Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1493

"Mặc kệ nó có tác dụng gì, trước hết cứ cầm đi rồi tính sau, bất kể như thế nào, người của vùng cấm năm đó có thể phá hư thứ này, hiện tại... không hẳn có thể làm được. Dù sao thì sau trận chiến ở Vương Chiến Chi Địa, vùng cấm cũng có một khoảng thời gian bị đứt đoạn võ đạo."
Phương Bình thu vòng thủy tinh vào không gian chứa đồ, nói: "Nếu có thể khống chế yêu thú, vậy thì sẽ có tác dụng lớn. Không biết lão Trương có thể làm ra một ít thứ này hay không? Đến lúc mấu chốt, ví dụ như lúc đại chiến, khống chế yêu tộc trong chốc lát, dù không thể khống chế triệt để, nhưng cũng nên khiến chúng nó rơi vào hỗn loạn trong giây lát.
Chỉ là không biết có hiệu quả với cấp mấy."
"Ngươi cứ thử nghiệm là biết ngay ấy mà." Diêu Thành Quân không hề có thành ý nói: "Thử hết từ cấp bảy đến cấp chín xem..."
Phương Bình liếc hắn một cái, tiểu nhân nham hiểm! Cố ý muốn hãm hại ta!
Ta thử nghiệm với cấp tám cấp chín, nếu không thành công, chẳng phải ta sẽ bị yêu tộc đánh chết sao?
Vô sỉ!
Không ngờ lão Diêu lại là loại người này, trước đó còn muốn tham ô cái vòng thủy tinh.
Mặc kệ lão Diêu, Phương Bình nhanh chóng nói: "Nên tìm xung quanh xem, lấy được cái gì cứ lấy. À, Đầu Sắt, đi xem xét cửa điện thử, ta thấy cửa điện có lẽ không gắn liền với kiến trúc, thử xem có thể tháo ra hay không?"
"Được!"
Lý Hàn Tùng cũng thẳng thắn, cửa điện nơi này rất chắc chắn, năm đó có lẽ đã từng xảy ra đại chiến, nhưng cửa điện vẫn hoàn hảo không tổn hại. Có lẽ chất liệu đặc thù sánh được với nguyên liệu làm thần binh!
Nếu có thể nấu chảy, có lẽ cũng có thể rèn đúc thần binh.
Thần binh hiện đại không giống thần binh thời xưa, dường như thời xưa không cần dùng hạch não, hạch tim của yêu tộc.
Cửa lớn có lẽ là chất liệu dùng để chế tạo thần binh cổ!
Lý Hàn Tùng cạy cửa, Phương Bình tiếp tục đi dạo chung quanh, thường xuyên đạp đạp mặt đất. Nền đất dường như được làm bằng chất liệu cao cấp, hắn muốn thử xem có khe nứt khe hở nào để đào đi được không.
Nhưng tìm một vòng cũng không phát hiện gì.
Lần này, Phương Bình hơi thất vọng.
Chủ nhân của Huyền Đức động thiên không phải người tốt, bảo vệ thiên cung hoàn hảo là được rồi. Mấy nơi không quan trọng ở dưới đất mà cũng kiên cố phòng trộm như vậy, có cần không chứ? Các ngươi không biết đời sau sống khổ như thế nào sao?
"Nhân loại sắp diệt vong, hiện tại ai nấy đều phải tay không chiến đấu, dù không thể dỡ bỏ những kiến trúc này, cũng nên cho mọi người lấy đi vài thứ để chế tạo binh khí đi chứ!
Nhiều cột hợp kim như vậy, đủ để chế tạo hơn mười ngàn thanh binh khí hợp kim cấp A!"
Phương Bình lẩm bẩm, có lẽ còn hơn mười ngàn thanh binh khí nữa cơ.
Hợp kim cấp A cũng rất quý giá, trong số võ giả Hoa Quốc, không tới một phần ba số võ giả trung cấp dùng được binh khí cấp A, rất đáng thương.
Các hợp kim còn lại dùng để chế tạo phòng kim loại, bảo vệ lối vào địa quật.
"Nhân loại thật thê thảm! Đây cũng là mối họa do các lão tổ tông để lại... Đời cha ăn mặn, đời con khát nước... haiz..."
Nhóm người Vương Kim Dương bất ngờ nhìn hắn, ngươi nói chuyện này với bọn ta làm gì?
Thấy mọi người nhìn mình, Phương Bình nhún vai nói: "Nơi này có lẽ có bản nguyên của các lão tổ tông, biết đâu họ nghe hiểu, đúng không?"
Nói xong, Phương Bình lớn tiếng nói: "Tiền bối, nếu ngài có thể nghe được, vui lòng giải trừ cấm chế trên đại điện đi, ta mang về giúp nhân loại tăng thực lực!"
"..."
Ba người mệt mỏi, ngươi thật là, ngay cả người chết cũng muốn lừa!
Lý Hàn Tùng thấy hắn làm vậy, suy nghĩ một chút, cũng nói: "Có lẽ năm đó chúng ta từng là chiến hữu đấy! Hiện tại bọn ta đã trở về, tái chiến địa quật, hay là bỏ phong cấm đi nhé?"
Lão Diêu và lão Vương ngây mặt ra. Hai thằng ngu này, đủ rồi, bớt bớt đi!
Hô vang một trận, Phương Bình bất đắc dĩ nói: "Được rồi, không có động tĩnh gì, đi thôi, đi chỗ khác. Phía sau còn có cung điện, sẽ rất nhanh tìm đến nơi truyền công, hoặc Tàng Thư Các.
Nếu thật sự tìm không được, thì mấy chỗ như khu chế tạo binh khí hoặc phòng luyện đan gì đó cũng được."
Hai cung điện bốn người vừa đi qua là nơi đón tiếp khách và yêu tộc, là kiến trúc ngay phía ngoài cùng, sao có thứ gì tốt được.
Bốn người không ở lại nữa, chờ ra khỏi cung điện, cửa lớn lại ầm ầm đóng lại, lúc nãy Lý Hàn Tùng cố gắng dỡ cửa cả buổi nhưng không được.
Dọc theo con đường lớn, bốn người đi sâu vào bên trong.
Hai bên đường cũng không phải luôn có kiến trúc.
Phương Bình nhìn thấy khu vực nhìn như ruộng lúa, nếu không phải thì là vườn thuốc, dù sao cũng ngay ngắn chỉnh tề, không khác gì đất ruộng.
Không nói, tiếp tục đào đất.
Năng lượng trong đất ở nơi này có phần nồng hơn một chút. Đào thêm vài rương, Phương Bình cũng không còn rương chứa nữa.
Phương Bình tương đối thất vọng, chỗ này không có thiên tài địa bảo.
Theo lý thuyết, nơi có năng lượng nồng nặc như vậy, cũng nên có cỏ cây mọc lên mới phải chứ! Đằng này, không có!
Nơi này đã đóng kín nhiều năm như vậy, chỉ cần có chút thiên tài địa bảo mọc lên, chắc chắn không tầm thường.
Nhóm người vừa đi vừa vơ vét.
Phương Bình thuận tay lấy thêm một ít năng lượng hóa lỏng, lần này vào Giới Vực, bọn họ thu thập được khá nhiều năng lượng hóa lỏng và đất năng lượng, những thứ khác thì chẳng đáng kể.
Giới Vực rất lớn, dài mấy ngàn dặm, chiều rộng cũng không nhỏ. Nhóm người Phương Bình đã đi mấy ngàn mét mà vẫn chưa đến cuối đường.
Cuối đường, có lẽ thông ra Tam Tần địa quật.
Vừa đi vừa vơ vét một trận, rất nhanh, Phương Bình nhìn thấy kiến trúc tàn tạ mà mình đã thấy ở phía xa xa.
Khác với Vạn Thú Cung, kiến trúc này thật sự bị đánh đổ nát.
Giống như có người trực tiếp dùng binh khí sắc bén chém qua, nền đất vẫn còn, chỉ là nóc nhà đã mất, vách tường cũng bị mất hơn nửa.
Mấy người đứng bên ngoài cũng có thể nhìn rõ bên trong. Đến khi nhìn rõ tình hình, ánh mắt Phương Bình và Lý Hàn Tùng khẽ nhúc nhích, mấy cây cột trụ bên trong đã bị chặt đứt rồi!
Những cây cột trụ đã bị chém đứt, nằm ngổn ngang bên trong kiến trúc tàn tạ.
Bốn người vốn có ý định đi vào tìm xem bên trong có gì hay không, thấy cảnh này, ai lại bỏ qua.
Bước vào bên trong cung điện bị hủy, Phương Bình không nói lời nào, lập tức thu lấy mấy cây cột kim loại bị chém đứt. Những thứ này đều là thứ tốt, dù không còn hoàn chỉnh, nhưng gom lại, hẳn cũng có hơn chục ngàn cân.
Ngoại trừ cột trụ, Phương Bình thật ra muốn tìm thêm vài thanh xà ngang, với sự xa xỉ không biên giới ở nơi này, có lẽ xà ngang nơi này cũng là thân yêu thực cấp chín.
Kết quả, tìm kiếm nửa ngày cũng không phát hiện gì, không biết có phải do đã có người đến trước, mang đi rồi hay không.
Không có đại điện khép kín, một số thứ bên trong đã triệt để mục nát.
Đại điện bị phá hủy, không nhìn thấy bảng hiệu, nhưng thông qua phế tích, Phương Bình vẫn có thể đoán được đây là nơi nào.
"Hình như là... nhà ăn?"
Phương Bình do dự một lát, cuối cùng nói ra kết quả này.
Mọi người khẽ gật đầu, có lẽ là nhà ăn, bởi nhìn bố cục chung, nơi này rất giống nhà ăn.
Giới Vực không hẳn đều là cường giả, đôi khi cũng có người bình thường sinh sống. Người bình thường đương nhiên cần ăn uống ngủ nghỉ.
"Cũng may, không phải kiến trúc quan trọng gì."
"Tiếp tục tìm, tìm xong phía dưới, chúng ta đi Thiên cung!"
Phương Bình ngẩng đầu nhìn thiên cung trôi lơ lửng trên không, đó sẽ là nơi cuối cùng bọn họ đi.
Hắn thậm chí cho rằng, một số khu vực quan trọng có lẽ đều ở trên thiên cung.
Ở khu vực dưới này, dù có thứ tốt thì cũng có hạn.
Hơn nữa, phải nhanh lên mới được, thay đổi khí tức cho bốn người, mỗi phút tiêu hao 10 ngàn điểm tài phú!
Từ lúc đi vào đến hiện tại, cũng gần 2 tiếng rồi, xài hết 1,2 triệu điểm tài phú rồi! Phương Bình cũng không dám ngừng lại, hắn sợ sẽ bị bài xích.
"Dùng hết 12 tỷ rồi... Nhưng cũng may, tính ra chỉ 40 cân đá năng lượng, không lỗ."
Lần này, hắn lấy được không ít thứ, chắc chắn sẽ không lỗ. Nhưng vẫn chưa tìm được công pháp, Phương Bình chỉ sợ nơi này không có.
Qua thêm vài phút, trước mặt mọi người không còn là cung điện, mà là một kiến trúc có ba tầng.
Nhìn thấy tòa nhà này, không đợi lão Vương phiên dịch, Phương Bình khẽ nhúc nhích ánh mắt nói: "Tàng Thư Các? Lão Vương, có phải không?"
Vương Kim Dương khẽ gật đầu nói: "Gần như vậy, cuối cùng cũng tìm đến đúng nơi."
"Đi!"
Phương Bình vui vẻ, tuy công pháp tu luyện lực lượng tinh thần có khả năng là kiểu truyền thừa bản nguyên, nhưng ai có thể xác định được? Có lẽ là do người khác chưa phát hiện ra thôi, chứ sách thủy tinh cũng truyền thừa được mà!
*...
Tàng Thư Các: giống thư viện, nơi cất giữ sách.
...*
Bạn cần đăng nhập để bình luận