Toàn Cầu Cao Võ

Chương 746: Nợ ta mấy ngàn tỷ!

Đào xuống hơn 10 mét, hai người cũng không dừng lại, tiếp tục đào ngang, không thể từ nơi này ra ngoài, bởi có thể có người ở gần đó chờ bọn họ lộ diện.
Lúc này, ở sâu dưới lòng đất, hai người cũng mặc kệ phương hướng nào, chỉ điên cuồng đào hầm, đào thẳng về phía trước.
Cả hai đều được xem là cường giả, dồn hết sức lực đào hầm, đào liên tục bốn, năm tiếng, Phương Bình thở hồng hộc, rầu rĩ nói: "Gần được rồi chứ?"
"Gần được rồi."
Cái đầu lão Lý lắc lư một hồi, Phương Bình sợ hết hồn, vội vàng đỡ lấy đầu hắn, không tự tin hỏi: "Sẽ không rơi xuống chứ?"
Lão Lý liếc mắt nhìn hắn... Phương Bình lập tức ghét bỏ nói: "Đừng nhìn em, mắt thầy bị lệch hẳn sang một bên, nhìn như vậy gớm quá."
"Mẹ nó thằng nhóc con, mi có tin lão tử đập chết mi hay không?"
Lão Lý mắng một câu, thở dốc nói: "Ít nói nhảm, đào hầm tiếp đi, ta không chịu được nữa rồi."
"Em cũng mệt mỏi chứ bộ."
"Thế bây giờ có đào hay không?"
Phương Bình bất đắc dĩ, cố hết sức hướng lên đào đi.
...
Mấy phút sau, trên mặt đất.
Giờ khắc này, sắc trời hoàn toàn đen kịt, sáng sớm đã được thay bằng đêm đen.
"Hô!"
"Hô!"
Hai người đều tê liệt ngã xuống đất, đồng thời thở dốc.
Sau khi điều chỉnh lại hô hấp, Phương Bình kiểm tra thương thế của mình, chán nản nói: "Ngũ tạng lục phủ đều nát gần một nửa, nhiều đốt xương bị vỡ vụn, lực lượng tinh thần bị đánh nát nhiều lần… lão già, lần này em tổn thất quá lớn rồi."
Không chỉ như vậy, điểm tài phú cũng tổn thất quá nhiều!
Trước trước sau sau, Phương Bình không nhớ rõ đến cùng đã xài hết bao nhiêu nữa, nhưng có thể nói, ít nhất là một hai trăm triệu.
Về phần tinh hoa năng lượng… Phương Bình nhìn lướt qua không gian chứa đồ, đại khái còn sót lại chừng một chén cơm.
Có thể là đã thoát khỏi nguy hiểm, cho đến lúc này, điểm tài phú của Phương Bình mới bắt đầu thay đổi:
Tài phú: 1 tỷ 920 triệu
Khí huyết: 1200 cal (3399 cal)
Tinh thần: 189 hz (699 hz)
Tôi cốt: 177 đốt (100%), 6 đốt (90%), 23 đốt (30%+)
Không gian chứa đồ: 1 mét khối
Năng lượng bình phong: 10.000 điểm tài phú/phút
"Tăng lên hơn một tỷ điểm tài phú!"
Phương Bình không biết cụ thể là bao nhiêu, đại khái tăng chừng 1,2 tỷ.
Mà 1,2 tỷ, kỳ thực cũng là 40 ngàn điểm thưởng, 30 điểm một gam đá năng lượng tu luyện, như vậy cũng hơn 1300 gam, còn chưa tới 1,5 ký!
Đây vẫn chỉ tính là đá năng lượng, đổi thành tinh hoa năng lượng, 1g tinh hoa năng lượng ít nhất tương đương với 5g đá năng lượng tu luyện.
Mà đây là tính toán theo tổng sản lượng.
Nói cách khác, hơn 200g tinh hoa năng lượng đã có giá trị 1,2 tỷ rồi.
1g tinh hoa năng lượng, có giá thấp nhất là 4 triệu, đây là giá trị thấp nhất.
Tuy Phương Bình không rót đầy không gian chứa đồ, nhưng vẫn được một nửa mà, 1 mét khối nước bằng 1000kg, tương đương 1.000.000g, cho là tinh hoa năng lượng nặng tương đương với nước, 1 mét khối cũng đã có giá 4000 tỷ rồi!
Một nửa là 2000 tỷ!
Đương nhiên, tiền bạc đến trình độ này đã không thể đong đếm được gì, nhưng dựa theo phép tính này, Phương Bình cũng có thể tăng được 2000 tỷ điểm tài phú vào sổ.
Nhưng bây giờ… chỉ được 1,2 tỷ!
Trái tim Phương Bình vụn vỡ, bỗng nhiên quay lại quát mắt lão Lý: "Mất mấy ngàn tỷ rồi! Mấy ngày tỷ đó, có thể nuôi mấy ngàn học sinh Ma Võ tu luyện trong 20 năm!"
"Thầy chỉ biết rót, rót!"
"Thầy nuốt của ta mấy ngàn tỷ rồi!"
"Lão già, ta muốn giết ông!"
Mẹ nó, hệ thống quá hố rồi!
Lượng năng lượng hắn vào lão Lý sử dụng đều không được tính!
Hơn nữa, dọc đường còn lãng phí rất nhiều, tinh hoa năng lượng bị rơi và tràn ra ngoài rất nhiều, hai người bọn họ chắc còn chưa dùng hết 1/3.
Lão Lý không để ý đến hắn, thở hổn hển một hồi, mở miệng nói: "Còn nữa không?"
"Hết rồi!"
"Đừng nói nhảm, hộ pháp cho ta, để ta xem có thể khôi phục xương cốt hay không."
"Xương thầy nát bét rồi còn gì..."
"Ngớ ngẩn, xương còn ở trong người, chỉ là lúc trước bị vỡ tan thành nhiều mảnh vỡ, hiện tại thử một chút xem có thể tụ xương lại..."
Lúc nói chuyện, trên người lão Lý toát ra ánh hào quang nhỏ yếu, cỏ cây dưới đất điên cuồng sinh trưởng, chớp mắt hóa thành dược liệu.
Phương Bình thấy thế vừa định rút lên, bỗng nhiên lại cảm thấy căm tức, buồn nôn, lão Lý còn chả thèm mặc quần áo, mông ngồi bẹp lên cây cỏ kia kìa.
Nghĩa tới đây, Phương Bình cúi đầu nhìn mình một chút, bản thân mình hình như cũng vậy, ngoại trừ một lớp bùn đất, cũng không mặc quần áo.
Cũng không kịp nghĩ đến lớp bùn đất bẩn thỉu trên người, Phương Bình lấy ra một bộ quần áo, lập tức mặc vào.
Lão Lý lần này liếc nhìn hắn thật lâu!
Quần áo bỗng dưng xuất hiện!
Trước đó, tinh hoa năng lượng cũng như vậy!
Tiểu tử này có quá nhiều bí mật.
Nhẫn chứa đồ?
Hình như không thấy hắn đeo nhẫn, vậy là có trang bị chứa đồ khác?
Hóa ra trang bị chứa đồ thật sự tồn tại!
Trước đó, Phương Bình từng hỏi về trang bị chứa đồ, lão Lý còn phân tích cho hắn nghe một phen, có lẽ Tông phái có
Bây giờ, Phương Bình có.
Thấy hắn nhìn mình chằm chằm, Phương Bình cảnh giác nói: "Đừng nhìn em như vậy, lão già, thầy sẽ không thấy tiền nổi lòng tham đó chứ? Em nói cho thầy biết, cái này không phải trang bị chứa đồ đâu, là do đại não em biến dị, trong não mở được không gian, cho dù thầy giết em, thầy cũng chẳng được gì!"
"Cút đi!"
Lão Lý mắng một câu, cảm giác bức bách nói: "Thiếu nói mấy lời vô nghĩa, cũng đừng ở trước mặt người khác khoe khoang, tự kiềm chế một chút."
Hắn vốn là không phải loại thấy tiền nổi lòng tham, huống hồ Phương Bình lần này phải vào sinh ra tử, cửu tử nhất sinh mới cứu hắn.
Nếu ngay cả đồ của Phương Bình hắn cũng muốn cướp đoạt, vậy cũng quá xem thường Lý Trường Sinh rồi.
"Vậy thì tốt, thầy đừng có ý định gì với đồ của em... Còn nữa, thầy mặc quần áo vào được không?"
"Để sau đi!"
Lão Lý hiện không có tâm tư này, lập tức nói tiếp: "Trước hết ta tụ xương cốt lại đã, tránh để tinh hoa năng lượng trôi đi hết."
Hiện trong người hắn vẫn còn lượng lớn tinh hoa năng lượng chưa hấp thu.
Nhiều tinh hoa năng lượng như vậy, tuy rằng không bao nhiêu so với lượng tích lũy của Liễu Thụ Yêu, không tới 1/10, nhưng Liễu Thụ Yêu tích góp là vì đột phá lên cấp Tuyệt đỉnh Vương giả.
Cường giả ở cảnh giới kia cần lượng tài nguyên nhiều kinh khủng để đột phá, không phải có thể dùng tiền tài có thể cân đo đong đếm.
Nếu như có thể bảo tồn lại lượng tinh hoa năng lượng Phương Bình đã cướp, không nói những cái khác, riêng này đã đủ cho năm, sáu vị cường giả cấp sáu đột phá lên Tông sư, thậm chí là bảy, tám người.
Một mình lão Lý hấp thu hơn nửa, tuy rằng rơi ra ngoài nhiều, nhưng trong cơ thể cũng chứa rất nhiều năng lượng.

Phương Bình thấy hắn muốn tu luyện, cũng không nói nhảm nữa, đi xung quanh ktra một hồi, bắt đầu vào trạng thái phòng thủ.
Một đêm này, cơ thể lão Lý thỉnh thoảng lóe lên tia sáng.
Dưới lòng đất, cây cỏ điên cuồng sinh trưởng, cây nào cũng chứa đầy năng lượng.
Mãi đến khi bình minh, cái đầu dẹp dẹp của lão Lý bắt đầu lay lắt không ngừng, xương cốt vỡ vụn bắt đầu tụ hợp lại, ánh hào quang năng lượng liên tục lóe lên, một số yêu thú ở gần nhanh chóng tập hợp lại.
Phương Bình mang theo thương thế đánh thật lâu mới có thể đẩy lùi được đám yêu thú này.
"Ầm!"
Tiếng nổ vang rền bên trong cơ thể lão Lý vang lên, da thịt cũng không còn là màu đỏ như máu nữa, mà là màu vàng.
"Kim thân?"
Anh mắt Phương Bình khẽ biến, lại nhìn, đầu lão Lý cũng đang có xu hướng chuyển qua màu vàng.
"Rèn đúc kim thân chân chính sao?"
Trước đó, lão Lý chỉ là nửa kim thân mà thôi, không thể rèn luyện xương sọ.
Nhưng lúc này, năng lượng tràn ngập trong cơ thể, giúp hắn không ngừng rèn luyện xương sọ đã vỡ vụn. Bây giờ xương sọ như đang được rèn luyện.
Khí thế mạnh mẽ tỏa ra, yêu thú cũng không còn đột kích, xa xa, đám yêu thú run lẩy bẩy, không ít yêu thú nhanh chóng chạy trốn, rời khỏi nơi này.
Phương Bình cũng cảm nhận được sự ngột ngạt, ánh mắt không ngừng lấp lóe, lão Lý sắp thành cường giả kim thân sao?
Đúng lúc này, khí thế vẫn không ngừng tăng lên kia đột nhiên hơi ngừng lại!
"Phụt!"
Lão Lý phun ra một ngụm máu vàng óng nhàn nhạt, mở mắt cau mày, gương mặt trầm tư.
"Làm sao rồi?"
Phương Bình vội vã tiến lên hỏi dò.
Bạn cần đăng nhập để bình luận