Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2026: Bắt Gọn (2)

Phương Bình lúc này mặc kệ lão Vương có giận hay không, trầm giọng nói: "Ý của ngươi là, ngươi gặp được cường giả như vậy ở trên Trái Đất sao?"
"Không biết có phải trên Trái Đất hay không."
Tần Phượng Thanh lắc đầu nói: "Dù sao thì cũng là từ Trái Đất đi vào, có phải là Trái Đất hay không thì ta không biết! Sau đó, ta suy đoán, có lẽ là một cánh cửa không gian giống như đường nối đến địa quật, có lẽ ta đã đến địa quật."
Tần Phượng Thanh hít sâu một hơi, tiếp tục nói: “Ngươi cũng biết mà, ta rất có hứng thú với những nơi bí ẩn như vậy, lúc đó đột nhiên xuất hiện ở một nơi khác, ta còn cho rằng mình đã đào được bảo tàng, cho nên ta cũng không rời đi, ngược lại còn đi thẳng vào!"
"Sau khi đi vào, thật ra nơi đó không lớn, ta nhìn thấy một vườn trái cây, ta còn tưởng mình lạc vào Bàn Đào ấy chứ."
Tần Phượng Thanh nở nụ cười, gương mặt thể hiện chút trông ngón thèm thuồng nói: “Đúng là vườn trái cây, rất nhiều các loại trái cây! Nhìn kỹ thì gần như đều là loại quả năng lượng, loại nào cũng có! Lúc đó ta định hái mấy quả mang về, nhưng mà…"
Tần Phượng Thanh hơi nhíu mày nói: “Nhưng mà... hình như có người trông coi vườn trái cây này!”
“Hình như?” Phương Bình không nhịn được hỏi: “Ngươi đến cùng có thấy mặt người đó hay không?”
“Thật sự là không!” Tần Phượng Thanh giải thích: "Lúc đó, khi ta muốn đi vào vườn trái cây, nửa đường, ta hơi hơi cảm giác có người đang nhìn chằm chằm ta, ngươi cũng biết đó, ta khá nhạy cảm với những cảm ứng theo dõi kiểu này, có người âm thầm theo dõi ta.
Lúc đó, ta còn định rời đi, nhưng ánh mắt kia dường như chú ý đến phân hóa thể của Chiến Vương, sau đó, ánh mắt biến mất. Sau đó… ta không sợ nữa, cũng không rời đi, mà tiếp tục đi về phía trước, định hái mấy quả mang về.
Nhưng mà đến được vườn trái cây thì ta phát hiện nơi này có kết giới, thật sự có kết giới, ta không vào được. Công kích nửa ngày mà không phá được kết giới.
Lúc đó ngươi bị tà giáo vây công, ta vội trở về đưa phân hóa thể cho ngươi. Công kích nửa ngày không có kết quả, nên ta định rời đi. Đến lúc muốn đi thật, thì hình như…"
Tần Phượng Thanh nhấn mạnh: "Là hình như… hình như có người truyền âm cho ta, giọng nói rất mông lung, không phân biệt được giới tính, tuổi tác, nói lần sau nếu ta một mình đến đó thì đối phương sẽ mở kết giới cho ta vào. Nhưng rõ ràng ta đi có một mình, nên ta nghĩ người kia đề cập đến phân hóa thể của Chiến Vương."
“Chỉ như vậy?” Phương Bình cau mày nói: “Không còn?”
“Không còn.” Tần Phượng Thanh nhún vai nói: “Chỉ như vậy! Thật đấy! Nhưng mà còn một điểm khác... Lúc ta đi ra, quay đầu lại nhìn thì... biến mất rồi! Lối vào thế giới kia biến mất! Không tìm được!”
Tần Phượng Thanh bất đắc dĩ nói: "Đường nối này giống như có người khống chế, ta cảm thấy chắc là ta ăn may nên vô tình khiến nó mở ra. Nếu muốn nó mở ra lần hai, có lẽ chỉ có thể đi đến đó một lần, giọng nói kia đã nói chỉ được đi một mình. Sau đó ta có thử quay lại lần nữa thì cũng không vào được. Có lẽ là bài xích phân hóa thể của Chiến Vương, nên ta không thử nữa."
"Ngươi bị ngốc hả?"
Ánh mắt Phương Bình lạnh lùng nghiêm nghị: "Chuyện này ngươi không nói thì thôi, nhưng nếu biết nơi đó có thể có người, còn cố ý bài xích phân hóa thể của Chiến Vương, chứng tỏ đối phương có phần kiêng kỵ! Bảo ngươi một mình đến đó, chẳng lẽ ngươi lại ngoan ngoãn một mình đến thật sao? Còn không chịu nói chuyện này cho ta, sợ ta cướp đoạt cơ duyên của ngươi à?"
“Không có!” Tần Phượng Thanh khó lòng giải thích, chỉ có thể nói: "Ta biết có lẽ sẽ gặp nguy hiểm, ta cũng đâu có đần! Nhưng lần đầu tiên đi vào, ta vẫn an toàn trở ra, đối phương có lẽ kiêng kỵ phân hóa thể của Chiến Vương, nhưng hẳn là cũng không có ý muốn giết ta.
Ở Giới Vực, chẳng phải các ngươi cũng gặp mấy lão già như vậy sao? Cuối cùng vẫn sống nhăn răng còn gì?
Lần trước ta và Đầu Sắt cùng vào Giới Vực, kết quả đều bị đẩy ra, ta đoán, cơ duyên hạn chế, có một số người đi vào, cơ duyên sẽ không còn. Nếu có người sống bên trong, còn cố ý căn dặn ta một mình đến đó, vậy ta cảm thấy có lẽ đối phương có sắp xếp gì đó.
Ngươi cũng biết, mấy lão già ngàn năm này khó bị lừa lắm, nếu ta dẫn các ngươi đi theo, có lẽ cuối cùng sẽ chẳng vào được."
"Nhưng ngươi cũng không thể im hơi lặng tiếng không nói lời nào như vậy được!"
"Không phải, ta không cố ý, ta chỉ mới cấp bảy mà thôi!"
Tần Phượng Thanh buồn phiền nói: "Ta sợ mấy lão già có nhiều thủ đoạn cấm chế! Có thể dùng lực lượng tinh thần tra xét, lỡ như nói ra, sau đó đối phương biết thì sao đây? Nên ta định một mình đến đó thử xem, nếu có lợi thì về rồi nói sau."
Phương Bình hừ nói: “To gan lớn mật! Ngươi không sợ ngươi không về được sao?”
“Có gì đâu mà sợ.” Tần Phượng Thanh bình thản: "Nếu có lợi ích thì phải đánh cược một trận chứ! Các ngươi đi Giới Vực, chẳng lẽ nơi đó không nguy hiểm? Lần trước đến Tây Sơn địa quật, các ngươi đi vào, nếu lão già kia có ác ý, chẳng phải các ngươi cũng đi bán muối rồi sao? Đánh cược xem có may mắn không thôi mà!
Nếu những người này xuất hiện, ta thấy có lẽ không vì ra tay giết võ giả cấp bảy đâu! Nếu dễ dàng bị lộ như vậy, bọn họ sẽ không lẩn trốn lâu như vậy."
Phương Bình cau mày, một lát mới nói: "Chuyện này rất có vấn đề! Không ngờ là nhân vật trốn trên Trái Đất, ta còn tưởng ngươi gặp đối phương ở địa quật.
Ngươi nên biết, nhóm người lão Trương gần như đã đào tung ba thước đất trên Hoa Quốc rồi! Lực lượng tinh thần của bọn họ vô cùng mạnh mẽ, dò xét nhiều nơi, ngươi cho rằng tuyệt đỉnh sẽ không lưu ý, không thăm dò sao?
Chúng ta còn biết đến động thiên phúc địa thăm dò, huống chi là bọn họ. Chiến Vương và lão Trương đã điều tra, điều tra rất nhiều lần! Ta chắc chắn, lão Trương rất nghiêm túc điều tra, nhưng kết quả, ông ấy không thu hoạch được gì!
Nếu không, ông ấy cũng sẽ không mắng đối phương là rùa đen rụt đầu, trốn mãi không ra."
Phương Bình nhíu chặt mày: "Vậy mà ngươi lại bước vào một thế giới khác ngay trên Trái Đất, nếu như vậy, nơi đó chắc chắn không giống thành Trấn Tinh! Nếu giống thành Trấn Tinh thì đã sớm bị phát hiện rồi!
Lão Trương từng nói, trên Trái Đất có một số tông phái cũng có không gian biệt lập như thành Trấn Tinh. Một số cường giả cấp bảy cấp tám của tông phái thường hay núp ở trong đó, bên trong còn có một số nhân vật còn chưa chết.
Nhưng họ cũng không che giấu được lão Trương, ông ấy hầu như đã tra xét, biết rõ tình huống bên trong thế nào, mới mặc kệ không quản.
Nhưng hiện tại, Đông Sơn cách Kinh Đô không xa, ngay dưới mí mắt ông ấy, thế mà có mấy lão già ngàn năm tồn tại, vấn đề này rất nghiêm trọng!
Vậy mà ngươi lại không nói!"
Tần Phượng Thanh lầu bầu: "Không sao mà, bọn họ hiện tại cũng không dám ra đâu. Ta cũng có kế hoạch chuẩn bị đàng hoàng chứ bộ! Lần này ta định đi qua đó thử, nếu ta không trở về, sau 10 ngày, ba bộ bốn phủ và cả Ma Võ sẽ nhận được một bưu kiện gửi tự động.
Đến lúc đó, các ngươi tự nhiên sẽ biết thôi. Trong thư ta ghi rõ địa chỉ kèm bản đồ, các ngươi tra sẽ biết mà."
“Nói thì đơn giản lắm!” Phương Bình hừ một tiếng.
Lý Hàn Tùng nói tiếp: “Lúc Phương Bình chuẩn bị phản công Ma Đô địa quật, cũng từng nghĩ tới động thiên phúc địa phải chăng có lối đi riêng dẫn đến địa quật.”
Chuyện này Phương Bình từng nói với Tưởng Siêu, Lý Hàn Tùng cũng được nghe qua, lúc này, hắn trầm ngâm nói: "Có khi nào, nơi ngươi đi vào cũng là một động thiên? Bồng Huyền động thiên? Liệu người ngươi gặp có phải là chủ của Bồng Huyền động thiên?"
Phương Bình nói: “Hoa Quốc có 8 Giới Vực, trong đó không có Bồng Huyền động thiên! Phân biệt là núi Quát Thương, núi Tử Cái, núi Vương Ốc, núi Ủy Vũ, Hư Lăng động thiên, Huyền Đức động thiên, núi Động Dương cùng với núi La Phù.”
Đây là số liệu mà lão Trương đã cho trên bảng xếp hạng chiến lực. 8 vị chủ động thiên đều có tên trên bảng!
Phương Bình nghĩ, có lẽ lúc ở Ngự Hải Sơn, lão Trương đã xác định được bên trong có người sống, nên mới xếp hạng chiến lực.
Như vậy, 8 Giới Vực kia đều đã có chủ. Còn ba Giới Vực khác, Phương Bình không biết nơi đó có còn bảo tồn nguyên vẹn không, hay là do lão Trương chưa đi qua thăm dò.
Dù sao thì bảng xếp hạng không có tên chủ nhân động thiên khác, nếu như vậy, nghĩa là Hoa Quốc chỉ có 8 Giới Vực còn hoàn chỉnh.
Cũng không có bất cứ ghi chép gì về Bồng Huyền động thiên ở bên núi Thái Sơn. Không biết là không có, hay động thiên này căn bản không tồn tại.
10 động thiên lớn, 36 động thiên nhỏ, 72 phúc địa, đó chỉ là truyền thuyết, không nhất định là thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận