Toàn Cầu Cao Võ

Chương 685: Đừng đánh quá ung dung (2)

"Khí huyết không tới 2500 cal, thế thì không được, thể chất cũng hơi kém một chút."
Tiếng cười của Phương Bình lại lần nữa truyền vào tai Lưu Thế Kiệt.
"Mảnh vỡ hợp kim cũng đủ đánh bại anh rồi!"
Sau một khắc, trường đao trong tay Phương Bình chớp mắt bể nát, vô số mảnh vỡ bắn mạnh đến đối phương.
Sắc mặt Lưu Thế Kiệt khó coi vô cùng, múa đao định đón đỡ.
Đao còn chưa vung lên, hai nắm tay của Phương Bình tung ngay Kim Cương Quyền!
Rầm rầm rầm!
Lưu Thế Kiệt cũng không biết mình rốt cuộc bị công kích bao nhiêu quyền, Phương Bình giống như không biết mệt mỏi, khí huyết dường như vô cùng vô tận, không ngừng tung quyền khiến Lưu Thế Kiệt không ngừng lui về sau.
Mấy lần anh ta muốn rời khỏi phạm vi công kích của Phương Bình, kết quả còn chưa kịp rời đi, lực lượng tinh thần của Phương Bình bắt đầu bạo phát, không ngừng áp chế cậu ta.
Phương Bình lúc này giống như người điên.
Song quyền không biết mệt mỏi đánh đấm không ngừng, tốc độ nhanh vô cùng, từng quyền bùng nổ ra lực lượng khí huyết mạnh mẽ.
Mặc dù Lưu Thế Kiệt cũng không ngừng đón đỡ chiêu, thậm chí còn đang tìm cơ hội phản kích. Nhưng lần nào cũng vậy, chiêu thức còn chưa ra, đã bị quyền của Phương Bình đánh gãy.
"Thiên Hạ Vô Địch Quyền!"
Lần này Phương Bình gầm lớn một tiếng, trong hư không, một nắm đấm màu đỏ ngưng tụ từ lực lượng khí huyết đột nhiên xuất hiện, nắm đấm màu máu xuyên thấu không gian, chớp mắt xuất hiện trước ngực Lưu Thế Kiệt.
Oanh!
Tiếng nổ tung vang lên, ngực Lưu Thế Kiệt bị nổ thành một cái hố to bằng miệng chén.
Sau một khắc, vô số mảnh vỡ hợp kim hầu như bay đến trong cùng một lúc, xuyên thủng khắp người Lưu Thế Kiệt, vết thương chằng chịt.
Nói thì chậm, mà đánh thì nhanh.
Từ lúc Phương Bình phá vỡ binh khí, đến khi Phương Bình một quyền đấm nổ tung ngực đối phương, đến khi mảnh vỡ hợp kim bắn trúng người đối phương, trong khoảng cách và thời gian ngắn ngủi như vậy, Phương Bình đã đánh ra hơn trăm quyền.
Khán giả chỉ nhìn thấy Phương Bình và Lưu Thế Kiệt nói chuyện vài câu, sau đó trận đấu bắt đầu, sau đó Lưu Thế Kiệt bạo phát, sau đó nữa, hai người đánh lên giữa không trung...
Cuối cùng, Lưu Thế Kiệt cả người đẫm máu, quần áo lam lũ, ngực còn không ngừng chảy máu, bị rơi xuống võ đài.
Lúc này, Phương Bình bồng bềnh từ trên không hạ xuống, ngoại trừ việc không còn thanh đao trong tay, lại giống như chưa có gì xảy ra vậy.
"Cảm ơn."
Khóe miệng Lưu Thế Kiệt còn không ngừng chảy máu, giãy dụa đứng lên, ôm ngực thở dốc nói: "Thiên Hạ Vô Địch Quyền của Lữ đạo sư?"
Phương Bình cười không nói.
...
Ngoài sân.
Hiệu trưởng Hoa Quốc Võ Đại hơi nhíu mày, cảm giác không còn mặt mũi gặp người khác, nói vậy mà cũng tin nữa hả?
Nhãn lực của bình luận viên cấp sáu cũng không yếu, lúc này đã bắt đầu giải thích.
"Ai cũng nghĩ Phương Bình tu luyện chiến pháp không đủ thâm sâu, tôi cảm thấy không phải như vậy. Cậu ấy cô đọng được khí huyết trong Ma Ha Quyền của mình, làm được đến mức kình khí ngoại phóng. Đầu tiên là dùng Kim Cương Quyền, ép Lưu Thế Kiệt phải phòng thủ, đến khi Phương Bình đánh vỡ được hàng phòng ngự của anh ta, khiến anh ta không thể chú ý đến chuyện khác, thì lại tung Ma Ha Quyền, một quyền trọng thương Lưu Thế Kiệt…"
"Tôi cảm thấy không phải do Phương Bình tu luyện chiến pháp thâm sâu bao nhiêu. Anh có phát hiện không, Ma Ha Quyền của cậu ta vẫn chưa thể trọng thương được nội phủ của Lưu Thế Kiệt, nói rõ lực xuyên thấu vẫn chưa đủ. Lưu Thế Kiệt bị trọng thương, chủ yếu vẫn là vì… lực lượng khí huyết quá mạnh!
Phương Bình… ngưng tụ một quả cầu khí huyết cực lớn, nổ mạnh, tổn thương đối phương!"
Nữ bình luận viên cảm giác mình không còn ngôn ngữ để diễn tả nữa rồi.
Đúng, chiến pháp của Phương Bình chẳng ra sao cả, ít nhất là đối với những người khác mà nói là như vậy. Nhưng cậu ta lại có lối riêng, không chú tâm tu luyện chiến pháp, không biết cậu ta cân nhắc thế nào, lại vận dụng đến phương pháp cô đọng khí huyết trong chiến pháp, ngưng tụ huyết cầu nồng nặc lực lượng khí huyết, trực tiếp để huyết cầu nổ tung, tổn thương Lưu Thế Kiệt.
Đây là gì?
Hỏa Cầu Thuật?
Không, Huyết Cầu Thuật!
Nắm đấm màu máu vừa rồi rốt cuộc đã ngưng tụ bao nhiêu lực lượng khí huyết?
1000 cal?
2000 cal?
Dù sao rất mạnh là được rồi!
Nếu không, Lưu Thế Kiệt đi theo con đường rèn thể thuật, thân thể cực mạnh, không dễ dàng bị đánh nổ một lỗ thủng to như vậy.
Điểm yếu của võ giả trung cấp là nội phủ là đầu, nhưng Phương Bình không đánh những nhược điểm này, mà trực tiếp đánh nổ cơ thể.
Hai vị bình luận viên không biết nên bình luận thế nào, Phương Bình mạnh sao?
Rất mạnh!
Nếu không cũng không thể nhanh chóng đánh bại Lưu Thế Kiệt cùng cấp.
Nhưng sức mạnh kiểu này của cậu… khiến người khác không quá thoải mái, ít nhất thì các võ giả khác không quá thoải mái, hoặc có thể nói là đố kỵ.
Mẹ nó, lực lượng khí huyết mà cậu dùng để làm gì vậy?
Võ giả cấp bốn, đỉnh cấp bốn bình thường cũng chỉ ở khoảng 2000 cal khí huyết, cậu tùy tiện quăng ra một cái huyết cầu, e là muốn hao hết khí huyết của võ giả cấp bốn rồi.
...
Phương Bình không để ý đến oán niệm của những người khác sâu bao nhiêu.
Khí huyết mà, tính là gì?
1000 cal, cũng mới một triệu điểm tài phú.
Đánh nổ Lưu Thế Kiệt, cậu hơi lãng phí một chút, trước sau tiêu hao gần 3000 cal khí huyết, nhưng mà… ai quan tâm đến 3 triệu điểm tài phú này?
Phương Bình lúc này, nhiều tiền lắm của.
Đánh nổ Lưu Thế Kiệt với tốc độ nhanh nhất, tiêu 3 triệu tài phú cũng đáng giá.
Cường giả đỉnh cấp trong bảng xếp hạng cấp bốn, không lãng phí, không xuất đao thì biết đánh bao nhiêu chiêu mới xong, nếu vậy không phải thể hiện mình quá yếu rồi hay sao?
Phương Bình đứng trên võ đài, phóng khoáng tự nhiên, cười nói: "Tiếp tục đi."
Trọng tài nghe vậy, ra hiệu cho người tiếp theo của Hoa Quốc Võ Đại.
...
Dưới đài.
Vương Kim Dương khẽ cau mày, một lát mới nói: "Có máu thật tùy hứng!" Không phải có tiền, lực lượng khí huyết của Phương Bình thật nhiều!
Làm gì có võ giả cấp bốn nào giao thủ với nhau lại đánh như thế?
Phương Bình cũng coi như khai sáng một phái rồi!
Đương nhiên, đối với Phương Bình, có máu và có tiền là cùng một khái niệm.
Vương Kim Dương cũng hơi bất đắc dĩ, cũng hơi ước ao thèm thuồng, bản thân cậu có cốt tủy biến dị nhưng cũng không khôi phục khí huyết được nhanh như vậy, rốt cuộc thằng nhóc này làm như thế nào được như vậy?
Trên thực tế, trận này cũng không nhìn ra thực lực Phương Bình rốt cuộc như thế nào.
Chỉ biết rằng, lực lượng khí huyết của Phương Bình thật nhiều… Chỉ có bấy nhiêu mà thôi!
Mấy người Lý Hàn Tùng cũng có cùng suy nghĩ với Vương Kim Dương.
Sắc mặt Lý Hàn Tùng hơi bối rối, đánh như vậy là đánh làm sao? Không nhìn ra được cái gì!
Hàn Húc vẫn chưa nhìn thấu được võ giả đỉnh cấp bốn, thấy vậy nói: "Phương Bình đánh Lưu Thế Kiệt ung dung như vậy, hội trưởng, anh đối mặt với cậu ta…"
Lý Hàn Tùng hơi vò đầu, bất đắc dĩ nói: "Không biết, lại nhìn xem sao, nếu như cậu ta tụ được 18 khí huyết cầu nổ tôi… Tôi cũng không biết có thể ngăn được hay không!"
Rõ ràng là võ đạo, thế mà Phương Bình lại đánh ra một chiêu nhìn như ma pháp trong tiểu thuyết, Lý Hàn Tùng cũng hơi choáng váng rồi.
Không hiểu nổi, thật không hiểu nổi!
...
Đâu chỉ bọn họ không hiểu nổi.
Các Tông sư ngồi trên đài phát biểu cũng hai mặt nhìn nhau, mọi người đương nhiên có thể hiểu được nguyên lý cấu tạo khí huyết cầu của Phương Bình.
Quá đơn giản, chính là phương pháp khí huyết ngoại phóng trong chiến pháp cao cấp, ngưng tụ thành khí huyết cầu.
Quan trọng là… Phương Bình là một võ giả cấp bốn, không cố gắng tu luyện chiến pháp, lại học làm cái này, nhìn kiểu gì cũng cảm thấy bàng môn tà đạo.
Hơn nữa, những người khác cũng không có năng lực bắt chước theo.
Các Tông sư lắc đầu, đã không cách nào so sánh được, so cái gì?
Người ta lực lượng tinh thần mạnh mẽ, cốt tủy biến dị, nói không chừng não cũng biến dị. Võ giả biến dị như vậy rất hiếm thấy. Đợt thi đấu giao lưu này lại tập hợp đủ bốn người, đúng là lần đầu tiên từ lúc khai thiên tích địa tới giờ.
...
Những người khác đều không hiểu nổi.
Nhưng Tần Phượng Thanh đăm chiêu, lẩm bẩm nói: "Khí huyết cầu, đây không phải là chiêu thức cho Giảo ăn sao? Không ngờ còn có thể đánh người?"
Lúc Phương Bình cho Giảo ăn thực ra cũng gần như dùng phương thức này. Chỉ là không để lực lượng khí huyết nổ tung mà thôi, nổ đau miệng Giảo, nó đại khái có thể ăn tươi nuốt sống Phương Bình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận