Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2802: Đại Chiến Kết Thúc (2)

Năm đó, dù Chú Thần Sứ chỉ là một vị Đế Tôn, nhưng cũng là khách quý của chín Hoàng bốn Đế! Hơn nữa, ba phân thân của đối phương xuất hiện, ba vị Thánh Nhân, đáng sợ vô cùng! Phương Bình hơi chấn động trong lòng, đến giờ khắc này, hắn mới biết thân phận của người nọ. Chú Thần Sứ!
Hình như hắn từng nghe Thương Miêu nhắc tới nhiều lần, nhưng không nhiều lời.
Dù trong lòng chấn động, Phương Bình vẫn vội vàng nói: "Là hắn, hắn ẩn thân tu luyện ở Nhân Gian! Năm đó hắn phạm sai lầm lớn, nợ ơn nhân loại, lần này ta chỉ là không muốn dùng cái ơn này... Bằng không, hôm nay hắn sẽ đích thân xuất hiện!"
Dù Phương Bình không rõ lắm rốt cuộc Chú Thần Sứ phạm vào sai lầm gì, nhưng hắn vẫn có thể dùng cái cớ đó đề hù dọa bọn họ.
"Ba phân thân của hắn đều có sức chiến đấu Thánh Nhân... Chú Thần Sứ đã phá tám từ lâu, hai vị cảm thấy có thể địch sao?"
Sắc mặt hai người lại thay đổi.
"Ta chỉ không muốn dùng nhân tình này để giết Thánh Nhân mà thôi! Ta muốn giết một vị Thiên Vương, để Chú Thần Sứ ra tay... Nhưng các ngươi cũng chớ ép ta vận dụng nhân tình này! Hắn đang ở Nhân Gian, tới đây nhanh lắm!"
Lời nói nửa thật nửa giả có tác dụng dao động lòng người tốt nhất. Phạm vào sai lầm lớn, ghi nợ ân tình.. Thời khắc này, hai người chớp mắt nghĩ tới thứ gì đó, Tiên Nguyên!
Đúng, Chú Thần Sứ chế tạo Tiên Nguyên đúng là có thẹn với Nhân Gian. Nếu cả ba phân thân của hắn đều đã tới, thì chắc chắn hắn đang ở Tam Giới, cũng sẽ không quá xa, nghĩa là Chú Thần Sứ thật sự ở Nhân Gian. Vị đó rốt cuộc có thực lực gì? Phá tám?
Không phải không thể, ai bảo hắn là Chú Thần Sứ!
Trong lúc bọn họ còn đang trầm tư, Cửu Huyền hơi nhíu mày nói: "Phương Nhân Vương, Nhân Tộc trở về với Nhân Hoàng, có gì mà không thể? Vẫn cần cân nhắc sao?"
Đây là chuyện đương nhiên!
Đúng, cô ta nghĩ như vậy đó. Đâu chỉ cô ta, không ít người đều nghĩ như vậy, những người thuộc các phe khác cũng không ai nói gì.
Bởi vì Nhân tộc vốn là thuộc sự quản lý của Nhân Hoàng!
Bây giờ nếu người của Nhân Hoàng đến, bọn họ có muốn tranh cũng khó. Phương Bình đối mặt với nguy cơ, bây giờ trở về với Nhân Hoàng cũng là con đường sống. Nhân Hoàng hiện tại đã có hai vị Thánh Nhân xuất hiện, thực lực không tệ.
Phương Bình nở nụ cười, lại có chút bất đắc dĩ: "Hai vị, bây giờ ra tay, xua đuổi những người này, sau khi bọn hắn đi rồi, Nhân tộc an toàn, chúng ta bàn sau có được không?"
"Phương Bình!" Cửu Huyền không hài lòng lắm, trầm giọng nói: "Nhân Hoàng đại nhân sắp trở về, Thiên Giới đã hủy, Nhân Gian chính là đạo trường của đại nhân.
Phương Bình ngắt lời nói: "Khi nào Nhân Hoàng trở về? Nhân Gian là đạo trường... Vậy chúng ta có nên di dân không?"
"Cũng không cần!" Cửu Huyền nghe thấy hắn nói muốn di dân, cho rằng hắn đã thỏa hiệp, cười nói: "Chỉ cần dọn hết người xung quanh Nhân Hoàng Cung đi là được. Nhân Hoàng đại nhân thương hại thương sinh, dù chỉ là giun dế, cũng sẽ không giết lầm... Điều này cũng nhất trí với lý niệm của Nhân tộc...
Cô ta cũng hơi hơi biết chuyện của Nhân Tộc, Nhân Gian hình như đang hô hào chúng sinh bình đẳng. Cô cũng lười bác bỏ bọn họ, cường giả chính là cường giả, chúng sinh bình đẳng ở đâu ra, nhưng... nói qua loa cho Nhân Vương nghe cũng chẳng sao.
Giết giun dế, cô còn chê phiền, thật ra cũng không có gì ghê gớm, Cửu Huyền cũng không quá quan tâm. Thu hồi Nhân Gian, nhét bọn họ vào tay Nhân Hoàng mới là chuyện mà bọn họ nên làm.
Nhân Gian vốn là địa bàn của Nhân Hoàng!
Lúc này, ánh mắt của Thiên Tốc lấp lóe, có nên nói cho Cửu Huyền biết... Phương Bình muốn giết bọn họ! Liên thủ với bọn họ giết Phương Bình thì sao?
Nhưng nếu bây giờ nói ra, sẽ chẳng ai tin hết! E là chẳng ai cảm thấy Phương Bình lại muốn liên thủ với bọn họ, tiêu diệt người của Nhân Hoàng!
Phương Bình lại thở dài: "Hai vị, nhất định phải nói bây giờ sao? Ta nói rồi, chuyện này phải thương nghị... Bây giờ hai vị ra tay giúp đỡ một lần, ta nhất định giúp Nhân Hoàng nói chuyện, thế nào?"
Cửu Huyền hơi không kiên nhẫn: "Phương Bình, cớ gì lại từ chối! Nhân Vương quản lý Nhân Gian, cần thương lượng sao? Bản cung và Viên Cương đương nhiên sẽ ra tay giúp đỡ, chỉ cần ngươi mở miệng!"
Mở miệng quy thuận Nhân Hoàng!
Phương Bình suy nghĩ một chút nói: "Cũng không phải không được... nhưng cũng không dễ như vậy! Vậy đi, Nhân tộc và địa quật chinh chiến nhiều năm, tử thương vô số, rất nhiều người bị người địa quật đánh giết! Nếu các ngươi muốn chúng ta quy thuận, thì nhất định phải làm gì đó! Bên phía vực Nam Lục, Chân Thần địa quật còn đang vây giết nhân loại, sáu vị Chân Thần mà thôi, hai vị đi giết bọn họ, sao hả?"
Hắn vừa nói xong, Cửu Huyền đã cau mày nói: "Chuyện này để sau này rồi tính!"
Cô ta không đồng ý. Nếu chỉ có sáu vị Chân Thần, cô ta sẽ đồng ý. Nhưng hiện tại, Thanh Mặc và người đang đánh nhau với Phong Vân đều là người của thần triều Địa Hoàng, Nhân Gian còn có một vị Điện Chủ của thần triều Địa Hoàng.
Tổng cộng là ba vị Thánh Nhân!
Ra tay với bọn họ chẳng phải đồng nghĩa với vô duyên vô cớ gây thù sao?
"Cái này mà cũng không được?" Phương Bình hơi thất vọng, nhưng trong lòng lại hừ lạnh Há mồm chờ sung rụng? Ta ngu vậy sao?
Giết người của địa quật, không dám!
Giết Thánh Nhân, không dám!
Để tính sau? Ta bị ngu à?
Nói không chừng mình mà đồng ý, bọn họ sẽ tự biến thành Nhân Vương luôn!
Nhân tộc giãy dụa trăm nghìn năm là để làm nô lệ cho người khác à?
Trước đây, hắn không căm ghét người của Nhân Hoàng lắm. Lần trước hắn từng gặp Viên Cương, người cũng bình thường, rất thức thời.
Nhưng Cửu Huyền mới tới... thật sự có chút đáng ghét!
"Nhân Hoàng nữ quan.." Phương Bình oán thầm trong lòng, lẽ nào là tiểu thiếp của Nhân Hoàng!
Viên Cương cũng không dám chen lời!
Phương Bình chẳng muốn nói tiếp, cũng không nói từ chối, giờ khắc này, lại lần nữa truyền âm nói: "Hai vị, các ngươi là người của Địa Hoàng sao? Có thù oán với Nhân Hoàng sao? Hoặc là có thù với tất cả mọi người? Ta cũng có không ít Thánh Nhân, Thiên Mộc, Vũ Vi, Phong Vân, cộng thêm ta, Thương Miêu, các ngươi... hơn mười vị Thánh Nhân Có thù với ai, các ngươi mở miệng, chúng ta liên thủ tiêu diệt bọn họ!
Điều kiện của ta không cao, tiêu diệt hai tên Nhân Hoàng kia là được, ai cũng có lợi, ta khống chế Nhân Gian, các ngươi chấp chưởng địa quật. Suy nghĩ đi, bây giờ các thế lực ở địa quật rất phức tạp, trong biển còn đỡ, vùng cấm có người của Nhân Hoàng, Tây Hoàng cũng có... Các ngươi không muốn lấy địa bàn sao? Làm Thánh Nhân lang thang?"
Phương Bình nói: như thật "Ta nghe người ta nói, tranh đoạt đại đạo cần địa bàn! Thành chúa tể một phương, mới có tư cách cạnh tranh! Được thiên địa tán thành, bằng không, ngươi là cường giả lang thang, không có tư cách tham dự"
Thế mà, hai người này tin thật, không phải tin 100%, mà là... xác suất khá lớn.
Thiên Tốc bí mật truyền âm cho Thiên Xảo nói: "Hoàng Đạo... che chở chúng sinh! Chín Hoàng chứng đạo, bốn Đế lại không thể, có lẽ là vì thân phận không giống nhau.."
Ánh mắt Thiên Xảo lấp loé, lời đồn này cũng không phải bây giờ mới xuất hiện. Năm đó, khi chín Hoàng chứng đạo, bốn Đế thất bại, lời đồn này cũng bắt đầu lan truyền rồi. Chín Hoàng năm đó là chúa tể một phương, mà bốn Đế, dù có là Diệt Thiên Đế, thì cũng thu một ít môn đồ, những chuyện khác không quản quá nhiều. Hoàng Giả chứng đạo có cần địa bàn và thế lực hay không, rất khó nghiệm chứng. Chín Hoàng không nói, bốn Đế cũng không nói. Nhưng bây giờ, thế lực ở địa quật và Cấm Kỵ Hải phức tạp cũng là sự thật.
Môn đồ của chín Hoàng và Cực Đạo đều ở bên này.
Nhân Gian quá nhỏ!
Cộng thêm có Nhân tộc đóng quân, Phương Bình cũng không yếu, mọi người cũng không muốn đến Nhân Gian lập đạo, hiện tại phe Nhân Hoàng đúng là có ý tưởng này. Trong lúc nhất thời, tần suất công kích của cả hai người đều hơi giảm xuống một ít.
Đúng vậy, Phương Bình nói có điều đúng. Ít nhất hiện tại, Nhân Gian và bọn họ là hai phe có thực lực mạnh nhất.
Nếu liên thủ, bọn họ sẽ có mười mấy vị cường giả cấp Thánh Nhân!
Số lượng các Thánh Nhân bên ngoài cộng lại cũng không nhiều bằng bọn họ. Bây giờ còn phải cẩn thận đề phòng bọn họ nhúng tay, kiếm lợi, xem cuộc vui...
Trong lúc nhất thời, thật sự có chút động lòng.
Nhưng Phương Bình cũng là uy hiếp rất lớn! Quá nguy hiểm!
Nên liên thủ với Phương Bình, giết những người khác, hay là tiếp tục vây giết Phương Bình?
1790 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận