Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2511: Bộ Trưởng Phương Trên Địa Cầu

Về phần Phượng Tước và Phượng Linh, Phượng Tước bị Phương Bình đánh chỉ còn nửa cái đầu, bị lực lượng tinh thần của Phương Bình phong tỏa, mạnh mẽ nhét vào trong bụng Phượng Linh, sau đó để người áp giải Phượng Linh trở về Trái Đất.
Đám yêu tộc đang lăm le canh chừng trong bóng tối kia phát hiện được mới lạ!
Chúng nó có thể nhìn thấy Phượng Linh bị giải đi, nhưng tuyệt đối không thể cảm ứng được Phượng Tước, những tàn chi bị chặt bỏ của Phượng Tước đã bị cường giả trong thành Đông Lâm ăn sạch, mùi thịt truyền khắp thành Đông Lâm.
Thế là, Khổng Duyệt đang bí mật quan sát cảm nhận được cảm giác thê lương vô cùng, Phượng Tước thật sự bị võ giả phục sinh nấu ăn rồi!
Không chỉ vậy, địa quật còn có tin tức khác truyền ra!
Phương Bình... Biến mất rồi!
Có người nói, chỉ là có người nói, lẻn vào trong vùng cấm!
Có lẽ cũng sẽ giống khi đó, sẽ đến hoàng thành của một trong tứ đại vương đình, còn đi đâu thì... vẫn còn là ẩn số!
Lần này, mặc kệ tứ đại vương đình có tin hay không, cũng phải loạn một trận. Đây cũng là chiến thuật của Phương Bình, bất kể thế nào, có thể kéo chậm tiến trình của địa quật là tốt nhất, chỉ có nghi thần nghi quỷ mới có thể khiến bọn họ do dự.
Thật ra hắn không hy vọng bây giờ tứ đại vương đình sẽ dính vào, nhưng nếu không tránh được, dính vào cũng không sao.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Ngày 22 tháng 3 trôi qua nhanh như chớp.
Ngày 23 tháng 3, ngày mà Phương Bình ước định với các thế lực lớn khác, cường giả tụ hội, chuẩn bị khai chiến ở ngoại vực.
Ở Thiên Bộ, tất cả mọi người đều tụ hội. Đám người Khương Quỳ đã chờ khá lâu. Nhưng Phương Bình vẫn đang nhìn bản đồ! Hình như hắn vẫn chưa xác định được mục tiêu. Người ta đồn Phương Bình biến mất, nhưng cũng chỉ là đồn mà thôi, Khương Quỳ vừa đến đã nhìn thấy Phương Bình, tin đồn đương nhiên là giả. Bọn họ cũng cảm thấy Phương Bình sẽ không rời khỏi Trái Đất, nếu bây giờ hắn tùy tiện rời đi, Trái Đất sẽ rất nguy hiểm.
Lại đợi thêm một lát, Khương Quỳ không nhịn được nói: “Phương... Bộ trưởng Phương, 10 ngày trước ngươi nói muốn khai chiến ở ngoại vực, chẳng lẽ còn chư xác định được mục tiêu?"
Phương Bình cũng quá vô căn cứ! Phương Bình nghiêng đầu, cười nói: “Xác định được rồi, nhưng ta e là sẽ có một chút phiền toái!"
Nói xong, Phương Bình chỉ vào bản đồ, cười nói: “Vực Nam Thất - Ma Đô, vực Nam Bát - Đông Lâm, vực Nam Cửu - Nam Giang, vực Nam Thập - Bắc Hồ, vực Nam Thập Nhất - Thiên Nam!"
“Ma Đô đã bình định, Thiên Nam đã bình định, vô số cường giã ngoại vực Nam Giang tử thương! Nếu bình định thêm Đông Lâm và Bắc Hồ, thì năm đại vực của Nam Vực sẽ nối liền một mảnh!"
Mắt Phương Bình sáng trưng, nhanh chóng nói: “Cho nên, mục tiêu của ta là Đông Lâm và Bắc Hồ! Nhưng bây giờ ta có hơi do dự!"
“Bộ trưởng Phương cứ nói!” Khương Quỳ nhíu mày nói: “Chúng ta có thể lấy được hai ngoại vực này, không có vấn đề gì lớn!"
“Ta biết” Phương Bình hít sâu một hơi nói: “Vực Nam Bát - Đông Lâm giáp với Thiên Mệnh vương đình, vực Nam Thập - Bắc Hồ giáp với Thiên Thực vương đình! Ta lo nếu đánh vào hai địa quật này, cường giả của hai đại vương đình sẽ đến cứu viện.."
Mọi người cạn lời! Làm gì có địa quật nào không tiếp giáp với vương đình trong nội vực? Vậy thì ngươi đừng có khai chiến nữa! Bây giờ do dự là sao!
Phương Bình nhẹ nhàng gảy ngón tay, cười nói: “Chủ yếu là ta nghe nói, gần đây địa quật có động tĩnh không nhỏ, sợ là khi các ngươi đến sẽ có biến cố!"
Phương Bình nói xong lại nói: "Lần này, ta không thể đi! Ta nhất định phải tọa trấn Trái Đất, thế nên nếu gặp tuyệt đỉnh, các ngươi sẽ rơi vào tình trạng cực kỳ nguy hiểm, chư vị, nếu ta thật sự chọn hai đại địa quật này... Tuyệt đỉnh của các ngươi... nhất định phải ra tay. Nếu không, ta e là mình không thể cứu viện được!"
Phương Bình không đi cũng nằm trong dự đoán của mọi người. Còn tuyệt đỉnh ra tay thì... cũng không phải bọn họ không có tuyệt đỉnh.
Khương Quỳ cười nhạt nói: "Bộ trưởng Phương, hợp tác thì hợp tác, nói rõ mất lòng trước được lòng sau, một khi hai đại vương đình thật sự cử cường giả tuyệt đỉnh đến... Dù chúng ta có cường giả tuyệt đỉnh bảo vệ, xác suất chúng ta rút lui cũng lớn hơn nhiều... Bộ trưởng Phương cũng đừng trách chúng ta đào binh, chúng ta cũng không muốn giống như Phượng Linh.
Bọn họ chỉ là hợp tác, không phải bán mình. Yêu tộc Phượng Linh bị bắt trở về, giam ở Thiên Đảo, nghe nói rất thảm. Khương Quỳ không hy vọng Phương Bình cũng sẽ đối xử với bọn họ như thế.
Đánh thắng được thì đánh, có thể giết thì giết, không giết được thì... đưa tuyệt đỉnh ra, đàm phán hòa bình, song phương rút đi, cùng lắm thì cãi cọ vài câu, đây chính là thái độ bình thường của các thế lực lớn. Phương Bình cười nói: “Đương nhiên sẽ không, ta cũng sẽ không nhìn mọi người đi chịu chết. Đương nhiên, các ngươi cũng sẽ không nghe ta đi chịu chết. Nhiệm vụ của các ngươi rất đơn giản, đánh giết cường giả địa quật, mà nhiệm vụ của chúng ta cũng rất đơn giản, đẩy mạnh chiến tuyến!"
Phương Bình nhìn về phía Lý Đức Dũng nói: “Nhiệm vụ của quân bộ chính là chuyển hướng tiền tuyến về phía trước! Bây giờ, đa số các thành trì của chúng ta đều nằm kế bên đường nối, một khi thành bị phá, đối phương sẽ có thể nhanh chóng đi vào đường nối, tàn phá Trái Đất!"
“Mà mục tiêu của ta là, ít nhất phải đẩy chiến tuyến lên 500 dặm, để dù chiến tuyến có tan vỡ, chúng ta cũng có thời gian phản ứng"
Phương Bình nhìn về phía mọi người: “Mục tiêu của mọi người không mâu thuẫn với nhau! Các ngươi giết cao cấp, những người khác không cần các ngươi quản, chúng ta phụ trách quét dọn chiến trường, đẩy chiến tuyến, đương nhiên, cũng sẽ có cao cấp hành động cùng mọi người!
Với lại, không cần lo bị cướp công trạng, nếu người của chúng ta và người của các ngươi đồng thời đánh giết cường giả địa quật, kết quả đều sẽ tính cho cả hai Phương Bình cười ha hả nói: “Làm vậy là để tránh xung đột tranh chấp xảy ra! Đương nhiên, ta cũng sẽ phải chi thêm vật chất bất diệt, nhưng không sao, ta vẫn hy vọng mọi người có thể hợp tác giết địch, chứ không phải phòng bị lẫn nhau, gây ra mâu thuẫn"
Khương Quỳ cũng không nói gì, Linh Tiêu cười hì hì nói: “Vậy nghĩa là, người của các ngươi giết cường giả đối địch, chúng ta bổ thêm một đao, cũng tính là một mạng?"
“Tính!” Phương Bình rất hào phóng, cười nói: “Đương nhiên là tính! Nếu ngươi có có năng lực, có thể thuyết phục cường giả nhân loại cho các ngươi bổ đao, hoặc là hợp tác, giết một người tính hai cho hai người cũng không tính là ăn gian! Phương Bình có thể gánh được!"
“Bộ trưởng Phương thật hào phóng!” Từ Bính khen một câu, rất thoải mái.
Nói như vậy, bọn họ hoàn toàn có thể hợp tác với nhân loại, dù là phương nào giết người, cũng có thể một người làm hai người nhận.
Huyền Hoa suy nghĩ một chút nói: “Vậy nghĩa là mục tiêu của lần này có hai nơi? Bắc Hồ và Đông Lâm?” “Không sai” Huyền Hoa lại nói: “Nhưng giữa Nam Giang và Bắc Hồ còn có động thiên Hư Lăng, các ngươi muốn hợp nhất năm vực, e là rất khó"
Giữa năm vực này, có hai Giới Vực. Nhưng núi Tử Cái bị hủy, Công Vũ Tử đã vào Thiên Phần, hiện tại chỉ có động thiên Hư Lăng là cản trở.
Phương Bình lạnh nhạt nói: “Không vội! Động thiên Hư Lăng bây giờ cũng không dám xuống núi, nếu có thời gian, ta sẽ tìm bọn họ nói chuyện, mở một con đường ở giữa Giới Vực, sau đó liên thông cả năm vực. Khóe miệng Huyền Hoa giật giật, nói thì đơn giản, nhưng mở đường á hả? Đấy chẳng phải là sẽ bổ đôi động thiên của đối phương sao? Bọn họ đồng ý mới là lạ.
Phương Bình ngừng chủ đề, nghiêm mặt nói: "Tư lệnh Lý Đức Dũng, ngươi và người của núi Vương Ốc, núi Ủy Vũ, động thiên Huyền Đức cùng đến địa quật Đông Lâm, ngươi dẫn dắt cường giả Quân bộ và cường giả của tứ đại Trấn Thủ Phủ tham chiến!
Ngoài ra, trong số cường giả của sáu thánh địa lớn, thành Trấn Tinh và Thiên Đường Chư Thần cũng đến địa quật Đông Lâm!
Bộ trưởng Ngô Khuê Sơn, ngươi dẫn cường giả Bộ Giáo Dục và các cường giả của bốn thánh địa còn lại và những quốc gia khác, phối hợp với cường giả của sáu thiên ngoại thiên, cùng cường giả của tiên đảo hải ngoại, đến địa quật Bắc Hồ!"
“Nhiệm vụ lần này rất đơn giản, giống như ta nói vậy, diệt sạch bọn họ, đẩy mạnh chiến tuyến, hợp nhất năm vực!"
1718 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận