Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2918: Tự Cứu

Chương 2918: Tự CứuChương 2918: Tự Cứu
"Không thể mượn cơ hội cướp giật khí vận, nghĩa là các ngươi còn sống sao?"
"Đấu Thiên sống đến cấp Thiên Vương, ta cho rằng ngươi đã chết rồi... Bây giờ nhìn lại, e là không hẳn... Có lẽ các ngươi vẫn luôn còn sống, vẫn luôn xem kịch?"
Phong nhìn chằm chằm mặt hồ, không nhúc nhích, không khác gì tượng đá.
Trong nước, lưỡi câu màu vàng thẳng tắp.
Người muốn mắc câu sẽ mắc câu.
Ai đang câu cá?
Ai câu ai?
Cuối cùng, muốn câu cái gì?
Trước đây không lâu, Vẫn Diệt xuống núi, bị giết, lại náo động đảo Phong Thiên, sau đó, có Thánh chết, có người nói là nhị sư huynh Bá Vương chết!
Phong không quay đầu lại, nhàn nhạt nói: "Đấu Thiên!"
Phe Phong Thiên có không ít truyên nhân, nhưng bốn đại đệ tử là người kiệt xuất nhất.
Phía sau, thân thể một ông lão run lên, đại sư huynh mất rồi!
"Đại sư huynh..."
Năm xưa, Địa Chiến mất, đã khiến phe Phong Thiên chấn động.
Bên tai có tiếng người báo cáo: "Sư tôn, thiên địa có biến, hình như là Thiên Vương chết... Người của đại lục Thánh Võ đến, hỏi vị là Thiên Vương nào?"
Phong không đáp lời, yên lặng nhìn mặt hồ.
Phía sau, sắc mặt hai vị thị nữ cũng thay đổi!
Bốn đại đệ tử, tất cả đều chết rồi!
Mà ngày hôm nay... Ngay cả đại sư huynh là Thiên Vương cũng phải chết sao?
Đao Cuồng chỉ cho người đến thăm dò thái độ của phe Phong Thiên, không đến mức cầu viện. ...
"Bản tọa sẽ kiêm chế Chú Thần Sứ, những chuyện khác, bọn hắn tự giải quyết!" Phong lạnh lùng đáp: "Lui ra đi!"
"Vâng!" Đám đệ tử phía sau không dám nói nữa, cẩn thận lặng lẽ lui xuống.
Phía sau, những đệ tử đến hỏi thấy thế cũng không dám hỏi nữa, lặng lẽ muốn rút lui, nhưng nghĩ đến một chuyện, thấp giọng nói: "Sư tôn, Đao Cuồng của đại lục Thánh Võ tiến vào Địa Giới, chuẩn bị đánh giết con mèo kia, Đao Cuồng cho người đến báo, muốn đảo Phong Thiên chúng ta trợ giúp..."
Địa quật - Trong Thiên Đình.
Mọi người run sợ, ngay cả Thiên Vương cũng chết!
"Hẳn là hắn!"
"Hắn..."
Hồi lâu, đại đô đốc than thở: "Tám chín phần mười là Đấu Thiên chết rồi!"
Đại đô đốc nhẹ giọng nói: "Ngôi sao bản nguyên bị phá hủy cũng không phải là những ngôi sao bản nguyên ở nơi cao, hẳn là Thiên Vương mới lên cấp, nếu không phải Đấu Thiên thì chính là ba người Thiên Cực, Nguyệt Linh, Võ Vương... Song, khả năng lớn là Đấu Thiên."
Chín Thánh chấn động. Dù Đấu Thiên vừa mới lên cấp Thiên Vương, nhưng thực lực không yếu, truyền nhân phe Phong Thiên, phong ấn Thánh Nhân cũng không khó. Nếu chín Thánh địa quật đối đầu với Đấu Thiên, dù có thể thắng, ít nhất cũng phải chết một nửa! Mà như vậy cũng chưa chắc đã có thể giết được Đấu Thiên.
Tên kia có thể phong ấn Thánh Nhân, mà trong chín Thánh, người có thể chắc chắn không bị hắn phong ấn không tới hai người!
