Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2662: Hoài Nghi Cũng Vô Dụng (2)

Giờ khắc này, một phân thân vàng kim đang ngồi xếp bằng bên trong cơ thể Phương Bình.
Phương Bình không chút biến sắc, đưa lực lượng tinh thần của Thiên Mộc dẫn dắt vào bên trong.
Nhìn phân thân này, Thiên Mộc hơi bất ngờ.
Phân thân này rốt cuộc dùng bao nhiêu vật chất bất diệt? Ngoài vật chất bất diệt, phân thân này còn ngưng tụ vô số khí bản nguyên!
Xa xỉ! Quá xa xỉ!
Vị Nhân Vương này đúng là nhiều tiền lắm của, xem ra là có cơ sở.
Phân thân như vậy do một cấp Đế như nó... Không, do một phân thân lực lượng tinh thần có sức chiến đấu ngang cường giả cấp Thánh như nó khống chế, có thể bùng nổ uy lực vô cùng mạnh mẽ.
Đúng, cấp Thánh Nhân.
Thực ra, Phương Bình đã đoán được nó có thể là Thánh Nhân, bởi vì nó từng nói phân thân của Khôn Vương có thực lực gần cấp Thánh, nếu Thiên Mộc không có thực lực cấp Thánh, nó tuyệt đối không phải là đối thủ của phân thân một vị Thiên Vương đỉnh cấp.
Phương Bình cảm thấy, phân thân lực lượng tinh thần của Thánh Nhân, dù không cắt nhiều lực lượng tinh thần, nhưng khống chế phân thân vật chất bất diệt của hắn tung ra đòn mạnh nhất, hẳn là có thể ngang với cấp Đế nhỉ?
Thiên Mộc rất bất đắc dĩ, nó đáp: "Dù là như vậy, làm sao lão hủ đi ra ngoài? Lẽ nào từ bên trong cơ thể ngươi bay ra, thế chẳng phải ngươi cũng bị lộ hay sao.
"Không sao cả!"
Phương Bình không cho nó cơ hội trốn tránh, nhanh chóng nói: "Lát nữa ta dùng Trảm Thần Đạo trảm Địa Cô một lát, nhân lúc hỗn loạn, ta sẽ phá nát tan tam trọng thiên, ngươi lập tức trà trộn vào!" Phương Bình không sợ bị phát hiện, tiếp tục nói: "Khi trà trộn vào, ngươi hãy lập tức ra tay với bọn ta, không, ra tay với Địa Cô, trong chớp nhoáng này, bọn họ khẳng định sẽ cho rằng ngươi phá không đến... Thiên Mộc còn muốn tìm cớ không ra tay, không thể không tìm cớ, một khi lực lượng tinh thần xuất chiến thì sẽ nhanh tiêu tan. Mà tan đi rồi... bản thể của nó cũng sẽ bị hao tổn.
Về phần phân thân của Khôn Vương, đó là vì không ngừng có bảo vật duy trì, phân thân của hắn cũng rất đặc thù, cùng loại với Cố Thanh.
Sau khi cắt lực lượng tinh thần làm phân thân, Cố Thanh vẫn có thể duy trì phân thân không tiêu tan.
Những cường giả này, đều có thủ đoạn riêng.
Nhưng Thiên Mộc không thể động đậy, nó không có thủ đoạn gì, tan biến là tan biến, tuy phân thân lực lượng tinh thần này không nhiều, nhưng cũng không phải là ít.
Hiện tại, thấy Phương Bình đã tính toán đâu vào đấy, Thiên Mộc cũng rất bất đắc dĩ.
Thôi vậy, tổn thất thì chịu thôi.
Không thì trước khi tan biến, chạy về Thiên Mộc Lâm thì còn có thể thu hồi lại. Chẳng những có thể thu hồi phân thân, còn có thể thu hồi cả phân thân mà Nhân Vương tạo ra, vật chất bất diệt và khí bản nguyên này đối với nó mà nói, cũng là bảo vật!
Nghĩ tới đây, Thiên Mộc không do dự nữa, cấp tốc nói: "Được!"
Hai người bàn chuyện chỉ trong nháy mắt.
Giờ khắc này, Phong Vân đạo nhân và Lôi Đình Đế Tôn đã hạ xuống đất, còn chưa kịp mở miệng nói gì. Phương Bình nào dám cho họ cơ hội mở miệng. Họ mà mở miệng thì có một số chuyện sẽ phiền lắm.
Ngay khi hai người tiếp đất, bên kia, Địa Cô Chân Quân bỗng nhiên sợ hãi gào lên một tiếng, khí cơ bạo phát, hư không rung động, không gian phá nát!
Nhóm người Phương Bình ở gần, lúc này cũng biến sắc, gầm một tiếng, toàn lực ứng phó, nếu không chạy khỏi nơi này thì chính là ra tay với Địa Cô.
Bọn họ bị dọa sợ!
Hai vị Đế Tôn đều cảnh giác, dồn dập rút lui.
Phương Bình cũng nhân cơ hội này đánh vỡ hư không, trốn vào bên trong, thả Thiên Mộc ra ngoài, sau đó lại đánh vỡ hư không, khi xuất hiện lại thì đã ở một nơi cách chỗ cũ ngàn mét.
Trong khi đó, Địa Cô vẫn còn đang sợ hãi.
Ngay sau đó, một bàn tay lớn từ không gian dò ra, trực tiếp túm lấy Địa Cô."Ngươi dám!"
"Làm càn!"
Hai vị Đế Tôn cũng bỏ chạy hơn một nghìn mét, bây giờ thấy thế, dồn dập gào thét!
Trong bóng tối thật sự có người!
Vừa rồi tìm không ra, đương nhiên cũng vì vừa rồi bọn họ không kiểm tra hư không phía bên nhóm Phương Bình, dù sao nơi này cũng tụ tập nhiều vị Chân Thần, bọn họ không kịp dò xét.
Nay thấy có bàn tay lớn xuất hiện từ hư không, hai người vừa kinh ngạc vừa giận vô cùng!
Thật sự có người nấp ở đây!
"Thánh Nhân!" Ánh mắt Phong Vân đạo nhân lóe lên, là khí tức của Thánh Nhân!
Rất nhanh, ánh mắt khẽ động, hắn quát: "Phân thân Thánh Nhân, không phải bản tôn, giết hắn!"
Hắn cảm ứng được khí cơ không đúng, không mạnh như Thánh Nhân!
Lôi Đình Đế Tôn trước đó cũng cảm ứng được khí tức của Thánh Nhân, bây giờ nghe không phải bản tôn, nổi giận gầm lên, trong tay đột nhiên xuất hiện một tia chớp, một tiếng vang ầm ầm đánh vỡ hư không tấn công về phía bên kia!
Bảo kính trên đầu Phong Vân đạo nhân lại xuất hiện, bắn ra một ánh hào quang mạnh mẽ về phía bên kia. Lúc này, bàn tay lớn này đã bắt được Địa Cô, trong hư không truyền đến tiếng cười: "Chỉ bằng các ngươi mà cũng dám mơ ước kim thân của Thiên Đế, phản nghịch Thần Đình, tàn sát quân Thần Đình, tội đáng muôn chết!" Dứt lời, bàn tay lớn hạ xuống, một tiếng vang ầm ầm, đầu Địa Cô trực tiếp bị vô nát. Cùng lúc đó, Thiên Mộc thò ra một cánh tay khác, hai tay cùng bắt, nắm lấy Địa Cô chắn lại trước mặt.
Lúc này, sát chiêu của Lôi Đình và Phong Vân mới đến.
Ầm ầm!
Tiếng động kinh thiên vang lên, ba vị cường giả có thực lực cấp Đế ra tay cùng nhắm vào một cường giả tuyệt đỉnh chặng bốn, chặng năm, kết quả ra sao, chúng ta có thể tưởng tượng được!
"Không!" Địa Cô gào thét, đây không phải là kết quả mà hắn muốn!
Hai vị Đế Tôn không hề nương tay! Hắn cả nghĩ quá rồi!
Lôi Đình và Phong Vân đâu dám nương tay vào lúc này, phân thân của một vị Thánh Nhân xuất hiện, bản thể Thánh Nhân ở đâu còn không biết. Chỉ khi tiêu diệt phân thân, bản thể mới bị phản phệ, không diệt đối phương thì phiền lắm.
Đến lúc này mà còn dám nương tay, khác nào chán sống?
Mạng của Địa Cô đâu có quan trọng bằng mạng của họ!
Hai người căn bản không nhìn Địa Cô, ra tay trong chớp mắt, đánh nổ Địa Cô, cũng đánh nổ hư không, lộ ra kim thân vàng óng nấp trong hư không.
Bóng người kim thân này cũng đánh vỡ không gian, mất đi lượng lớn vật chất bất diệt.
"Oắt con, ra tay nặng ghê!" Tiếng Thiên Mộc cười khẽ vang lên, lập tức quay đầu phá nát hư không, chạy đi xa. "Chạy đi đâu! Giết hắn!" Lôi Đình quát lên một tiếng, cùng Phong Vân đạo nhân đuổi theo.
Nhóm người Phương Bình lại không nhúc nhích.
Giờ phút này, kim thân của Địa Cô bị đánh nổ, chỉ để lại một tia lực lượng tinh thần yếu ớt, lúc này còn chưa triệt để chết đi.
Thấy lực lượng tinh thần của Địa Cô, mọi người vừa căng thẳng vừa kinh sợ. Suýt chút nữa thì chết thêm một người!
Lúc đến là 8 vị Chân Thần, bây giờ chỉ còn 5 người, về phần Địa Cô... Chỉ với một ít lực lượng tinh thần còn sót lại, nếu không có bảo vật giúp hắn tái sinh cơ thể, hắn sẽ tan biến.
Nhưng lúc này, ai lại cho hắn bảo vật tái sinh cơ thể? Đừng nói là không có, dù có cũng không cho, đây chính là bảo vật dùng để cứu mạng, kim thân không dễ khôi phục, lực lượng tinh thần cũng vậy.
Năm người còn lại gần như lập tức tụ lại một chỗ. Đoàn kết mới mang lại một chút cảm giác an toàn.
Địa Phi cực kỳ lo lắng, hắn nhìn bốn phía, cắn răng nói: "Đáng chết! Không ngờ trong bóng tối thật sự có cường giả! Mà còn là Thánh Nhân. Người này là ai?"
Ánh mắt Địa kỳ lấp lóe, là phân thân Thánh Nhân, khí tức... Khí tức có phần giống Thiên Mộc Lâm, lẽ nào là... Không thể nào!"
Nghe vậy, mọi người lại chấn động.
Thiên Mộc Lâm? Lẽ nào cây đại thụ kia thành yêu rồi?
Hiện tại, hai vị Đế Tôn đang chém giết với đối phương trên không, động tĩnh cực lớn.
Sắc mặt Địa Hình Chân Quân trắng bệch, vội hỏi: "Làm sao bây giờ?"
Sợ rồi! Thật sự sợ đến khiếp vía!
Không thể ở lại Thần Đình nữa, quá nguy hiểm, cấp Đế chết rồi, gần cấp Đế cũng chết rồi, bây giờ người yếu cũng bắt đầu chết rồi.
Địa Cô mạnh hơn hắn một chút, nhưng nhìn đi, đối phương bây giờ... Chỉ còn là tàn dư lực lượng tinh thần. Trong hư không, lực lượng tinh thần của Địa Cô chậm rãi ngưng tụ thành hình người, cực kỳ yếu ớt, như thể chỉ cần gió thổi qua sẽ tan biến.
Đương nhiên, nhìn mờ mờ thôi chứ chưa tan biến.
Khi Địa Cô chuẩn bị lên tiếng, chuyện khiến mọi người bất ngờ lại xảy ra!
Một tiếng vang ầm ầm! Đại đạo nứt toác, dưới màn mưa máu, bóng mờ của Địa Cô dần tan biến như bọt biển!
Bạn cần đăng nhập để bình luận