Toàn Cầu Cao Võ

Chương 139: Bốn học viện lớn

Về tiền thuê, sau khi Phương Bình đưa ra "chứng nhận võ đạo tạm thời", các nhà hơi ưu đãi một chút, trả tiền một năm cũng đổi thành nửa năm một lần, nhưng nửa năm cũng cần 300 ngàn.
Mấy nhà cũng đều cho một thời hạn để trang trí chưa phải trả tiền, đến ngày mùng 1 tháng 9 mới chính thức thu phí.
Phương diện lắp đặt thiết bị, Phương Bình không chuẩn bị lắp đặt thiết bị thế nào cả, mua mấy kệ hàng, mua mấy cái máy tính, đi lòng vòng lần nữa, lại mua sắm một chút vật liệu.
Lấy cớ liên kết, hỏi tình hình mấy công ty lớn một chút, gộp lại cũng có vẻ phải tiêu hết 200 ngàn.
Sau đó, chỉ riêng chi phí cửa hàng và vật liệu cũng trên 500 ngàn.
Mà muốn mau chóng thành lập, tuyển người không thể để người ta tự mang xe, còn phải tự mình đặt mua xe.
50 chiếc xe, rẻ cũng 200 ngàn rồi.
Phí điện nước, tiền điện thoại, phí nhiên liệu, tiền lương gộp lại, một tháng cũng trên 300 ngàn.
Lại thêm phí đăng kí, phí thành lập, phí quảng cáo, chi tiêu cũng hơn vạn.
Còn phải dự bị một chút vốn lưu động.
...
Đến ngày 15 tháng 8, Phương Bình chuẩn bị tốt đồ vật giai đoạn đầu, cũng lưu lại một chút vốn dự bị, tính cả chi tiêu tiền lương một tháng tới, tổng cộng đã tốn tới 1,1 triệu!
Đây là thành quả cậu liên tiếp sử dụng "Chứng nhận võ đạo lâm thời của mình".
Đồng dạng, cũng không có kết quả phí liên kết.
Với tình hình của cậu, phí liên kết tối thiểu cũng phải hơn mấy triệu một năm.
Không có phí liên kết, trái lại Phương Bình có thể tiết kiệm một chút.
Nhưng bớt được số tiền kia, Phương Bình lập tức gặp phải phiền toái.
Nếu như lựa chọn liên kết, với phương thức ký hợp đồng, cậu có thể trực tiếp tiếp nhận hệ thống nhãn hiệu có sẵn, tiến hành nhận giao đơn hàng.
Nhưng không liên kết, mặc dù tạm thời cũng không ai tìm cậu để gây sự, nhưng thị trường toàn bộ dựa vào bản thân khai thác.
Có thể tiếp tục công việc hay không, có thể trở nên nổi tiếng hay không, hoàn toàn dựa vào bản thân cậu.
Một khi trong hai tháng không cân bằng được thu chi, chút tiền còn lại trong tay Phương Bình sẽ cạn kiệt, tiến vào giai đoạn phá sản.
Ngoài vốn dự bị, Phương Bình còn để lại 500 ngàn, dù bản thân cậu không dùng, cũng có thể duy trì chi tiêu hai ba tháng.
Trên thực tế sẽ càng ít, bởi vì cậu còn chuẩn bị xây dựng trang web, có lẽ đến tháng 10, cậu sẽ phá sản.
...
Ngày này, Phương Bình lần nữa mỏi mệt trở về.
Lý Thừa Trạch đang nói chuyện với người khác ngay tại hành lang, vừa nhìn thấy Phương Bình, vội vàng cười rạng rỡ chạy chậm tới, ân cần thăm hỏi: "Phương tiên sinh trở về."
"Cần sắp xếp bữa tối bây giờ không?"
Phương Bình vào nhà khách ở nửa tháng, Lý Thừa Trạch nịnh bợ nửa tháng, thái độ từ đầu đến cuối đều nhiệt tình như vậy.
Dù anh ta không kiếm được một xu nào từ Phương Bình.
Trên thực tế, nhà khách Ma Võ cũng không chú trọng kiếm tiền, có thể tự duy trì chi tiêu là được.
Phương Bình nhìn anh ta một cái, Lý Thừa Trạch là người có tài quản lý đầu tiên cậu biết sau khi đến Ma Đô.
Hơn nữa Lý Thừa Trạch làm việc khéo léo, anh ta là quản lý bộ phận phòng khách, ngay cả quản lý khách sạn cũng không bằng, rất có năng lực.
Mấy ngày nay, Phương Bình đang đau đầu vì việc quản lý.
Bây giờ còn chưa tuyển người, chờ tuyển người, chỉ là những việc như huấn luyện, nhận chức cũng có thể khiến cậu sụp đổ.
Bây giờ thấy Lý Thừa Trạch, trong lòng Phương Bình khẽ động, nghĩ một chút nói: "Nếu Lý quản lý không bận, lát nữa chúng ta cùng ăn cơm nói chuyện phiếm được chứ?"
Nghe Phương Bình nói muốn cùng ăn cơm, Lý Thừa Trạch lập tức vui mừng quá đỗi.
Nịnh nót nửa tháng, đáng tiếc Phương Bình đi sớm về trễ, số lần gặp được không nhiều.
Hiện tại Phương Bình mời ăn cơm, hiển nhiên, không ngừng kiên trì cố gắng thì sẽ có thành quả.
...
Nửa giờ sau, phòng ăn tầng 3.
Lý Thừa Trạch sớm đã đến rồi, Phương Bình vừa đến, Lý Thừa Trạch vội giúp kéo ghế, tươi cười: "Phương tiên sinh mời ngồi, tôi vừa mới đi bộ phận ăn uống xem một chút, một mẻ hải sản mới đến, Phương tiên sinh đợi chút nữa nếm thử xem có hợp khẩu vị hay không "
"Khách khí."
Phương Bình cám ơn, cũng không có cự tuyệt ân cần của Lý Thừa Trạc, ngồi xuống.
"Lý quản lý cũng ngồi đi, nửa tháng này tới là tôi mang theo phiền phức cho các anh."
"Không phiền, không phiền, đây là việc chúng tôi phải làm, nhà khách Ma Võ vốn để phục vụ những người như Phương tiên sinh..."
Lý Thừa Trạch vội vàng tỏ ý nên làm, sau đó mới vô cùng cẩn thận ngồi xuống.
Phương Bình cũng không vội nói việc chính, mặc cho Lý Thừa Trạch đưa ra chủ đề, trò chuyện những tin đồn lý thú liên quan tình hình chính trị đương thời một chút.
"Bên Ma Võ, hàng năm khai giảng náo nhiệt nhất, chính là thời điểm sinh mới nhập trường.
Ngài vừa tới Ma Đô, khả năng không rõ lắm.
Ngược lại chúng tôi gặp qua không ít lần, sinh viên mới Võ Đại nhập trường không giống đại học bình thường.
Ngài chắc cũng biết, lúc tuyển chọn sinh viên Võ Đại không phân học viện, không chia lớp, cũng không phân người hướng dẫn..."
Phương Bình gật đầu nói: "Tôi cũng vừa biết không lâu, mới biết được Võ Đại cũng chia học viện."
Trước đó, Tần Phượng Thanh kia, là của Học viện Binh Khí, nghe tên liền biết ý nghĩa.
"Đây chính là vấn đề." Lý Thừa Trạch cười nói: "Tại sao không phân công trước?
Bởi vì sinh viên Võ Đại đều rất trẻ trung, sau một kỳ nghỉ hè, có thể sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Có một số sinh viên, khó khăn lắm đạt tới tiêu chuẩn Ma Võ, sẽ không thung công, sẽ không Rèn Luyện Pháp, càng không thể tu luyện chiến pháp.
Mà có sinh viên, đã là võ giả rồi.
Những sinh viên này tất nhiên không thể xếp học cùng một chỗ, dạy tùy theo tài năng, đây mới là phong cách Ma Võ.
Thời gian mấy tháng, đủ phát sinh biến hóa rất lớn, sớm định xuống, có một số sinh viên vốn chỉ có khí huyết 130 cal, nói không chừng mấy tháng tiếp theo cũng có thể trở thành võ giả.
Cho nên chỉ có chờ lúc khai giảng, mới có thể tiến hành kiểm tra tập thể trình độ một lần.
Nên vào học viện nào, lớp nào, đi theo người hướng dẫn nào tu luyện, cũng sẽ xác định ở lúc này."
Phương Bình nghe âm biết ý, khẽ cười nói: "Ý của anh là , thời điểm phân viện, sẽ có một vài điểm khác biệt?"
"Chắc chắn rồi, sinh viên võ giả và sinh viên bình thường có thể giống nhau sao?"
Lý Thừa Trạch vừa cười nói: "Đương nhiên, chuẩn võ giả hai lần tôi cốt như ngài, được hoan nghênh hơn sinh viên võ giả bình thường."
"Phương tiên sinh, ngài cũng không thể coi nhẹ cái này.
Phân công đến học viện nào, lớp nào, và đi theo người hướng dẫn nào, chênh lệch rất lớn."
Lý Thừa Trạch nghiêm mặt nói: "Học viện Ma Đô Võ Đại không nhiều, tổng cộng có bốn học viện.
Học viện Binh Khí, học viện Chỉ Đạo Chiến Thuật, học viện Chế Tạo, Học viện Văn Khoa."
Phương Bình hơi kinh ngạc nói: "Phân như vậy à? Tôi còn tưởng rằng..."
Cậu không nói, nhưng Lý Thừa Trạch hiểu rõ: "Ngài là nói võ giả không dùng binh khí à? Võ giả có dùng binh khí hay không, thật ra không khác biệt lắm, tùy sở thích cá nhân.
Những sinh viên coi trọng thực chiến, bình thường đều sẽ lựa chọn Học viện Binh Khí, nói là Học viện Binh Khí, thật ra cậu có học vũ khí lạnh hay không đều như nhau.
Sinh viên Học viện Binh Khí, đều coi trọng thực chiến.
Mà học viện Chỉ Đạo Chiến Thuật thật ra cũng rất dễ lý giải, những sinh viên này, sẽ ra nhập quân đội, tham chính, đều cần có năng lực chỉ đạo nhất định.
Học viện Chế Tạo, nói là liên quan đến lĩnh vực chế tạo của võ giả, chế tạo thuốc, chế tạo binh khí, thậm chí cải tiến công pháp cũng đều là ngành học chủ yếu của học viện chế tạo.
Mà Học viện Văn Khoa..."
Lý Thừa Trạch ngừng một chút nói: "Dù sao không phải ai cũng thích hợp với thực chiến, Ma Võ cũng không bắt buộc, có một số sinh viên, chỉ là đơn thuần hi vọng tăng phẩm cấp, thu được đặc quyền nhất định.
Những người này, có thể sẽ lựa chọn Học viện Văn Khoa, sau này đa số sẽ tiến vào xí nghiệp hoặc giới chính trị, trở thành người hành nghề văn chức."
Lý Thừa Trạch nói lời này, khiến Phương Bình nghĩ đến không ít người, bao gồm mấy người Kim Khắc Minh.
Lý Thừa Trạch lại nhanh chóng giải thích: "Học viện Văn khoa cũng là học viện kém nhất Ma Võ, tài nguyên phân phối rất ít, thực lực người hướng dẫn người hướng dẫn không mạnh.
Hơn nữa nói là không coi trọng thực chiến, nhưng chiến pháp là khóa học bắt buộc, vẫn mạnh hơn võ giả xã hội nhiều.
Chỉ là so với những võ giả thật sự trải qua máu tanh của Học viện Binh Khí thì kém hơn rất nhiều."
Bạn cần đăng nhập để bình luận