Một khi bị phong ấn, Thánh Nhân cũng chỉ là người giấy.
Mọi người im lặng, đều tiều tụy vì lo lắng.
Tam Giới này, đã đến mức Thiên Vương ăn bữa nay lo bữa mai rồi!
Đáng sợ biết baol...
Cũng trong lúc đó, bên bờ Cấm Ky Hải, một người đàn ông trung niên ngửa đầu nhìn trời, lát sau mới cười nhạo: "Đấu Thiên chết rồi? Phế vật này sống đến ngày nay, sống đến cấp Thiên Vương, bây giờ mới chết, còn có động tĩnh lớn như vậy, đúng là không dễ dàng!"
Phía sau người đàn ông trung niên, một cô gái đạp không mà đi, yên lặng đi theo hắn.
Người đàn ông trung niên không kiên nhẫn, xoay người quát mắng: "Bà già kia, còn đi theo nữa là ta chém đó, tin không hả?”
Nói xong, hắn chửi mát: 'Đồ bệnh hoạn! Khó khăn lắm ông đây mới ra ngoài được một lát, đám Thiên Cẩu ngu ngốc giúp ta cầm chân đám người phiền phức kia, ta mới nhân lúc hỗn loạn chạy ra ngoài, thế mà mụ già ngươi lại không tha cho tai"
Mắng một trận, người đàn ông trung niên lại tỏ vẻ khó chịu và mất kiên nhẫn, quát lạnh: "Còn chưa cút đi à? Muốn ta đánh chết ngươi sao?"
"Ngươi đi đâu?"
Cô gái phía sau cũng không phải bà già hay mụ già như lời người đàn ông trung niên mắng, trông vẻ ngoài giống thiếu nữ còn xuân, mặc áo tím, mặt không cảm xúc, nhàn nhạt hỏi một câu.
"Mắc mớ gì tới ngươi!" Người đàn ông trung niên hừ lạnh một tiếng, lớn lối nói: "Tam Giới này, ta thích đi đâu thì đi, không ai cản được ta!"
"Ngươi đi đâu?"
"Nói rồi, mắc mớ gì tới ngươi!" Người đàn ông trung niên bỗng hơi bực mình, ánh mắt hung dữ, xoay người nhìn cô gái: "Đừng tưởng rằng ngươi là nữ thì ta sẽ không giết ngươi!"
Cô gái nhìn đối phương, không nói gì, nhưng trong tay xuất hiện binh khí có hình dạng như một cung điện thu nhỏ.
Người đàn ông trung niên nhìn lướt qua, cười lạnh một tiếng: "Có thần khí thì hay lắm sao? Bảo ngươi cút thì cút đi, còn đi theo, đừng trách ta đây không khách khít"
"Ngươi đi đâu?" Cô gái hình như không biết nói câu gì khác, chỉ lặp lại mãi câu này.
Người đàn ông trung niên càng thêm bực bội, cả giận nói: "Ngươi quản được chắc? Ngươi muốn làm Thiên Vương thứ hai chết trong ngày hôm nay?"
Cô gái mặc áo tím vẫn nhìn hắn, hồi lâu, lành lạnh nói: "Ngươi còn muốn giết nó?”
"Nó cái gì mà nói" Người đàn ông trung niên tức giận nói: "Ta thích giết ai thì giết, cân phải báo cho ngươi chắc?"
"Năm xưa, ngươi đã thất bại khi giết nó, bây giờ vẫn còn muốn giết thêm một lần sao?"
"Ngươi lảm nhảm gì đó, ta giết người thất bại lúc nào?”
Nói xong, người đàn ông trung niên hình như nghĩ tới điều gì, mặt lộ vẻ nghi ngờ, nhìn người phụ nữ, lại nhìn cung điện trong tay cô, lát sau mới bất ngờ thốt lên: "Kém chút nữa ta đã không nhận ra, đây không phải là Miêu Cung của con mèo ngốc kia sao?"
".." Cô gái không trả lời.
Người đàn ông trung niên bỗng nhiên cười nói: "Biết ngay mà! Ngươi và con mèo ngốc kia là một nhóm! Sao hả, muốn báo thù? Ta chướng mắt con mèo ngốc kia, mập như heo, ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, mẹ nó chứ, còn chuyên ăn thứ tốt!"
Người đàn ông trung niên hơi tức giận nói: "Con mèo ngốc này gan to bằng trời, Cửu Chuyển Kim Thân Quả mà ta trông mà nó cũng dám ăn, không đánh chết nó là phước của nó rồi!"
Cô gái mặc áo tím lành lạnh nói: "Là ngươi trông sao?"
"Hỏi tào lao, không phải ta trông thì sao? Ta phát hiện ra trước, chuẩn bị nuôi dưỡng thêm mấy năm rồi mới hái, thế mà con mèo ngốc này lại âm thầm ăn vụng, ta tức nên muốn đánh chết nó thì sao?"
Người đàn ông trung niên xem thường, nói xong, cười nhạo nói: "Không phục? Đánh cũng đánh rồi, ngươi có thể làm gì ta? Con chó ngốc kia năm từng muốn giết ta, kết quả, đã ngu còn không biết mình ngu, đại loạn giáng lâm còn dám chạy loạn, nó không chết thì ai chết, nó còn có thể làm gì được ta?"
Cô gái mặc áo tím không nói, một lát sau mới nói: "Tam Giới không còn cường giả, cường giả đều ở nơi khác! Đảo Phong Thiên khoảng cách nơi đây một triệu dặm, đại lục Thánh Võ cách nơi đây ba triệu dặm, Thiên Phần cách nơi đây năm triệu dặm...'
"Bớt đi!" Người đàn ông trung niên cười lạnh nói: 'Muốn dụ ta đi chiến đấu với những người này? Ta sẽ nghe ngươi sao? Ngươi càng sợ ta đi Nhân Gian, ta càng muốn đi!"
"Ngươi muốn như thế nào?" Cô gái áo tím lạnh giọng.
Người đàn ông trung niên xem thường, đáp: "Chẳng muốn thế nào cả, ngươi cút ngay là được! Không ai có thể uy hiếp ta, ai cũng không được, dù chín Hoàng bốn Đế đến cũng không được!"
Cô gái nhìn đối phương một hồi, chậm rãi nói: "Đại lục Sơ Võ bị phong ấn thời Thượng Cổ đã dần bị giải phong ấn, trong đó, cường giả như mây, Loạn Thiên Vương ngươi chiến khắp Tam Giới mà không dám đi đánh nhau một trận sao?”
Người đàn ông trung niên khit mũi coi thường: "Đừng nói đến chỗ đó, chỗ đó là nơi năm xưa chơi chán bỏ lại! Đừng nói là đại lục Sơ Võ, ngay cả những lão già Sơ Võ trong Thiên Phần thật, ta cũng từng chiến đấu với bọn họ rồi..."
"Ngươi là đối thủ của bọn họ sao?"
Người đàn ông trung niên lại cười nhạo, không phản ứng cô gái, đương nhiên ta không phải đối thủ của họi
Mà không phải thì có sao? Không phải ta còn chưa chết sao?
Tuy mình không phải là đối thủ của họ, nhưng còn sống là được, chẳng phải mình đã khiến đám người kia không dám chủ động gây chuyện với mình sao?
Không thèm để ý đến cô gái phía sau, người đàn ông trung niên bước đi, muốn rời khỏi.
Mắt thấy cô gái kia lại đuổi kịp mình, hắn ta nổi điên: "Ngươi nhất định muốn chết phải không?"
Cô gái hơi nhíu mày, hỏi lần nữa: "Ngươi đi đâu?"
"Đi Nhân Gian!" Người đàn ông trung niên tức giận nói: "Không phải đi giết con mèo ngốc kia. Chỉ là một con mèo ngốc, lúc nào ta cũng có thể đập chết! Ta nghe nói Chú Thần Sứ ở Nhân Gian, ta đi tìm hắn chế tạo thần khí, ngươi mà còn đi theo nữa, ta nổi điên thật đó!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận