Toàn Cầu Cao Võ

Chương 836: Nổ Chết Ngươi (3)

Hai bên giao thủ gây ra dư âm khiến mấy tảng đá phía dưới không ngừng nổ tung.
Tốc độ của Phương Bình lúc này đã giảm xuống rất nhiều, thân hình cũng không còn vững nữa.
Không chỉ bị ảnh hưởng bởi chấn động mà còn liên quan đến quả cầu trong tay hắn.
Vì hiện tại Phương Bình đang thu liễm khí tức, nên quả cầu ánh sáng kia cũng không truyền ra sóng năng lượng, nhưng Phương Bình biết, nó ẩn chứa một lượng năng lượng cực mạnh!
"Được 50 gal không nhỉ?"
Phương Bình tính toán một chút, lúc này, cánh tay trái của hắn triệt để biến thành xương cốt, không còn sót lại bất cứ miếng thịt nào.
Dưới sự chấn động của lực lượng thiên địa, huyết nhục trước đó còn sót lại hiện tại đã rơi xuống hết.
"Cơ thể của mình còn hy vọng hồi phục không?"
Kim cốt xuất hiện nhưng vẫn chưa sinh ra vật chất bất diệt, Phương Bình vô cùng hoài nghi, cho dù hắn không chết, e là cũng rất khó khôi phục lại huyết nhục.
Lẽ nào sau này phải sống dưới hình hài bộ xương khô sao?
Quan trọng là, không có huyết nhục, hắn lại chưa đến cấp tám, thật sự có thể sống tiếp sao?
Trong lòng suy nghĩ lung tung, ngay sau đó Phương Bình trực tiếp rơi xuống đất, trên mặt đất xuất hiện một cái hố to.
Ngay lúc rơi xuống hố, Phương Bình nhanh chóng nói: "Đào hang, dẫn hắn ta vào, ngươi cố gắng ngăn cản 10 giây, ta sẽ nổ banh xác hắn!"
"10 giây?"
Vương Kim Dương nhăn mặt đau khổ, thằng nhóc này thật sự coi trọng mình, hiện tại, lực lượng cốt tủy của hắn sắp cạn kiệt rồi.
"Nếu như chết thì cùng chết, ta tin ngươi không chết đâu… Lỡ chết, cùng lắm là hơn ngàn năm sau lại sống lại!"
"Sống lại?"
Vương Kim Dương hơi sững sờ, vậy là sao?
Suy đoán của Ma Võ, hiện tại hắn vẫn chưa biết.
Phương Bình cũng không có thời gian giải thích, rơi vào trong hố lớn, Phương Bình nhanh chóng nện xuống mặt đất, đào thành hang sâu.
Ở giữa không trung chưa chắc có thể nổ chết tên đó.
Nhưng vào trong hang, chỉ cần nổ được, hắn không tin cái tên phía sau kia có thể chống đỡ được.
Còn về bản thân hắn và Vương Kim Dương… Xem vận khí vậy.
Phương Bình vừa liên tục ngưng tụ lực lượng thiên địa, vừa điên cuồng đào hang.
Người đàn ông trung niên kia sớm đã đuổi vào trong hang, vừa giao thủ với Vương Kim Dương bị thương nặng sắp chết vừa cười lạnh nói: "Các ngươi cho rằng như vậy có thể chạy thoát sao?"
Hai người này tự tìm đường chết!
Tiếp tục chạy trốn ở bên ngoài, hắn muốn tiêu diệt cả hai thì vẫn phải cần một chút thời gian, nhưng không ngờ Phương Bình hoảng sợ, không chọn còn đường đó, mà lại chọn đào hang động trong núi đá, thật ngu ngốc làm sao!
Lúc này Phương Bình và Vương Kim Dương tự đường cùng ngõ cụt.
"Có điều… Trước khi chết, tự đào huyệt mộ cho mình cũng là hành động sáng suốt!"
Phương Bình đang đào hang, cũng lười trả lời, trên thực tế là hắn không có thời gian trả lời hắn.
Cái hang này là đào huyệt cho ai, còn chưa biết đâu.
Kim cốt của Phương Bình lúc cũng bắt đầu rung động, quả cầu ánh sáng trong tay càng lúc càng sáng.
Nội phủ cơ quan trong suốt, cũng bắt đầu vỡ.
Vương Kim Dương khó khăn nói: "Xong… xong.... chưa?"
Hắn thật sự chịu không nổi rồi!
Hắn vẫn chưa đến trình độ mạnh mẽ chống đỡ được đỉnh cấp sáu, mặc dù hai bên chỉ cách nhau một cấp, nhưng trên thực tế là năm cảnh giới nhỏ, chênh lệch quá lớn!
Nếu đổi là hai tên võ giả cấp sáu sơ kỳ, có lẽ đã bị đánh chầu ông bà từ sớm rồi.
"Lần này, hai chúng ta có mất mạng cũng nổi tiếng rồi!"
Phương Bình đột nhiên quát khẽ một tiếng, sau đó mạnh mẽ đấm ra một quyền, bên cạnh xuất hiện một cái hang lớn, Phương Bình nhanh chóng kéo Vương Kim Dương chui vào.
Sau đó Phương Bình quay đầu nhìn về phía người đàn ông trung niên sắp đuổi tới, đột nhiên quát khẽ một tiếng, tảng đá xung quanh lập tức nổ tung!
Cơ thể người đàn ông trung niên khẽ run lên, nhưng không bị ảnh hưởng quá lớn, chỉ bị chảy máu mũi.
"Tự bạo lực lượng tinh thần đối phó người khác còn được, nhưng đối phó với đỉnh cấp sáu, ngươi còn chưa đủ tư cách đâu!"
Người đàn ông trung niên lại cười lạnh, mặc dù lực lượng tinh thần của hắn không mạnh, nhưng cũng gần đạt đến trình độ ngoại phóng, cộng thêm đã phong bế cửa tam tiêu, lực lượng khí huyết mạnh mẽ, Phương Bình muốn dựa vào cái này để đối phó với hắn, còn kém lắm!
Phương Bình lười để ý đến hắn, tự bạo lực lượng tinh thần chẳng qua là muốn kéo dài thời gian mà thôi.
Ngay sau đó, Phương Bình đột nhiên nhe răng cười nói: "Tặng ngươi cái này hay nè!"
Lời còn chưa dứt, Phương Bình ném ra một quả cầu ánh sáng không có sóng năng lượng, sau đó, Phương Bình điên cuồng đào hang mà chạy!
Còn không chạy thì phải chôn cùng rồi!
"Lão Vương, cố gắng chống đỡ!"
Phương Bình quát khẽ một tiếng, sắc mặt Vương Kim Dương hoàn toàn thay đổi, lực lượng cốt tủy còn sót lại không nhiều lại hiện lên, không dùng để đánh nhau, mà dùng để hóa thành từng tầng từng tầng khí huyết phòng ngự bao phủ bên ngoài cơ thể!
Phương Bình cũng như vậy, lực lượng khí huyết, lực lượng cốt tủy, lực lượng tinh thần đang bao bọc bọn họ.
Người đàn ông trung niên phía sau vừa mới bị lực lượng tinh thần tự bạo chấn động, hơi choáng một chút.
Quả cầu ánh sáng do Phương Bình ném ra cũng không hiện rõ uy lực, nhìn thấy hai tên chui vào bên trong, người đàn ông trung niên gần như theo bản năng tiến về phía trước.
Nhưng ngay khi quả cầu ánh sáng tới gần, đồng tử của người đàn ông trung niên đột nhiên co lại!
"Nguy hiểm!"
"Chạy!"
Ý nghĩ như vậy lập tức lóe lên.
Lúc này, hắn ta nổi hết da gà, cảm nhận được sự uy hiếp của cái chết không gì sánh được!
Mà ngay khi hắn ta vừa lùi lại, quả cầu ánh sáng đó lập tức nổ tung!
"Ầm!"
Ánh sáng trắng chói mắt, gần như chiếu sáng cả ngọn núi!
Tiếng nổ cực lớn, vang rền truyền khắp đất trời.
Cách đó hơn chục dặm, Phương Danh Vinh mấy người lái xe đuổi tới, đột nhiên nhìn thấy ánh sáng chói mắt từ phía xa hiện lên, sau đó nghe thấy tiếng nổ lớn.
Ngay sau đó, mặt đất chấn động, giống như động đất.
Trong Thương Sơn, một vài đỉnh núi gần đó trực tiếp biến mất.
Ở trung tâm vụ nổ, xuất hiện một cái hố sâu có đường kính gần trăm mét!
Vô số đá vụn văng ra khắp nơi, các tảng đá lớn sớm đã bị nổ thành bột mịn, khói bụi bay lên bốn phía.
Cách nơi đó chưa đến 30 dặm, Tư lệnh quân khu Nam Giang biến sắc!
Cao cấp đã ra tay sao?
Là cao cấp phương nào ra tay?
Phía xa, từng luồng khí thế mạnh mẽ chọc thủng trời cao dâng lên, rất nhiều cường giả đang nhanh chóng bay về phía này!
...
Dãy núi Thương Sơn.
Trong hang sâu hố lớn.
Khói bụi dần dần tan biến.
Cả dãy núi, lúc này cực kỳ yên tĩnh.
Không biết qua bao lâu, dưới hang núi, một ít đá vụn dưới đáy hang khẽ động đậy.
Một lát sau, một cái đầu người tàn tạ xuất hiện dưới lớp đất đá.
"Ta… chưa chết!"
Tiếng nói oán hận vô cùng vô tận vang lên!
Người đàn ông trung niên giãy giụa, bò từ trong hang bò ra, lúc này, toàn thân hắn ta đã tàn tạ không thể tả nổi, hai chân hoàn toàn biến mất.
Ngay lúc hắn đang bò ra, cách đó không xa, những viên đá vụn kia lại phát ra tiếng động.
Một sinh vật trong hình dạng bộ xương khô màu vàng, lắc lắc cái đầu bị nứt mẻ, bò từ trong đống đá vụn bò ra, giọng nói như tiếng chiêng vỡ: "Vẫn… chưa chết… Mạng lớn ghê… có điều… cũng là chuyện sớm muộn!"
Lúc này, thần trí Phương Bình thật sự không được tỉnh táo, nhưng may mắn là điểm tài phú vẫn còn, hắn đang không ngừng tu bổ vết thương.
Phương Bình vẫn tốt, lúc này không chết được.
Hắn đào móc lớp đất đá vụn xung quanh… Đến khi đào được một bộ thi thể tàn tạ gần như nát bấy, chất giọng khàn khàn của Phương Bình lại vang lên: "Vương ca, ta xin lỗi, ngươi còn sống không?"
Phương Bình nói xong, trong tay lại hiện ra mấy viên đá năng lượng cao cấp, đây cũng là những viên đá của cùng của hắn rồi.
Phương Bình bóp nát đá năng lượng, trực tiếp nhét vào trong thi thể.
Phương Bình đợi một lúc, một lúc sau, "thi thể" khẽ động đậy, nói nhỏ đến nỗi không nghe thấy: "Chết… chết chưa?"
"Chưa."
Phương Bình quay đầu nhìn thoáng qua thi thể nửa người vẫn còn đang động đậy muốn bò ra, thản nhiên nói: "Bò đi, bò ra được xem như ngươi lợi hại."
Người đàn ông trung niên chưa chết, nhưng bị nổ mất nửa người.
Nửa trên cũng tàn tạ không thể tả, Phương Bình đoán cửa tam tiêu của hắn có lẽ cũng đã bị nổ tung rồi, tên này hiện tại ngay cả một chút sóng lực lượng khí huyết cũng không có.
Chưa bỏ mạng là vì ham muốn sống thật sự quá mạnh.
Nhưng lúc này không chết, hắn cũng sống không được bao lâu nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận