Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2065: Mỗi Người Có Suy Nghĩ Riêng (2)

“Ngụy Hoàng quá thiên vị!”
Mọi người thầm có chút ấn tượng sơ bộ, Ngụy Hoàng đời này có tâm tư quá nặng, căn bản không hề che giấu.
Dù Tần Phượng Thanh là thiên kiêu thì vẫn bị xem thường, không được coi trong. Không chỉ vậy, còn bị cô lập.
Nghĩ lại, chuyện này e là có liên quan đến Phương Bình.
Chuyện này cũng bình thường, Phương Bình được Nhân Hoàng xem trọng, mở riêng cho một bộ để quản lý, nhưng Tần Phượng Thanh chỉ là người dẫn đường cho bọn họ, chênh lệch đãi ngộ lớn như vậy, quá rõ ràng.
Nghĩ nghĩ những điều này, Từ Bính bỗng nói: "Phượng Thanh tiểu hữu chịu thiệt rồi, ngươi cứ trả lời là được, về phần thù lao, chờ bọn ta thu xếp ổn thỏa, sẽ thanh toán cho tiểu hữu."
Huyền Minh Thiên không thiếu linh thạch!
Huyền Minh Thiên sẽ tự động thu nạp năng lượng từ hư không, cô đọng thành đá năng lượng, người trong Huyền Minh Thiên không nhiều, những năm qua, ít nhiều cũng có một chút tích lũy.
Thứ Tần Phượng Thanh cần chỉ là linh thạch mà thôi, vừa vặn, có thể mượn cơ hội này rút ngắn khoảng cách với hắn.
"Tiền bối, làm vậy...”
Ngô Khuê Sơn đang định nói chuyện thì Từ Bính đã cười xua tay nói: “Không sao! Phượng Thanh tiểu hữu chính là cường giả cấp thông thần, dù là ở thời kỳ Thượng Cổ thì cũng có thể tọa trấn một phương, là chúa tể một phương. Hiện nay chỉ giải thích nghi hoặc cho tiểu bối, một chút linh thạch mà thôi, không đáng là gì.”
“Hào phóng!” Tần Phượng Thanh nở nụ cười, lớn tiếng nói: “Sau này có vấn đề gì cứ hỏi ta! Tần Phượng Thanh ta tuy thực lực bình thường, nhưng ở đây, không có mấy ai biết được nhiều chuyện như ta! Chỉ cần các ngươi có thể ra giá đủ cao, một số chuyện các ngươi không làm được, Tần Phượng Thanh ta cũng có thể làm!”
“Câm miệng!”
Ngô Khuê Sơn quát lạnh một tiếng, Tần Phượng Thanh cười nhạt một tiếng, cũng không thèm để ý.
Cái gì nên nói ta đều đã nói rồi. Các ngươi có nghe lọt tai hay không thì không phải là chuyện của ta.
Nhóm người Từ Bính đăm chiêu, nhưng lúc này không ai mở miệng, chỉ đưa mắt nhìn về phía hải đảo ở xa xa đang hiện ra trước mắt mọi người.
Trên hải đảo, trụ khí huyết bốc lên ngút trời.
Ánh mắt Tác Giáp lạnh lùng nghiêm nghị, truyền âm nói: "Đó là khí tức của Phương Bình! Người này quả nhiên ở đây, xem ra, người đến không hiền!"
Từ Bính trầm mặc một lát, truyền âm nói: “Cố gắng đừng xảy ra xung đột.”
“Khinh người quá đáng!” Giọng truyền âm của Tác Giáp lạnh dần: "Từ Bính, tuy Đại Đế bảo ngươi thống lĩnh bọn ta vào nhân gian, nhưng chẳng lẽ chúng ta lại bỏ mặc không quan tâm đến uy nghiêm của Đại Đế sao? Người này kiêu ngạo ngông cuồng, lại có địch ý với chúng ta, không thể cứ nhịn mãi được!"
Từ Bính trầm mặc.
Bên cạnh Điều Quỳ cũng truyền âm: "Sau này chúng ta phải tiếp xúc với Phương Bình rất nhiều, nếu hôm nay không cho hắn thấy uy lực của chúng ta, e là sau này sẽ xảy ra chuyện."
Từ Bính hơi nhíu mày, nhanh chóng nói: "Hắn là môn đồ đích truyền của Nhân Hoàng, hiện chúng ta phụng mệnh Đại Đế tra xét nhân gian và địa giới, một khi xảy ra xung đột thì rất có thể sẽ hỏng chuyện."
"Vậy cũng phải cho hắn biết, chúng ta không sợ hắn, chỉ là không muốn trở mặt mà thôi!"
Tác Giáp lạnh lùng nói: “Hơn nữa người này vô cùng quan trọng, là môn đồ đích truyền của Ngụy Hoàng, có vẻ cũng có ảnh hưởng lớn với Ngụy Hoàng! Người này căm ghét chúng ta, nếu như hắn liên tục gây chuyện thị phi, cố ý gây xích mích chia rẽ… Từ Bính, theo ta thấy, không bằng tìm cơ hội…"
Từ Bính đột nhiên nhìn về phía hắn, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị, có chút bất mãn.
Cái tên Tác Giáp này, đừng gây chuyện!
Đánh giết truyền nhân của Nhân Hoàng ngay tại nhân gian, một khi chuyện bị bại lộ, Huyền Minh Thiên sẽ gặp phiền phức!
Tác Giáp lập tức nói: "Đừng nhìn ta như vậy, bản tọa sẽ không ra tay! Ta sẽ báo cho bọn họ vị trí của một số Đế Tôn khác, với tính tình ngang ngược của hắn, chắc chắn sẽ nảy sinh xung đột với người khác!
Lần này, Đế Tử không ra mặt, Đại Đế khoan dung nên mới không thèm xung đột với hắn! Chứ ta thấy thiên ngoại thiên khác sẽ không dễ chơi đâu. Thánh Sứ dưới trướng Đế Tôn có thể sẽ nể mặt hắn là truyền nhân của Ngụy Hoàng mà nhịn hắn, nhưng nếu hắn cũng có thái độ như vậy với Đế Tử thì…"
Tác Giáp nở nụ cười.
Phương Bình có thái độ hơi xấc xược với bọn họ, dù là hắn rất bức bối, nhưng hắn vẫn có thể nhịn được. Nhưng đâu chỉ Phương Bình mới có thái độ ngang ngược?
Buồn cười!
Môn đồ đích truyền của một số Đại Đế, hoặc hậu duệ của Đại Đế, ai mà không mắt cao hơn đầu?
Chẳng qua lần này, hậu duệ của Huyền Minh Đại Đế đang bế quan, không xuất quan thôi. Nếu không, với tính cách không xem ai ra gì của Phương Bình ngày đó, song phương tất nhiên sẽ phát sinh xung đột.
Người có thái độ cao ngạo như vậy, cũng không chỉ có một mình Phương Bình.
Chi bằng mượn đao giết người!
Phương Bình có ảnh hưởng lớn đến Ngụy Hoàng, ít nhất thì theo những gì nhìn thấy được, cường giả như Ngô Khuê Sơn khi nhắc đến Phương Bình thì cũng có tâm tình phức tạp.
Phương Bình mới hơn 20 đã quản lý một bộ, địa vị cao hơn rất nhiều so với một số cường giả bản nguyên.
Nhân vật quan trọng như vậy mà lại có địch ý với thiên ngoại thiên, đương nhiên sẽ trở thành kẻ địch chung của thiên ngoại thiên.
Dù sao thì hiện tại, các Đại Đế vẫn còn đang chuẩn bị, chưa chính thức xuống núi, Ngụy Hoàng mới là người cai quản nhân gian, cũng là nhân vật cực kỳ mạnh mẽ. Nếu bị Ngụy Hoàng nhắm vào, những người như bọn họ phải chịu rất nhiều phiền toái.
Từ Bính nghe vậy, không truyền âm nữa, không biết đang nghĩ gì. Nhưng Tác Giác hiểu ý ông ta, không phản đối nghĩa là đồng ý.
Huyền Minh Thiên tránh không xung đột, đứng ngoài xem kịch là được!
Báo cho đối phương một số manh mối về thiên ngoại thiên khác và manh mối về địa giới, nếu Phương Bình vẫn mang thái độ ngang ngược, xấc xược như lúc vào Huyền Minh Thiên, dù Đại Đế không ra tay, Đế Tử cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Một số hậu duệ hoặc truyền nhân của những Đại Đế khác trước khi ngủ say đều là cường giả bản nguyên mạnh mẽ năm đó. Có một số người thật ra đã thức tỉnh từ lâu, có người thức tỉnh từ mấy trăm năm trước.
Trăm năm trước, lúc Từ Bính xuống núi, ông từng cảm nhận được khí tức của cường giả từ một số thiên ngoại thiên khác.
Một khi Phương Bình trở mặt với những người này, thì… bị giết là chuyện có thể sẽ xảy ra.
Chỉ cần không phải Đại Đế ra tay, người ra tay là người có thân phận ngang hàng với Phương Bình, nếu giết Phương Bình, thì cũng do Ngụy Hoàng dạy dỗ thất bại.
Ở thời đại Phong Thần, chuyện như vậy vẫn thường xảy ra. Các Đại Đế cũng sẽ không vì vậy mà phát sinh xung đột.
Nếu người có thân phận không bằng mà dám ra tay giết Đế Tử, hoặc là cường giả cấp Chân Thần, cấp Đế ra tay giết hậu bối, đương nhiên, Đại Đế sẽ không giảng hòa. Nhưng thân phận ngang nhau, thực lực không chênh lệch quá lớn mà có thể chém giết đối thủ, dù Đại Đế có thương xót đau lòng thì cũng sẽ không vì vậy mà nổi giận.
Từ Bính không nói nữa, hiển nhiên đồng ý với việc này.
Huyền Minh Thiên lần này đứng sau thúc đẩy một chút là được.
Suy nghĩ một chút, Từ Bính bỗng nhiên nói: “Nếu Phương Bình bị giết, chúng ta nâng đỡ Tần Phượng Thanh trở thành truyền nhân của Nhân Hoàng… các ngươi thấy sao?"
Ánh mắt mọi người khẽ đảo!
Khi loạn thế đến nhân gian cũng là một vị trí quan trọng. Đến lúc đó, Ngụy Hoàng có lẽ sẽ là người đầu tiên ngã xuống!
Nếu lúc này nâng đỡ một vị tân hoàng, tuy thực lực của nhân gian chẳng ra làm sao, nhưng cũng có tác dụng nhất định, ít nhất có thể giúp Huyền Minh Thiên chiếm được ưu thế sau đại loạn!
“Nâng đỡ tân hoàng!” Tác Giáp nhanh nhảu hỏi: “Đại Đế có ý đó?”
“Hẳn là có, Đại Đế không nói rõ.” Nói xong, Từ Bính lại nói: “Các thiên ngoại thiên lớn, bao gồm cả những động thiên phúc địa kia có lẽ đều có ý này! Nâng đỡ một vị Nhân Hoàng có thể khống chế, có thể điều động nhân giới làm việc cho ta!”
“Có cường giả nào từng làm như vậy chưa?” Tác Giáp vội hỏi: "Những năm nay, Đại Đế không ra ngoài, nhưng các Đế Tôn, Chân Thần khác lẽ nào cũng chưa từng ra ngoài? Phải chăng có người đã từng có ý định như vậy?"
"Nếu có, nhân gian sau này sẽ đại loạn!"
Nâng đỡ một vị Nhân Hoàng, một khi thành công thì sẽ tăng lên thực lực cho thiên ngoại thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận