Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2956: Luyện Hóa Thiên Vương Ấn (2)

Chương 2956: Luyện Hóa Thiên Vương Ấn (2)Chương 2956: Luyện Hóa Thiên Vương Ấn (2)
Theo ánh sáng mà ấn Tốn Vương phát ra, thế giới bản nguyên đang không ngừng mở rộng với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được, bóng tối xung quanh thế giới bị ánh sáng màu vàng óng đánh bay.
Mà không gian được chiếu sáng đến, Phương Bình có thể dùng khí bản nguyên tạo đất liền.
Thế giới bản nguyên mở rộng, Thiên Vương Ấn và Thánh Nhân Lệnh không thể trực tiếp trợ giúp mở rộng thế giới, nhưng có thể xua đi bóng tối, đây chính là trợ giúp lớn nhất của Thánh Nhân Lệnh và Thiên Vương Ấn đối với Phương Bình.
Nếu không, để hắn tự mở đường, chỉ có thể giống như Thương Miêu, chật vật từng chút, từng chút đè ép, phá vỡ bóng tối, tốc độ sẽ cực chậm.
Ấn của Tốn Vương bị luyện hóa, thế giới bản nguyên không ngừng vang lên tiếng ầm ầm. Đại ấn màu vàng óng, bên cạnh còn có mười hai tấm Thánh Nhân Lệnh xoay tròn, bắt đầu chiếu rọi toàn bộ thế giới nhỏ.
Mà Phương Bình, lần đầu tiên luyện hóa Thiên Vương Ấn, quan sát kỹ một chút, hình như phát hiện có gì đó không giống.
Lúc này, Phương Bình thật cảm nhận được khác biệt.
Hắn đã nhìn thấy!
Nhưng lúc này, hình như có khác biệt.
Không những thế, hắn còn nhìn thấy một số thứ.
Sau này, sau khi thêm nước bản nguyên, nơi này có thêm một cái hồ nước.
Trước đó, thế giới bản nguyên chỉ là một dải đất bằng, diện tích không lớn, phía trên có hai tòa thành nhỏ, rất nhỏ, một là Dương Thành, một là Ma Võ.
Thế giới bản nguyên của hắn cũng đang biến hóa.
Ngoài ra, không có thứ gì khác.
Hắn nhìn thấy trên ấn lóe lên một số hình ảnh, mặt đất, núi đồi, sông ngòi, biển khơi.
Bốn bé mập xoay quanh ấn, bay múa, có vẻ rất vui vẻ. Trên ấn cũng có một ít vật chất thẩm thấu ra, bay về phía bốn bé mập.
Không những thế, bốn bé mập bỗng hưng phấn bay về phía Thiên Vương Ấn của Tốn Vương.
Phương Bình không ngăn cản, mà đang quan sát.
Hắn nhìn thấy mặt đất đang nhô lên cao, cùng với ánh sáng của Thiên Vương Ấn, hình như có thứ gì chiếu xuống trên mặt đất, mặt đất giống như đang hình thành núi đồi.
Bốn bé mập đang hấp thu một vài thứ. Trước đó thân thể chúng nó hơi trong suốt, giờ hình như cũng đang từ từ ngưng kết.
Nghe nói Cửu Hoàng Ấn và Thiên Vương Ấn được chế tạo từ rất nhiều bảo vật, trong đó có đất bản nguyên, nước bản nguyên.
Ấn của Tốn Vương hình như có những vật chất này thẩm thấu ra ngoài.
Phương Bình nhìn kỹ lại, lúc lâu sau, không xác định nói: 'Nước bản nguyên?"
"Đây là...' Phương Bình lẩm bẩm nói: "Tái tạo thế giới sao?"
Phương Bình nhíu mày, giống như cảm nhận được rất nhiều thứ.
Xung quanh, bóng tối đã bị đẩy ra rất xa.
Ngay sau đó, ấn Tốn Vương bỗng nhiên rơi xuống đỉnh núi, âm vang một tiếng, ấn Tốn Vương biến mất, nhưng Phương Bình cảm nhận được, nó đã chui vào đỉnh núi, đỉnh núi đang ngày càng vững chắc, có xu thế thực thể hóa.
Thế giới bản nguyên của hắn lúc này đang hình thành một ngọn núi, một ngọn núi mini.
Bóng mờ của đám người lão Trương mang theo khí bản nguyên, bắt đầu bổ sung những khu vực trống đó, mở rộng thế giới bản nguyên.
Thế giới bản nguyên!
Cửu Hoàng Ấn rất đặc thùi
Thần khí có thể chia tách và hợp lại này không phải do Chú Thần Sứ rèn, Chú Thần Sứ cũng nói thứ này là bảo vật, Phương Bình không biết, trước kia, rốt cuộc chín Hoàng bốn Đế đã dùng thứ gì để rèn ra thần khí này, mục đích để làm gì.
"Chẳng lẽ năm đó bọn họ đã tìm được một chút phương hướng, biết một ít vấn đề, cho nên Cửu Hoàng Ấn thật ra chính là để đối phó vấn đề bản nguyên?"
Phương Bình không khỏi suy tư, lúc này, thế giới bản nguyên của hắn nhanh chóng mở rộng, đường kính đã sắp 300 mét.
Nhưng Phương Bình lại nhíu mày, tiêu hao rất nhiều khí bản nguyên.
Đây là hình tròn, càng mở rộng, dù cùng mở rộng 1 mét đường kính, nhưng khí bản nguyên tiêu hao lại hoàn toàn khác biệt. Dựa theo diện tích để tính, mở rộng 1 mét đường kính thế giới của Phương Bình, diện tích phải rộng hơn trước đó rất nhiều.
Đầu cần khí bản nguyên bổ sung.
Phương Bình bất đắc dĩ, trước đó còn cảm thấy thế giới của Thương Miêu không đến nghìn mét, không lớn lắm, bây giờ hắn đã hiểu. Tuy thế giới của hắn đường kính gần 300 mét, nhưng so với Thương Miêu, diện tích chênh lệch quá lớn.
Diện tích của Thương Miêu gần 770000 mét vuông, mà diện tích thế giới bản nguyên của Phương Bình chỉ chừng 70000 mét vuông mà thôi.
Một cái đường kính 990 mét, một cái gân 300 mét, chênh lệch khoảng 3 lần. Nhưng diện tích thì lại chênh lệch gấp mười.
"Càng về sau, càng tiêu hao nhiều khí bản nguyên, mấy vạn năm nay, Thương Miêu đã sinh ra khá nhiều khí bản nguyên, nhưng con mèo này quá lười, lại không cố gắng hấp thu khí bản nguyên của vũ trụ bản nguyên, khó trách càng chạy càng chậm!"
Phương Bình lắc đầu, nhưng hắn cũng biết độ khó của việc này.
Nếu không có hệ thống cung cấp cho hắn lượng lớn khí bản nguyên, thì hắn cũng không đi được con đường này.
Tiêu hao quá lớn!
Dù một năm hắn sinh ra 10 ngàn vân khí bản nguyên, thì cũng trị giá một tỷ điểm tài phú, lượng khí bản nguyên đáng giá trăm tỷ điểm tài phú, hắn phải mất 100 năm cố gắng tu luyện.
Còn phải tu luyện không biết ngày đêm, không chiến đấu, không tiêu hao mới được.
Bình thường, võ giả cấp Đế ít nhất cũng phải hơn nghìn năm mới có thể tích lũy khí bản nguyên chừng trăm tỷ điểm tài phú.
Nhưng đã đi con đường này, còn tính là cấp Đế sao?
Có lẽ tốc độ sinh ra khí bản nguyên sẽ chậm hơn.
Đấn lúc đó, vạn năm sinh ra nhiều khí bản nguyên như vậy cũng không có gì kỳ lạ.
"Con đường này, hình như không thích hợp với những người khác..." Phương Bình lẩm bẩm, không nói đâu xa, mở rộng thế giới bản nguyên, người khác không có nhiều khí bản nguyên như vậy. Quan trọng là tuổi thọ của bọn họ cũng không dài như vậy, không phải ai cũng là Thương Miêu.
Cho nên, con đường này, hiện tại chỉ mình Phương Bình có thể đi.
"Đạo Sơ Võ, mặc dù không ai giống ai, nhưng vẫn thích hợp truyền thừa."
"Đạo bản nguyên, cũng thích hợp tất cả mọi người đi phát triển."
"Nhưng đạo mình đang đi lại không thích hợp với những người khác, nói như vậy... đây không phải là một loại đạo mới sao?"
Phương Bình lẩm bẩm, một đại đạo, phải phù hợp phổ cập thì mới được coi là con đường mới.
Hắn cũng từng nghe Chú Thần Sứ nói một vài chuyện, thời đại này, có lẽ phải sinh ra đạo mới.
Trước đó, Phương Bình còn cảm thấy, đạo mà mình và Thương Miêu đi rất hoàn mỹ, rất hoàn thiện. Kết hợp ưu điểm của sơ võ và bản nguyên, sức mạnh cuối cùng hóa thành một thể.
Nhưng bây giờ, sau khi suy nghĩ kỹ, thật ra, đạo này khó đi hơn!
"Hiện mình vẫn không nên nghĩ đến những chuyện này, bản thân mình trở nên mạnh hơn là đủ rồi." Phương Bình lắc đầu, không suy nghĩ thêm nữa.
Khai sáng đạo mới, không hề đơn giản! Có lẽ đạo mình đi hơi đặc thù, không thích hợp phổ cập, đạo như vậy không đủ hoàn mỹ, nhưng chuyện này cũng không tới lượt Phương Bình quan tâm, sống đến cuối cùng rồi nói.
Đúng vào lúc này, nhục thân Phương Bình run lên, thế giới bản nguyên mở rộng đến 300 mét. Tiêu hao rất nhiều khí bản nguyên, một Thiên Vương Ấn, khiến thế giới bản nguyên của hắn lại đột phá một cửa ải.
Hai cái còn lại, có lẽ không thể khiến hắn đạt được đường kính 500 mét, nhưng chắc chắn đạt 400 mét.
"Không, với Thiên Vương Ấn của Chấn Vương từ chỗ Trấn Thiên Vương, ba tấm, đường kính chắc chắn đột phá đến 500 mét!"
Phương Bình còn đang mải mê suy nghĩ, cùng với thế giới bản nguyên của hắn lớn mạnh, cây cột điện cắm ở trung tâm hình như sắp chịu không nổi, kẽo kẹt kẽo kẹt, lại đứt gãy một chút.
Phương Bình nhíu mày, sau khi hắn trở nên mạnh mẽ, hình như thế giới bản nguyên hơi bài xích với con đường bản nguyên.
Đây... có lẽ cũng là vấn đề của Sơ Võ
Không suy nghĩ thêm nữa, Phương Bình nhanh chóng ép xao động trong lòng xuống, tiếp tục bắt đầu luyện hóa hai tấm Thiên Vương Ấn còn lại.
Thiên Vương Ấn của Càn Vương và Cấn Vương, vì chủ nhân còn sống, nên luyện hóa khó khăn hơn nhiều.
Khí bản nguyên, bắt đầu tiêu hao một cách điên cuồng.
Trước đó, Phương Bình đã ngưng tụ rất nhiều khí bản nguyên, cho mấy người lão Trương một chút, cho Thương Miêu ăn một chút, lúc này, tiêu hao càng lúc càng nhanh, Phương Bình mơ hồ cảm thấy, e là lần tiêu hao khí bản nguyên này sẽ làm cho mình kinh hãi.
Những thứ ngưng tụ được trước đó chưa chắc có thể lưu lại bao nhiêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận