Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1607

Triệu Hưng Võ nhíu mày nói: "Hoàng giả... Hoàng giả mạnh như thế sao, lại có thể chặt đứt vạn đạo..."
Hồng Mai Chân Vương cười nói: "Bởi vì Yêu Hoàng rất bá đạo, thật ra thành hoàng cũng không nhất định phải như thế, nhưng Yêu Hoàng không muốn dưới trướng lại xuất hiện vị Hoàng giả thứ hai.
Cho nên khi thống lĩnh Thần Lục, đã tốn vô số thời gian cắt đứt tất cả con đường bản nguyên của mọi người.
Bây giờ, chúng ta đều đi trên con đường đã mở chứ không phải mở ra con đường mới, thật ra đại đạo có hạn, những con đường (đạo) này vốn muốn mở ra lối riêng, nhưng sao mà khó thực hiện!
Bản vương cảm thấy Triệu minh chủ chắc có thể hiểu được cảm nhận của võ giả bị chặt đứt đường võ đạo như chúng ta. Cho nên chúng ta nhất định phải đến Phục Sinh Chi Địa."
"Tại sao kết tinh đại đạo của Yêu Hoàng lại xuất hiện ở Địa Cầu?"
Hồng Mai Chân Vương cười nhạt nói: "Chúng ta cũng không rõ lắm, nhưng nghe đồn có liên quan đến một số người, liên quan đến một số hoàng giả của Phục Sinh Chi Địa!
Đương nhiên, bây giờ cũng không thể truy cứu là thật hay giả. Nhưng Phục Sinh Chi Chủng ở Phục Sinh Chi Địa là sự thực, điểm này không cần nghi ngờ.
Đám người Võ Vương tìm kiếm Phục Sinh Chi Chủng cũng là vì muốn đột phá hoàng giả, tái hiện thời đại Yêu Hoàng, thống nhất thiên hạ.
Dã tâm của bọn họ lớn hơn chúng ta, chúng ta chỉ muốn tìm kiếm con đường đột phá võ đạo chứ không hề muốn thống lĩnh thiên hạ. Cho nên chiến tranh giữa Thần Lục và Phục Sinh Chi Địa đều do đám người Võ Vương gây ra."
Triệu Hưng Võ cau mày nói: "Trương Đào còn chưa đến trăm tuổi."
Hồng Mai Chân Vương lại cười nói: "Ý của bản vương là người đại diện, Võ Vương chỉ là một người trong đó, trước lúc này, Trấn Thiên Vương chính là đại diện.
Minh Vương cũng chỉ là người phát ngôn của Trấn Thiên Vương, các ngươi cảm thấy Trấn Thiên Vương áp chế chúng ta, nhưng lại không biết chúng ta mới là người giữ chân Trấn Thiên Vương, không cho hắn trở về Phục Sinh Chi Địa.
Chúng ta cũng đang cầu sống, một khi Trấn Thiên Vương trở về Phục Sinh Chi Địa, với thực lực của hắn, có lẽ sẽ nhanh chóng tìm được Phục Sinh Chi Chủng, thậm chí trở thành hoàng giả. Một khi hắn trở thành hoàng giả..."
Hồng Mai Chân Vương khẽ thở dài: "Đó chính là tận thế của Thần Lục, cũng là tận thế của Phục Sinh Chi Địa các ngươi, dã tâm của Trấn Thiên Vương rất lớn, vượt quá tưởng tượng. Năm đó, Yêu Hoàng cũng không thể thống nhất hai giới.
Mục đích của Trấn Thiên Vương lại càng lớn, hắn muốn thống nhất hai giới, trở thành hoàng đế duy nhất.
Thời đại đen tối sẽ lại đến, Chân Vương làm nô làm tỳ. Hiện nay, chư vương cùng cai trị, nên nhân loại bình thường vẫn có không gian sinh tồn.
Tuy chúng ta độc chiếm một khu vực lớn nhưng không hề lạm sát kẻ vô tội, dân chúng trong biên giới an cư lạc nghiệp, dù khổ nhưng cũng có cơ hội sống.
Một khi tiến vào thời đại một hoàng đế... Đó là thời đại đen tối thực sự!
Chúng ta muốn đánh vỡ kết tinh, để vạn đạo tiếp tục, nhưng Trấn Thiên Vương muốn như Yêu Hoàng, tự mình quản lý vạn đạo, trở thành chủ vạn đạo."
Triệu Hưng Võ trầm mặc hồi lâu, mở miệng nói: "Đây chỉ là lời nói một phía của ngươi mà thôi."
Hồng Mai Chân Vương thản nhiên nói: "Bản vương chẳng thèm nói láo, tin hay không, tất cả chỉ là một ý nghĩ của Triệu minh chủ, nhưng cuộc chiến hai giới là không thể tránh khỏi. Chúng ta sẽ không cam lòng bị người nô dịch, nên bắt buộc phải đánh vỡ Phục Sinh Chi Chủng, tục tiếp con đường vạn đạo!
Nhưng đến lúc đó, nhất định phải có người đứng ra để Chân Vương và võ giả của Phục Sinh Chi Địa nhìn thấu bộ mặt thật đám người Võ Vương này...
Võ Vương và Minh Vương có lẽ cũng chỉ là quân cờ, đáng tiếc, bọn họ đã sớm bị mê hoặc, căn bản nghe không lọt lời của chúng ta.
Trấn Thiên Vương dã tâm bừng bừng, thậm chí một số Chân Vương tiền bối cảm giác được khí tức quen thuộc, có lẽ... Trấn Thiên Vương cũng không phải là người thời cận cổ đại, mà là võ giả thời đại cổ võ trong miệng các ngươi!
Hắn ẩn nấp từ thời đại cổ võ cho đến bây giờ, chính là vì muốn trở thành hoàng đế duy nhất, năm đó, có lẽ chính hắn là người khiến thời đại tông phải của Phục Sinh Chi Địa kết thúc."
Con ngươi Triệu Hưng Võ co rút.
Hồng Mai Chân Vương tiếp tục nói: "Đừng không tin, chúng ta thậm chí suy đoán, hủy diệt Giới Vực, sự kết thúc thời đại cổ võ, thời đại tiên thần, thời đại tông phái đều liên quan tới hắn. Hắn mới thật sự là kẻ dã tâm. Kẻ dã tâm như vậy vẫn luôn ẩn núp đến bây giờ..."
Triệu Hưng Võ bỗng nhiên nói: "Dựa theo lời các ngươi nói thì Trấn Thiên Vương sớm nên tìm được Phục Sinh Chi Chủng rồi. Năm đó đường nối đóng lại, hắn có đủ thời gian đi tìm."
"Ha ha ha!"
Hồng Mai Chân Vương chợt cười to nói: "Tìm kiếm? Không, nói dễ rất dễ, nói khó, thật ra cũng rất khó. Đường nối không xuất hiện, hắn tìm không ra! Bởi vì đó là vạn đạo của Thần Lục.
Muốn Phục Sinh Chi Chủng phản ứng, chỉ có cách mở ra đường nối, để hai giới nối liền, để Phục Sinh Chi Chủng có biến động, gây nên phản ứng.
Ngược lại, một khi đường nối mở ra, chúng ta cũng sẽ không để hắn tự do đi tìm, cho nên hắn cũng tiến thoái lưỡng nan.
Đường nối mở ra mới có thể khiến Phục Sinh Chi Chủng phản ứng, mới có thể khiến Phục Sinh Chi Chủng xuất hiện.
Nhưng mở ra rồi, chúng ta cũng sẽ ra tay, sẽ không để hắn đi tìm.
Không mở đường nối, vậy hắn vĩnh viễn cũng không tìm thấy Phục Sinh Chi Chủng.
Cho nên mấy trăm năm qua, sau khi đường nối mở ra, hắn vẫn trấn thủ ở Ngự Hải Sơn, chưa hề rời đi..."
Triệu Hưng Võ lần nữa nói: "Theo như ngươi nói thì đây là vạn đạo của địa quật, Địa Cầu thì sao?"
"Nếu Trấn Thiên Vương mạnh như vậy, sống từ thời đại cổ võ đến bây giờ, chẳng lẽ con đường vạn đạo của Địa Cầu cũng đứt rồi."
"Đứt rồi."
Hồng Mai Chân Vương cười nói: "Thật ra Địa Cầu trong miệng ngươi đã sớm đứt mất con đường đại đạo rồi, chúng ta cũng không rõ tình hình cụ thể, có lẽ có liên quan đến Yêu Hoàng, hoặc có liên quan đến cuộc chiến thời kỳ Yêu Hoàng cùng năm.
Cụ thể, hiện tại đã không ai biết được, lịch sử Thần Lục cũng bị gián đoạn. Trấn Thiên Vương muốn tự mở lối đi mới, cũng là chuyện không thể."
Nói đến đây, Hồng Mai Chân Vương nhìn Triệu Hưng Võ nói: "Những điều bản vương nói đều là thật, Triệu minh chủ tin cũng được, không tin cũng chẳng sao, nhưng đều là sự thật.
Trước kia, chúng ta và các ngươi rất khó có cơ hội nói chuyện như thế này. Mấy năm gần đây, chỉ có Đại Giáo Hoàng không bị Trấn Thiên Vương mê hoặc, sau khi biết được hết thảy, đã lựa chọn hợp tác với chúng ta.
Nhưng Đại Giáo Hoàng cũng không phải đối thủ của Trấn Thiên Vương, thậm chí không phải đối thủ của quân cờ mà Trấn Thiên Vương an bài là Minh Vương và Võ Vương.
Một cây làm chẳng nên non, Trấn Thiên Vương rất mạnh, mọi người đều biết điều này, bao gồm điện chủ...
Dù không muốn thừa nhận, nhưng cũng không thể không nói, điện chủ cũng chưa chắc là đối thủ của Trấn Thiên Vương, cộng thêm phía Thần Lục, một số Chân Vương không có chí cầu tiến, không muốn mạo hiểm, chỉ có thể mặc cho Trấn Thiên Vương đàn áp.
Ta nói với Triệu minh chủ cũng vì để Triệu minh chủ hiểu, thật ra Thần Lục, Điện Chân Vương, vương đình đều không có ý xâm lược, chúng ta chỉ đang cầu sống giống như Triệu minh chủ hôm nay mà thôi."
Triệu Hưng Võ cười tự giễu, lâu sau mới nói: "Nói như vậy... các ngươi mới là người bị hại? Các ngươi bị ép bất đắc dĩ, bị ép đánh vào Địa Cầu, tất cả đều vì tự vệ sao? Quá buồn cười!"
Hồng Mai Chân Vương thản nhiên nói: "Có lẽ thế! Ngươi cảm thấy buồn cười, nhưng chưa chắc có thể cười, niềm tin của các ngươi có lẽ đã sâu vào máu, các ngươi cảm thấy chúng ta xâm lược các ngươi, tất cả những điều này... không phải do thành Trấn Tinh truyền tới sao?
Thời đại thành Trấn Tinh xuất hiện, mới có thời đại tân võ của các ngươi bây giờ. Mà người khai sáng thời đại tân võ cũng là Chân Vương thành Trấn Tinh, mấy trăm năm nay, thật ra đều là Trấn Thiên Vương dẫn dắt thời đại này.
Không có Trấn Thiên Vương, các ngươi cảm thấy, hai người Cốc vương có thể mở ra thời đại tân võ sao?"
Triệu Hưng Võ nhất thời im lặng, rồi chợt nói: "Vậy năm đại thánh địa khác thì sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận