Toàn Cầu Cao Võ

Chương 633: Bình Loạn Đao (3)

Lão Lý đắc ý vô cùng, nhưng Phương Bình lại không hùa theo cổ vũ, vội vàng nói: "Đại Sư Tử có binh khí hả thầy?"
"Phí lời!"
Lão Lý thấy cậu không hùa theo tâng bốc ông, ông hơi không hài lòng lắm, nhưng vẫn trả lời: "Đường Sư Tử đương nhiên có binh khí, tiếng tăm Huyết Tinh Quyền Sáo của ông ấy không tệ đâu, thực ra cũng có liên quan đến thực lực người sử dụng.
Tuy rằng Đường Sư Tử chưa đạt đến mức tinh huyết hợp nhất, nhưng tên gọi Cuồng Sư cũng không phải chém gió mà có đâu nhóc ạ.
Ông ấy không thường xuyên dùng binh khí, hiện nay không dùng binh khí chủ yếu là vì muốn mài giũa bản thân đến cảnh giới tinh huyết hợp nhất.
Nếu chọc ông ta phát điên lên, Huyết Tinh Quyền Sáo vừa xuất hiện, em tốt nhất chạy được bao xa thì chạy.
Cường giả đỉnh cấp sáu hiện nay có tiếng tăm lớn nhất của Ma Võ chính là ông ấy, cô của em còn hơi kém một chút, danh xưng Võ Vô Địch là bà ấy tự xung thôi, đánh Đường Sư Tử không phát điên còn được, gặp Đường Sư Tử phát điên, cô em không hẳn là đối thủ của ông ấy đâu…"
"Nhưng trước đó ông ấy đánh cấp sáu, hình như cũng không quá mạnh thì phải… Lần trước đánh tên cấp sáu truy sát em, một quyền cũng không đánh chết được tên đó, còn để hắn ta chạy mất."
Lão Lý lắc đầu nói: "Hoặc là do tên cấp sáu truy sát em không yếu, hoặc là do ông ấy không dùng toàn lực, đương nhiên, cũng có thể là bởi vì em có mặt ở đó, hơi vướng víu, ai biết tình huống thế nào, dù sao em nên ít trêu chọc ông ấy thì hơn.
Chỉ là bảng xếp hạng cấp sáu chưa ra thôi, nếu bảng xếp hạng xuất hiện, Đường Sư Tử có thể nằm trong top 10 đấy.
"Vậy thầy thì sao?"
"Tôi?"
Lão Lý nhẹ như mây gió nói: "Đứng đầu."
Phương Bình không nói gì, suy nghĩ một chút nói: "Ý em là nếu không có chiêu kiếm đó của thầy..."
Sắc mặt lão Lý biến thành màu đen, không để ý tới cậu.
Không cần chiêu kiếm đó, lão tử cũng khó mà lọt vào top 100!
Thấy lão Lý không nói lời nào, Phương Bình lại hỏi: "Vậy cô em có thể đứng hạng mấy thầy?"
"Chắc là trong top 30 đi, cùng lắm như vậy."
"Yếu như vậy?"
Phương Bình kinh ngạc vô cùng, Lữ Phượng Nhu sắp thành Tông sư rồi cơ mà!
"Yếu?"
Lão Lý hừ một tiếng, tức giận nói: "Em thì biết cái đếch gì, đỉnh cấp sáu, có ba loại.
Loại thứ nhất, bắt đầu tiếp xúc lực lượng tinh thần, loại người này có thể xem như là đỉnh cấp sáu, tiền đề là đóng kín cửa tam tiêu.
Thứ hai, lực lượng tinh thần đạt đến mức ngoại phóng.
Thứ ba, tinh huyết hợp nhất, loại người này mới xem là chân chính cường giả đỉnh cấp, cấp bảy ngay trong tầm tay!
Lực lượng tinh thần của Lữ Phượng Nhu không yếu, dù ở trong loại người thứ hai cũng cực kỳ mạnh mẽ, nhưng bà ấy không làm được tinh huyết hợp nhất, cho nên chân chính xét ra, thực lực cũng không quá mạnh mẽ. Đương nhiên, lực lượng tinh thần của bà ấy rất mạnh, dù gặp phải cường giả tinh huyết hợp nhất cũng chưa chắc đã thua.
Đường Sư Tử dù không đạt đến tinh huyết hợp nhất, theo lý thuyết thì phải yếu hơn một chút, nhưng lực lượng khí huyết của Đường Sư Tử cực mạnh, chiến pháp cũng tu luyện đến cảnh giới đỉnh cấp, Rèn Thể Thuật cũng đã tu luyện đến cực hạn, tuy không bằng nửa kim thân của tôi, nhưng cường độ thân thể so với Tông sư cấp bảy bình thường không kém.
Nếu như ông ấy muốn vật lộn sống mái với Lữ Phượng Nhu, Lữ Phượng Nhu có lẽ không phải là đối thủ của ông ấy…"
"Đại Sư Tử mạnh như vậy..."
Phương Bình nuốt một ngụm nước bọt, không nhìn ra nha!
Nói như vậy, hiện tại mỗi ngày mình đều đi trên dây treo sao?
Nhưng nói tới nói lui, Tông sư mình cũng dám trêu chọc, chọc Đại Sư Tử, hình như cũng không sao mà.
Lão Lý thấy thế, nở nụ cười, suy nghĩ một chút lại nói: "Nhưng cũng khó nói, nội bộ địa quật cũng không thiếu cường giả đỉnh cấp sáu của chúng ta đi vào tìm hiểu, mấy người này sinh tử khó nắm bắt, nên đây cũng là nguyên nhân bảng xếp hạng cấp sáu vẫn chưa được công bố.
Đương nhiên, nếu như muốn công bố, những người mất tích kia hẳn sẽ không có tên trong đó."
Phương Bình vừa định hỏi chuyện nửa kim thân, lão Lý liền nói: "Phương pháp súc thế và cách bạo phát lực lượng tôi có thể dạy cho em, còn cách tu luyện nửa kim thân thì để tính sau đi."
Lão Lý không có ý định truyền dạy cái này, không có ý nghĩa gì lắm.
Ông luyện nửa kim thân là vì ông không thể lên cấp bảy, ông không tuân theo lẽ thường, tự mò mẫm mà thành.
Nếu như Phương Bình thật sự muốn học, sau này ngưng tụ kim thân phải chăng có hại hay có lợi gì, ông cũng không biết.
Còn về phương pháp súc thế và cách bạo phát lực lượng thực ra cũng là chiêu thức bí truyền của ông, 10 năm nay, ông không có hy vọng trở thành Tông sư, cho nên sáng tạo ra không ít chiến pháp kiểu này.
Có điều, người bình thường học theo cũng vô dụng, ít nhất cũng phải có được binh khí chịu được lực lượng mạnh như vậy đã chứ.
Những bí thuật này đơn giản hơn tu luyện chiến pháp nhiều, nếu xét kỹ, Huyết Tiễn Thuật của Lữ Phượng Nhu cũng không phải là chiến pháp, mà là bí thuật.
Lão Lý đơn giản nói qua một lần, Phương Bình liền nhớ rồi.
Nhưng lão Lý vẫn giấu một chút làm của riêng, cũng có liên quan đến điều Phương Bình đã nói, cậu không học phương pháp lấy mạng đổi mạng.
Hai người một hỏi một đáp, thời gian lặng lẽ trôi qua.
Mãi đến tận khi Phương Bình ghi nhớ toàn bộ, sắc trời cũng đã tối.
"Ngày mai sẽ là cuộc chiến của top 100, thầy ơi, vậy em đi trước nha."
"Ừm."
"Thanh kiếm kia của thầy, hay là thầy cho em đi, em thấy em rất hợp với kiểu sử dụng Đao Kiếm Song Tuyệt đấy."
"Cút ngay!"
Phương Bình cười ha hả xoay người rời đi, trong lòng thầm tính toán, mình có nên trộm thanh kiếm kia hay không?
Lão Lý không có kiếm, cũng chỉ là võ giả đỉnh cấp sáu, rảnh quá không có chuyện gì làm, giết cấp bảy cấp tám, thầy ấy chẳng lẽ cho rằng cấp bảy cấp tám là bùn nhão hay sao?

Đi đến hội võ đạo, đổi điểm thưởng thành tiền, Lưu Mộng Dao cũng không nói gì.
Hội võ đạo bây giờ cũng không thiếu tiền mặt.
Tuy rằng đã phát phúc lợi một năm tới và miễn phí cung cấp binh khí cho võ giả cấp một, ngân quỹ của hội võ đạo vẫn còn khoảng một tỷ.
Ở Ma Võ, phân phát điểm thưởng hay là tiền mặt, đều như nhau.
"950 triệu rồi!"
"660 triệu tiền mặt!"
Phương Bình lúc này, nhiều tiền, điểm tài phú cũng nhiều.
Nhưng giờ khắc này, Phương Bình không muốn dùng điểm tài phú, ít nhất cũng phải đợi điểm tài phú đủ 1 tỷ mới được.
"Điểm tài phú giữ lại, tiền mặt có thể dùng. Hay là lại đổ thêm tiền vào công ty?"
Tính tới hiện tại, thời đại 3G đã xuất hiện gần một năm rồi.
Trên thị trường, một số điện thoại thông minh cũng ngày càng phù hợp với hình tượng smartphone trong lòng Phương Bình.
Sang năm, thời đại di động kết nối internet có lẽ cũng chính thức bắt đầu.
Lúc này nếu muốn chiếm trước thị trường cũng không khó, cam lòng dùng tiền là được.
Phương Bình chỉ cần điểm tài phú, đối với cậu, tiền mặt không có nhiều ý nghĩa lắm. Đương nhiên, trang bị, thuốc thang vẫn cần tiền mặt.
Nhưng lúc này, Bình Loạn Đao của cậu có thể dùng đến đỉnh cấp sáu cũng không có vấn đề.
"Còn có quan đao của mình nữa, đây là vũ khí hợp kim cấp B, cũng có thể bán, thu về một khoản cũng không nhỏ."
...
Phương Bình tính toán những thứ này, cũng không vội vã.
Ngày mai nhà trường sẽ tổ chức thi đấu giữa top 100.
Cậu có ra mặt hay không cũng như nhau cả, nhưng ba cậu đã gọi điện thoại đến, bảo cả nhà ngày mai sẽ đến Ma Đô, bảo Phương Bình đi đón người.
...
Ngày 20 tháng 10.
Thi đấu võ đạo cấp một toàn quốc đã nghỉ ngơi vài ngày, hôm nay chính thức khởi động vòng đấu xếp hạng top 100.
Phương Bình không đến xem, một ngày đánh năm trận, còn lâu mới kết thúc, còn nhiều cơ hội lắm.
Nhà ga.
Phương Bình đón người nhà.
Đến khi lên xe, Phương Bình nhân tiện nói: "Ba, hẳn là nên mua xe, học lái xe, thi lấy bằng lái, sau này có thể lái xe qua đây, dù sao ngồi xe cũng không quá thuận tiện."
Phương Danh Vinh lắc đầu nói: "Thôi đi, cũng không thường chạy đi đâu cả, Dương Thành cũng không lớn…"
"Anh, mua cho em đi, em học lái xe, sau đó lái xe tới Ma Đô!"
Phương Viên nhảy nhót hưng phấn, cô bé rất hứng thú với chuyện mua xe.
"Em không có tiền chắc? Nói với anh làm gì, quỹ đen của em bao nhiêu tiền rồi?"
Sắc mặt Phương Viên lập tức xụ xuống, đau khổ nói: "Anh, tiền tiết kiệm của em có mấy ngàn, sao mua xe được."
"Mấy ngàn?"
Phương Bình cười như không cười nói: "Thật?"
"Thật!"
"Ha ha!"
"Ha ha cũng là mấy ngàn, không tin thì thôi."
Phương Bình không nói gì, nha đầu này thật biết giấu, còn nói là mấy ngàn, em cảm thấy anh tin em à?
Nhưng cũng may là nha đầu này không biết lần trước mình để lại cho nó những 2 triệu, nếu không chắc mừng điên rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận