám không nói tiếp, ta đập ngươi bầm dập!
Tưởng Siêu trợn mắt trừng hắn, ngươi nghĩ ngươi không cho ta ăn thịt chó thì ta sợ sao?
Được thôi, nể mặt ngươi, lại ăn thêm mấy miếng.
Tưởng Siêu lại cướp thêm mấy miếng thịt, nhỏ tiếng nói: “Cái này thật sự là tuyệt mật, nhất định không được nói ra bên ngoài, ngay cả ta cũng là vô tình nghe thấy. Ông nội và tên biến thái nhà ta nói chuyện, ta gắn máy ghi âm nghe lén, sau này mới biết được.”
“Tưởng Siêu!”
Tô Tử Tố vô cùng gay gắt, chấn động nói: “Ngươi nghe trộm anh hai và chú Tưởng nói chuyện?”
Tưởng Siêu không quan tâm nói: “Ngươi quản ta, ta thích đấy!”
Tô Tử Tố đột nhiên ngưng trọng nói: “Nghe lén… thì không được nói!”
Tưởng Siêu cười tít mắt nói: “Ta cứ nói, hơn nữa, ta vốn muốn nói, không nói sẽ không vui, Tưởng ca ta đây không vui, người khác đừng hòng sung sướng.”
Tưởng Siêu nói xong, thở dài một tiếng nói: “Nhân loại sắp tiêu rồi!”
Mọi người đều nhìn hắn, không ai lên tiếng.
“Đúng vậy, sắp toi rồi. Trước kia các lão tổ của chúng ta trấn thủ được là vì địa quật cùng cấm phân thành hai phe phái: phái Yêu Mệnh và phái Yêu Thực.
Hai phái này thực ra không hòa hợp, nhiều năm trước, hai bên đánh nhau rất lâu, đánh đến đầu rơi máu chảy.
Muốn đánh vào địa cầu, thực ra là phái Yêu Thực. Phái Yêu Thực gọi chúng ta là Phục Sinh Chi Địa, hình như bọn họ đang tìm cái gì gọi là Phục Sinh Chi Chủng, cái này ta cũng không quá rõ.
Nhân loại chúng ta và cường giả phái Yêu Thực thực lực ngang nhau, vì vậy mọi người đều dè chừng lẫn nhau.
Đương nhiên đây là cách nói của ông nội ta, trên thực tế, nhân loại yếu hơn phái Yêu Thực, bọn họ không dám liều mạng với chúng ta là sợ bị phái Yêu Mệnh đục nước béo cò.
Hai hổ tranh đấu, cuối cùng bị người ta chiếm lợi, chuyện này mọi người đều không làm.
Nhưng bây giờ… Ta nghe nói, Kinh Đô xuất hiện tuyệt đỉnh yêu thú… Không phải nhân loại, thực ra lần này là tuyệt đỉnh yêu thú muốn vượt giới!”
Tưởng Siêu hạ thấp âm thanh nói: “Tuyệt đỉnh yêu thú thông thường đều thuộc phái Yêu Mệnh, đương nhiên không phải tuyệt đối, có yêu thú rất bá đạo, khai chiến với nhân loại địa quật.
Nhưng lần này… hình như là loại thú nuôi trong nhà, mặc dù không rõ lắm, nhưng xác suất yêu thú lần này thuộc phái Yêu Mệnh rất lớn.
Điều này có nghĩa là gì?
Có nghĩa là phái Yêu Mệnh muốn ra tay rồi!
Hai phe phái ở địa quật liên thủ với nhau, nhân loại tiêu thật rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận